Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 55

Hứa Doãn Hạ bước vào cửa hàng Doãn Hạ, ánh mắt liền thay đổi từ ánh mắt ôn như tràn ý cười đến âm trầm lạnh lẽo.

Hứa Doãn Hạ vừa bước vào một loạt nhân viên khom người 45 độ đồng thanh hô to.

" Chào Buổi Sáng Hứa Tổng. "

Hứa Doãn Hạ gật đầu cái, môi nhếch lên nói.

" Giải tán, làm việc đi! "

Rồi cô mới bước lên theo sau cô có Trợ lý Trần ( Trần Lập).

" Anh làm việc đã quen chưa? " Hứa Doãn Hạ mặt không biểu tình nhìn phía trước nói.

" Vâng tôi thấy ổn rồi! " Trần Lập hơi ngẩng người chút, hồi mới trả lời.

" Hồ Danh là đang ở Doãn Tư sao? " Hứa Doãn Hạ gật đầu cái nói.

" Vâng đúng vậy! "

" Anh có thấy ủy khuất không? " Hứa Doãn Hạ nghĩ hồi nói, dù sau giữa Doãn Hạ và Doãn Tư tuy cùng là mặt hàng buôn bán như nhau nhưng hai cửa hàng khác nhau hoàn toàn! Cửa hàng Doãn Hạ chủ yếu tập trung khách nữ, tuy lớn mạnh nhưng vẫn không bằng Doãn Tư.

" Ý Hứa Tổng là...? " Trần Lập mờ mịt không hiểu hỏi.

" Lấy thực lực lẫn tài cán của anh, quản lý một công ty riêng của mình là chuyện nhỏ. " Hứa Doãn Hạ không để ý, giọng lạnh nhạt nói. Cô đã nghe Hoắc Tư Danh nói rất nhiều về cậu Trần Lập này! Cũng không nghi ngờ thực lực anh.

" A! Không đâu! Hoắc Tổng có ơn với tôi! " Trần Lập cười nhẹ cái nói.

" Chỉ vì trả ơn? Tôi nghe Tư Danh nói anh đã ở HK làm việc vài năm rồi mà! " Hứa Doãn Hạ nói.

"... " Trần Lập cứng họng một lúc mới nói " Không giấu gì Hứa Tổng, tôi không muốn rời đi! Nếu ngày đó không có Hoắc Tổng cứu mang thì làm sau có tôi bây giờ! Với lại tôi muốn ở lại làm việc cho Hoắc Tổng! "

Hứa Doãn Hạ nhếch mép cười.

" Ừ! Cũng mong làm việc cho tôi cũng sẽ tốt! "

Trần Lập sửng sốt cái lát cũng nợ nụ cười.

Bước vào phòng làm việc, nhìn bàn trống trơn, không báo cái tài liệu hay văn kiện gì trên đó! Haizzz cô không đi làm cũng có người xử lí.

Cô ngồi đó kiểm tra lại sổ sách tận hơn mười một giờ, nhìn điện thoại không có dấu hiệu nào của Hoắc Tư Danh gọi đến.

Hứa Doãn Hạ cầm điện thoại lên bấm bấm gửi tin nhắn cho Hoắc Tư Danh.

" Muộn rồi! Anh nhớ ăn trưa đấy! Thương! "

Rồi sao đó Hứa Doãn Hạ bước ra ngoài đi nhà hàng đối diện ăn.

•••••♪•••••••

Hoắc Thị.

Phòng họp lúc này cực căng thẳng, các nhân viên đang không ngừng cúi đầu xuống nghe mắng.

" Các người làm việc kiểu gì vậy? Cái hạng mục dễ như vậy cũng không xongm "

" Còn cái thiết kế này nữa! Có cái phối màu cũng không đúng là sau? "

" Sổ sách sao lại sai như thế này? "

" Mấy cái báo cáo này đem về làm lại! "

"... "

Đám nhân viên cúi càng ngày càng thấp xuống, không ai rên la một tiếng nào! Tuy sợ hãi nhưng ai cũng quen với cách chửi người mắng người lợi hại của Hoắc Tổng Hoắc Tư Danh cả. Nên muốn sống phải im lặng! Giống như mấy năm về trước có một cô gái ỷ vào mình xinh đẹp, tuy rất thông minh nhưng lại ngu ngốc ở chỗ trong phòng họp tranh luận với Hoắc Tư Danh.

Lúc Hoắc Tư Danh im lặng đi ra, cô còn cười đắc ý nghĩ bản thân dám cãi tổng tài chắc chắn tổng tài để ý chỉ là không nghĩ đến vừa vào phòng làm việc lại bị sa thải.

Từ đó ai có ý định lấy cương câu cương với Hoắc Tư Danh đều rút lui.

Hoắc Tư Danh cứ ngồi mắng một lúc, điện thoại anh reo chuông tin nhắn. Anh nhíu chặt mày khó chịu, đám nhân viên không dám thở mạnh một tiếng nào! Khi họ ngước nhìn xem ai xấu số sớm không nhắn muộn không nhắn mà ngay lúc này nhắn thì họ trợn to mắt không tin được trong mắt mình.

Hoắc Tổng thế mà đang cười! Trời ạ chuyện giu xảy ra thế này! Còn nhìn chằm chằm Hoắc Tư Danh thì Hoắc Tư Danh đứng dậy! Nói " Tan Họp. " rồi rời đi.

Đám nhân viên ngồi đó há hốc mồm ra, Thư Ký Đàm thấy đám nhân viên bất ngờ nói.

" Phải cảm ơn Phu Nhân đấy! " Rồi anh cũng rời đi.

Phu Nhân!!!! Ý tứ là Hoắc Tổng của chúng ta sắp có vợ!

"... "

•••••••••••|

Hứa Doãn Hạ sao khi ăn xong thì đang đi bộ ra, bổng nhiên đụng phải một người khiếng cô loạn choạng muốn ngã, thì một bàn tay nhỏ nhưng lớn hơn cô một chút kéo cô lại kịp.

Hứa Doãn Hạ nhíu chặt mày nhìn người phụ nữ vừa giúp cô nói.

" Cảm ơn. "

Lâm Chân Chân cười nói.

" Không có gì! Sau này cô nên cẩn thận! " nói xong Lâm Chân Chân cũng rời đi!

Hứa Doãn Hạ thì đi vào Doãn Hạ. Trong lòng suy nghĩ đắng đo! Là cố ý đụng cô hay chỉ là vô ý đụng phải rồi trùng hợp đỡ?

Nghĩ một lúc, môi Hứa Doãn Hạ khẽ nhếch lên! Dù vô tình hay cố ý, cô nhất định vẫn nên tránh xa loại người này thì hơn!

Lâm Chân Chân đi một đoạn đứng lại nhìn Hứa Doãn Hạ đi vào, môi cô khẽ cong lên nói,

" Cảm ơn! " Lâm Chân Chân đưa 5000 ngàn cho tên đàn ông lúc nảy đụng Hứa Doãn Hạ tiền rồi đi.

Hứa Doãn Hạ ơi Hứa Doãn Hạ! Chúng ta cứ từ từ trùng hợp gặp nhau trước đi! Sau này tôi sẽ giúp cô chăm sóc anh Hoắc Tư Danh! Hahaha Lâm Chân Chân càng nghĩ vừa đi vừa cười to.

Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo nha!
Bình Luận (0)
Comment