Tình Nhân Bé Nhỏ Của Tổng Tài Xấu Xa

Chương 137

Giản Tiểu Bạch đang lo lắng cho Lâm Hiểu Tình. Ấy không! Nếu Hùng Lập Tân thật là anh hai cô vậy Hiểu Tình chính là chị dâu cô rồi. Chuyện này dường như xem ra rất tốt nhưng mà Hiểu Tình hiện tại nhất định rất thương tâm.

Cô có thể hiểu cái loại cảm giác đau khổ khi bị giấu diếm mãi như vậy. Anh Hùng cũng thật, đã kết hôn với người ta lâu như vậy rồi mà cái gì cũng không nói cho người ta cứ thần bí như thế thật sự làm người ta bực bội.

“Vì đàn ông cứ hay thích giấu diếm vậy?” Giản Tiểu Bạch ngẩng đầu lên hỏi Mạc Tử Bắc.

Mạc Tử Bắc trong lòng cả kinh, anh cũng đang giấu chuyện Thiên Thiên mất tích, đột nhiên bị hỏi như vậy trong lòng tự nhiên có chút kinh hãi. “Em nói chuyện của anh Hùng ấy hả?”

“Ừ, Hiểu Tình chắc là thương tâm lắm. Anh Hùng cũng thật là sao mãi không chịu nói.”

Mạc Tử Bắc lắc đầu: “Anh ấy không nói trên thực tế là để bảo vệ hai người. Hơn nữa chuyện này mà nói ra cũng rất khó tin. Một cái công tử của đại ca xã hội đen mà phải chạy khắp nơi tránh né truy sát. Hiện thực khiến anh ấy không thể không làm như thế.”

“Nói vậy cũng đúng nhưng mà ngay cả Hiểu Tình cũng không nói. Chuyện này hình như có chút không thể chấp nhận. Đó là người vợ anh ấy gần gũi nhất đấy, vì cái gì kết hôn rồi mà vẫn không thể thẳng thắn với nhau? Nếu em là Hiểu Tình thì trong lòng tất nhiên cũng rất tủi.”

“Tiểu Bạch!” Mạc Tử Bắc ngồi xuống, ánh mắt đối diện với cô chân thành mà nồng cháy. “Anh sẽ không bao giờ lừa gạt em. Cứ tin anh sau đó lấy anh được chứ?”

Anh lại cầu hôn. Giản Tiểu Bạch trong lòng cả kinh cũng có chút rối rắm. “Em không biết nhanh như vậy mà lấy anh thật sự có chút không thể nào nói nổi. Để em quan sát cẩn thận một thời gian nữa đi!”

Mạc Tử Bắc dưới đáy lòng thở dài. “Ừ! Sau này anh sẽ cho em thấy sự chân tình của anh. Trước kia là anh không đúng, anh cũng đã bị trừng phạt.”

Nghe thấy anh xin lỗi, Giản Tiểu Bạch trong lòng lập tức cân bằng hơn rất nhiều. Nghĩ đến vừa rồi Hùng Lập Tân nói nếu Mạc Tử Bắc không cấm dục hơn bốn năm có lẽ đã sớm bị ám sát thì trong lòng cô lại siết lại. Nếu nếu Mạc Tử Bắc thật sự chết rồi thì cô sẽ được toại nguyện sao? Không tự giác lắc đầu, Giản Tiểu Bạch phủ nhận giả thiết này.

“Mạc Tử Bắc!” Cô cúi đầu gọi tên anh.

Mạc Tử Bắc dừng ở đôi mắt sáng ngời ấy dùng ánh mắt hỏi cô. “Chuyện gì?”

Cô không tự nhiên cầm lấy tay anh, có chút ngượng ngùng, cũng có chút chờ mong hỏi: “Mạc Tử Bắc, anh thật sự cấm dục hơn bốn năm sao?”

Mạc Tử Bắc cười khổ: “Em không tin anh cũng phải tin lời anh hai em nói chứ?”

“Ờ!” Giản Tiểu Bạch biết Hùng Lập Tân nói thật. Mai Thiếu Khanh cũng từng nhắc đến việc này, lúc ấy cô còn thấy rất lạ. Nhưng hiện tại cô đột nhiên có chút cảm giác đau lòng không khỏi hỏi: “Vì sao?”

Trong lòng cô vẫn rất chấn động, cô thật không ngờ, cũng không tưởng tượng ra đàn ông hơn bốn năm không có phụ nữ sẽ thảm biết bao nhiêu, đặc biệt là một người đàn ông thực khỏe mạnh, thực bình thường.

Mạc Tử Bắc nở nụ cười, xoa mái tóc của cô. “Bởi vì một người đàn ông một khi đã đối với cơ thể một người phụ nữ nhớ mãi không quên thì đối với những người phụ nữ khác đều thấy buồn tẻ vô vị. Mà anh vừa hay lại là một người đàn ông như vậy.”

Giản Tiểu Bạch có chút ngượng ngùng, cụp mí mắt xuống không dám nhìn anh. Bởi vì khi trong mắt anh nhìn cô thì lại thổi bùng lên một ngọn lửa nồng cháy đủ để nướng chín mặt cô, ấm nóng khiến lòng của cô cũng chấn động.

Mạc Tử Bắc lại nói: “Thẳng thắn mà nói đàn ông đều háo sắc. Anh cũng không ngoại lệ, anh thừa nhận anh từng có rất nhiều phụ nữ nhưng anh một người cũng không có nhớ kỹ, chỉ có em mới khiến anh suốt đời khó quên. Anh cũng thừa nhận anh trước là yêu cơ thể em, yêu dung nhan của em sau đó mới là tính cách quật cường của em. Tiểu Bạch anh yêu em!”

Yêu hóa ra có thể dễ dàng nói ra như vậy. Sớm biết như vậy thì đã nói ngay vừa lúc gặp lại kia, Mạc Tử Bắc cảm thán ở trong lòng. Vốn dĩ anh nghĩ cả đời cũng sẽ không nói ra, không ngờ lại có thể dễ dàng nói như vậy với một cô gái. Không phải lời dối trá mà là lời nói chân thật xuất phát tự đáy lòng.

Giản Tiểu Bạch kinh ngạc giương mắt nhìn anh, trong lòng ngập tràn ấm áp. Người đàn ông cao lớn anh tuấn này, người đàn ông tự đại bất hảo này từng ngang ngược chiếm đoạt cô, người đàn ông cô không thể không thừa nhận là cô yêu anh.

“Mạc Tử Bắc!” Cô chỉ có thể chậm rãi gọi tên anh.

Mạc Tử Bắc ngón tay nhẹ nhàng chuyển qua hai má của cô, ngón cái vuốt ve môi cô, tiếng nói dịu dàng vang lên ở bên tai: “Ừ!”

Giản Tiểu Bạch không biết nói gì, trong lòng vẫn có chút rung động, vẫn chưa phục hồi lại tình thần. Hôm nay là ngày xui xẻo nhất của cô, trúng đạn sảy thai nhưng cũng là ngày may mắn nhất của cô. Ngày hôm nay cô nhận được tình yêu, cũng nhận được tình thân.

Hóa ra cô cũng có người thân hơn nữa còn là con gái đại ca xã hội đen. Đáng tiếc là không có duyên gặp lại cha mẹ nhưng còn có anh hai, còn có anh Thiếu Khanh.

“Đúng rồi! Sao anh Thiếu khanh lại bị kéo vào quan hệ với xã hội đen chứ?” Giản Tiểu Bạch có trăm điều không thể lí giải.

Mạc Tử Bắc vỗ về mặt của cô, nhẹ nhàng nói: “Anh ta vốn chính là một tên tiểu quỷ lòng dạ rất sâu. Lần đầu tiên gặp mặt anh đã thấy anh ta không tầm thường. Anh vẫn cảm thấy anh ta có tính chất đặc biệt của sát thủ không ngờ thật sự bị anh đoán trúng.”

“Sát thủ?” Giản Tiểu Bạch đột nhiên cảm thấy đau đầu. “Vì cái gì em bị đưa đến cô nhi viện, thật sự là em cứ nghĩ mãi không ra, nếu đã sinh em ra thì phải nuôi lớn, chứ sao mà ngay cả tiền nuôi dưỡng cũng không có.”

“À! Làm như vậy cũng là vì tình thế bắt buộc. Hùng Lập Tân nói ba em cũng không muốn sinh bọn em nhưng mà mẹ của hai người dường như đều cam tâm tình nguyện vì Bộ Vân sinh con. Lúc Mai Thiếu Khanh trở về đã dùng cái tên trên giấy tờ là Bộ Tiên. Anh hiện tại đang nghi anh ta có phải cũng là một người anh khác của em hay không.”

“?” Giản Tiểu Bạch kinh hãi. “Không phải chứ? Rốt cuộc là em có bao nhiêu người thân đây?”

“Chỉ là đoán thôi mà, không có chứng cớ. Nếu không phải Doãn Đằng Nhân đoán được Hùng Lập Tân với em là anh em thì anh nghĩ Hùng Lập Tân cũng không muốn nói ra chuyện này, anh ấy dường như đang có dự tính gì đó.” Mạc Tử Bắc cũng bắt đầu tự hỏi mấy vấn đề này.

“Anh ấy vẫn không nhận em mãi đến hôm nay mới nhận, thật sự đau lòng quá. Khó trách Hiểu Tình lại thương tâm. Anh đi xem bọn họ giờ ra sao rồi, em lo quá đi.” Giản Tiểu Bạch không thể không lo lắng.

Lâm Hiểu Tình là bạn tốt của cô hiện tại còn trở thành chị dâu, từ góc độ nào mà nói cô cũng không hy vọng cô ấy đau lòng khổ sở, chỉ mong Hùng Lập Tân có thể cho Hiểu Tình một lời giải thích hợp lý.”

Mạc Tử Bắc cũng muốn đi ra ngoài nhìn xem. Anh thật sự là lo cho con trai. Điểm đáng ngờ thật sự là quá nhiều, còn chưa kịp hỏi rõ ràng Hùng Lập Tân thì hiện tại vợ anh ta lại giận dỗi, thật đúng là cả đám hỗn loạn chạy tới cùng một lúc mà.
Bình Luận (0)
Comment