Sáng sớm Thư Di đã trang điểm chuẩn bị cho buổi diễn tập, mấy ngày trước nàng và Phùng Thông đã rất cố gắng luyện tập chỉ mong là lần này sẽ có được thành quả vượt hơn mong đợi.
Thư Di ra ngoài từ sớm nàng không quên căn dặn người giúp việc chuẩn bị bữa sáng cho Thư Kỳ. Khuôn viên trường đông đúc hơn thường ngày, Thư Di bước vội vào bên trong để chuẩn bị, Phùng Thông nhìn thấy nàng liền chạy đến bắt chuyện.
“Thư Di, em đã sẵn sàng chưa?”
Nàng vui vẻ gật đầu.
“Em đã học lại thoại hết rồi, nhưng vẫn rất hồi hợp.”
Phùng Thông nắm lấy tay của nàng cố gắng động viên nàng, vì anh đã diễn tập khá nhiều lần nên cũng chẳng còn xa la nhiều với sân khấu, còn đối với Thư Di đây là lần đầu.
Hai người bước lên sân khấu, Thư Di lại lúng túng đến nổi té ngã, cũng may là Phùng Thông đã đỡ lấy nàng. Màn kịch chính thức bắt đầu, một người vừa bước vào nghề non nớt như Thư Di làm sau tránh được những sai lầm, đạo diễn rất xem trọng nhan sắc của nàng và cả đôi mắt biết nói, nhưng vẫn chưa đủ để lựa chọn nàng cho vai diễn phù hợp.
Màn trình diễn sau một tiếng cuối cùng cũng đã kết thúc, Thư Di đổ mồ hôi nhiều đến mức ướt cả mảng áo của mình, nàng nhìn ánh mắt của đạo diễn dường như không nhìn trúng nàng, Thư Di thoáng chốc thất vọng nhưng nàng chưa bao giờ muốn bỏ cuộc, đây vẫn là ước mơ cả đời của nàng.
Một người phụ nữ rất có khí chất, mặc một chiếc váy đen bó sát đường cong cơ thể vô cùng hoàn mỹ, trên mặt đeo kính đen che đi phân nửa gương mặt xinh đẹp, đôi môi màu đỏ rượu vang trong rất sang trọng, Hoa Dao đứng lên đi ra bên ngoài.
Đạo diễn vừa bước ra đã chạm mặt quý cô Hoa Dao, cô ta không muốn dài dòng mà đi thẳng vào vấn đề chính, Hoa Dao mở kính trên mặt ra, ánh mắt của đạo diễn liền thay đổi, từ khó chịu sang niềm nở.
“Thì ra là quý cô doanh nhân.”
Hoa Dao nhếch môi cười rồi lên tiếng nói.
“Tôi không có nhiều thời gian để đứng đây tán gẫu với ông, tôi muốn đi thẳng vào vấn đề.”
Hoa Dao nhìn về hướng của Thư Di, rồi quay sang nói với đạo diễn.
“Đưa cô ta vào vai nữ chính trong bộ phim mới nhất của ông, tôi sẽ là nhà tài trợ xuyên suốt.”
Hoa Dao mỉm cười đắc ý nói.
“Ông thấy đề nghị này như thế nào?”
Đạo diễn có đôi phần do dự nhưng nếu nhận được sự tài trợ từ Hoa Dao thì thật sự là một điều rất rốt đối với dự án phim sắp tới của ông.
“Cô gái đó còn quá non nớt, không diễn vai nữ chính được.”
Hoa Dao không cần biết lý do, thứ cô ta muốn thì chẳng có gì có thể lây chuyển được.
“Ông đừng nhiều lời, tôi là nhà tài trợ hoàn toàn, ông còn muốn lèm bèm tôi sẽ để sự nghiệp đạo diễn mà ông gậy dựng cả đời tuột dốc không phanh, nếu biết điều thì hãy làm theo những gì tôi đã nói.”
Hoa Dao đưa tay phủi vai của người đạo diễn hạ giọng nhưng lại mang đầy sự uy hiếp.
“Vậy tôi cho ông thời gian một ngày để suy nghĩ lại.”
Nói rồi cô ta ngang nhiên lướt qua người đạo diễn mà rời đi, mục đích của Hoa Dao là gì?, tại sao cô ta lại biết được Thư Di mà tìm đến đây?, đương nhiên tất cả đã nằm trong dự liệu của cô ta, vì muốn được nhanh chóng cử hành hôn lễ với Dương Phong mà Hoa Dao đã âm thầm cho người điều tra mọi hành tung và quan hệ bên ngoài của hắn.
Và Hoa Dao đã biết được cô tình nhân bé nhỏ mà Dương Phong đã che giấu bên ngoài, cô ta đã biết nguyên nhân của việc Dương Phong không chịu chấp thuận cuộc hôn nhân chính trị này, tất cả đời tư của Dương Phong đang nằm trong tay của cô ta.
Hoa Dao ngồi trên xe riêng của mình, người tài xế cũng là tình nhân của cô ta, anh ta là Thiệu Nhiên và đã làm tài xế riêng cho Hoa Dao được 5 năm, Hoa Dao chỉ thích chơi đùa để thỏa mãn bản thân, những người có thân phận thấp hèn hoàn toàn không nằm trong mắt cô ta.
Thiệu Nhiên nhìn qua gương chiếu hậu hỏi Hoa Dao.
“Tiểu Thư cô định làm gì cô gái đó?”
Cô ta mỉm cười kì dì chẳng ai đoán được.
“Tôi muốn để cô gái đó nổi tiếng, trước nay tôi chưa làm gì mà không có lý do cả.”
Thiệu biết đã hiểu được ý muốn của tiểu thư quyền lực và chẳng dám hỏi thêm điều gì