Tinh Tế Vạn Nhân Mê Bị Trùng Tộc Đoạt Đi Rồi

Chương 56

Hành tinh trùng tộc.

 

Một chiến hạm cơ giới hùng vĩ từ từ hạ cánh xuống mặt đất.

 

Tất cả Trùng tộc vốn đang bận rộn một cách trật tự trên toàn bộ tinh cầu đều lập tức dừng lại, hướng về nơi chiến hạm đang hạ cánh mà quỳ một gối, tay trái đặt lên vai phải — đó là nghi lễ thần phục cao nhất trong văn hóa của Trùng tộc.

 

Cửa chiến hạm mở ra, Norn từ trên tàu nhảy xuống, động tác dứt khoát, mạnh mẽ.

 

"Vương!"

 

Feige đứng ở hàng đầu tiên, ánh mắt không rời khỏi Norn.

 

"Tình hình thế nào?" Norn không hề liếc nhìn xung quanh, bước chân nhanh nhẹn như gió.

 

"Luka vẫn đang trong tình trạng mất liên lạc, lực lượng chiến đấu gần Tinh Vân Hồng Vụ đã sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào." Feige vội vàng đuổi theo.

 

"Biết rồi." Norn khẽ gật đầu, "Lập tức đến Tinh Vân Hồng Vụ!"

 

"Vâng!"

 

Từng hàng trùng tộc mô phỏng tàu chiến đang chờ sẵn tại bãi đáp, Norn bước vào khoang điều khiển của con lớn nhất. Thần kinh của nó nhanh chóng kết nối với tất cả các đội nhỏ, duy trì liên lạc thông suốt.

 

Đôi cánh khổng lồ như chuồn chuồn của trùng tộc mô phỏng từ từ mở rộng, tiếng vỗ cánh vang dội khiến ai nghe cũng rợn tóc gáy.

 

"Xuất phát!"

 

Quân đội Trùng tộc vốn nổi tiếng với tính kỷ luật nghiêm ngặt, một khi Norn ra lệnh, một đội quân đen sì như thủy triều lập tức lao vút về phía Tinh Vân Hồng Vụ.

 

......

 

Tinh Vân Hồng Vụ – Trên bề mặt một hành tinh bị bỏ hoang.

 

Chad thờ ơ dùng gai xương gảy móng tay, "Luka, ta khuyên ngươi nên biết điều một chút..."

 

"Cút! Đồ phản bội trùng tộc!" Luka nhổ mạnh một ngụm máu, máu đỏ tươi trào ra từ khóe miệng – "Mày tưởng mày có thể làm gì được tao sao?"

 

"Không biết điều!" – Sắc mặt Chad chợt trầm xuống, đầu nhọn của gai xương chĩa thẳng vào Luka.

 

Luka lúc này đang bị bao phủ bởi một tấm lưới màu đỏ sẫm, không rõ làm từ chất liệu gì nhưng vô cùng chắc chắn, đến cả lớp xương ngoài của trùng tộc cũng không thể cắt phá được.

 

Bị hạn chế hành động, Luka chẳng khác gì một bao cát sống, mấy ngày nay đã bị Chad hành hạ không ít.

 

"Ta khuyên ngươi đừng phí sức nữa, tự kết liễu có phải đỡ đau khổ hơn không?" Chad cười nhạt.

 

Luka cười khẩy mỉa mai, "Muốn dùng tao để dụ Vương xuất hiện à? Đừng có mơ! Mày tưởng Vương là đồ ngốc chắc? Cái mưu kế lộ liễu thế mà còn tưởng là cao siêu?"

 

"Ngươi——" Lời chửi rủa chưa kịp thốt ra của Chad liền bị tiếng bước chân dồn dập cắt ngang.

 

"Báo cáo!"

 

"Thưa ngài, trạm gác phía trước báo tin: Trùng vương đang dẫn quân tấn công, xin ngài chỉ thị."

 

Nét mặt đắc ý của Luka còn chưa kịp giữ lại vài giây, thì đã bị thực tế tát cho một cú đau điếng.

 

Nghe vậy, Chad lập tức phá lên cười lớn, "Luka, xem ra vương của các ngươi đúng thật là đồ ngốc, ha ha ha..."

 

Cười chán chê, Chad lau nước mắt khóe mắt do cười nhiều, ánh mắt đầy châm biếm nhìn Luka, "Chờ đấy, chờ ta bắt được trùng vương về làm bạn với ngươi, ha ha ha..."

 

Chad cười lớn rồi khoác áo choàng rời đi.

 

"Đáng ghét!"

 

Luka nghiến chặt răng, anh ta nhất định phải trốn ra khỏi đây, nói cho vương biết Chad nguy hiểm đến mức nào.

 

Chad mặc áo choàng, khi bước đi, vạt áo tung bay tạo thành từng làn sóng, "Đàn Quán, 'con cá đã mắc câu', bên ông chuẩn bị xong chưa?"

 

Phòng thí nghiệm dưới lòng đất của hành tinh hồng vụ.

 

Đàm Quán đưa tay bật vài công tắc, điều chỉnh một vài thông số, chờ đến khi tất cả đèn báo trước mặt chuyển sang màu xanh.

 

Ông ta tháo tai nghe xuống, dặn dò Lê Minh như thường lệ, "Mọi chuyện đều phải nghe lệnh của tôi hành động."

 

"Mọi thứ bình thường, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào." Đàm Quán gật đầu.

 

Chad khẽ cười, "Chờ lệnh tấn công của tôi."

 

"Rõ."

 

Chỉ trong vài lời ngắn ngủi đó, Norn đã nhanh chóng tiếp cận vị trí của Chad.

 

"Đã lâu không gặp, vương." Chad một mình đối mặt, không hề sợ hãi.

 

Norn nhìn thấy Chad không hề tỏ ra bất ngờ, thậm chí biểu cảm không đổi chút nào.

 

Không thấy chút giật mình hay ngạc nhiên nào trên mặt Norn, Chad có phần thất vọng mà dời mắt, "Sao? Đoán được là ta rồi à?"

 

Norn hờ hững nhấc mi mắt, "Kẻ phản bội có phải ngươi hay không, quan trọng sao?"

 

"Ồ? Việc tiêm thuốc B4 vào ngài, khiến ngài buộc phải trốn đến hành tinh thủ đô, chuyện đó cũng không quan trọng sao?" Chad nheo mắt, giọng điệu đầy khiêu khích.

 

"Xét riêng chuyện đó, bản Vương quả thực phải cảm ơn ngươi." Biểu cảm lạnh băng của Noen cuối cùng cũng có chút thay đổi, li3m nhẹ môi đầy hài lòng, "Có lẽ bản Vương sẽ cho ngươi chết nhanh một chút."

 

Chad hừ một tiếng, "Ai giết ai còn chưa biết được đâu."

 

Chữ cuối vừa dứt, ánh mắt Norn chợt lóe sáng, tay trái vung lên như tia chớp, vài chiếc gai xương sắc nhọn trắng bệch đã nằm trong tay

 

"Ngươi tưởng chiêu trò của ngươi còn dùng được lần thứ hai sao?" Ánh mắt Norn lạnh lẽo như băng, những chiếc gai xương bị bóp nát dưới sức mạnh khủng khiếp, hóa thành bụi bay lượn trong không khí.

 

"Biến hình trùng, thủ đoạn của ngươi chỉ đến thế?"

 

Bị vạch trần thân phận, Chad chẳng hề ngạc nhiên, anh ta mấp máy môi nhanh chóng, từng đợt sóng âm vô thanh lan ra bốn phía.

 

Trên bề mặt hành tinh, bất ngờ xuất hiện vô số trùng tộc với thân thể dị dạng, mắt kép đỏ rực, miệng đầy răng sắc nhọn, chân dao lạnh lẽo...

 

Feige nhìn những Trùng tộc kỳ lạ không biết chui từ đâu ra, sắc mặt cực kỳ khó coi. Những con này giống như bị ghép từ nhiều chủng loại: mắt kép của trùng tộc trinh sát, hàm sắt của trùng tộc thép, chân dao của trùng tộc lưỡi......

 

Nếu ánh mắt có thể giết người, thì ánh mắt của Norn lúc này đã đủ để lăng trì Chad.

 

"Thí nghiệm cấy ghép trùng tộc, cải tạo gen... Chad, ngươi giỏi lắm."

 

"Thế nào? Vương có muốn thử sức với đại quân của ta không?"

 

Chad nhanh nhẹn né tránh đoạn đuôi xương mà Norn vung về phía mình, nhanh chóng lùi lại phía sau, miệng không ngừng phát ra sóng âm để điều khiển những con trùng cải tạo này.

 

Chiến tranh giữa trùng tộc với trùng tộc vốn đã cực kỳ tàn bạo, thậm chí là man rợ.

 

Các cá thể giao chiến với nhau bằng cách giằng xé, lăn lộn, máu tươi bắn tung, bạo lực đến ghê người.

 

Hoặc là các đoàn quân đụng độ lẫn nhau, pháo sinh học từ đầu hoặc miệng nã liên tục; chất lỏng axit mạnh phun lên kẻ địch khiến tiếng ăn mòn xèo xèo vang vọng; những con trùng toàn thân mang theo điện plasma trồi lên từ dưới đất, điên cuồng tàn sát trong hàng ngũ địch...

 

Feige chém rụng từng cái đầu của lũ trùng cải tạo bằng bộ xương ngoài cứng rắn của mình, vừa đánh vừa gắng sức tiến lại gần Norn, "Vương! Bây giờ chúng ta phải làm gì?"

 

Nhìn quanh bốn phía,, nhóm của Norn đã bị bao vây bởi số lượng vô tận những con trùng cải tạo, chúng cực kỳ khó đối phó, như thể là những cỗ máy không biết đau đớn.

 

"Mồi đã thử xong, vở kịch không cần diễn nữa."

 

Đôi cánh dơi khổng lồ phía sau Norn vung lên, đồng tử của anh thu hẹp thành một đường thẳng sắc bén, "Thu lưới!"

 

"Rõ!" Feige nhanh chóng rung cánh, những con trùng bảo vệ ở vòng ngoài lập tức ứng chiến.

 

Chúng là chủng tộc khát máu chuyên giết chóc, nổi danh khắp các vì sao, vừa gia nhập chiến trường, đôi cánh sắc bén của chúng như hai thanh đao xén sạch lũ trùng cải tạo như thái rau.

 

"Hạm trùng bảo vệ có cánh?!"

 

Đồng tử Chad co rút lại, hiển nhiên Norn không ngờ Norrn lại dám mang theo vũ khí tối thượng này, "Ngài không sợ phòng tuyến biên giới bỏ trống, bị loài người nhân cơ hội tấn công sao?"

 

Norn chém xuống từng nhát như chẻ tre, lớp xương trắng sắc bén xuyên thủng hết trái tim này đến trái tim khác của đám trùng cải tạo.

 

Tiếp theo, Norn rung mạnh đôi cánh dơi, xông thẳng qua làn sóng trùng như thủy triều về phía Chad, "Con người giờ lo thân còn chưa xong..."

 

"Ngươi sẽ là kẻ tiếp theo!"

 

Chad nào dám đối đầu trực diện với Norn, lập tức quay đầu bỏ chạy.

 

Lũ trùng cải tạo xung quanh dưới sự điều khiển của Chad liều mạng lao tới chặn đường Norn, cố kéo dài từng giây phút.

 

Tuy vô liêm sỉ, nhưng cách này hiệu quả. Quả nhiên, Norn bị đám cản đường này làm chậm lại đôi chút.

 

Cứ thế, một đuổi một chạy, chỉ trong vài hơi thở, khi lưỡi dao của Norn sắp chạm tới người Chad—

 

RẦM!

 

Chad đột ngột dừng bước, quay đầu nhìn Norn, toàn thân bọc trong giáp chiến bằng xương ngoài, nở nụ cười hiểm độc, "Đàm Quán!"

 

Một lực hút khổng lồ từ nơi không xác định đột ngột ập đến, đập Norn mạnh xuống đất, tạo thành một hố sâu gần ba mét, xung quanh nứt ra như mạng nhện.

 

Trúng kế rồi.

 

Norn lập tức cảm thấy có điều không ổn, định vung cánh dơi bay lên nhưng phát hiện không gian xung quanh như biến thành một loại keo đặc sệt, bám chặt lấy cơ thể, đè nén anh xuống.

 

"Trường trọng lực gấp tám mươi lần, thế nào? Mùi vị đủ đã chưa?" Chad đứng trên mặt đất, từ trên cao nhìn xuống Norn đang dưới đáy hố, trong lòng ngập tràn khoái cảm.

 

"Tám mươi lần?" Norn lặp lại, rồi bật cười khinh miệt, trong ánh mắt không thể tin nổi của Chad, anh từ từ đứng dậy từ đáy hố, động tác không hề có vẻ bị ảnh hưởng.

 

Norn đưa tay chỉ thẳng về phía Chad từ xa.

 

Chad lập tức cảm thấy bản thân bị một luồng sát khí kinh khủng khóa chặt, cảm giác ấy khiến lông tóc anh ta dựng đứng.

 

"Chết tiệt..." Chad rủa khẽ, móc ra một lọ thuốc thử màu xanh lam từ trong túi.

 

Anh ta nghiến răng đầy xót của, rồi nhìn về phía Norn, "Phiên bản nâng cấp của thuốc thử B4, không cần tiêm cũng phát huy tác dụng, ngài cứ việc mà tận hưởng đi!"

 

Cùng lúc đó.

 

Tại chiến trường cách đó vài tinh hệ, toàn bộ trùng tộc đều lần lượt ngã gục dưới loại bom mê khí hóa mới nhất của đế quốc.

 

Luka lảo đảo, thân đầy thương tích chạy tới, vừa nhìn thấy cảnh tượng ấy liền gần như khuỵu gối ngã quỵ vì hoảng sợ.

 

Cho đến khi một con trùng truyền tin đâm sầm vào tay Luka, anh ta mới bừng tỉnh.

 

Đây... không phải là trùng tộc truyền tin của vương sao?!

 

Sắc mặt Luka vốn đã tái nay còn trắng bệch hơn, "Vương đang ở đâu? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!"

 

Phòng thí nghiệm dưới lòng đất.

 

Vẻ mặt Đàm Quán cau mày đầy không hài lòng, quát: "Lần này đã dùng đến ba con át chủ bài để đối phó Trùng tộc, lần sau đưa ra chiến trường sẽ chẳng còn tác dụng gì nữa đâu!"

 

"Đó là Trùng Vương đấy!" Chad quát lại qua tai nghe: "Anh tưởng muốn bắt sống Trùng Vương thì không phải trả giá sao?!"

 

......

 

Văn minh cơ khí.

 

Tô Yến đang vẽ bản thiết kế mới cho đạn hành trình chiến hạm, Tiểu Hắc thì chơi đùa với trùng tộc truyền tin dưới chân hắn, ánh sáng tự nhiên từ bình minh luôn nghiêng nghiêng chiếu qua ô cửa, khúc xạ qua kính tạo thành một vệt cầu vồng trên tường.

 

Thế nhưng chẳng vì lý do gì, Tô Yến đột nhiên cảm thấy tim đập mạnh bất thường, hắn đưa tay ôm ngực, trong lòng trào dâng một cảm giác bất an khó hiểu.

 

Không phải bệnh...... Tô Yến cắn môi, "Trùng truyền tin?"

 

Một con sơn tước bạc lập tức bay đến đậu vào tay Tô Yến, sợi thần kinh trắng như tuyết quấn lấy ngón tay hắn.

 

Thế nhưng đầu bên kia vẫn im lìm không có phản hồi.

 

Đang chiến đấu sao? Tô Yến thầm đoán.

 

Ngay lúc hắn định ngắt kết nối, một giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu — mang theo niềm vui sướng xen lẫn nhẹ nhõm, "Có phải là điện hạ không?"

 

"...... Luka? Sao cậu lại......"

 

"Chuyện này dài dòng, thần nói ngắn gọn: Vương đã bị phản đồ Trùng tộc giam giữ rồi!"

 

Tô Yến bật dậy, ánh mắt lạnh đến thấu xương, "Ở đâu?"

 

"Tinh Vân Hồng Vụ, tọa độ N786, W307."

Bình Luận (0)
Comment