Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta

Chương 39

Diêu Tư một lần ngất đi liền hôn mê suốt ba ngày, lúc cô tỉnh lại cảm giác toàn thân đau nhức như vừa chạy một trăm mét ngay cả sức giơ tay đều không có, bất quá những thứ này không quan trọng.

Quan trọng là, cô có dị năng.

Ha ha ha ha ha……

Rốt cuộc không cần làm một phế vật Huyết tộc, hệ thủy trong ngũ hành tuy tương đối yếu, nhưng so với không có tốt hơn nhiều a. Huống hồ tuy Huyết tộc mang thuộc tính bất tử, nhưng không thể đánh trả, chỉ có thể bị động bị đánh cũng thực khó chịu đúng không?

Diêu Tư quyết định phải luyện tập dị năng thực tốt, vì thế cô đem tư liệu dị năng mà Mộ Huyền cho cô ôn tập một lần nữa. Sau đó hồi tưởng lại cảm giác lúc thức tỉnh, bắt đầu nỗ lực cảm ứng nguồn năng lượng trong cơ thể.

Nhưng mà……

Một giờ trôi qua……

Ừm, vừa mới thức tỉnh, còn chưa quá thuần thục.

Hai giờ trôi qua……

Ân, có thể là tư thế cảm ứng không đúng, đổi đi.

Ba giờ trôi qua……

Ừm, có thể là địa điểm cảm ứng không đúng, lại đổi.

Bốn giờ trôi qua……

Ừm, có thể là xem tư liệu chưa đủ, lại xem một lần nữa.

Năm giờ……

Lật bàn, vì cái lông gì vẫn không cảm giác được a? Không phải đã thức tỉnh rồi sao!

“Tư Tư.” Mộ Huyền thật sự nhìn không được nữa, trực tiếp đem người kéo lại, mang theo chút không tán đồng đem cô ấn lên ghế ngồi, “Ăn cơm trước!” Đã không nhúc nhích đả tọa một ngày, dù gấp cũng phải ăn cơm.

“Lão ba……” Diêu Tư có cảm giác muốn khóc.

“Không phải ba.” Mộ Huyền mày nhíu lại, theo bản năng có chút bài xích xưng hô này của cô, “Gọi tên.” Huyết tộc vốn dĩ không có quan hệ huyết mạch sinh lý, phụ thân cũng chỉ là một loại tôn xưng mà con nối dõi gọi Người dẫn đường của mình mà thôi, nhưng con non nhà mình lại trực tiếp đem cách gọi phụ thân lý giải thành ba ba.

Ngay từ đầu hắn cũng không để ý, hiện tại lại cảm thấy phải sửa cho đúng.

“Mộ Huyền……” Diêu Tư kéo ống tay áo hắn, khóc không ra nước mắt, “Tôi không phải là nằm mơ chứ? Tôi thật sự đã thức tỉnh dị năng đúng không? Lúc trước ở Diệu Hằng tinh người cũng nhìn thấy tôi triệu hồi thủy, dị năng của tôi là hệ thủy đúng không?”

“Ừm.” Đâu chỉ là thức tỉnh, lúc ấy cô bộc phát dị năng, thiếu chút nữa đem toàn bộ thành thị nhấn chìm.

“Vậy vì sao hiện tại tôi lại không cảm giác được gì?” Phương pháp không sai a, cô đã đổi mấy chục lần, nhưng thân thể vẫn cứ trống rỗng, hoàn toàn không cảm giác được nguồn năng lượng đặc thù mà tư liệu nói, “Tôi đã thử một ngày.”

Mộ Huyền đưa qua một chén huyết vượng, nhìn vẻ mặt thất bại của nhóc con nhà mình liếc mắt một cái, đưa tay qua, “Đừng nóng vội, cô lần đầu thức tỉnh lại hao hết toàn bộ dị năng trong một lần, xảy ra chút dị thường cũng có thể hiểu.”

“Người là nói lần trước dùng quá nhiều, nên còn chưa có khôi phục lại?”

“Ừm.” Hắn gật đầu, nhìn cô nửa ngày không nhúc nhích, lại thúc giục một câu, “Mau ăn, thân thể cô còn chưa có khôi phục.”

“Được.” Thì ra dị năng còn có thời gian điều tức để hồi phục a. Diêu Tư tinh thần rung lên, lập tức bưng chén huyết vượng trêи bàn lên, hào khí vạn trượng ực ực hai ngụm liền uống xong, nâng tay đem chén không giơ ra, “Lại một chén nữa!” Hết thảy vì khôi phục dị năng.

Còn không phải là tạm thời không có dị năng thôi sao? Chờ một thời gian là có thể khôi phục.

Nhưng Diêu Tư không nghĩ tới, đợi một lần này liền kéo suốt ba tháng. Trong khoảng thời gian này vô luận cô sử dụng phương pháp gì, trong cơ thể vẫn là một chút bóng dáng dị năng cũng không có, chuyện này không đúng.

Diêu Tư rơi vào tuyệt vọng thật sâu, cảm thấy huyết mạch của cô nhất định đã xảy ra vấn đề gì đó? Tỷ như biến dị? Nhưng các Trưởng lão kiên định phủ quyết cái suy đoán này của cô, lý do là: Cho dù có xảy ra gien biến dị thì cũng chỉ xảy ra trong thế hệ gen mới, làm sao cũng không tới trêи người đời thứ năm là cô, phía sau còn có vài trăm đời đâu!

Nói rất có đạo lý, cô hoàn toàn không cách nào phản bác.

Diêu Tiềm kiến nghị cô tốt nhất nên hỏi ý kiến Mộ Huyền, cố tình là Mộ Huyền mấy ngày này giống như rất bận, cô muốn tìm hắn thảo luận một chút cũng không tìm thấy người. Hồi tưởng lúc trước lần đầu tiên thí nghiệm dị năng hắn hình như đã nói năng lực của mình rất đặc thù, nhưng cô thức tỉnh chính là hệ thủy, hoàn toàn không đặc thù a? Chẳng lẽ ý hắn là, dị năng của mình chỉ dùng được một lần?

o(>﹏<)o

Chuyện này rất đáng lo a.

Diêu Tư lăn qua lộn lại mấy chục vòng vẫn chưa nghĩ thông suốt vấn đề này, hoàn toàn không ngủ được. Đang nghĩ ngợi nếu không thì lại đi tra tư liệu một lần nữa. Đột nhiên trong phòng vang lên một tiếng ‘răng rắc’ giống như là âm thanh cửa bị mở ra.

Mộ Huyền đã trở lại?

Diêu Tư đáy lòng vui vẻ, lập tức bò dậy đi ra cửa phòng, đang muốn mở miệng, lại nghe thấy một âm thanh xa lạ vang lên.

“Lão tam, chúng ta cứ tiến vào từ cửa chính sao, nếu như bị người phát hiện làm sao bây giờ?”

“Sợ cái gì?” Một cái âm thanh khác mang chút khinh thường đáp lại nói, “Lão nhị, gan anh cũng quá nhỏ. Không thấy mấy ngày này trộm nhiều nhà như vậy, cũng không gặp được nửa bóng người sao.”

“Tuy là nói như vậy, nhưng nơi này chính là Hồng Tinh.” Người nọ có chút do dự.

“Hồng Tinh thì làm sao?” Lão nhị phản bác, “Không phải đã thăm dò qua, Huyết tộc hiện tại đang giằng co cùng tinh tế cường đạo, toàn bộ đều đi ra ngoài trong một chốc một lát sẽ không về sao. Hồng Tinh có lẽ cũng không còn mấy người đâu? Đây là thời cơ tốt để chúng ta ra tay. Chúng ta làm cái nghề này, trộm ở đâu cũng như nhau.”

“Nhưng đây là Huyết tộc a.”

“Đồ của Huyết tộc thì không thể cầm?”

“Cậu còn nói, nếu không phải bởi vì cậu uống nhiều, tinh thần lực mất khống chế, cũng sẽ không ảnh hưởng đến dị năng của lão đại, làm chúng ta đi tới Hồng Tinh.”

“Tôi cũng không phải cố ý, lại nói mấy ngày nay không phải cậu cũng chiếm được không ít chỗ tốt, nếu cậu không muốn thì đem những thứ kia cho tôi, rồi mau cút đi!”

“Cậu……”

“Được rồi!” Mắt thấy hai người một lời không hợp liền phải động thủ, người còn lại trong ba người vẫn luôn không có mở miệng, lạnh giọng đánh gãy lời hai người, “Hiện tại cãi nhau cái gì? Lão nhị nói đúng, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Mấy lão yêu quái Huyết tộc này sống lâu như vậy, cất được bao nhiêu tài phú có lẽ chính bọn họ cũng không rõ ràng đâu. Tùy tiện bóc một cái ra, cũng đủ chúng ta ăn cả đời. Chỉ cần các cậu khắc chế một chút, không cần lấy quá nhiều đồ, bọn họ sẽ không phát hiện được.”

“Lão đại yên tâm, căn nhà này chúng tôi đã nhìn chằm chằm một ngày rồi, không thấy có người nào ra vào, sẽ không có việc gì.”

“Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.” Người nọ vẫn là lạnh lùng an bài, “Lão nhị cậu lại kiểm tra một lần hệ thống bảoan trong phòng, nhìn xem còn có trang bị báo nguy nào khác, thuận tiện xem tài khoản Liên minh của chủ nhà. Lão tam cậu nhìn xung quanh một chút, có bẫy rập gì đó hay không, không thể có sai sót.”

“Vẫn là lão đại, nghĩ thật chu đáo.” Lão nhị lập tức hi hi cười đáp.

“Đừng vuốt ʍôиɠ ngựa, mau đi.”

“Được lão đại.” Hai người lên tiếng, lập tức hướng tới hai cái phương hướng khác nhau sờ soạng đi qua.

Yên lặng nghe xong toàn bộ quá trình, Diêu Tư: “……”

Cô đây là trước bị bắt cóc, sau lại bị ăn trộm vào nhà sao? Vận đen nghịch thiên như vậy, Diêu Tư tỏ vẻ nội tâm không hề gợn sóng, thậm chí có chút muốn cười.

“Lão đại! Cổ…… Đồ cổ, mau xem những thứ trong phòng đều là đồ cổ ở Lam Tinh trước kia a!” Lão tam cảm thán một tiếng kinh ngạc, bưng một cái bình hoa trêи bàn lên, “Oa cmn, nơi này rốt cuộc là tên thổ hào nào ở? Cư nhiên dùng……”

“Ta ở!” Gửi phát thư cho Diêu Tiềm xong, Diêu Tư bật mở đèn chiếu sáng toàn bộ căn nhà.

Lập tức sáng như ban ngày.

Ba người phản xạ có điều kiện nhìn lại đây, sau đó đồng thời cứng đờ.

Một hai ba tên ăn trộm: “……”

Trong phòng trong nháy mắt im như thóc!

*********************

Chương sau hơi buồn cười:”)))

Hết chương 39.
Bình Luận (0)
Comment