Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta

Chương 20

Nghiêm khắc mà nói, Diêu Tư không phải là một em gái hay nóng nảy, cũng không mang thù. Trừ phi là bị làm cho nóng nảy, mới có thể nhất thời bộc phát. Nhưng nếu có người kiếm chuyện thì cô cũng không sợ. Tỷ như: Lúc người khác đoạt boss của cô.

Nhìn người mới vừa bị cô giết quay về điểm sống lại, lúc này lại dẫn một bang người mênh ʍôиɠ cuồn cuộn hùng hổ đi vào thôn.

Phản ứng đầu tiên của Diêu Tư chính là: Nha, đây là kéo người đến trả thù ư.

Nắm chặt kiếm trong tay, cô cũng không khách khí, nhanh chóng xông vào đám người, giơ tay chém xuống liền giết chết một lớp.

Kinh sợ cọng lông, đánh!

Nhiều người thì ghê gớm lắm à, đoạt boss còn đòi trả thù!

Trong nháy mắt chúng Huyết tộc nằm đầy đất: “………”

Chuyện gì xảy ra? Mọi người vẻ mặt ngu ra, không một lời liền mở chế độ “Đỏ”, lão tổ tông đây làm sao vậy?

Hết lần này tới lần khác bọn họ cũng không dám đánh trả. Nói nhảm! Dám bất kính đối với lão tổ tông, là muốn bị toàn bộ Huyết tộc phỉ nhổ đến chết sao?

Cho nên, vì làm rõ ràng nguyên nhân, bọn họ chỉ có thể một chuyến rồi lại một chuyến từ điểm sống lại chạy tới, muốn giải thích chuyện này, nhưng tất cả không ai ngoại lệ đều bị đuổi về, hoặc là chưa kịp mở miệng đã bị một kiếm giết, hoặc là đã mở miệng mà đối phương lại không có phản ứng, cũng chết theo.

Vốn chúng Huyết tộc đều hết sức hưng phấn tới đón người, thì bây giờ đều tan nát cõi lòng. Chỉ có thể tiếp tục ngốc, nhìn tổ tông nhà mình một người một kiếm giống như cắt cải trắng, mỗi một nhát đều chuẩn, bộ dạng uy vũ, mạnh mẽ kia quả thực…

Quá Soái! ( Logic của fan não tàn).

Mọi người dùng năm phần tiền để tìm hiểu nguyên nhân tạo ra cái cảnh tượng này, đồng thời dùng nửa giờ để thưởng thức tư thái anh tuấn lúc chém người của Điện hạ.

Quả nhiên là ba trăm sáu mươi độ không góc chết a! (?﹃?)

Sau đó mới phục hồi tinh thần lại.....

Ừ, lão tổ tông nhất định là đang trách bọn họ quấy rầy người chơi trò chơi?

Bọn họ có tội!

Trừng phạt này là nên nhận, nằm xuống nằm xuống, nhất định phải làm cho lão tổ tông chém vui vẻ, chém tận hứng. Uy uy uy, bên kia, đứng ngốc làm gì thế! Ngươi lão yêu quái sống mấy vạn năm, không biết giả bộ sợ chết sao! Nằm xuống nằm xuống, để cho Điện hạ dễ chém chút.

Căn cứ mọi người cùng nhau tới, không người nào nổi bật hơn người nào, cướp lấy tâm tư của Điện hạ, cũng không có người nào tiếp tục đứng dậy đi sống lại.

# Lý luận tu dưỡng chức nghiệp của một đám fan não tàn #

Giải quyết xong một đống đầu người, không mất một giọt máu, Diêu Tư hoài nghi mình hack plugin auto, cuối cùng phát hiện chuyện có cái gì không đúng. Những người này sao lại không phản kháng, mặc dù tân thủ rất yếu, nhưng cũng không đến mức đánh không mất nổi một giọt máu của cô.

Chẳng lẽ.....

Bọn họ không phải là tới đánh nhau, mà tới nói xin lỗi?

Quét mắt nhìn một đám thi thể, không thể không nói, cái này rất có thành ý! Nhân dân tinh tế thật văn minh!

(⊙ o ⊙)

Bọn họ như vậy làm cô có chút ngượng ngùng, Diêu Tư thu kiếm, quyết định dừng tại đây.

Suy nghĩ một chút túi của mình đã đầy, lại làm nhiệm vụ tiếp cũng không có ý nghĩa, trực tiếp xoay người đi tới mặt cỏ mà lần đầu tiên tiến vào trò chơi, chuyên tâm tính toán cách để thoát ra.

Nhìn mặt cỏ trống rỗng, Diêu Tư nhất thời có chút phiền muộn, nhớ trước đây, điểm sinh ra này biển người tấp nập, hiện tại chỉ còn lại có mình cô. Làm một trạch nữ chuyên nghiệp, cô nhất thời có loại cảm giác cấp bậc kéo chân sau. Đây dù sao cũng trò chơi đầu tiên mà cô chơi trong tương lai, nhưng ngay cả Tân Thủ thôn cũng không ra được, khởi điểm so với người khác kém một mảng lớn, vừa nghĩ đến thì thấy tâm đau.

Nhân dân thế giới tâm càng đau hơn: “…….”

Thở dài một hơi, đang định tiếp tục phát ngốc, cách đó không xa lại đi tới một bóng người, đúng là người mới vừa bị cô chém chết. Diêu Tư nhíu nhíu mày, lại thấy bọn họ chỉ là một mặt mừng rỡ nhìn cô một cái, sau đó bước nhanh tới, đồng thời ngoan ngoãn ngồi quỳ ở bên cạnh cô. Sau đó dùng từng một đôi mắt phát sáng lấp lánh nhìn cô.

Lão tổ tông không tức giận nữa, nhất định là thái độ nhận sai của bọn họ rất tốt.

Diêu Tư bị nhìn chằm chằm đến nổi da gà, suy đoán mục đích bọn họ, bọn họ sẽ không phải là bị cô giết đến kɧօáϊ, cảm thấy không đánh nhau thì không quen, muốn kéo cô nhập bọn chứ? Mặc dù ngôn ngữ không thông, nhưng nhìn ánh mắt lấp lánh kia, rõ ràng chính là tràn đầy sùng bái a!

Cô đợi một hồi, chỉ thấy người lúc đầu đoạt boss của cô, khụ một tiếng mở miệng nói một tràng.

Tới tới, muốn kéo cô nhập bọn.

Ngữ khí của người nọ rất từ tốn, thái độ rất thành khẩn, giọng nói nhu hòa, ngay cả Diêu Tư cũng có thể cảm nhận được trong lời nói của hắn tràn đầy thành ý.

Nhưng mà... Vẫn nghe không hiểu.

Nhưng quý ở tấm lòng a, bỏ qua chuyện đoạt boss vừa rồi, thì họ cũng như cô a, cũng là bắt đầu từ chỗ thấp, còn đang ngây người ở Tân Thủ thôn. Diêu Tư nhất thời dâng lên chút cảm giác đồng mệnh tương liên. Cho nên lập tức đón nhận thành ý của họ, cùng nhau chơi, có khi còn có thể đi ra Tân Thủ thôn nhìn xem. Cô quyết định, nhập bọn!

Cho nên Diêm Hiên thao thao bất tuyệt tỏ vẻ mười hai vạn phần xin lỗi, cũng uyển chuyển tỏ vẻ tâm ý mãnh liệt, khát vọng của tộc nhân đối với lão tổ tông, ám chỉ đối phương là có thể thoát ra hay không.

Chờ được lại là lão tổ tông nhà mình mỉm cười mê người, nhét vào trong tay mình một món đồ, là trang bị Thần khí sáng lấp lánh.

Diêu Tư: Đáp lễ lại! Chúng ta sau này sẽ cùng nhau đánh quái thật tốt. Vỗ vai! (^o^)/~

Diêm Hiên: “……”

Ý tứ gì? Lão tổ tông tại sao không nói một lời liền đút cho hắn một bộ trang bị a, lại còn là trang bị Thần khí….

Hắn còn chưa kịp phản ứng, liền thấy Diêu Tư đột nhiên đứng lên, đi về phía đám người, tặng cho mỗi người một trang bị, tất cả đều là Thần khí.

Đến đây, trang bị tân thủ không đáng giá bao nhiêu tiền, nhưng cũng là thành ý, là huynh đệ một nhà đừng khách khí a! Diêu Tư lần lượt phát, không đến một hồi liền đem trang bị trong túi phát ra một nửa. Ừ, trò chơi tương lai chính là rất trí năng, trang bị không thể vứt, nhưng có thể tặng cho, thật là thiết kế nhân tính hóa.

Mọi người: “………”

Điện hạ đây là muốn đem theo bọn họ ở trong trò chơi, cùng nhau chơi sao?

Σ(°△°|||)︴

Vừa xuất thủ chính là Thần khí, thực cảm động!

Nhóm Huyết tộc sôi trào, mang tâm tình sắp khóc, một đám vây lại, biểu đạt mình tâm tình kϊƈɦ động như nước sông cuồn cuộn liên miên không ngừng. Nhưng là bất luận bọn họ nói cái gì.

Đối phương thủy chung vẫn duy trì mỉm cười, không nói một lời.

Rất lâu, mới trả lời một hai câu, nhưng bọn họ hoàn toàn nghe không hiểu cổ ngữ của Lam Tinh.

“Không cần khách khí, cùng là huynh đệ, sau này cùng nhau xông pha, cùng nhau chơi đùa a!”

Trong lúc nhất thời, trong Tân Thủ thôn đều là bọn họ ông nói gà bà nói vịt.

Có khi bị hỏi nhiều, cô lại bắt đầu chọn Thần khí dứt khoát cho bọn hắn, một không đủ, vậy thì hai....

Cho đến khi Diêm Hiên lại lần nữa uyển chuyển đưa ra yêu cầu thoát ra, Diêu Tư lại đưa cho hắn một trang bị. Mọi người lúc này mới phát giác sự tình giống như có chút không đúng.

Hai mặt nhìn nhau một hồi, Diêm Hiên trực tiếp tiến lên một bước.

“Lão tổ tông?”

“Ngươi mạnh khỏe ngươi mạnh khỏe” Mỉm cười mỉm cười.

“Tôi là Diêm Hiên!”

“Trang bị của ngươi vẫn chưa đủ sao? Ta còn có nha.” Cho trang bị cho trang bị.

“Ngài là Diêu Tư Điện hạ sao?”

“Sau này còn dựa vào các ngươi, huynh đệ.” Cùng nhau chơi đùa cùng nhau chơi đùa.

“Điện hạ, ngài...  có thể nghe hiểu lời của tôi sao?”

“Được rồi chia cũng không sai biệt lắm, cùng nhau đánh thỏ đi thôi....”

Mọi người:......

Một ý nghĩ đáng sợ nhất thời nảy lên trong đầu tất cả Huyết tộc.

Ngũ Đại Điện hạ tôn quý của bọn họ, có lẽ...có khả năng...Tựa hồ... Đại khái là……

Nghe không hiểu ngôn ngữ thông dụng của tinh tế?!

Vậy bọn họ một tháng này... ở, đây, làm, cái,  gì?

Σ(°△°|||)︴

*******************

Chương tối cho cả nhà. ^-^
Bình Luận (0)
Comment