Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Chương 101

"Thì ra Chung Tình giống với Tiểu Viện, thích ăn những món này sao?" Đại phu nhân thấy mấy món ăn Hà An Viện thích đãđược động hơn phân nửa, nhưng những món ăn khác thì vẫn còn nguyên, không nhịn được mà mở miệng nói.

Chung Tình cười cười, không nói gì.

Thật ra thì cô thích ăn thứ gì?

Bản thân cô cũng không biết.

Từ nhỏđến lớn cô vẫn rất cẩn thận, sợ bị hạđộc, luôn ăn thức ăn người khác đãăn qua, chưa bao giờ biết liệu những thứ thức ăn kia có ngon hay không ngon.

Tất nhiên, cô sẽ không nói những điều này cho đại phu nhân.

Đại phu nhân thấy họăn xong mới sai người mang thức ăn đi, đổi nước trà.

Bà ta rót cho Chung Tình một tách trà, ánh mắt của bà ta vẫn luôn tràn đầy hi vọng.

Đại phu nhân không hề mở miệng nói chuyện, HàAn Viện đứng ở một bên lại giành phần trước: "Chung Tình, mấy ngày nay ở lại nhà họ Dịch, côđã quen chưa?"

"Đã quen rồi."Chung Tình gật đầu, khách sáo đáp trả.

"Vậy thì tốt, bác sợ cô không quen, cô cần gì thì cứ sai người làm đi chuẩn bị." Giọng của HàAn Viện vẫn rất trong trẻo, hệt như tiếng trân châu tơi, chỉ tiếc, khi Chung Tình nghe thấy, vẫn rất chói tai.

"Đúng vậy, nói không chừng hiện giờ trong bụng của Chung Tình đã có máu mủ của nhà họ Dịch rồi, tất nhiên là phải chăm sóc thân thể của mình cho tốt."Đại phu nhân nói, nhìn Chung Tình, cẩn thận quan sát cô một lúc, mới nói tiếp: "Chung Tình... hôm nay gọi cô tới là vì có chuyện muốn nói.""

"Xin đại phu nhân cứ nói."Chung Tình cười rất có quy củđáp lại.

"Nếu côđã có thai, ta nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không thểđể cô chịu thiệt được, cũng may côđã từng là tiểu thư khuê tú, cho dù hiện tại nhà họ Chung đã bị diệt nhưng huyết thống của cô vẫn còn rất thuần khiết, đến khi đó, ta quyết định sẽđể cô làm vợ Dịch Hân, con để cô nuôi, tương lai khi con cô tiếp nhận nhà họ Dịch, cô chính là mẹ ruột của con, có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý vô tận, mà ta thì sao? Nhân tiện, cũng có thể hưởng lây ánh sáng của cô, ánh sáng của cháu ta."

Chung Tình nghe lời như thế, ánh mắt dần hiện lên chút ánh sáng.

Cô gật đầu, nói với đại phu nhân: "Vậy thì Chung Tình phải cảm ơn đại phu nhân rồi."

Đại phu nhân gật đầu một cái, lúc này mới nói không sao, bảo cô lui xuống.

Chung Tình đứng dậy, đè nén sự kích động trong lòng mình, rời khỏi phòng.
Bình Luận (0)
Comment