Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 972 - Chương 972 - Phủ Định Quốc Công

Chương 972 - Phủ Định Quốc Công
Chương 972 - Phủ Định Quốc Công

Mà lúc này Lý Hạo còn đang dương dương tự đắc, cảm thấy mưu kế không tệ.

Trước mặt, có người đang mở đường giúp hắn.

Lý Hạo không nhìn thấy nhưng có thể cảm ứng được, cũng luôn giả vờ làm Hắc Báo đáp lại, nhưng hắn rất cao lãnh, nói rất ít, đại yêu cũng có sự cao ngạo của đại yêu, dù chỉ là một đại yêu Tam Dương thì cũng vậy.

Cứ như vậy, Lý Hạo về tới Đông Tâm thành.

Lần này, hắn không bị thu phí gì cả.

Sau khi vào Đông Tâm thành, một vị cường giả Húc Quang tới đón Lý Hạo.

"Hoan nghênh Long sứ Khuê Sơn, ta là nhị tổng quản phủ Định Quốc Công..."

Thần ý của Lý Hạo quét qua không chút kiêng kỵ, hắn thấy rõ diện mạo người tới, đó là một nam tử trung niên dáng dấp có vẻ âm nhu, thực lực không tệ lắm, là Húc Quang trung kỳ.

Húc Quang cảnh đều là cường giả, đúng là phủ quốc công còn không ít kẻ mạnh.

"Tên quốc công kia đâu?"

"..."

Nhị tổng quản nhíu mày nhưng nhanh chóng bình thường trở lại, chỉ là trong lòng chửi nhỏ, Yêu tộc quả nhiên thô bỉ!

Ngươi cảm thấy một tiểu yêu Tam Dương như ngươi tới đây thì quốc công sẽ đích thân đến cửa thành nghênh đón ư?

Ngươi nghĩ mình là chủ nhân Khuê Sơn sao?

"Quốc công đang bệnh nhẹ..."

"Cái gì?"

"Quốc công ngã bệnh..."

"Yếu thế, sao lại sinh bệnh được? Có phải sắp chết rồi không?"

Thái độ của Lý Hạo thô bỉ không gì sánh được, dù sao đại yêu trong ấn tượng của hắn đều như vậy, Húc Quang còn như vậy huống chi là Tam Dương, hắn còn ngại chính mình chưa đủ lỗ mãng.

Khuôn mặt nhị tổng quản co rúm, nhanh chóng nói: "Sứ giả hiểu lầm, chỉ là tiểu công gia bất hạnh bị kẻ gian làm hại, gần đây tâm tình quốc công hơi bất ổn, mời sứ giả theo ta đến phủ quốc công, nhị công tử đang chờ ngài đại giá..."

"Nhị công tử lợi hại không?"

Hắc Báo đi theo đối phương, nó nhìn ngó xung quanh, Lý Hạo phụ trách giao lưu.

"Cái kia... Nhị công tử mưu lược hơn người, thực lực cũng rất cường đại..."

Nhị tổng quản mỉm cười dẫn đường cho Hắc Báo, gã ta không đi đường lớn mà là ngõ nhỏ, cũng tránh nơi đông người.

Vừa đi, gã ta vừa dò xét: "Ngày mai phủ quốc công đại tế, tế điện bị đại công tử kẻ gian mưu hại, không biết hôm nay sứ giả tới đây có phải vì chuyện này không?"

"A a a, tế điện, ta biết, Long Thần đại nhân nói rồi, nhưng chỉ chết một người mà thôi, tế cái gì mà tế, chết thì cũng chết rồi, Yêu tộc chúng ta chết xong xác đều bị ăn hết, ngày mai sẽ ăn thi thể đại công tử nhà các ngươi à?"

Nhị tổng quản buồn nôn, thầm mắng trong lòng, Yêu tộc quá thô bỉ!

Chỉ biết ăn thôi!

Đáng tiếc là không hỏi ra cái gì, gã ta không nóng nảy, tiếp tục mang Hắc Báo đi tiếp, không lâu sau đã đến phủ quốc công.

Nơi đây là cửa sau phủ quốc công chứ không phải cửa chính.

Cửa sau cảnh giới sâm nghiêm, không có người nào, không giống cửa lớn đông người bên kia.

Cửa sau mở rộng, Từ Tinh đang chờ đợi trong hậu viện.

Nhìn thấy Hắc Báo vàng óng, ánh mắt gã sáng lên, hình thái Yêu tộc này rất bá khí, huyết mạch có vẻ bất phàm nhưng thực lực hơi yếu một ít, xét từ năng lượng tỏa ra, hình như nó chỉ là Tam Dương trung kỳ.

Nhưng Yêu tộc huyết mạch cường đại, nhục thân cường hãn, nếu giao chiến thì e rằng Tam Dương bình thường cũng không phải là đối thủ.

"Long sứ!"

Từ Tinh tươi cười đi tới, Hắc Báo nhìn gã một cái, tinh thần lực của Lý Hạo trực tiếp quét qua không khách khí chút nào, dường như Từ Tinh đã cảm ứng được, gã nhíu mày rồi nhanh chóng giãn ra.

Yêu tộc làm càn như vậy sao?

Lý Hạo cảm ứng một phen xong cũng nhíu mày, võ sư!

Không ngờ gã không phải là siêu năng!

Thực lực cụ thể thế nào không dễ phán đoán, nhưng có thể khẳng định là không yếu, xét từ khí huyết và nhục thân, có lẽ gã cũng là một vị võ sư đỉnh cấp, nhưng đỉnh cấp đến mức nào thì không chắc, chỉ biết là có Thế tồn tại.

"Cảm giác không bằng Nam Quyền. Hình như... hình như tương đương với Kim Thương?"

Lý Hạo phán đoán nhưng không chắc chắn.

Võ sư phiền phức như vậy đấy, trừ khi giao thủ, triển lộ thực lực, nếu không không dễ đoán ra thực lực đối phương.

Thực ra không phải là hoàn toàn không có cách nào để dò xét, thời kỳ văn minh cổ có biện pháp, nhưng cần dùng bảo vật hoặc là thần ý cực kỳ cường đại, thời khắc này, Lý Hạo còn chưa đạt tới trình độ đó.

"Ngươi là võ sư ư?"

Lý Hạo trực tiếp đặt câu hỏi: "Thực lực gì? Có làm chủ được không? Ngươi là nhị công tử gì đó ư? Có thể thay mặt phủ quốc công không?"

Từ Tinh ngây người vì màn tra hỏi trực tiếp này.

Gã kiềm nén bất mãn, cười nói: "Đương nhiên có thể, sứ giả vào đàm luận đi. Nơi này không tiện nói chuyện."

Lý Hạo ở trong bụng đánh đánh Hắc Báo, đừng nhìn nữa, đi theo đi.

Hắc Báo chỉ hơi hiếu kỳ mà thôi, nó ngửi thấy hương vị đồ ăn ngon. Giờ bị Lý Hạo đánh, nó thu tầm mắt, đi theo Từ Tinh vào trong.

...

Trong hậu viện phủ quốc công, Từ Khánh và mấy vị cường giả ngồi trong đại sảnh quan sát hình ảnh của mấy người Từ Tinh và Hắc Báo.

Không chỉ như vậy, trên thân Hắc Báo còn lộ ra một điểm sáng, với kinh nghiệm của đám người, bọn họ đều biết rằng đây là tiêu chí Tam Dương.

Trừ Từ Tinh, trên thân nhị tổng quản và vài siêu năng đi theo phía sau đều có điểm sáng.

Không những vậy, ngay cả mặt đất cũng có cảm giác trong suốt như có thể nhìn xuyên thấu lòng đất.

Sau khi mấy người đi vào đại sảnh tiếp khách, hình ảnh cũng không ngừng di chuyển, nếu có người xuất hiện và là siêu năng thì đều hiện ra điểm sáng đặc thù.

Trong hậu viện, một vị cường giả râu quai nón dù đã thấy nhiều lần nhưng vẫn không nhịn được sợ hãi thán phục: "Công gia, bảo vật này thật thần kỳ! Có bảo vật này ở đây, không ai thoát được pháp nhãn của công gia!"

Tên râu quai nón nói xong, một nữ nhân xinh đẹp kiều mị cười nói: "Đúng vậy, có lời đồn, trong 3 phủ quốc công, phủ Định Quốc Công phòng bị lỏng lẻo nhất, ngoài cửa là quảng trường người đến người đi... Thật tình chẳng ai biết dù một con muỗi tiến vào phủ quốc công thì cũng khó thoát khỏi pháp nhãn của công gia, nếu hạng đạo chích nghĩ rằng phủ quốc công là nơi có thể tùy ý ra vào thì chắc chắn sẽ chết!"

Từ Khánh vẫn bình tĩnh: "Chỉ là trí tuệ cổ nhân mà thôi, tiếc là những năm qua chỉ đào móc ra được một bộ trang bị, cũng không phỏng chế được, nếu vật này trải rộng phương Đông, trải rộng vương triều, vậy khắp thiên hạ này còn nơi nào thoát được pháp võng ư?"

Đây là bảo bối tốt, tiếc là chỉ có một kiện, phạm vi theo dõi cũng không lớn, khó khăn lắm mới bao trùm toán bộ phủ quốc công, hơn nữa còn rất đốt tiền, tiêu hao rất nhiều đá Thần Năng nhưng Từ Khánh không quan tâm, có thứ này ở đây, lão ăn cơm đi ngủ đều ngon hơn.

Ai muốn chui vào phủ quốc công... Chỉ cần là siêu năng thì đều lập tức bị phát hiện!

Bình Luận (0)
Comment