Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 116

Chỉ trong mười lăm phút sau, Cố Hoài Thiên đã nhận được tin nhắn của Phan Trấn Khắc Nội dung tin nhắn cụ thể là địa chỉ nhà hàng thôi

Cố Hoài Thiên thân diện bộ tây trang tinh tế, màu xanh đậm Gọi xe đi đến nhà hàng mà Phan Trấn Khắc gửi địa chỉ tới

Vừa đến nơi, Cố Hoài Thiên bước vào đã thu hút rất nhiều ánh nhìn, thẩm chí có người cầm điện thoại lên chụp hình Có lẽ là bị chụp như vậy nhiều lần nên Cố Hoài Thiên cũng không để ý mà tùy tiện theo nhân viên nhà hàng đi vào phòng đã được đặt sẵn

Cánh cửa vừa mở, thì đã thấy hai bóng người một nam một nữ ngồi trong đó Cố Hoài Thiên khẽ nhíu mày lại, nhìn thôi cũng biết người phụ nữ kia là ai, anh nhớ rõ đâu có hẹn Phan Gia Hân đâu! Nhưng là khi nhìn lại Phan Trấn Khắc, Cố Hoài Thiên khẽ nhếch mép cười! Lại định giở trò gì đây

Nhưng là Cố Hoài Thiên nào biểu hiện ra ngoài, vẫn là một gương mặt lạnh đi vào

" Bác Hai " Cố Hoài Thiên gọi một tiếng cho phải phép

Phan Gia Hân vừa thấy Cố Hoài Thiên ngồi dậy đi tới hướng Cố Hoài Thiên gọi nũng nịu

" Thiên ca ca! " đôi tay cô đang định nắm lấy tay của Cố Hoài Thiên, thì bị Cố Hoài Thiên dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm dọa sợ mà không dám đưa tay tới

Trong lòng Phan Gia Hân thầm nói nghĩ Thiên ca ca của cô rốt cuộc là bị làm sao vậy? Lúc trước cô cũng hay nắm tuy Cố Hoài Thiên không thích nhưng vẫn nể mặt ba cô mà để yên! Sao hôm nay lại cự tuyệt

Phan Gia Hân ấm ức đi về chỗ ngồi, Phan Trấn Khắc thấy hết, nhưng vẫn nhếch mép cười chào đón, dù sau ông còn cần Cố Gia trị Hoắc Thị dùng ông

" Qua đây ngồi nè Hoài Thiên! "

Cố Hoài Thiên khẽ cười đi vào ngồi lại hỏi

" Không biết Bác Hai tới thành phố B làm gì? " Cố Hoài Thiên thẳng tính không vòng vo, chuyện này ai cũng biết nên anh hỏi cũng không cố kị điều gì

Phan Trấn Khắc có lẽ đã quen với tính của Cố Hoài Thiên nên không giấu nói thẳng

" Ta vốn định hợp tác cùng với Hoắc Thị, nhưng Tổng Tài bên đó quá kiêu ngạo nên thôi! "

Cố Hoài Thiên giả vờ giật mình liền nói

" A! Có chuyện như vậy sao? "

Phan Trấn Khắc và Phan Gia Hân tưởng đâu Cố Hoài Thiên bực mình vì Hoắc Thị đụng đến bọn họ nên cũng ra sức phụ họa nói

" Đúng vậy! Chẳng những thế nói chuyện thiếu tôn trọng, tự cho mình là cao cao tại thượng, tiếc thay bác không với tới haha! " giọng cười như là cười khổ nhưng trong lòng lại đắc ý vô cùng Ai mà không biết Cố Gia trọng tình trọng nghĩa, huống chi ông lại là bác của Cố Hoài Thiên, thì đương nhiên nó sẽ bênh vực ông

Cố Hoài Thiên khẽ cười nói

" Cũng chịu thôi! Ở đây là nước B có phải nước ta đâu nên phải khác rồi! Huống chi Hoắc Thị đâu phải một tập đoàn nhỏ gì?! "

Phan Trấn Khắc trợn to mắt, không nghĩ tới Cố Hoài Thiên không để ý gì! Lại nghe Phan Gia Hân khóc lóc kể lể nói

" Thiên ca ca! Anh phải làm chủ cho Gia Hân! " vừa khóc vừa nói, gương mặt Phan Gia Hân không gọi là xinh đẹp như Hứa Doãn Hạ nhưng cũng không tệ, nếu những người không biết tính Phan Gia Hân nhất định sẽ đau lòng khi thấy cô khóc nhưng là Cố Hoài Thiên từ đó tới giờ anh không xem Phan Gia ra gì cả, cũng chỉ là vì mẹ anh nên mới qua lại thôi

Cố Hoài Thiên nhẹ nhàng nhìn Phan Gia Hân hỏi

" Ai khi dễ em sao? "

Phan Gia Hân ủy khuất gật đầu nói

" Em thật sự yêu Hoắc Tổng, nhưng là anh ta không yêu em thì thôi còn xỉ nhục em đã thế người yêu anh ta, mới hồi sáng còn đánh em huhu Nói em thế này thế kia! Thiên ca ca anh phải làm chủ cho Gia Hân phải để tiện nhân kia biết không phải ai cũng để cho cô ta đánh! " càng nói càng tức, Phan Gia Hân dùng giọng điệu chán ghét thâm độc nói, lúc sau thấy Phan Trấn Khắc nhíu mày cô mới nhận ra mình bị mất tập trung bèn giả vờ khóc to hơn

Phan Trấn Khắc nhìn Phan Gia Hân trong lòng cười đắc ý

Thấy Cố Hoài Thiên nhíu mày, Phan Trấn Khắc trong lòng thầm khen con gái diễn thật giỏi, cũng phụ họa

" Hoài Thiên, con không biết đâu con bé đó rất quá đáng, mặt Gia Hân của chúng ta, cô ta hiển nhiên lại dám đánh, lúc sáng sưng thật to! "

" A sao lại bị đánh? "

Phan Gia Hân không ngại gì liền nói

" Tại tiện nhân đó là kẻ không cha không mẹ dạy hay sao đó! Nên nó mới đối xử với em như vậy! Có lẽ thấy em giỏi " chưa kịp dứt câu, Cố Hoài Thiên dùng ánh mắt sắc bén nhìn Phan Trấn Khắc hỏi

" Phải không? "

Phan Trấn Khắc hơi giật mình khi bị nhìn như vậy, nhưng ông lại tự nghĩ là Cố Hoài Thiên là đang khó chịu khi thấy có người coi thường Phan Gia Hân và ông nên cũng gật đầu nói

" Phải "

Lại nói kế hoạch mưu hại của ông cho Cố Hoài Thiên nghe

" Vốn không định làm gì nói đâu, nhưng không dạy dỗ nó, nó lại như vậy nữa thì sao? Nêm bác định đợi khi nào có cơ hội kêu người giả vờ làm nhục nó chụp hình tung lên mạng! " dứt câu khóe môi Phan Trấn Khắc không tự chủ câu lên

Hai mắt Phan Gia Hân sáng rực, gật đâu nói

" tại sao phải giả vờ, phải kêu người làm "

" Xoảng" lời nói chưa dứt,Cố Hoài Thiên càng nghe càng tức giận, cầm tách trà lên đập xuống

" Đủ rồi! " Phan Trấn Khắc! Nếu ông rành Hứa Doãn Hạ như vậy! Không lẽ nhìn mặt thôi không biết đó là ai? Haha mẹ ơi là mẹ nếu như con không đến đây kịp có phải mẹ vẫn một lòng nghĩ mình có lỗi với ông ta trong khi ông ta lại đang định hại con gái của mẹ

Phan Trấn Khắc và Phan Gia Hân giật mình nhìn chằm chằm Cố Hoài Thiên, Cố Hoài Thiên dùng ánh mắt giận dữ đã chuyển sáng màu tím lạnh lẽo nhìn Phan Trấn Khắc nói

" Phan Trấn Khắc! Người Cố Gia không phải muốn động vào là động vào đâu! "

Dừng một chút lại nói

" Chuyện hôm nay! " Cố Hoài Thiên nhếch mép cười quỷ dị nói tiếp

" Tôi nghĩ H Thị nên cho Cố Gia một lời giải thích! " dứt câu rời đi!

Phan Gia Hân hai chân run rẩy, côcô cảm thấy áp lực thật lớn Nếu Nếu không phải tay cô giữ chặt bàn cô nghĩ cô đã quỳ xuống xin tha rồi

Còn Phan Trấn Khắc ông cũng run rẩy nhưng là cố kiềm chế thân mình trong lòng ông loạn thành từng đoàn thầm nói

" Không lẽ cậu ta biết " càng nghĩ ông càng run rẩy! Những gì lúc nãy ông và Phan Gia Hân nói sẽ làm trên người Hứa Doãn Hạ, Cố Hoài Thiên đã nghe thấy vậy thì thì phải làm sao bây giờ nếu như Cố Gia trở mặt với ông thì H Thị phải làm sao?

Thương Boo thì hãy LIKE và VOTE ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo đi nè! Rảnh thì thả xuống comment nhận xét tạo động lực để Boo viết tiếp chương sau nè!
Bình Luận (0)
Comment