Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 774 - Chương 774: Ngươi Giết Chiến Thiên Quân Của Ta

Chương 774: Ngươi Giết Chiến Thiên Quân Của Ta Chương 774: Ngươi Giết Chiến Thiên Quân Của Ta

Lúc này Lý Hạo lại không nghĩ tới những thứ này.

Lần nữa đánh chết một người Tam Dương trốn chạy, Lý Hạo thở dốc một tiếng, trường kiếm trong tay càng thêm nội liễm.

Nhìn về phía trước đã không có ai, cho dù có thì giờ phút này cũng trốn vào trong ngoại thành tránh né, không dám đi ra, đám siêu năng bốn phía đã bị tách ra rất nhiều, lại giết tiếp cũng giết không được mấy tên.

Sau lưng lại truyền đến thêm một tiếng vỡ vụn.

"36!"

Trong lòng Lý Hạo mặc niệm một lần nữa, 32 người chiến sĩ hắc giáp, 4 người chiến sĩ đồng giáp.

Húc Quang cường đại, ở dưới sự xuất hiện của những chiến sĩ mặc áo giáp này Từ Phong một đường truy sát mục tiêu chủ yếu vẫn là Lý Hạo, nhưng dù là như vậy vẫn giết trọn vẹn 36 người binh sĩ Chiến Thiên quân.

Lý Hạo dừng bước, quay đầu.

Từ Phong cũng hơi thở dốc một hơi, nhìn về phía Lý Hạo lộ ra dáng vẻ tươi cười: "Không trốn nữa sao?"

Chiến sĩ hắc giáp một thì bị tách ra, không thì bị đánh chết, giờ phút này chiến sĩ hắc giáp gần đây nhất cũng cách vài chục mét, ngay trước khi siêu năng phong tỏa đột phá chạy đến hướng bên này.

"Lý Hạo, vẫn là lời nói trước đó, giao chiến sĩ bạch ngân giáp ra ta không hứng thú giết ngươi."

Từ Phong lộ ra dáng vẻ tươi cười: "Võ sư đi đến một bước này cũng không dễ dàng, ta rất coi trọng nhân tài, ngươi có thể tới giúp ta, đương nhiên cũng có thể cự tuyệt, ta sẽ không vì vậy mà tức giận, chiến sĩ bạch ngân giáp vốn cũng không thuộc về ngươi, giao ra... Ta sẽ cho ngươi một ít Đá Thần Năng làm tiền bồi thường, ngươi thấy như thế nào?"

Lý Hạo vẫn luôn không lên tiếng, giờ khắc này mở miệng: "Ngươi... Đánh chết 36 chiến sĩ!"

Từ Phong khẽ giật mình, rất nhanh cười: "Lý Hạo đừng nói giỡn, cũng đừng kéo dài thời gian, không có ý nghĩa, ba tôn bạch ngân khôi phục rất nhanh đều sẽ hủy diệt, ta có thể buông tha ngươi nhưng ba tổ chức lớn sẽ không, hiện tại giao ra chiến sĩ bạch ngân giáp, ngươi có thể trốn, còn có thời gian... Nếu không, coi như ta buông tha ngươi, ngươi cũng không có thời gian trốn."

"Ta muốn giết ngươi!"

Lý Hạo rất nghiêm túc: "Một cái mạng của ngươi chưa chắc có thể sánh được với bọn hắn, đáng tiếc... Ngươi chỉ có một cái mạng! Ta sẽ rất ít khi nói với người chết điều gì, nhưng ta không xác định, có thể giết chết ngươi được hay không... Nhưng mà, ta sẽ tận dụng hết khả năng của ta để giết ngươi!"

"Ngu xuẩn mất khôn!"

Từ Phong hơi mất kiên nhẫn: "Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi cho rằng võ sư thật sự thì vô cùng cường đại sao? Ngươi cho rằng lão sư Viên Thạc của ngươi rất mạnh? Cái gì ngươi cũng thấy đều là đúng sao, ngươi cũng đã biết năm đó cái gọi là Tam Thập Lục Hùng Ngân Nguyệt bây giờ chẳng qua cũng chỉ là làm nô tài nhà ta..."

Tên gia hỏa buồn cười!

Ngay một khắc này Lý Hạo chủ động đánh trước.

Đạp đất, không có bay lên không mà là phá không mượn lực tiến đến, một cước đạp xuống dưới, phía trên mặt đất có một nguồn lực lượng tràn vào trong cơ thể, đó là lực lượng của thành cổ.

Lý Hạo rút lấy một chút năng lượng của mặt đất.

Một kiếm phá không tiến đến!

Từ Phong nhìn thấy trường kiếm đánh tới, hừ một tiếng, bộc phát siêu năng hệ Băng lần nữa, lần này cùng trước đó cũng có chút khác biệt, khối băng kia trong nháy mắt hóa thành một đạo giống như mặt kính, trong nháy mắt khuếch tán ra phong tỏa bốn phía.

Thế giới băng phong!

Mấy chục mét vuông trong nháy mắt bị khối băng này phong tỏa, không chỉ như vậy, giống như lo lắng Lý Hạo chạy trốn lần nữa, lo lắng chiến sĩ hắc giáp đồng giáp tới quấy rối lần nữa nên hắn ta vung tay lên, một chiếc gương đồng bay ra!

Đó là Nguyên Thần Binh của hắn ta, giờ phút này gương đồng này hóa thành tấm bình phong to lớn đem bốn phía triệt để khóa lại.

Mái tóc dài của Từ Phong lay động, mang theo băng sương nhìn về phía Lý Hạo đang vọt tới: "Ngươi tiếp tục trốn cho ta xem nào!"

Trốn đi!

Một quyền đánh ra, cú đấm băng sương kêu răng rắc, không khí giống như bị đông cứng lại, trường kiếm của Lý Hạo đánh tan tầng tầng lớp lớp phòng ngự, cuối cùng trường kiếm cũng bị vô số khối băng triệt để đông cứng lại!

Không gì hơn cái này!

Lý Hạo khẽ quát một tiếng, mãnh hổ cháy lên một cỗ hỏa diễm bộc phát, bịch một tiếng khối băng nổ tung, một giây sau trên trường kiếm, bộc phát chín luồng khí nặng đột phá, nổ tung!

Coong!

Một tiếng vang thật lớn, trên nắm tay của Từ Phong bỗng nhiên hiện ra một đôi quyền sáo.

Hắn ta lộ ra dáng vẻ tươi cười: "Nguyên Thần Binh... Ta cũng không phải chỉ có một món!"

Có phải phương cảm thấy không có gương đồng thì ta sẽ không có cách nào ngăn cản được ngươi đúng không?

Lý Hạo, kiến thức của ngươi còn quá ít.

Nguyên Thần Binh quý hiếm không thấy nhiều ở tại Từ gia, nhưng làm một truyền nhân kiệt xuất nhất, cường giả trên bảng Thần Sư hắn ta lấy được hai món, một món kính hộ tâm dùng để phòng ngự, một món quyền sáo dùng để công kích.

Cả công lẫn thủ!

Hắn ta chỉ mới dùng kính hộ tâm phong tỏa lực lượng bốn phía, nếu không biết rõ trường kiếm Lý Hạo sắc bén, làm sao hắn ta lại tùy tiện đem kính hộ tâm ném ra bên ngoài.

Nhưng mà cũng giống như kính hộ tâm, giờ phút này binh hồn trong quyền sáo cũng trốn không chịu ra, đây cũng đã làm cho Nguyên Thần Binh mất đi một chút tác dụng, cũng làm cho Từ Phong có chút tức giận nhưng mà lại có nhiều lòng tham thêm một chút.

Hắn ta cảm nhận được một chút binh hồn Nguyên Thần Binh của hắn ta hình như có chút sợ kiếm của Lý Hạo.

Chuyện tốt!

Điều này có nghĩa là thanh kiếm này có đẳng cấp rất cao, cho nên có thể áp chế Nguyên Thần Binh bộc phát.

Lý Hạo lại đâm ra một kiếm nữa, Từ Phong huy quyền, một quyền đánh ra, đánh chệch hướng trường kiếm một chút, một tay khác lấy tay vung lên một chưởng, bay thẳng chộp đến trường kiếm!

Quyền sáo mặc dù không có binh hồn phụ trợ nhưng bản thân cũng cực kỳ kiên cố.

Cho nên hắn ta cũng không sợ cái gì.

Một tay chụp vào trường kiếm đồng thời tay còn lại đánh một quyền né khỏi trường kiếm, đánh tới đầu Lý Hạo.

Tên gia hỏa không biết sống chết!

Vào thời khắc này Lý Hạo vẫn luôn không nói lời nào đột nhiên há miệng, trên áo giáp lộ ra một lỗ hổng, đó là chỗ miệng, một ngụm nội lực phun ra ngoài, kiếm bên trong bộc phát!

Oanh!

Ngụm nội lực của kiếm này Lý Hạo đã nhẫn nhịn thật lâu, nghiêng người tránh đi nắm đấm của hắn ta, lao đến đầu Từ Phong.

Ánh mắt Từ Phong mãnh liệt, trước mặt tự động hiện ra một khiên băng.

Bình Luận (0)
Comment