Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ

Chương 213


Người lao ra nhanh hơn thanh niên kia, chỉ trong chốc lát đã đuổi kịp kẻ ôm đứa trẻ.
Kẻ bắt trẻ con là một người đàn bà, tốc độ không chậm, đã bị ngăn lại nhanh chóng, phát hiện có người xen vào việc người khác, mặt mũi hung tợn trừng lại, tay kia xuất hiện một con dao ngắn, không ngừng một giây đâm về phía người ngăn cản bà ta.
Đối phương chỉ nghiêng người là tránh được con dao của bà ta bất ngờ xung kϊƈɦ, đồng thời nghiêng người tiến lên, nháy mắt đánh ngã bà ta, đoạt lại đứa bé.

Người đàn bà thấy tình thế không ổn, lập tức muốn chạy trốn, vừa mới bò dậy, đã có một lực lớn phía sau lưng dẫm thật mạnh xuống, lại quỳ rạp trêи mặt đất.
Thanh niên bị cướp con chạy tới, ôm đứa con trai mất mà tìm lại được, hai cha con khóc rống một lúc tại chỗ.
Đoàn người Lộ Lê đi tới.
Lúc này thanh niên mới ngừng khóc lóc thút thít, cậu ta không khóc, con của cậu ta cũng không khóc, còn giúp cha lau nước mắt.
“Vì sao người này đoạt con của cậu?” Lộ Lê đứng trước mặt thanh niên hỏi.
Nếu việc như thế này phát sinh trước mặt y, đương nhiên sẽ không đứng yên mà chịu, huống chi cha y cũng bị người ta bắt cóc, hiển nhiên Tần Vũ cũng biết suy nghĩ của y, không cần mở miệng, lập tức bảo thủ hạ cướp người về.
Bị binh lính cải trang người thường đạp dưới chân, người đàn bà giãy giụa hồi lâu không thoát được, nhìn thấy bọn họ đi đến đây, lập tức rống to bảo đó là con của bà ta, bộ dáng điên điên khùng khùng, thoạt nhìn giống đầu óc không bình thường.
Thanh niên lập tức ôm chặt con của mình, xúc động trong lòng mà giải thích: “Lần đầu tiên tiên sinh tới không biết, chuyện thế này ở hành tinh Vala là bình thường, hành tinh Vala thường xuyên có người mất con, vì tìm không thấy, vài cha mẹ bắt đầu phát điên, nhìn thấy con người khác thì cho rằng là con của mình, xông lên muốn đoạt.”
Đây cũng giải thích vì sao lúc trước cậu ta không yên tâm con của mình như vậy, cố dặn dò vài câu, nhưng vẫn không ngăn được có người dám đoạt con ở nơi đông người.
Lộ Lê nhăn mày, ánh mắt chuyển qua người đàn bà trêи mặt đất, “Cậu nói, người phụ nữ này cũng từng mất con?”
“Tôi cũng không biết, tuy nhiên bà ta dám cướp trẻ em ở nơi đông người, trong nhà chắc cũng mất con.” Thanh niên thổn thức không thôi.

“Ngược lại tôi cảm thấy chưa chắc.” Lộ Lê cười khẽ, ý cười lại không tới đáy mắt.
Thanh niên sửng sốt, “Chưa chắc cái gì?”
Lộ Lê chỉ chỉ người đàn bà biểu tình đã cứng ngắc, “Người phụ nữ này sợ không phải điên thật sự, mà là giả vờ, chỉ lợi dụng để che dấu mục đích chân chính thôi, tuy nhiên cũng có thể lừa những người như các cậu.”
Thanh niên sợ ngây người, nhìn về phía người đàn bà trêи mặt đất, bà ta biểu tình cứng đờ, nhưng ngoài miệng còn lải nhải con tôi, từ ngoài nhìn vào xác thật giống người điên.
“Chuyện này……”
“Đây không có gì không thể tin, phương pháp này không chỉ có thể cướp được trẻ con, sau khi bị người phát hiện, còn có thể lấy lý do điên khùng tránh được phẫn nộ, một công đôi việc, cho nên người phụ nữ này sau lưng hẳn còn có đội tiếp ứng, còn thật hay giả, thẩm vấn một chút sẽ biết.”
Lộ Lê nhẹ nhàng chỉ ra bí mật người đàn bà có ý đồ che giấu.
Người đàn bà kia nghe được những lời này không giả vờ nổi nữa, giương nanh múa vuốt gào thét về phía Lộ Lê.
Kẻ điên đắm chìm trong thế giới của mình, không có khả năng nghe hiểu được tiếng người, phản ứng của bà ta gián tiếp chứng minh Lộ Lê suy đoán là sự thật.

Thanh niên hít sâu một hơi, không thể tin nổi, “Nếu thật là như vậy, vậy những năm gần đây, hành tinh Vala có nhiều trẻ con mất tích như vậy, là do bọn chúng bắt cóc bán đi sao?”
“Khả năng này rất cao.” Lộ Lê gật gật đầu.
Ánh mắt thanh niên nhìn về phía người đàn bà thoáng chốc tràn ngập phẫn nộ, nếu không phải nơi này có những người khác, bây giờ cậu ta đã tiến lên đá bà ta một chân.
“Mang bà ta đi.” Thanh âm lạnh như băng của Tần Vũ chợt vang lên.
Cả thanh niên lẫn người đàn bà đều đồng thời rùng mình.

Cảm giác tồn tại của Tần Vũ rất mạnh mẽ, bọn họ đã sớm chú ý tới hắn, nhưng vì hắn không nói gì, cho nên dần dần quên mất, đột nhiên nghe được thanh âm, giống như khí lạnh bỗng nhiên đánh úp lại.
Thủ hạ kéo người đàn bà từ trêи mặt đất lên, bà ta phản kháng kịch liệt, nhưng sức của bà ta sao bằng lính huấn luyện chuyên nghiệp, thậm chí đây là binh lính mạnh hơn những binh lính bình thường khác nhiều lần, đương nhiên không có một chút tác dụng nào.
“Đi thôi, mang chúng tôi đến khu C.” Lộ Lê nói với thanh niên còn đang ngồi trêи mặt đất.
“Vậy, bà ta thì làm sao?” Thanh niên nhìn về phía người phụ nữ kia, không muốn buông tha cho đối phương.
“Đương nhiên là mang đi thẩm vấn, cậu yên tâm, nếu đã đụng phải việc này, tôi chắc chắn sẽ không buông tay giữa đường.” Vì cha của mình, nên Lộ Lê cũng hận bọn bắt cóc buôn lậu, sẽ không ngồi xem mặc kệ.
Thành niên thở dài nhẹ nhõm, lôi kéo con trai đứng lên, lập tức dẫn bọn họ đến khu C.
Khu C cách cảng khá xa, bọn họ còn phải ngồi phương tiện giao thông đến, thanh niên tên là Hulk, nói cho bọn họ, vì bọn họ là người từ ngoài đến, thoạt nhìn cũng không giống thiếu tinh tệ, cho nên chào giá sẽ đắt hơn một chút, dân địa phương từ nơi này đến khu C, một người chỉ cần ba tinh tệ, người từ ngoài đến ít nhất phải mười tinh tệ trở lên, có khi còn gấp mười lần.
Không ngờ, tại chỗ xuất hiện mười mấy chiếc xe huyền phù, thuần một màu đen, không có màu sắc rực rỡ khác.
Không phải Hulk chưa từng thấy xe huyền phù, nhưng chưa từng thấy nhiều xe huyền phù như vậy, ngỡ ngàng đứng tại chỗ, con trai gọi mới hồi phục tinh thần.
Lộ Lê bảo cha con họ ngồi vào xe huyền phù phía trước, ở phía trước dẫn đường, một nhà ba người họ thì ngồi trêи phi hành khí duy nhất của Tần Vũ.
Hai cha con lần đầu tiên ngồi trêи xe huyền phù, Hulk rất căng thẳng, không dám nhìn đông nhìn tây, con trai trong lồng ngực thì lại nhìn ngắm khắp nơi.
Hơn hai giờ sau, bọn họ tới nơi.
Khu C không nghèo khó như họ tưởng, hoàn cảnh cũng tạm được, phòng ốc vừa thấp vừa lùn, đường phố nơi nơi đều là rác rưởi.
Người quản lý không để bụng, người sống ở khu C đều vì ăn mặc mà nỗ lực, đương nhiên sẽ không có ai chú ý tới hoàn cảnh sống.
Mười mấy chiếc xe huyền phù đồng thời xuất hiện ở khu C, đó là điều chưa từng xảy ra trước đây, cho nên vừa tiến vào khu C, lập tức hấp dẫn rất nhiều sự chú ý của những người qua đường, hiếu kỳ nhìn xung quanh.

Xe huyền phù cũng không định dừng lại, mà trực tiếp đi qua đường phố, tiến vào một con phố khác, biến mất trong tầm nhìn.

Thẳng đến khi chạy đến một mảnh đất trống rộng lớn, mười mấy chiếc xe huyền phù mới dừng lại.
Hulk ôm con trai mình xuống, chủ động đi đến bên người Lộ Lê, “Phía trước chính là chỗ cha con tôi sống, không biết tiên sinh tới khu C muốn tìm cái gì?”
Đó là một loạt phòng ốc rách nát hơn nhiều những ngôi nhà nhìn thấy khi mới tiến vào khu C, thậm chí đã không thể gọi là nhà ở nữa.

Lộ Lê không lập tức trả lời, y vốn muốn dò hỏi những gia đình vài thập niên trước từng mất trẻ con ở nơi này, không ngờ tình hình hành tinh Vara kém hơn nhiều so với những gì y tưởng, bắt cóc buôn lậu tựa như nghề nghiệp ở chỗ này hung hăng ngang ngược, dưới tình huống này, ai còn nhớ rõ việc trước kia lâu như vậy.
Tuy nhiên nếu không nỗ lực một chút, ai cũng không biết kết quả thế nào, vạn nhất vận may lớn, lập tức tìm được thì sao.
“Tôi muốn tìm một người ở đây, muốn người nào đó để dò hỏi, đối phương tốt nhất là ở chỗ này hơn 50 năm.”
“50 năm?” Hulk kinh ngạc không che dấu, cậu ta đoán được những người này tới có thể là vì tìm người, nhưng không ngờ muốn tìm người từ 50 năm trước.
“Có phải có khó khăn hay không?” Lộ Lê hỏi.
Hulk cười khổ, “Độ khó không lớn bình thường đâu, lịch sử hành tinh Vala mới hơn hai trăm năm, tuy khu C đã thành lập được một đoạn thời gian, nhưng người ở đây tuổi thọ phổ biến không dài.”
Không phải vì bọn họ đoản mệnh, cho dù là người thường, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, cũng có thể sống đến hơn trăm tuổi.
Hoàn cảnh hành tinh Vala là nguyên nhân lớn nhất, nơi này quá hỗn loạn, phi thuyền mỗi ngày xuất hiện ở cảng càng ngày càng ít, do cạnh tranh, phát sinh càng ngày càng nhiều xung đột, người chết sớm hơn tuổi thọ của mình không ít, đặc biệt là ở khu C.
Khu C là nơi hỗn loạn nhất, không giống khu A và khu B có quản lý, nơi này có thể nói là vùng đất không người quản, bắt cóc trẻ em, cướp bóc, giết người từ từ không còn ai quản nữa, người có thể sống lâu như vậy rất ít, nếu không chính là đã thành tinh, hiểu được cách bảo hộ mình.
Tuy nhiên ít thì ít, nhưng cũng không phải không có.
Lộ Lê cũng không hy vọng có thể lập tức tìm được, sau khi biết về tình hình của hành tinh Vala, y biết có khả năng sẽ có trở ngại.
Không thúc giục Hulk lập tức đi tìm người, binh lính của Tần Vũ nhanh chóng hành động, không đến nửa giờ, mấy căn nhà không giống bình thường, không hợp với nơi này xuất hiện bên cạnh căn nhà của Hulk.

Đây đương nhiên không phải nhà ở xây dựng tử tế, mà là bao con nhộng thời không (giống capsule trong dragonball), lợi dụng công nghệ cao chế tạo ra, chi phí chế tạo cực kỳ đắt, nhưng thích hợp ra ngoài lữ hành ăn ngủ ngoài trời.
Cơm do Lộ Lê làm, bởi vì người nhiều, y bảo binh lính giúp đỡ, dùng nồi to hầm mấy nồi mì sợi.
Mì sợi và nguyên liệu nấu ăn đều đã sớm chuẩn bị từ trước, lúc trước để dự phòng tình huống này phát sinh.
Bọn họ nấu cơm ở bên ngoài, mùi hương tản ra rất nhanh, còn may phụ cận không có cư dân, nếu không ở địa phương như khu C này nấu cơm, lập tức sẽ hấp dẫn một đám người đói khát vây xem, nói không chừng sẽ gây hỗn loạn.
Cha con Hulk ở bên cạnh ngửi thấy nước miếng chảy ròng, đã chuẩn bị để ngồi xem, binh lính bỗng nhiên lại đây gọi bọn họ đi ra ngoài ăn, hai cha con sững sờ một lúc, cuối cùng cũng không cự tuyệt, Hulk có thể nhịn, nhưng con trai thì không nhịn nổi.
Cơm nước xong là việc chính, Hulk không chờ Lộ Lê mở miệng, chủ động đề nghị đi tìm người, Tần Vũ phái hai binh lính đi cùng cậu ta.
Không phải sợ cậu ta chạy, chỉ sợ gặp được phiền toái trễ thời gian.
Hulk để con trai lại, đứa nhỏ tuổi cũng không lớn, chỉ có sáu tuổi, nhưng vì thiếu dinh dưỡng trong thời gian dài, bề ngoài nhìn như mới bốn tuổi, lớn hơn Soái Soái ba tuổi, đầu lại lớn ngang nhau.
Đứa bé hơi hướng nội, ngồi ở trong một góc, chỉ có đôi mắt xoay chuyển, mang theo một chút tò mò.
Đây là đứa trẻ còn chưa bị hiện thực của khu C đả kϊƈɦ hoàn toàn.
Nhưng cũng khó trách, đứa bé mới sáu tuổi, vẫn ở giai đoạn ngây thơ với những thứ bên ngoài, mới bắt đầu tiếp xúc.

Trêи tay Lộ Lê xuất hiện hai món hoa quả, cho Soái Soái một quả, một quả khác đặt ở trêи tay, vẫy tay với thằng bé kia.
Đứa bé do dự một lúc, không biết là ɖu͙ƈ vọng ăn uống chiến thắng sợ hãi, hay là bầu không khí quanh Lộ Lê và hôm nay ở chung làm nó cảm thấy không phải người xấu, cọ tới cọ lui rồi đi tới.
Lộ Lê đưa trái cây cho nó, đứa bé nhận lấy, lại không ăn ngay lập tức, mà là xoa xoa, ôm vào trong lồng ngực, giống như ôm bảo bối trân quý, có thèm nhỏ dãi, có vui vẻ, nhưng không có kϊƈɦ động.
Chương 214: Căn nhà cũ.

Bình Luận (0)
Comment