Sợ hãi, bất an.
Hoàng Nguyệt bị giết trong chớp mắt biến thành một bãi bùn nhão, cường giả Hồng Nguyệt biết được nội tình trong mắt đều lộ ra vẻ sợ hãi.
Cứ như vậy một lúc lâu mới thôi!
Kết quả, Hoàng Nguyệt này là Húc Quang hậu kỳ vậy mà cứ thế bị giết chết, đến chết cũng không kịp hô lên một tiếng đã nói rõ thực lực của đối phương cực mạnh, thậm chí nghiền ép mạnh mẽ.
Nếu không, không có khả năng một chút phản kháng cũng không có.
Ít nhất nàng ta sẽ cầu cứu, sẽ hô lên kẻ địch là ai... Kết quả đều không có.
Chuyện như vậy làm sao có thể không sợ hãi?
...
Mà lúc này, ba người Lý Hạo nhanh chóng xuyên thẳng qua con phố, cũng không trực tiếp trở lại cửa thành mà là tụ hợp trong một quán rượu ở đường đi thứ hai, trốn ở trong đó không đi ra ngoài.
Trong quán rượu.
Hồng Nhất Đường cởi bỏ chiến sĩ đồng giáp lộ ra cơ thể thật, lấy ra một bầu rượu cười cười, hướng Lý Hạo nhướng nhướng mày: "Uống một chén không?"
"..."
Lý Hạo thở hắt ra một hơi, trút bỏ chiến sĩ bạch ngân giáp, chiến sĩ bạch ngân giáp hóa thành một cái cúc áo dạng hình cầu nho nhỏ treo ở trên cổ, đây chính là chỗ lợi hại của chiến sĩ bạch ngân giáp, Lý Hạo thông qua chiến sĩ bạch ngân giáp thậm chí còn biết thật ra áo giáp hoàng kim còn có thể hoàn toàn thu vào trong cơ thể, chỉ lúc nào cần mới xuất hiện.
Ngược lại chiến sĩ bạch ngân giáp còn kém hơn một chút, không có khả năng hoàn toàn ẩn vào trong.
Bởi vì chiến sĩ bạch ngân giáp thông dụng hơn, mà chiến sĩ hoàng kim giáp được coi như tướng lĩnh, cũng là duy nhất, với áo giáp bạch ngân thì ngươi thăng quan hoặc là giáng cấp đều phải trả lại còn chiến sĩ hoàng kim giáp thì không cần, đó chính là trang bị cá nhân của người đó.
Mà Nam Quyền là thảm nhất, chỉ có thể cởi chiến sĩ hắc giáp ra một cách phức tạp hơn rồi cất vào nhẫn trữ vật... Chiến sĩ hắc giáp là hàng thông thường, năm đó chiến sĩ hắc giáp quá nhiều, chế tạo không tính là quá để tâm nên cái đồ chơi này còn phải tự mình cất lại mới được.
Ba người ngồi ở trong quán rượu, không nhìn đám người đang hốt hoảng ở bên ngoài.
Hồng Nhất Đường rót cho hai người một chén rượu, Nam Quyền không khách khí, cầm lên liền uống, thật ra trước kia Lý Hạo chưa từng uống rượu... Được rồi, có vụng trộm uống mấy lần, nhưng mà vẫn luôn không thấy được rốt cuộc rượu uống ngon chỗ nào.
Lúc này cũng cầm chén rượu lên, miễn cưỡng nếm thử một miếng nho nhỏ, nhưng bây giờ lại có cảm giác khác hơn một chút.
Một mùi rượu nồng đậm nổ ra ở đầu lưỡi!
Mang theo một chút cay nồng nhưng lại nhiều hơn mấy phần dịu nhẹ, có một cái cảm giác không giống với lúc trước.
Hồng Nhất Đường thấy vẻ mặt đó của hắn thì nở nụ cười, nâng chén uống một ngụm: "Ngươi vừa mới ra chiêu ở sát vách thì ta đã cảm nhận được, Lý Hạo, ta phát hiện ngươi nhiều tâm tư lắm!"
"Cái gì?"
"Tâm tư nhiều, đạo không tinh khiết!"
Hồng Nhất Đường cười nói: "Nam Quyền cũng được, muốn đánh thì đánh, muốn giả ngu thì giả ngu, nhưng lại không thiệt thòi, không ủy khuất! Trong lòng ngươi nghĩ quá nhiều, suy tính quá nhiều, ra quyền, xuất kiếm có đôi khi rất thẳng thắn, có đôi khi bên trong lại là mang theo ba phần chần chờ cùng thu liễm."
Lời này vừa nói ra, Nam Quyền vốn là muốn nổi giận, nghĩ nghĩ lại không tức giận nữa, không có vấn đề nói: "Đúng là như thế, Lý Hạo, ngươi cái tên này so với sư phụ ngươi... Kém hơn một chút! Đương nhiên, ngươi quá trẻ tuổi nên rất bình thường. Nhưng mà... Chính xác đúng là thiếu đi một chút thẳng tiến không lùi, không sợ hãi của võ sư, mặc cho kẻ địch ngàn vạn ta cũng dám rút kiếm chiến một trận!"
"Thiên phú Võ Đạo của ngươi rất mạnh, không phải lợi hại bình thường, đúng là rất có thiên phú, từ cảm ngộ tiềm thế của ngươi là có thể nhìn ra, nhưng ngươi... Chiến đấu tuy rất là hung mãnh, nhưng mà..."
Nửa ngày, gã nói ra một cái từ: "Không đủ liều!"
"Cái gì?"
Lý Hạo lộ ra một chút nghi ngờ.
Nam Quyền có chút bực bội nói: "Đây chính là bệnh chung của một vài người đọc sách, suy tính mọi chuyện tương đối chu toàn, nhưng mà ngươi phải nhớ kỹ, ở trên chiến trường không có khả năng đều chu đáo! Ngươi luôn luôn thích an bài tốt, cân nhắc tất cả đều rất chu toàn, một là lấy mạnh đánh yếu, không thì lấy mạnh đánh mạnh... Ngươi đã từng khiêu chiến vượt cấp chưa? Chắc là ngươi chưa từng thử đúng không? Đây không phải là chuyện tốt... Biết rõ ta cùng lão Hồng áp trận ở ngay sát vách mà ngươi lại đánh sợ hãi rụt rè làm chúng ta không hài lòng lắm."
Lý Hạo nghĩ nghĩ, chân thành nói: "Đã từng, lúc ấy ta ở cảnh Trảm Thập từng đánh chết võ sư Phá Bách!"
Thật sự!
Nam Quyền liếc mắt, Hồng Nhất Đường cũng bật cười: "Được rồi, khi đó nhất định là ngươi cảm thấy rất có cảm giác thành công, rất sung sướng đúng không?"
Lý Hạo nhớ lại một chút, gật đầu!
Đúng!
"Nhưng còn bây giờ thì sao? Cho dù ngươi đánh chết một người Tam Dương đỉnh phong thì ngươi cảm thấy có thoải mái không?"
Lý Hạo lắc đầu, uống một ngụm rượu, suy nghĩ một chút nói: "Nhưng hiện tại ta không phải là đối thủ của Húc Quang..."
"Vì sao lại cảm thấy như vậy?"
Hồng Nhất Đường cau mày nói: "Ngươi có ba tiềm thế đúng không? Ngươi biết Huyết Đao Quyết, với lại sau khi bộc phát cũng không có di chứng quá lớn, đúng không? Ngũ tạng lục phủ của ngươi rất cường đại, thân thể ngươi rất mạnh, ngươi còn có chiến sĩ bạch ngân giáp, ngươi còn có thanh tiểu kiếm phi thường kia... Dưới dạng tình huống này ngươi còn không dám chiến một trận với Húc Quang, ngươi nhất định phải trên cảnh giới vượt qua hắn, nghiền ép hắn thì ngươi mới dám đánh một trận?"
Lý Hạo gãi đầu một cái, nửa ngày không có thể nói ra lời.
Nam Quyền cũng trợn mắt trắng: "Nói thật, trước kia ngươi không bạo phát tiềm thế còn có thể đánh chết Tam Dương đỉnh phong, nghe nói ngươi còn có thể dung hợp ba loại tiềm thế giống như Viên Thạc, rõ ràng có thể thử chiến một trận với Húc Quang, ngươi đoán xem sư phụ ngươi năm đó lúc còn là Phá Bách có từng chiến đấu cùng Đấu Thiên không?"
Lý Hạo lắc đầu, không biết.
"Từng chiến rồi!"
Hồng Nhất Đường giúp đỡ nói tiếp: "Lúc trước Viên Thạc từng chiến đấu cùng một vài lão bối võ sư, khi đó cũng không ít Đấu Thiên, Ngân Nguyệt không nhiều nhưng mà khu vực Trung Bộ vẫn có một ít, ngươi cho rằng Viên Thạc chỉ là đơn thuần nổi danh Ngân Nguyệt thôi sao? Ở Trung Bộ thật ra hắn cũng từng có chiến tích bưu hãn, đánh chết không chỉ có một người Đấu Thiên... Đương nhiên, đó là sau khi ngũ thế của hắn đại thành! Thật ra, một vài võ sư Ngân Nguyệt cũng đã có một vài chiến tích bưu hãn, đều từng đấu thắng Đấu Thiên! Võ sư Ngân Nguyệt mạnh nhất, vượt cấp mà chiến cũng không phải là chưa từng có."
"Cho nên, hiện tại nói đến sẽ chỉ nói Viên Thạc đánh bại bao nhiêu võ sư Ngân Nguyệt, rất ít đề cập điểm này, bởi vì võ sư Ngân Nguyệt rất kiêu ngạo, cảm thấy võ sư Đấu Thiên bên ngoài còn không bằng Phá Bách viên mãn ở Ngân Nguyệt."
Hồng Nhất Đường tiếp tục nói: "Lúc này thật ra ngươi có thể tìm một Húc Quang đấu một trận, chỉ cần không phải võ sư chuyển đổi hay là cảm ngộ tiềm thế chuyển đổi Húc Quang thì chắc chắn ngươi sẽ tất thắng!"
Lý Hạo nhìn về phía gã, lộ ra một chút không xác định.