Tình Nhân Bé Nhỏ Của Tổng Tài Xấu Xa

Chương 113

Giản Tiểu Bạch tức giận, vội vàng chạy đến nhà Lâm Hiểu Tình và Hùng Lập Tân, nhìn thấy cô Lâm Hiểu Tình hô to: “Cuối cùng cậu cũng chịu ló mặt ra hả, con trai cậu nhớ cậu, nhớ đến sắp điên rồi kìa.”

“Nó đâu rồi? Đến nhà trẻ sao?” Giản Tiểu Bạch lo lắng hỏi.

“Sáng sớm đưa đi rồi nhưng mà trông cái khuôn mặt nhỏ rất mất mát kia nhăn đến nỗi sắp đuổi kịp mấy ông già rồi ấy. Nhìn mà đau hết cả lòng!”

“Haizz! Dạo này không ngó ngàng đến, nó nhất định rất giận!” Giản Tiểu Bạch nói xong đôi mắt cũng đỏ ửng lên.

Lâm Hiểu Tình kéo tay cô: “Giờ cậu tính sao?”

“Mình đã nói với Mạc Tử Bắc nhưng mà mình sẽ không để anh ta gặp Thiên Thiên. Mình muốn chuyển nhà, mình muốn dọn đến nơi không có ai biết mình, tuyệt đối không thể để anh ta tìm được bọn mình.”

Lâm Hiểu Tình kinh ngạc mở to hai mắt: “Vì sao?”

“Anh ta khiến cho công ty của anh Hùng sắp sụp đổ, người như thế là đáng giận nhất, Thiên Thiên có người cha như anh ta thì chi bằng không có thì hơn.” Giản Tiểu Bạch nhớ đến là lại nổi điên lên. Cô không thể tha thứ cho cái tên chết tiệt đó.

“Anh ta vì sao lại muốn phá nát công ty của Hùng Lập Tân?” Đây vẫn là chỗ mà Lâm Hiểu Tình chưa rõ.

“Uhm!” Nhắc tới chuyện này Giản Tiểu Bạch đỏ mặt mơ hồ nói: “Anh ta rất… Vũ hội lần trước đó cậu còn nhớ không?”

“Ừ?”

“Mình với anh Hùng cùng đi tham dự, kết quả bị anh ta cho là bọn mình có quan hệ, anh Thiếu Khanh trước đó còn nói mình là vợ anh ấy, kết quả hiểu lầm liên tiếp nên anh ta lấy chuyện phá hoại công ty của anh Hùng ra để buộc mình làm tình nhân của anh ta.”

“Ố! Cậu vì công ty Hùng Lập Tân mà làm người tình của anh ta? Tiểu Bạch mình nói cậu này! Cậu vẫn còn yêu anh ta, bằng không cậu sẽ không chịu để cho anh ta chạm vào cậu. Đây là đặc điểm của phụ nữ. Khi cậu yêu anh ta thì cậu có thể chịu được sự đụng chạm của anh ta nếu cậu mà không yêu anh ta, nếu đổi là người khác thì cậu vẫn có thể vì công ty của Hùng Lập Tân mà làm người tình cho họ sao?”

“!” Giản Tiểu Bạch giật mình, lời Lâm Hiểu Tình nói như là một đòn cảnh cáo đập vào gáy của cô vậy.

Sẽ vậy sao? Nếu đổi là người khác cô vẫn có thể cam tâm tình nguyện làm tình nhân của họ sao? Cô sẽ chịu cho người khác hôn môi sao? Sẽ chịu để người khác đụng vào sao?

Lắc đầu, cô phủ nhận.

Nhìn thấy cô lắc đầu Lâm Hiểu Tình ở bên cạnh thở dài. “Rõ ràng là hai người yêu nhau mà cứ lông gà vỏ tỏi vì những việc nhỏ mà cãi nhau. Hai người đúng là ăn no rửng mỡ. Mau đưa con cậu đi tìm anh đi! Mấy người cũng nên một nhà đoàn viên đi cho rồi. Hùng Lập Tân nói chỉ cần Mạc Tử Bắc nhìn thấy Thiên Thiên thì công ty ấy sẽ được cứu.”

“Thật hả? Anh Hùng thật sự nói vậy hả?” Giản Tiểu Bạch trong lòng đã bắt đầu dao động.

“Haizz! Mình thật sự không hiểu vì sao cậu lại phải tra tấn bản thân và con trai như vậy. Mai Thiếu Khanh đi rồi, Thiên Thiên lại không có cha. Chuyện này đối với sự trưởng thành của con trẻ rất bất lợi!” Lâm Hiểu Tình tuy rằng vẫn chưa có con nhưng trong lòng vẫn suy nghĩ rất chu đáo cặn kẽ.

“Haizz! Mình nên làm gì đây?”

“Tự hỏi trái tim của cậu đi! Đừng hành động theo cảm tính! Cậu hiện tại là người trong cuộc nên thường hay mờ mịt.”

Lâm Hiểu Tình lắc đầu rất bất đắc dĩ nhìn cô. “Nắm lấy hạnh phúc là tốt nhất. Mình nói cậu này, gần đây mình phát hiện mình càng ngày càng không hiểu Hùng Lập Tân. Dường như anh ấy cũng không phải nhu nhược như chúng ta tưởng tượng, cũng không có tao nhã như chúng ta tưởng.”

“Ớ!” Giản Tiểu Bạch cố gắng nghĩ lại một chút, nghĩ đến lần đó cô ở nhà trọ của Lâm Hiểu Tình nghe thấy tiếng của bọn họ ở trong phòng thì nhịn không được cười to: “Cậu nói vậy mình mới thấy anh Hùng đúng là không nhã nhặn như vậy lại còn rất xấu nữa, vậy thì người đàn ông nhã nhặn đó đi đâu rồi? Chẳng lẽ đều là anh giả vờ?”

“Ôi! Không thể đâu!” Lâm Hiểu Tình kinh ngạc khẽ kêu: “Nếu anh ấy mà mưu sâu kế nặng như vậy thì mình không thể ở bên anh ấy rồi.”

“Có lẽ là cậu nghĩ nhiều thôi. Người ta thích cậu như vậy, yêu cậu như vậy thì đừng hoài nghi người ta. Vợ chồng thì phải tin tưởng nhau. Cậu không tin anh ấy thì làm sao có thể mong đợi anh ấy tin cậu chứ? Tình cảm thật ra rất mong manh, một khi hai người xuất hiện hiểu lầm có lẽ sẽ tạo thành cục diện mỗi người một ngả.”

“Ừ! Giống như cậu với Mạc Tử Bắc, mình thấy giữa hai người rõ ràng tia lửa rất mạnh nhưng mà hai người lại luôn hiểu lầm trầm trọng, thật sự làm cho người ta thổn thức.”

Giản Tiểu Bạch lắc đầu: “Không phải, Mạc Tử Bắc tự cho mình là đúng quá. Ngay từ đầu anh ta tiếp cận mình cũng không phải bởi vì yêu mình. Anh chỉ là thích chơi đùa với phụ nữ mà thôi. Nhưng hiện tại mình nhìn không ra trong lòng anh ta đang nghĩ cái gì. Mình chỉ thấy con người anh ta thực khủng bố, âm tình bất định, tính tình rất cổ quái.”

“Cậu thích anh ta!” Lâm Hiểu Tình lại nói ra trọng điểm.

Giản Tiểu Bạch cười khổ. “Đúng vậy mình không thể không thừa nhận mình bị anh ta hấp dẫn. Ngay từ đầu đã bị anh ta hấp dẫn, đây là điểm không có tiền đồ nhất của mình! Tóm lại mình rất buồn bực.”

“Haizz! Nói ra thì cũng giống như mình thích Hùng Lập Tân vậy. Không thể nói rõ lý do chỉ là thích thôi!” Lâm Hiểu Tình nhắc đến Hùng Lập Tân vẻ mặt liền hạnh phúc.

Giản Tiểu Bạch thực hâm mộ. “Đúng vậy không có lý do gì cả. Anh Thiếu Khanh là một thanh niên rất vĩ đại nhưng mà mình vẫn không yêu anh ấy. Kể từ ngày anh ấy bỏ đi mình rất mất mát nhưng hiện tại mình cũng rất ít nghĩ đến anh ấy. Nếu anh ấy biết mình đối với anh ấy như vậy thì nhất định sẽ rất khổ tâm. Có lẽ con người của mình thật sự không có lương tâm!”

“Haizz! Cũng không biết anh ta đi đâu! Tình yêu đúng là khiến người ta vui mừng cũng khiến người ta u sầu!”

Giản Tiểu Bạch mếu máo: “Mình muốn đến nhà trẻ. Hôm nay mình muốn xin phép đưa con trai đi khu vui chơi!”

“Ờ! Ý kiến không tôi! Mình cũng muốn đi!” Lâm Hiểu Tình mấy ngày nay cứ quấn lấy Thiên Thiên nên cũng chưa đi ra ngoài, tuy rằng cậu nhóc kia rất ngoan nhưng vẫn mệt chết đi được.

Giản Tiểu Bạch cười với cô: “Đi thôi!”

Hai người chuẩn bị ra khỏi cửa lại phát hiện có một chiếc xe thể thao đang đậu trước cửa. Giản Tiểu Bạch liếc mắt một cái liền nhìn ra chiếc xe kia là của Mạc Tử Bắc, cô đứng sựng lại, Lâm Hiểu Tình phát hiện ra bèn quay đầu nhìn ra ngoài cửa lớn, lúc này Mạc Tử Bắc vừa lúc xuống xe.

Lâm Hiểu Tình nhìn thấy anh liền nói: “Ối chà! Không ngờ qua năm năm mà anh ta vẫn đẹp trai như vậy!”

Lời khen tự đáy lòng làm cho Giản Tiểu Bạch rất không thoải mái kêu rên: “Chúng ta đi nhanh đi!”

Cô tính làm bộ như không biết, không muốn để ý đến anh, đặc biệt trước khi còn chưa suy nghĩ cẩn thận hết mọi chuyện thì cô không muốn làm mình thêm phức tạp.

Mạc Tử Bắc từ Doãn thị trực tiếp chạy tới đây. Tiểu Bạch nói Hùng Lập Tân có vợ vậy thì đây chắc là nhà của anh ta. Anh muốn tới xin lỗi vì Tiểu Bạch cũng là vì con anh. Tuy rằng rất khó xin lỗi, giống như nôn ra rồi ăn lại vậy thật là làm khổ người ta mà! Tự mình ủ rượu đắng thì phải tự mình gánh vác hậu quả thôi. Anh biết Tiểu Bạch với cô gái kia đã nhìn thấy anh. Tiểu Bạch cố ý quay mặt đi không nhìn anh, điều này làm cho anh thực xấu hổ, trong lòng cũng đuối lý nên không dám tức giận. Xuống xe anh không mời mà đi vào.

“Tiểu Bạch!” Giọng anh cũng thấp đến nỗi nghe rất đáng thương.

“Hiểu Tình, chúng ta đi thôi!” Giản Tiểu Bạch làm bộ như không nghe thấy anh nói, tiếp tục thúc giục Lâm Hiểu Tình.

Còn Lâm Hiểu Tình lại đột nhiên làm bộ như quên đồ: “Á chết! Mình nhớ ra rồi, lúc nãy mình quên hôm nay còn có việc phải xử lý, cậu đi một mình nhé!”

Cô nháy mắt với Mạc Tử Bắc, Mạc Tử Bắc cảm kích cười với Lâm Hiểu Tình. Lâm Hiểu Tình chạy vào trong phòng, đóng cửa lại. Giản Tiểu Bạch mất hứng mà nhăn mặt nhíu mày, không nói lời nào cũng không nhìn anh mà lập tức đi ra cửa lớn biệt thự.

Mạc Tử Bắc đuổi theo sau: “Tiểu Bạch! Tiểu Bạch!”
Bình Luận (0)
Comment