Tiên nhạc hoan ca êm ái sớm đã dừng lại, từng đôi nam nữ bước chân xiêu vẹo nhảy múa, đều khoanh tay bước nhanh đến phía trước, hướng Nhiếp Tiểu Thiến quỳ xuống, cung kính lớn tiếng hô:
"Chúng thần chúc mừng Tiên Đế cùng Tiên Hậu, tân hôn đại hỉ!" Đám vũ cơ này dẫn đầu chúc mừng, chính là làm gương mẫu từ, để cho những người khác phụ họa theo sau. Nhưng mà dùng câu nói
"chúng thần chúc mừng" này, đối với chưởng môn nhân các phái mà nói, nhiều ít đều có chút khó chấp nhận nổi, nếu quỳ gối hô xướng những lời này, thì không thể nghi ngờ chính là hành lễ cúi đầu xưng thần.
Nhưng dưới tình huống này, bọn hắn không có nhiều thời gian để suy nghĩ, hai bên bậc thang các vị cung chủ của ba nghìn sáu trăm tòa đại sơn đã cung kính quỳ bái rồi, hai mươi bốn tứ đại hộ pháp quỳ gối, sáu vị đại thống lĩnh quỳ gối, mười hai đại tiên quân cũng quỳ gối và cả đám thị vệ Tiên Cung tràn ngập bên ngoài quảng trường cũng đã quỳ rạp xuống.
Áp lực cường đại như thế, khiến cho hơn ngàn vị chưởng môn các phái lớn nhỏ có chút ăn không tiêu, rốt cuộc cả đám phải mềm gối quỳ xuống, có người dẫn đầu theo, đối với những người khác sẽ càng thêm áp lực, vì thế liền giống như tầng tầng ngọn sóng, cơ hồ đều nhanh chóng quỳ xuống bái lạy. Lúc này chỉ còn mấy vị chưởng môn các đại phái là đang lưỡng lự, nhưng tình thế gấp gắp, cuối cùng vẫn đều bất đắc dĩ mà chậm rãi quỳ gối.
"Chúng thần chúc mừng Tiên Để cùng Tiên Hậu, tân hôn đại hỉ!" "Chúng thần chúc mừng Tiên Để cùng Tiên Hậu, tân hôn đại hỉ!" Trên trời dưới đất, muôn người đồng thanh lớn tiếng hô một câu, thanh âm vang vọng quanh quẩn ở khắp đất trời, khí thế duy ngã độc tôn, thống nhất thiên hạ bất tri giác ngưng tụ ở trên thân một người, nữ nhân đang đứng bên cạnh hắn bởi vậy mà cũng được chia phần hưởng lợi...
Kim Thái dường như rất hưởng thụ cái cảm giác vạn người thần phục này, cho nên đôi mắt dài nhỏ hẹp thoáng lộ tinh quang, quét mắt nhìn chúng nhân phía dưới thật lâu sau, cuối cùng khẽ liếc sang Cơ Vũ đang đứng bên người, ngày hôm nay Cơ Vũ trông thực xinh đẹp, một thân trang phục Kim Bào kinh diễm hoa lệ, càng khiến cho nàng hiển lộ ra chân khí quý phái không sao diễn tả nổi.
Vẻ đẹp của nàng vốn đã là thiên hạ hiếm thấy, mà chiếc mũ kim phượng giống như khổng tước xòe đuôi trông càng sống động, đôi chân mày kẻ đen tựa như phi phượng giương cánh, ánh mắt lạnh lùng trong suốt nhìn thẳng về phía trước không hề chớp động, cộng thêm dung nhan băng sương lạnh lùng kia, để cho toàn thân nàng bao trùm một cỗ chân khí mẫu nghi thiên hạ là không thể che giấu.
Ngay cả Kim Thái thường xuyên có mỹ nhân vây quanh, mà vẫn muốn ngắm nhìn nàng không hề chuyển mắt, trong lòng thầm than chính mình quả nhiên là không có chọn nhầm người, cũng chỉ có nàng mới xứng làm Tiên Hậu của minh, cùng minh hưởng thụ vạn lời tung hô của chúng nhân thiên hạ.
Theo sau, Kim Thái chuyển mắt quét xuống phía dưới, quẳng ném lên trên người Nhiếp Tiểu Thiến, khẽ gật đầu.
Nhiếp Tiểu Thiến nhanh chóng đứng lên, cung kính lùi về phía sau, làm người dẫn đương cho đôi nam nữ long phượng chí tôn ở trên Tiên giới!
Một nam một nữ chậm rãi bước xuống bậc thang, mỗi bước đi, chiếc mũ kim phượng trên đầu Cơ Vũ khẽ run rẩy chớp lên, hình dáng này giống như phượng hoàng
Gật đầu, hướng muôn người đang quỳ lạy bên dưới chào hỏi.
Cùng lúc này, chúng nhân mới phát hiện ra, phía sau hai người kia, còn có một đôi nam nữ, Ngạc Tuyết Quân trường bào trên người đã thay đổi thành một bộ Kim Bào, đầu tóc vấn cao gọn gàng, thần tình trên mặt lạnh lùng, yên lặng đi theo phía sườn sau của Cơ Vũ, xem không giống như là đến tham dự hôn lễ, mà là lễ tang người nhà hắn chết bình thường.
Lộ Nghiên Thanh đồng dạng cũng mặc trang phục Kim Lũ Y nữ tính, đi theo sau bên mé sườn trái Kim Thái. Nàng hai mắt có chút mê ly đảo qua xuống dưới, nàng nằm mơ cũng không nghĩ qua, chính mình sẽ có một ngày được đến Tiên Cung, hơn nữa còn đứng ở sau lưng Tiên Đế Kim Thái mà nhìn xuống quần hùng thiên hạ, cái loại cảm giác này khiến cho nàng có chút mơ hồ, để cho nàng hiểu ra, vì sao lại có nhiều nữ nhân liều mạng theo đuổi một thứ gì đó rồi, đồng dạng nàng cũng hiểu vì sao, nhiều nam nhân lại muốn đánh đánh giết giết tranh giành quyền lực như thế rồi...
Quỳ trong đám người có không ít nữ nhân lộ ra ánh mắt mơ hồ, ngắm nhìn Cơ Vũ ở bên cạnh Kim Thái, đang chậm rãi bước xuống. Vạn Linh cùng Long Tiểu Tửu cũng không có ngoại lệ, giờ khắc này các nàng đều hoa mắt thần mê vì sự xinh đẹp quý phái của Cơ Vũ! Nếu lúc này vị trí kia là của mình thì thật tốt...Nữ nhân khó tránh khỏi vài điều ảo tưởng trong đầu! Khiến cho hai người cảm thấy ngoài ý muốn nhất chính là, Lộ Nghiên Thanh cư nhiên lại được đóng ở phía sau Kim Thái, hai nàng trộm đưa mắt nhìn nhau, bởi vì thời gian ở Thiên Hạ thương hội, hai nàng cũng đã nhận thức Lộ Nghiên Thanh!
Bên trong Tiên Cung, bạch y thư sinh chậm rãi bước tới gần cửa sổ trên lầu, thần tình lãnh đạm ngắm nhìn trường cảnh muôn người chầu lạy ở phía dưới. Bỗng nhiên khẽ cười xuy một tiếng, lắc đầu lẩm bầm:
"Người này đúng là tra thích phô trương...Ai mà không biết ngươi chính là Tiên Đế Kim Thái cơ chứ! Cần gì phải rêu rao như thế này đây." Ờ dưới sự cung kính dẫn đường của Nhiếp tiểu Thiến, Tiên Đế cùng Tiên Hậu rốt cuộc đã bước xuống bậc thang trung trơng, ngồi trên bảo tọa long phượng, Ngạc Tuyết Quân và Lộ Nghiên Thanh yên lặng đứng ở hai bên phải trái. Kim Thái tứ bình bát ổn ngồi xuống bảo tọa xong, liền dùng ánh mắt uy nghiêm quẳng ném xuống phía dưới nói:
"Tất cả hãy bình thân!" "Tạ Tiên Đe!" Chúng nhân đồng thanh hô lớn một tiếng vang vọng ở khắp đất trời, theo sau liền nhanh chóng đứng lên, chưởng môn các phái quỳ lâu như vậy, ở ngoài mặt tuy rằng nhìn không thấy cái gì, nhưng trong lòng cũng không thoải mái bao nhiêu.
Nguồn truyện: TruyenGG "Vong Tình! Không nghĩ ra tu vi của ngươi đã tới cảnh giới Tiên Đế hậu kỳ rồi, tiến bộ quả nhiên là thần tốc ah!" Bỗng nhiên lúc này Kim Thái nhìn chằm chằm vào Vong Tình, thản nhiên nói.
Chúng nhân bên dưới đang chăm chú ngắm nhìn Kim Thái, vừa nghe thấy câu nói này thì không khỏi ngạc nhiên. Kỳ thật, những người có tu vi đến cảnh giới này, giống như Vạn Bác Thánh, đã sớm nhìn ra Vong Tình đã muốn đột phá cảnh giới Tiên Đế trung kỳ. Cho nên lúc trước mới chần chừ cân nhắc xem, có thể vượt qua nổi cửa ải này của Kim Thái hay không, bất quá không nghĩ tới ngay cả trong ngày đại hôn mà Kim Thái đều không chịu buông tha, vừa lên tiếng liền buông lời châm chọc. Một vài chưởng môn có tu vi Tiên Đế trung kỳ cũng nhịn không được mà đưa mắt nhìn nhau, ở trong lòng âm thầm tiếc hận cho Vong Tinh.
Vong Tình đang muốn ngồi xuống, liền chuyển thân đứng lên, trên dung mạo che phủ chiếc mặt nạ màu bạc, ở trong thế giới hoàng kim này tràn ngập màu sắc bắt mắt. Hắn đang âm thầm tính toán đến tình huống xấu nhất, nhưng bên ngoài vẫn lãnh tĩnh chặp tay nói:
"Đa tạ Tiên Đế khen thưởng! Ờ trước mặt Tiên Đế, ta không dám đảm đương bốn chữ tiến bộ thần tốc kia đâu." Kim Thái hai mắt lóe ra tinh quang, khẽ
"ân" một tiếng, thanh âm giống như đang nói ngươi biết như thế thì tốt rồi. Theo sau, chỉ thấy hắn bưng chén rượu trên bàn lên, hướng sang phía Cơ Vũ ngồi bên người khẽ nhúc nhích tay. Cơ Vũ diễn cảm không đổi, phối họp bưng chén rượu ở trên bàn của minh lên, có điểm hương vị như phu xướng phụ tùy.
"Chư vị từ vạn lý xa xôi đến đây tham dự buổi tiệc, bản tôn vô cùng cảm động!" Kim Thái nâng chén hướng xuống phía dưới nói:
"Chư vị hãy cùng nhau uống chén rượu mừng này!" Chúng nhân phía dưới lại sôi nổi nâng chén đứng lên, cùng hai vị long phượng chí tôn này uống một chén rượu mừng. Theo sau, Kim Thái quơ chén rượu hướng chúng nhân nói:
"Xin mời tùy ý!" Lúc này chúng nhân mới ngồi xuống, bất quá bầu không khí xung quanh có vẻ như là không mấy tùy ý.
Ngay sau đó, đại tổng quản Nhiếp Tiểu Thiến đi tới trước bào tọa long phượng, ngắm nhìn mọi người phía dưới, cất cao giọng hô: "Hôm nay cảnh đẹp ý vui, quỳnh tương ngọc lộ yến tiệc không đủ tận hứng, lúc này sẽ lấy ca múa trợ hứng! Thiên Hạ thương hội chưởng môn Dược Thiên Sầu, vừa nghe thấy tin tức Tiên Đế cùng Tiên Hậu thành hôn, vui không tả siết! Chẳng ngại vất vả chạy tới Minh giới sưu tầm, dốc hết tâm huyết sáng tác ra thủ khúc bất hủ, dùng làm lễ vật dâng tặng trong ngày đại hôn của Tiên Đế cùng Tiên Hậu! Tiên Đế vì cảm mến tấm lòng trung trinh này, nên đã truyền pháp chỉ xuống, cho phép Dược Thiên Sầu mở màn hiến khúc trong ngày đại hôn, dùng để trợ hứng tiệc rượu giúp vui cùng chư vị quần hùng!"
Nói xong, nàng mới khom lưng thối lui sang một bên, xem như tuyên bố bữa tiệc đã bắt đầu rồi.
Chưởng môn các phái đang ngồi bên dưới, bình thường cơ hồ đều trấn thủ ở tông môn, chưa từng gặp qua Dược Thiên Sầu bao giờ. Lúc này đều mang diễn cảm quái dị liếc mắt nhìn nhau, đều muốn nhìn xem Dược Thiên Sầu gây náo nhiệt không nhỏ ở Tiên Minh hai giới này, có bao nhiêu cái tay, thế nhưng còn có khả năng chạy đến đây a dua nịnh hót.
Vạn Bác Thánh cùng Vạn Linh liếc mắt nhìn nhau, không có biểu lộ ra cái gì, đến bây giờ vẫn như cũ đem Dược Thiên Sầu coi thành mật thám thân tín của Tiên Đế, đây đơn giản chỉ là màn diễn kịch của Tiên Cung mà thôi, nếu không làm sao có thế trùng hợp vừa vặn tuyển chọn trúng Dược Thiên Sầu như vậy.
Ngạc Tiên Quân cùng Lộ Nghiên Thanh diễn cảm hồ nghi, Cơ Vũ thần tình khẽ nhăn một chút, trên cửa sổ lầu các bên trong Tiên Cung, bạch y thư sinh nghe vậy cũng nhịn không được quay người qua, ánh mắt quẳng ném xuống phía bên dưới.
Trong lòng vui không tả siết ư?
Tạm thời còn đang cùng một đám người ở phía sau, Dược Thiên Sầu nghe vậy trong lòng vô cùng buồn chán, nếu lời này truyền đi ra ngoài, chính minh liền biến thành tiểu nhân tra thích vỗ mông ngựa cho Tiên Đế, lúc này hắn không khỏi đảo ánh mắt cá chết về phía Thanh Nương...
Thanh Nương khẽ liếc mắt nhìn hắn, hoàn toàn không hiểu trong lòng hắn đang suy nghĩ gì...
Quần hùng vừa ngồi xuống, đột nhiên tiếng đàn, tiếng trống vang lên rung trời, tiếng nhạc réo rắt mang theo chân khí vui mừng trải rộng ra khắp bốn phương tám hướng. Dưới bậc thang trăm thước, có một lối thông đạo nhỏ, đám nam nữ vũ cơ đang khoanh tay mà đứng, lại nhẹ nhàng nhảy múa tiến ra giữa trung trơng...