Đến lúc này bên Lý Hạo là có 4 người một chó.
Bên Hầu Tiêu Trần có tổng cộng 13 người.
Cộng thêm 10 người Thiên Tinh quân cách đó không xa, Quang Minh Kiếm, còn có Tử Nguyệt tê liệt ngã xuống mặt đất, di tích lớn như vậy mà bây giờ chỉ còn có 29 người và một con chó còn sống.
Mà thời điểm đi vào thì gần khoảng 2000 người!
Những võ sư này ra tay đều rất độc ác, trực tiếp chính là diệt cỏ tận gốc, căn bản không có cân nhắc quá nhiều cái gì mà ai không có khả năng giết, ai không nên giết... Đối với Hầu Tiêu Trần mà nói tiến vào di tích, không phải người của mình thì chính là kẻ địch, đều có thể giết!
Hầu Tiêu Trần nhìn thoáng qua Lý Hạo, cười cười: "Viên Hưng Võ bên này ngươi có dự định gì không?"
Viên Hưng Võ ở phía xa trên mặt không chút biểu tình.
Ai cũng không biết người này đến cùng là đang nghĩ cái gì, thật ra Lý Hạo cũng không nghĩ rõ ràng, người này vẫn luôn đứng ở đấy có gì tác dụng gì đâu?
Ngược lại là những Tam Dương khác trong Thiên Tinh quân thì có chút khẩn trương cùng e ngại.
Trơ mắt nhìn những người này giết rất nhiều người, bọn hắn làm sao có thể không sợ?
Lý Hạo cười cười: "Hầu bộ trưởng hỏi ta?"
"Đúng."
Hầu Tiêu Trần bình tĩnh nói: "Ngươi ra quyết định đi, nếu như ngươi cảm thấy có thể giết vây thì đều giết... Tuy nói những người này không liên thủ có cùng ba tổ chức lớn, nhưng phía quan phương vây quét tổ chức tà năng bọn hắn ngồi yên không quan tâm, đây chính là phạm tội!"
Lý Hạo bật cười không nói gì, cũng không có nhận lời này gốc rạ mà là mở miệng nói: "Nhị Mộc ca, làm phiền ngươi giúp một chút."
Trong đám người Mộc Lâm cực kỳ khiêm tốn.
Giờ phút này bỗng nhiên bị Lý Hạo điểm danh thì hơi nghi hoặc một chút, vội vàng nói: "Có chuyện gì?"
"Vận chuyển một vài thi thể..."
Lý Hạo chỉ chỉ những thi thể này: "Ném vào trong thành!"
Chết ở ngoài thành quá lãng phí.
Còn không bằng ném vào trong thành để mặt đất hấp thu một chút năng lượng sinh mệnh, có thể cho Chiến Thiên thành khôi phục càng nhiều.
Nhiều Húc Quang như vậy đúng là quá lãng phí.
Về phần năng lượng thần bí... Nói thật, đến giờ phút này, giết người lấy được năng lượng thần bí thật ra cũng chỉ có như thế, không đáng giá lãng phí quá nhiều tinh lực.
Giết một Húc Quang căng hết cỡ chỉ thu hoạch được 10.000 phương năng lượng thần bí.
Trong khi đó một viên Đá Thần Năng ngươi có thể đổi lấy 1000 phương năng lượng thần bí, cũng chỉ 10 viên Đá Thần Năng mà thôi, trên thực tế chính là một số lượng Đá Thần Năng bình thường để tu luyện, sau đó... 1 điểm quân công là có thể đổi lấy được!
Cho nên ngươi liều chết giết chết một người Húc Quang, hay là loại Húc Quang hậu kỳ kia ngươi cũng chỉ có thể rút ra được 1 điểm quân công năng lượng thần bí.
Khó trách cường giả đến trình độ này, gần như không sẽ có người nào đi giết người vì năng lượng thần bí.
Quá uổng phí!
Trước kia Lý Hạo không kiến thức, nghèo quá, ngay cả Đá Thần Năng cũng chưa từng thấy qua, khi đó tự nhiên là giết người để lấy, nhưng hiện tại... Ngược lại chỉ có một điểm.
Mộc Lâm nhìn thoáng qua Hầu Tiêu Trần.
Hầu Tiêu Trần nhìn thoáng qua Lý Hạo, lại nhìn Chiến Thiên thành trước mặt một chút, khẽ gật đầu không nói gì thêm.
Lúc này Mộc Lâm mới bắt đầu hành động, nhanh chóng đem từng cái thi thể ném vào trong thành.
Những thi thể này ném tới ngoại thành đều nhanh chóng bắt đầu hòa tan, bị mặt đất hấp thu, tòa thành này... Cũng là một tòa thành nuốt người!
Chết nhiều người hơn nữa, không bao lâu đều sẽ rực rỡ hẳn lên, không có để lại chút vết tích nào.
Hầu Tiêu Trần lại nhìn Tử Nguyệt trên mặt đất không nhúc nhích, nhìn thoáng qua Lý Hạo, lại nhìn về phía Ngọc tổng quản: "Tiểu Ngọc, nàng giao cho ngươi."
Ngọc tổng quản nhìn thoáng qua Tử Nguyệt, trong mắt Tử Nguyệt mang theo một chút khao khát.
Nàng ta biết, Ngọc La Sát cùng mẫu thân nàng ta hình như là bạn tốt, giờ phút này, nàng ta muốn tiếp tục sống!
Ngọc La Sát biết suy nghĩ của Hầu Tiêu Trần, nhìn về phía Lý Hạo: "Lý Hạo, ngươi đến quyết định đi!"
"Ta?"
Lý Hạo có chút bất ngờ, lại giao cho hắn?
Mấy người này có ý gì.
Hắn suy tư một chút, Chanh Nguyệt lần này không có vào, vậy có nghĩa là còn đang truy sát lão sư.
Năm đó Chanh Nguyệt cũng là võ sư, không đơn thuần là võ sư, Chanh Nguyệt còn là một trong 36 võ sư tên gọi là Hắc Tri Chu, thực lực bây giờ không phải là Húc Quang hậu kỳ thì chính là đỉnh phong, Lục Nguyệt cũng là hậu kỳ thì nàng ta xác suất lớn là Húc Quang đỉnh phong, thậm chí còn mạnh hơn.
Còn là một trong 36 người võ sư, thực lực nhất định sẽ không yếu.
Lão sư có thể trốn được truy sát của Chanh Nguyệt không?
Nghĩ đến cái này, Lý Hạo nhìn về phía Tử Nguyệt đang nằm tê liệt dưới mặt đất, cười cười: "Thủ lĩnh Tử Nguyệt, ta hỏi một câu, mẹ ngươi có bởi vì ngươi chết mà trả thù chúng ta không?"
Tử Nguyệt không biết nên trả lời như thế nào, trong lúc nhất thời cũng không dám trả lời bậy.
"Còn nữa, ngươi với mẹ ngươi có liên hệ không? Ví dụ như ngươi thông báo một tiếng, người ta sẽ tới cứu ngươi kiểu như vậy?"
Tử Nguyệt vô cùng khẩn trương, vẫn còn không biết rõ nên trả lời như thế nào.
Lý Hạo nhìn một hồi thì cười: "Giết đi!"
"..."
Tử Nguyệt vội vàng nói: "Mẫu thân của ta biết ta bị bắt thì sẽ cứu ta, có thể trả bất cứ giá nào!"
Nàng ta đã nghe hiểu!
Lý Hạo nở nụ cười: "Vậy được đi rồi, trước cứ giao cho Hầu bộ trưởng đi, mang về Tuần Dạ Nhân nhốt lại được rồi, ta giữ lại thì làm được gì? Để ở Chiến Thiên thành cho Chiến Thiên quân một người chặt một đao sao?"
Nói đến đây lại liếc mắt nhìn Viên Hưng Võ cách đó không xa, mở miệng nói: "Thiên Tinh quân ta không quá quen, thật ra Viên Hưng Võ ta cũng không phải hiểu rất rõ, lão sư cũng chưa từng nhắc đến... Nhưng mà các ngươi nếu biết nhau thì các ngươi nhìn xem mà làm là được! Đều là chuyện phía quan phương, ta một tên tuần thành sứ thì không nói nhiều."
Hắn mới không nhận cái vấn đề này.
Hắn mở miệng nói cái gì?
Nói không nên giết?
Tại sao hắn phải nói!
Hầu Tiêu Trần này lấy lòng ngược lại rất có một tay nghề, muốn cho Lý Hạo nhận một cái nhân tình này... Lý Hạo không nhận, hắn cùng Viên Hưng Võ vốn dĩ không quen thuộc, huống chi trong đội ngũ còn có Hồ Định Phương ở đây.
Quả nhiên, giờ phút này Hồ Định Phương vội vàng nói: "Hầu bộ, Viên Hưng Võ là... là... Đại đồ đệ của Viên Thạc, cũng là sư huynh của Ngọc Hoa, với lại cũng vẫn luôn ủng hộ quân đội Ngân Nguyệt..."
Hắn nhịn không được vội vàng mở miệng.
Hắn cùng Viên Hưng Võ quen biết, chẳng những quen biết mà hai bên còn từng trao đổi với nhau, một người ở Ngân Nguyệt, một người ở Thiên Tinh thành, một cái là trụ cột ở chính giữa, một cái ở biên cương dựa vào nhau.
Thế lực sau lưng hắn có chút phức tạp.
Bạch gia ủng hộ hắn lên nắm quyền, Hoàng Vũ cũng ủng hộ, còn có Thiên Tinh quân bên này ủng hộ... Nhưng mà Hồ Định Phương biết, đáng tin nhất thật ra là Viên Hưng Võ bên này, hắn ta cùng Trần Ngọc Hoa có quan hệ rất tốt.
Về phần Bạch gia, đó là quan hệ lợi ích.
Mà Hoàng Vũ chỉ đơn giản là cho chút thể diện, cũng có một chút tâm tư áp chế Bạch gia, cho nên giờ phút này hắn không thể mở miệng cầu tình được!