Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta

Chương 120

Sắc mặt Khuất Trạch trắng bệch, đứng dậy liền xông ra ngoài. Diêu Tư và Mộ Huyền nhìn nhau một cái, cũng cùng nhau ra cửa. Trận đung đưa đã dừng lại, cô theo bản năng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trêи bầu trời Hồng Tinh đột nhiên xẹt qua một mảng sao băng, từng tảng thiên thạch hoặc lớn hoặc nhỏ đang liên tục không ngừng hướng Hồng Tinh rơi mạnh xuống. Thậm chí có thể nghe được cách đó không xa tiếng thiên thạch rơi xuống ầm ầm không ngớt. Không đến một lát, Hồng Tinh đã mở ra cơ chế phòng ngự của tinh cầu, mới ngăn được đợt sao băng cuồn cuồn không ngừng kia.

“Đây là……” Sao lại thế này? Vì sao đột nhiên xuất hiện nhiều sao băng như vậy.

Mộ Huyền cau mày, mở ra quang não xem xét tin tức, chỉ thấy một cái tin tức thật lớn ở đầu đề nhảy ra, mấy chữ to chiếm trọn tròng mắt: Hồng Vệ 4 rơi.

Hồng vệ 4! Đó không phải vệ tinh* lớn nhất Hồng Tinh sao? Cô theo phản xạ có điều kiện ngẩng đầu nhìn, quả nhiên trêи bầu trời thiếu đi một vệ tinh.

(Vệ tinh là một tinh thể bay quanh một tinh thể khác lớn hơn. Trái Ðất là một vệ tinh của Mặt Trời và Mặt Trăng là vệ tinh của Trái Ðất. Khác với Vệ tinh thông tin {tiếng Anh: communications satellite, đôi khi viết tắt là SATCOM} là vệ tinh nhân tạo đặt trong không gian dùng cho viễn thông. Trong trường hợp này, Hồng Vệ 4 là một vệ tinh có kϊƈɦ thước nhỏ hơn xoay quanh Hồng Tinh.)

Đáy lòng Diêu Tư căng thẳng, lập tức cũng mở ra quang não xem, trêи Tinh Võng tất cả đầu là tin tức về Hồng Vệ 4. Nói tóm lại, không biết nguyên nhân vì sao Vệ tinh 4 đột nhiên nổ mạnh, toàn bộ vệ tinh không còn, sao băng vừa rồi mà các cô nhìn thấy chính là bởi vì nổ mạnh mà ra. Hơn nữa không đơn thuần chỉ là Hồng Tinh, các vệ tinh xung quanh cũng bị ảnh hưởng.

“Quả nhiên bọn họ đã động thủ.” Khuất Trạch thở dài một tiếng.

“Ý gì?” Diêu Tư sững sờ, “Anh đã sớm biết chuyện này? Chẳng lẽ... Là Vĩnh Nhạc làm!”

Khuất Trạch gật gật đầu, “Tôi lúc trước chỉ tra được một ít tin tức, biết được bọn họ gần đây sẽ động thủ. Vốn cho rằng sẽ là Hồng Tinh, nhưng không nghĩ tới bọn họ chỉ hủy hoại Vệ Tinh 4.”

Diêu Tư đột nhiên nghĩ đến một cái khả năng, “Lần trước anh đem tôi bắt tới Niết Bàn tinh không phải là vì cái này chứ?”

“Ừm, tôi vốn cho rằng hành vi lần này của bọn họ là nhằm vào Điện hạ, cho nên mới.... Không nghĩ tới là như thế này.” Hắn gật đầu giải thích.

Nói cách khác, kế hoạch nổ tinh cầu của Vĩnh Nhạc đúng là có thật, nhưng hành động trước đó chỉ nhằm vào cô, hiện tại lại chỉ cho nổ một vệ tinh không người? Nghĩ lại, lần trước chuyện tận thế virus, Nguyên Hàn xác thật là nhằm vào cô. Nhưng vì sao phải làm như vậy? Nếu lần hành động này lại lần nữa nhằm vào cô, thì nổ một cái vệ tinh có ích lợi gì? Hơn nữa cô tỉnh lại mới mấy năm, căn bản không có khả năng có kẻ thù nào, giết cô có chỗ tốt gì? Cho dù bởi vì cô là Ngũ Đại Huyết tộc ư? Đối phương đến tột cùng muốn làm gì?

Diêu Tư càng nghĩ càng loạn, có cảm giác như lọt vào trong sương mù, thế nào cũng không nhìn rõ. Chỉ có thể một lần lại một lần tra xét tình huống của Hồng Vệ 4, hy vọng có thể từ đó tìm ra một ít manh mối. Tinh Võng không ngừng đổi mới, mảnh vỡ Hồng Vệ 4, tình huống va chạm tinh cầu. Bởi vì tầng phòng ngự mở ra đúng lúc, cũng không có thương vong về người, nhưng nổ mạnh vẫn làm không ít nơi ở Hồng Tinh đều bị thiên thạch lan đến. Cơ hồ phân nửa tinh cầu đều có thiên thạch rơi.

Cô theo bản năng mở ra bản đồ tinh cầu, mở ra địa điểm thiên thạch rơi xuống, điểm đỏ rậm rạp nháy mắt trải rộng hơn phân nửa tinh cầu, giống như là... Một cái lưới lớn?

“Ơ? Nhìn như vậy, địa điểm thiên thạch rơi xuống, như thế nào đều ở trong thành phố lớn hoặc phụ cận đó?”  Khuất Trạch đột nhiên nói một câu.

Ngay sau đó, ba người đồng thời đều nghĩ tới một vấn đề, lập tức sắc mặt vụt trắng bệch.

“Mộ Huyền, những thiên thạch này chẳng lẽ là?” Cô đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Mộ Huyền.

Hắn không có đáp lời, mà là truyền tin đến Hội Trưởng lão, còn có các bộ thông tin của Hồng Tinh, không chờ đối phương nói chuyện, trực tiếp liền mệnh lệnh nói: “Phong tỏa tất cả địa điểm thiên thạch rơi xuống, lập tức!”

Sau đó hắn lại ở trêи quang não bắt đầu thao tác, cũng không biết làm cái gì, không đến một lát, hình ảnh của bọn họ lập tức xuất hiện trêи tất cả quầng sáng ở Hồng Tinh, cùng với trêи quang não của tộc nhân.

___Tất cả Huyết tộc tại Hồng Tinh, cấm tới gần phạm vi năm trăm mét quanh thiên thạch, trong thiên thạch khả năng có mang virus chí mạng.

Vĩnh Nhạc không có khả năng làm ra chuyện không có ý nghĩa như vậy, bọn họ thần không biết quỷ không hay nổ mất một vệ tinh, không có khả năng chỉ là để Huyết tộc xem một trận mưa sao băng mà thôi, nhất định có mục đích gì đó. Mà Hồng Vệ 4 vốn dĩ chính là một tinh cầu màu lam, hơn nữa khoảng cách với Hồng Tinh là xa nhất, trêи đó không một bóng người. Khả năng duy nhất chính là... Những thiên thạch đó, mang theo tận thế virus! Bọn họ phải đối phó toàn bộ Huyết tộc.

Lời Mộ Huyền nói ra, mọi người lập tức chấp hành, không đến một lát, đã có không ít phi hành khí bay ra từ Hồng Tinh.

Bọn họ đoán một chút cũng không sai, những thiên thạch đó có một phần ba đều rà quét ra tận thế virus. Bởi vì thông tri đúng lúc, cũng không có Huyết tộc bị cảm nhiễm, ngoài ý muốn cũng không có tạo thành hoảng loạn lớn. Nhưng làm sao để cách ly cùng tiêu diệt những virus này lại là vấn đề lớn.

Không chỉ như thế, bởi vì nguyên nhân dẫn lực, những thiên thạch bị chắn ở bên ngoài tinh cầu trực tiếp tiến vào quỹ đạo hành tinh, vòng quanh Hồng Tinh rồi tự xoay. Trong lúc nhất thời, vô luận là bản thân Hồng Tinh hay là bên ngoài hành tinh, đều tràn ngập loại virus này.

Toàn bộ Hồng Tinh cơ hồ đều bị virus cách ly.

Mộ Huyền hạ mệnh lệnh cấm tất cả tộc nhân xuất cảnh, đem hết toàn lực thanh trừ vành đai thiên thạch bên ngoài tinh cầu, virus tuyệt đối không thể khuếch tán ra ngoài, bằng không sẽ lan đến toàn bộ tinh tế. Đáng ăn mừng chính là, virus cũng không thể truyền qua không khí, nếu không hậu quả càng thêm nghiêm trọng.

Diêu Tư mơ hồ có cảm giác, toàn bộ Hồng Tinh đều bao phủ một tầng bóng ma tử vong. Hội Trưởng lão bận rộn cả một tháng, mới cơ bản rửa sạch một bộ phận lớn Hồng Tinh có thiên thạch rơi xuống. Cô đối với Vĩnh Nhạc kiêng kị càng ngày càng nặng, cần phải nhanh chóng đem cái tổ chức này tìm ra, lập tức lập tức! Hiện tại bọn họ đã dám ngang nhiên đem virus phóng vào Hồng Tinh, thật không biết lần sau, còn sẽ phát sinh chuyện gì.

————————

“Bệ hạ, đã tẩy sạch thiên thạch, nhưng không thể đảm bảo một chút virus cũng không lưu lại. Cho nên nơi thiên thạch rơi xuống sẽ tiếp tục phong tỏa.” Hội Trưởng lão đã sớm hội báo cho Diêu Tiềm cùng Diêm Hiên, rất rõ ràng đây là một kế hoạch hành động lâu dài. Nếu là bọn họ ngay từ đầu không có phát hiện, hiện tại Hồng Tinh sợ là khắp nơi đều là loại virus này, “Còn có... Chúng ta ở mặt sau của Hồng Vệ 4, phát hiện có dấu vết dị tộc dừng lại.”

“Có thể tra được là ai không?” Diêu Tư nhịn không được hỏi.

Diêu Tiềm lắc lắc đầu, “Đã truy tung, chỉ là hiện tại còn không thể xác định là chủng tộc gì?”

Nói cách khác, vẫn là không có bất luận manh mối gì, Diêu Tư có chút nản lòng.

“Vậy trước tra Tiên tộc đi!” Mộ Huyền đột nhiên mở miệng.

Người ở đây đồng loạt sửng sốt một chút, đặc biệt là Diêm Hiên mở to hai mắt, “Tiên tộc? Vì sao lại là Tiên tộc?” Tiên tộc từ trước đến nay tản mạn*, hơn nữa cùng Huyết tộc quan hệ không tồi, bọn họ không cần thiết phải làm như thế.

(*Tản mạn: riêng lẻ, không có sự liên hệ với nhau, không tập trung.)

“Không sai!” Khuất Trạch nghĩ tới cái gì, gật gật đầu nói, “Virus kia vốn dĩ chính là đến từ Niết Bàn tinh, đó là tinh cầu trò chơi phụ thuộc của Tiên tộc, xác thật là nên bắt đầu tra từ Tiên tộc.”

************************

Hết chương 120.
Bình Luận (0)
Comment