Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam

Chương 7

Trong đại sảnh tràn ngập đủ mùi hương nước hoa, Lạc Phi đứng một lúc liền mất kiên nhẫn: “Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi.”

Bên ngoài cũng có không ít người, hai người đi tới sâu trong hoa viên mới tìm được một chỗ nghỉ không người.

Đang định tiếp tục nói chuyện thì đột nhiên nghe thấy cách đó không xa truyền tới tiếng vang kỳ quái, tựa hồ là thứ gì đó bị đập nát.

Thính giác của Lạc Phi vốn rất nhạy bén, liền nhíu nhíu mày đứng dậy: “Đi xem thử xem.”

Ai Mễ Nhĩ lập tức bắt kịp, hai người dọc theo đường mòn hoa viên đi thẳng tới trước, diện tích hoa viên rất lớn, còn có không ít lối rẽ, người không quen thuộc nơi này sẽ rất dễ đi lạc. Thế nhưng khả năng định hướng của Lạc Phi rất tốt, không chỉ không bị lạc ngược lại còn chuẩn xác tìm được lối ra, đi tới nơi phát ra âm thanh.

— đó là một tòa biệt thự nhỏ ba tầng, cửa phòng đóng kín.

Lạc Phi vừa đi tới cửa liền ngửi thấy mùi tin tức tố omega nồng đậm.

Hương vị ngọt ngào này hệt như một liều thuốc kích thích cực mạnh tới hệ thần kinh mẫn cảm của alpha.

Sống lưng Lạc Phi cứng đờ, Ai Mễ Nhĩ ở bên cạnh cũng khựng lại, nuốt nuốt nước miếng nói: “Không thể nào? Sao lại có omega phát…”

Nửa câu sau Ai Mễ Nhĩ không nói ra nhưng thân là alpha, ngửi thấy hương vị này tự khắc hiểu được là chuyện gì.

Ai Mễ Nhĩ kéo Lạc Phi nhanh chóng lùi về sau hai bước, trán đã bắt đầu túa mồ hôi, hiển nhiên là đang cật lực kiềm chế: “Chúng ta đừng nên xía vào chuyện này thì hơn, bên trong không biết là ai, lỡ như gây ra phiền toái thì nguy.”

Phần lớn alpha khi đối mặt với tin tức tố của omega sẽ bị hấp dẫn mất đi lý trí, hoàn toàn tuân theo bản năng, thế nhưng biểu tình của Lạc Phi lại vô cùng bình tĩnh.

Từ nhỏ Lạc Phi đã được huấn luyện chống cự lại tin tức tố, cho dù bị ném vào căn phòng tràn ngập hương vị này cũng có thể bảo trì lý trí như thường, đây là năng lực cơ bản của vương tử— bằng không tùy tiện omega nào cũng có thể mê hoặc thì làm sao đủ khả năng kế thừa vương vị?

Thế nhưng tình huống hiện tại rất không thích hợp.

Lúc Ai Mễ Nhĩ mặt đỏ tai hồng cơ hồ sắp chạy trối chết thì Lạc Phi cư nhiên vẫn bình tĩnh phân tích điểm không hợp lý: “Là thuốc phóng thích tin tức tố.” Cậu nhíu mày nhỏ giọng nói: “Omega này không phải đột nhiên mất khống chế mà là cố ý.”

Ai Mễ Nhĩ sắp điên tới nơi rồi: “Xin cậu đó, cậu không bị ảnh hưởng nhưng anh thì chịu không nổi a, chúng ta mau đi thôi!”

Lạc Phi cũng không muốn xen vào chuyện người khác, dù sao chuyện omega này đột nhiên mất khống chế cũng không liên quan tới cậu, cậu cũng không rảnh mà chạy vào dấu hiệu đối phương. Người này lai lịch không rõ, cậu thân là hoàng tử, tùy tiện xen vào rất có thể sẽ biến lợn lành thành lợn què.

Hai người đang định rời đi thì đúng lúc này hương vị tin tức tố đột nhiên nhạt hẳn, tựa hồ bị ai đó mạnh mẽ khống chế.

Tiếp theo đó trong phòng truyền ra âm thanh thiếu niên: “Ngải Lệ Tư tiểu thư, muốn dùng tin tức tố kích động tôi, cô có phải quá tự tin vào chính mình rồi không?”

Giọng điệu thiếu niên rất lãnh đạm, âm thanh trong trẻo rõ ràng, từng tiếng từng tiếng phát ra hệt như dòng nước băng giá rót vào màng tai.

Lạc Phi ngẩn người.

—-âm thanh này rất quen thuộc, có chút tương tự cậu thiếu niên đã gặp trên phi thuyền vũ trụ?

Lạc Phi không khỏi khựng lại, cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên trong.

Rất nhanh sau đó trong phòng truyền ra tiếng nức nở của một cô gái: “Thực xin lỗi Mạc Hàm học trưởng, cha em… ông ấy cho em dùng thuốc phóng thích tin tức tố, ép em phải tới đây, ông ấy nói chỉ cần chúng ta phát sinh quan hệ thì anh nhất định sẽ… sẽ phụ trách…”

Âm thanh của Mạc Hàm thực lãnh đạm: “Nếu hôm nay không phải tôi mà là một alpha khác đi ngang qua đây thì sao, cô có nghĩ tới hậu quả không?”

Cô gái ngẩn người: “Em… em không biết… em…”

Mạc Hàm đánh gãy lời đối phương: “Quên đi, tuổi cô vẫn còn nhỏ, tôi xem như chuyện này chưa từng phát sinh. Trở về nói với cha cô đừng dùng mớ chiêu trò tà môn này nữa, khiêu chiến điểm mấu chốt của tôi— chọc tôi nổi giận thì ông ta không gánh nổi hậu quả đâu.”

Cô gái nghẹn ngào nói: “Em thực xin lỗi…”

“Tới phòng tắm tắm rửa thay đổi quần áo mới đi. Một omega chật vật như vậy ra thể thống gì nữa?”

Cô gái lập tức run rẩy chạy tới phòng tắm: “Cám ơn học trưởng, thuốc ức chế này em, em lập tức dùng ngay…”

“Đi đi.”



Nghe đoạn đối thoại này, Lạc Phi không khỏi nhíu mày.

Xem ra có người muốn đẩy con gái mình lên giường Mạc Hàm, sau đó lấy làm cái cớ để liên hôn với Mạc gia, phương pháp này đúng là ngu xuẩn, bất quá trong giới kinh doanh quả thật không hiếm, dạng đại thiếu gia như Mạc Hàm khẳng định có không ít người thèm muốn.

Bất quá kỳ quái chính là hương vị tin tức tố mãnh liệt như vậy, thân là alpha… vì sao Mạc Hàm lại không hề bị ảnh hưởng?

Từ đầu đến cuối vẫn rất bình tĩnh, ngay cả lúc nói chuyện hô hấp cũng không hề có chút gì dị thường.

Lạc Phi đang nghi hoặc thì nghe Ai Mễ Nhĩ áp sát bên tai mình thì thầm: “Mạc Hàm đúng là quá phong độ, nếu là anh thì khẳng định không thể bình tĩnh được vậy.” Bởi vì mùi tin tức tố trong không khí dần tản đi, Ai Mễ Nhĩ cũng khôi phục bình tĩnh, thở hắt một hơi: “Chúng ta mau đi thôi.”

Lạc Phi gật gật đầu, cùng Ai Mễ Nhĩ rời khỏi biệt thự. Thẳng tới khi đi xa rồi cậu mới thấp giọng nói: “Anh họ, em muốn làm quen với Mạc Hàm, anh có thể giúp một chút không?”

Ai Mễ Nhĩ thực kinh ngạc: “Không phải cậu vốn không có hứng thú với phú nhị đại à?”

Lạc Phi nhếch khóe môi: “Em có chút hứng thú với Mạc Hàm— giọng anh ta rất giống một người em đã gặp trên phi thuyền vũ trụ.”

Ai Mễ Nhĩ nghĩ nghĩ nói: “Được rồi, để chốc nữa buổi tiệc bắt đầu anh sẽ giới thiệu cậu, anh với Mạc Hàm là bạn học, công ty hai nhà lại có hợp tác, chắc cậu ta sẽ nể mặt.”

Ai Mễ Nhĩ học ở Hách Nhĩ Mạn, đại học tổng hợp tốt nhất đế quốc, hiện giờ đang học năm tư, rất nhanh sẽ tốt nghiệp.

So với trường quân đội, đại học tổng hợp tự do tự tại hơn, đặc biệt học viện kinh doanh xếp hàng đầu đế quốc, rất nhiều học viên đã tốt nghiệp của đại học Hách Nhĩ Mạn đang làm việc cho các xí nghiệp lớn, Mạc Hàm học ở đây cũng không kỳ lạ.

Lạc Phi thuận miệng hỏi: “Mạc Hàm cũng học khoa quản lý xí nghiệp à? Kia chẳng phải là học đệ của anh sao?”

Ai Mễ Nhĩ lắc đầu: “Không có, cậu ta học bên học viện công nghệ máy tính, chuyên ngành kỹ thuật mã hóa cùng phần mềm.”

Lạc Phi khá bất ngờ: “Ồ vậy sao? Anh ta cư nhiên không học quản lý?”

“Có thể là vì tập đoàn Phong Dương chuyên nghiên cứu hệ thống trí năng nên cậu ta mới chọn chuyên ngành này đi.”

Lạc Phi sờ sờ cằm, nhịn không được nhớ tới dáng vẻ tự tin của thiếu niên trên phi thuyền khi nói ‘tôi có thể hỗ trợ’, mà quả thực sau đó cậu ta chỉ cần không tới một phút đã chỉnh sửa xong hệ thống.

Chẳng lẽ người kia thật sự là Mạc Hàm?

Lạc Phi nhịn không được hỏi: “Theo như anh nói thì Mạc Hàm chính là bậc thầy về mã hóa hệ thống đi?”

Ai Mễ Nhĩ gật đầu: “Đương nhiên, Mạc Hàm là thiên tài máy tính nổi tiếng trong học viện, lần trước trang web nội mạng của đại học Hách Nhĩ Mạn bị virus locker tấn công, hệ thống mạng suýt chút nữa bị tê liệt, cũng là Mạc Hàm trợ giúp trung tâm mạng giải quyết sự cố. Cậu ta là người đầu tiên của đế quốc có thể phá giải virus locker. Ở trường tụi anh, Mạc Hàm là nam thần trong lòng đám cấp dưới, bộ dạng soái, năng lực xuất chúng, hơn nữa lại phong độ. Omega theo đuổi Mạc Hàm cơ hồ có thể xếp thành một vòng quanh trường, bất quá cậu ta vẫn luôn giữ khoảng cách, chưa từng nảy sinh tình cảm với bất cứ omega nào.”

Lạc Phi càng nghe lại càng hoang mang, cứ cảm thấy vị Mạc Hàm này có chút hư ảo, không thực tế.

Một alpha gia thế ưu việt, năng lực xuất chúng, dung mạo soái, là nam thần được người người kính ngưỡng, thế nhưng lại chưa từng phát sinh tin đồn tình cảm nào?

Là ánh mắt quá cao hay là nguyên nhân nào khác?

Nghĩ lại một màn vừa nãy, cô gái Ngải Lệ Tư kia dùng thuốc phóng thích muốn kích động, thế nhưng cậu ta vẫn bình tĩnh cự tuyệt.

Lạc Phi là vì được huấn luyện cống cự tin tức tố mới không bị ảnh hưởng, thế nhưng Mạc Hàm so ra còn bình tĩnh hơn cả Lạc Phi. Lạc Phi nghe thấy toàn bộ cuộc đối thoại của hai người, trong tình huống bị tin tức tố của omega quấy nhiễu mà Mạc Hàm cư nhiên không hề thở dốc hay có chút khó chịu nào…

Ý chí của Mạc Hàm chẳng lẽ còn kiên định mạnh mẽ hơn cả mình sao?

Trên thế giới này thực sự tồn tại alpha hoàn mỹ đến vậy sao? Mà alpha này cư nhiên lại có một đứa em trai omega bệnh tâm thần??

Cứ cảm thấy chuyện này có chút kỳ quặc, thế nhưng lại không biết kỳ quặc ở chỗ nào?

Lạc Phi nhíu mày, cúi đầu trầm tư.

….

Trong biệt thự, Ngải Lệ Tư thay đổi quần áo từ trong phòng tắm bước ra.

Mạc Hàm đang đứng bên cửa sổ, trên người mặc quần áo đơn giản, tỷ lệ cơ thể hoàn hảo làm đôi chân Mạc Hàm thoạt nhìn đặc biệt thẳng tắp thon dài. Mạc Hàm không cao lớn làm omega cảm thấy áp bách như alpha bình thường. Ngược lại Mạc Hàm luôn phong độ, bình tĩnh đạm mạc, cứ hệt như ngôi sao sáng trên bầu trời, làm người ta chỉ có thể ngưỡng mộ ngắm nhìn.

Trong trường có vô số omega yêu thích Mạc Hàm, Ngải Lệ Tư cũng là một trong số đó… thế nhưng tình cảm ấy chỉ đơn thuần là ngưỡng mộ mà thôi, tựa như người hâm mộ vậy. Ngải Lệ Tư cũng không hi vọng xa vời có thể phát sinh quan hệ thân mật, nếu Mạc Hàm tìm được người yêu thương, cô sẽ thành tâm chúc phúc anh. Hôm nay bị cha cưỡng ép tiêm thuốc phóng thích tin tức tố rồi đẩy tới đây, Ngải Lệ Tư không hề vui sướng, ngược lại chỉ cảm thấy nhục nhã.

Ánh sáng bên ngoài xuyên qua ô cửa chiếu rọi lên người Mạc Hàm, làm toàn thân anh giống như được phủ lên một tầng sắc vàng nhu hòa.

Mạc Hàm rất có phong độ. Cho dù Ngải Lệ Tư dùng biện pháp thấp kém như vậy như anh không hề trách cứ, ngược lại còn đưa thuốc ức chế cho cô, bảo cô vào phòng tắm chỉnh chu lại bản thân. Chính là loại ôn hòa này đồng thời cũng lộ ra chút xa cách, làm người ta cảm thấy xa xôi vô bờ.

Cô gái khẽ cắn môi, nghĩ tới bộ dáng chật vật của mình khi nãy, hốc mắt không khỏi đỏ hoe, nhỏ giọng nói: “Học trưởng, thật xin lỗi…”

Mạc Hàm xoay người đánh gãy lời cô: “Không cần xin lỗi, tôi biết cô cũng không nguyện ý làm vậy, là do cha cô bức ép.” Anh đi tới trước mặt cô gái, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, giọng điệu thực ôn hòa: “Ngải Lệ Tư, ngay cả tôn nghiêm của mình mà cũng không cần thì người ta hiển nhiên sẽ không tôn trọng mình đâu, cho dù cô giao thân xác ra thì trong mắt alpha kia, cô cũng chỉ là một món đồ chơi mà thôi — nhớ kỹ chưa?”

Ngải Lệ Tư: “… …”

Hốc mắt cay xè, bất quá Ngải Lệ Tư vẫn cố nén, gục đầu nói: “Em nhớ rồi.”

Một lát sau, cô gái ngẩng đầu, đánh bạo hỏi: “Học trưởng, em có thể hỏi anh một chuyện được không?”

“Chuyện gì?”

Ngải Lệ Tư nhỏ giọng hỏi: “Tại sao anh không hề có phản ứng với mùi tin tức tố của omega? Đối với alpha, em, em không có chút hấp dẫn nào sao?”

Cô gái dè dặt nhìn Mạc Hàm, ánh mắt yếu ớt bất lực hệt như động vật nhỏ bị người ta bắt nạt.

Mạc Hàm bình tĩnh nhìn ánh mắt ướt sũng của cô gái, không trả lời. Qua thật lâu sau anh mới mỉm cười: “Không liên quan tới cô. Là vì tôi đã được huấn luyện đặc biệt, trên thế giới này không có bất cứ mùi tin tức tố omega nào có thể ảnh hưởng đến tôi.”

Ngải Lệ Tư sững sờ.

Tiếp sau đó, Mạc Hàm xoay người đi, thản nhiên nói: “Cô đi đi.”

Ngải Lệ Tư đỏ mặt bối rối rời khỏi biệt thự.

Trong phòng hoàn toàn an tĩnh.

Một lát sau, bên tai Mạc Hàm vang lên âm thanh máy móc: “Chủ nhân, không cần xử lý cô ta sao?”

Mạc Hàm lắc đầu: “Cô ta chẳng qua chỉ là quân cờ bị cha mình lợi dụng mà thôi. Huống chi với chỉ số thông minh kia cũng không đủ khả năng phát hiện bí mật của ta.”

Âm thanh máy móc cười khẽ: “Sẽ không có ai phát hiện bí mật này. Bởi vì không ai ngờ được nguyên nhân chủ nhân không bị tin tức tố omega ảnh hưởng là vì chủ nhân chính là omega.”

Bình Luận (0)
Comment