Tinh Thần Châu

Chương 271

Dược Thiên Sầu gật đầu, trong tim đập bịch bịch, không biết có khả năng lộng được một kiện thượng phầm linh bảo hay không. Thần tình hắn có chút hoảng hốt nói: "Còn có hai lần cơ hội, Tất tiền bối hẳn có thể đạt thành tâm nguyện."
 
"Nói là hai lần cơ hội, kỳ thực cũng chỉ thử một lần mà thôi." Hạc Ly lắc đầu nói.
 
Dược Thiên Sầu nghe vậy, hoàn hồn hỏi: "Vì sao?"
 
"Then chốt là tài liệu luyện chế thượng phẳm linh bảo thật khó tìm, vì việc luyện chế lần này, sư phụ đã chuẩn bị hơn một trăm năm, thử nghĩ trong năm năm ngắn ngủi làm sao có thể chuẩn bị thêm một nhóm tài liệu để luyện chế. Dù là hiện tại, để chuẩn bị đầy đủ, sư phụ bình thường còn thường ra khỏi Yêu Quỷ Vực tìm kiếm tài liệu luyện chế." Hạc Ly thở dài nói.
 
"Cũng phải." Dược Thiên Sầu ậm ừ đáp lời, trong lòng khẽ động, nguyên lai Tất Trường Xuân bình thường hay ra ngoài. Ảnh mắt hắn nhìn Hạc Ly có chút quái dị, tiểu tử này thật sự cho rằng mình chạy không thoát, hay là vô tâm vô tư, quả thực là có hỏi liền đáp, nói chuyện không chút cấm ky, phỏng chừng hai dạng đều có khả năng, cơ hội như vậy không thể lãng phí.
 
Dược Thiên Sầu vuốt mũi hướng bốn phía quan sát, chậm rãi hỏi: "Nam Minh lão tổ cũng là tu sĩ Hóa Thần kỳ phải không? Toàn bộ tu chân giới rốt cục có bao nhiêu tu sĩ Hóa Thần kỳ?"
 
"Ấn! Tu vi Nam Minh lão tổ tuy kém sư phụ, nhưng cũng đạt được Hóa Thần trung kỳ, bằng không làm sao có khà năng luyện ra thượng phấm linh bảo. Nói về linh bảo, nếu như tu vi kém, đừng nói luyện chế, dù là điều khiển cũng có ván đề."
 
Hạc Ly dừng một chút, như suy nghĩ gì đó, trầm ngâm nói: "Về phần toàn bộ tu chân giới có bao nhiêu tu sĩ Hóa Thần kỳ, thật không rõ ràng. Thông thường tu sĩ đạt tới bước này, ít nhất cũng phải gần ngàn tuổi, đã nhìn thấu thế sự từ lâu, không muốn xuất đầu lộ diện, một lòng tiềm tu, truy tầm phi thăng đại đạo, ai cũng nói không rõ cụ thể có bao nhiêu người, nhưng lại có yêu tu Hóa Thần kỳ, quỷ tu Quỷ Thánh kỳ. Cũng không phải ai cũng giống như sư phụ, nhận ủy thác của chường hình sử đòi trước, lại bị Yêu Quỷ Vực dây dưa thành gánh nặng."
 
Khóe miệng Dược Thiên Sầu co quắp, thầm nghĩ, ràng buộc cái rắm, ai chọc hắn mất hứng hắn liền trực tiếp sạch sẽ lưu loát làm thịt, thật là lạnh lùng. Trong ngực hắn nghĩ như vậy, mặt ngoài lại biểu thị tán thành gật đầu, lập tức nghi hoặc nói: "Chưởng hình sừ đòi trước đã đi đâu? Đã chết?"
 
"Không biết, chưởng hình sử đòi trước tìm được sư phụ kế nhiệm chưởng hình sừ, liền đi Đông Cực Thánh Thổ, từ đó về sau cũng không trở về, hay là đã tìm được pháp môn đột phá Hóa Thần hậu kỳ để phi thăng, hay là bị nhốt trong Đông Cực Thánh Thổ, thọ hạn đã đến, đi về cõi tiên." Hạc Ly nói.
 
"Thế nào? Đông Cực Thánh Thổ còn có thể vây khốn tu sĩ Hóa Thần kỳ?" Dược Thiên Sầu không giải thích được nói.
 
"Ngươi cho là Thiên Địa Càn Khôn Đại Trận dùng nói giỡn? Đó là cổ kim đệ nhất đại trận! Trận này bày ra, câu thông thiên địa, không hẹn mà họp ý càn khôn, trừ phi thiên địa càn khôn vĩnh viễn kia bị đảo ngược bài trừ, đã có thể ngăn trụ tự nhiên thì cũng đưong nhiên có thể vây khốn tu sĩ Hóa Thần kỳ. Mỗi ba trăm năm mở ra chỉ được ba ngày thời gian ngắn ngủi, nếu có người trong ba ngày còn không ra, vậy đành đợi ba trăm năm sau mới có thể đi ra, nhưng nghe nói bên trong rất hung hiểm, người bị vây bên trong có thể chống được tới ba trăm năm sau hay không thật đúng là khó nói." Hạc Ly đáp. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - http://truyenggg.com
 
Thấy hắn nói chuyện thật thú vị, Dược Thiên Sầu hồ nghi nói: "Lẽ nào ngươi cũng đi vào? Nếu không ngươi làm sao biết được rõ ràng như thế?"
 
"Ách..." Hạc Ly khó có được cơ hội giáo dục người, đang nói thật cao hứng, nghe vậy lúc này ngẩn ra, trên mặt hiện lên một tia xấu hổ, lập tức thản nhiên nói: "Tự nhiên là nghe sư phụ nói, ta chỉ mới có tu vi Độ Kiếp trung kỳ, nào dám đến địa phưong đó."
 
Dược Thiên Sầu không dám miệt mài đeo đuổi hỏi tiếp, làm người ta mất hứng, thật khó khăn hỏi tiếp chuyện gì khác, khó có được cơ hội đụng tới một người thuần khiết như vậy a! Nghĩ tới chuyện bốn người Tất Thủ Chế thu được kiếm, ván đề khác hắn tạm thời cũng không quan tâm, quan tâm nhất chính là linh bảo, nói: "Nam Minh lão tổ hẳn không phải là lần đầu tiên giúp Tất tiền bối luyện linh bảo phải không?"
 
Thái độ của hắn mặc dù thành khẩn, thế nhưng bị hắn đà kích một câu, Hạc Ly đã không còn hứng thú tiếp tục nói chuyện này. Ngược lại dạy cho hắn làm sao trồng Khuyết Diễm Huyền Quả, khiến cho hắn phiền muộn không ngớt, đều là miệng mồm
 
Lanh chanh nhạ chuyện, không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là để tìm cơ hội khác hỏi lại.
 
Tin tức Quỷ Tướng Quân Mông Duyên và Yêu Vương Ngao Lực rời cương vị công tác nên bị xử tử đã nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Yêu Quỷ Vực. Bốn người Tất Thủ Chế một đường ngồi phi hành toa đi thật thông suốt, khi sắp đi ra Yêu Quỷ Vực lại lần nữa đi qua Âm Phong Cốc, chuẩn bị đem chuyện của Mông Duyên và Ngao Lực báo cho Ngu Cơ, ai biết nàng đã biết việc này, lại nhận lệnh của Tất Trường Xuân tiếp quản chức vụ quỷ vương nơi đây.
 
Mông Duyên đã chết, Ngu Cơ nói không thương tâm là già, dù sao đã ở cùng một chỗ nhiều năm như vậy. Tuy rằng thảm kịch là do bốn người trước mắt gây ra, nhưng nàng không dám biểu lộ với bốn người, bởi vì thật sự không dám chọc vào, trái lại còn phải miễn cưỡng vui cười. Từ trong miệng mấy người biết được Dược Thiên Sầu bị Tất Trường Xuân giữ lại, Ngu Cơ cười khổ đưa bốn người đi ra Yêu Quý Vực, cũng là tai họa do nhất thời tham niệm gây ra, xem ra tia hi vọng cuối cùng mình có thể rời khỏi nơi này cũng đã tan biến, nàng không tin Dược Thiên Sầu có thể trốn khỏi tay Tất Trường Xuân, từ đó chỉ chuyên tâm tu luyện, làm tốt dự định tiến vào U Minh Cửu Động.
 
Bốn người Tất Thủ Chế trở lại Võ gia trao đổi một phen liền chia tay, đồng thời bốn người Tất Tử Thông cũng biết được tin tức Dược Thiên Sầu không biết còn sống hay đã chết, trong lòng cảm thán cùng đều tự đi theo gia chủ quay trở về nhà. Võ Lập Tuyết từ trong miệng ca ca nghe được tin tức, nhìn không ra là vui hay buồn, chỉ lo ôm trứng Chu Tước ngây người trong Tĩnh Khách Trai một thời gian dài...
 
Đối với việc bên ngoài phát sinh chuyện gì Dược Thiên Sầu tạm thời không rảnh quan tâm, hắn đang rất bận rộn, đầu tiên rất lưu loát xây một "tổ chim" theo vị trí Hạc Ly chọn lựa cho hắn, sau đó tiến hành khai hoang đại nghiệp, không làm không được a! Nếu còn muốn tiếp tục hỗn tại Thuận Thiên Đảo, công tác mặt ngoài cũng phải làm, bằng không không thể ở lại, nếu không lưu lại sao có cơ hội lấy được linh bảo? Chịu nhục thôi!
 
Một thanh phi kiếm đưa hắn bay lên không, còn lại chùi mươi chín thanh đang chém bụi gai trừ cỏ dại trên mặt đất, tinh mang không ngừng qua lại, san bằng mảnh đất nơi đó. Hạc Ly ở một bên nhìn thấy kinh ngạc không ngớt, hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy có người đồng thời điều khiển được nhiều phi kiếm như vậy. Lại không biết Dược Thiên Sầu ở trên không trung phiền muộn không ngớt, nhớ kỹ khi mình vừa mới đến Phù Tiên Đảo, bị sai đi lấy phân người trồng linh thảo, lần này đến Thuận Thiên Đảo cũng là như vậy, lẽ nào lão tử hữu duyên với việc trồng trọt?
 
"Hạt giống Khuyết Diễm Huyền Quả phải đợi khi mặt trời chói chang nhất hãy trồng xuống, mỗi hạt cách nhau một thước vuông vắn, dưới hạt đặt một viên thượng phẩm linh thạch để bồi thêm cho đất, như vậy mới có thể nảy mầm sinh trưởng. Chờ sau khi nảy mầm, mỗi ngày phải nhét xuống đất một viên thượng phẩm linh thạch, thẳng đến khi thành thục mới thôi." Hạc Ly ném lại một túi thượng phẩm linh thạch nói.
 
Dược Thiên Sầu quan sát địa bàn có thể trồng hai trăm hạt giống, chỉ là một mảnh đất như vậy mỗi ngày cần vùi hai trăm viên thượng phẩm linh thạch, thành thục cũng cần tới hai năm thời gian, cũng phải hơn bảy trăm ngày, như vậy tính toán, trồng ra phải tiêu phí hơn mười vạn thượng phẩm linh thạch. Đây chỉ mới là mảnh đất mà hắn quản, bên mảnh đất của Hạc Ly lại càng nhiều, hai bên tổng cộng lại phỏng chừng cần tới hơn trăm vạn thượng phẩm linh thạch. Bất quá nghĩ đến bằng vào địa vị của Tất Trường Xuân tại Yêu Quý Vực, chút linh thạch này cũng không tính là gì.
 
Vài ngày sau, sau khi Khuyết Diễm Huyền Quả nảy mầm, Dược Thiên Sầu cảm giác có phiền phức, mỗi ngày đều phải nhét linh thạch xuống dưới gốc cây, còn phải thật cẩn thận, không thể làm hư hao rễ cây. Kết quả là, mỗi ngày phải cúc cung tận tụy hơn hai trăm lần, còn phải loại trừ cỏ dại hay sâu bệnh, thật đủ làm cho hắn phiền muộn. Vài lần muốn len lén rời đi, lại cố kỵ thần thức vồ cùng cường hãn của Tất Trường Xuân, chỉ sợ mình vừa rời đi, đối phương liền có thể phát hiện, sau này cũng không cần trở về nữa.
 
Từ từ chờ đợi, trước tiên chờ xem sao đã, nghĩ ra nếu muốn bình yên đi rồi quay về, chỉ khi chờ được Tất Trường Xuân đi ra ngoài tìm kiếm tài liệu luyện linh bảo, lúc đó lén đi, nhưng phải nghĩ biện pháp đối phó với Hạc Ly mới được. Dược Thiên Sầu quyết định xong chủ ý, tâm cũng an ổn xuống tới, thỉnh thoảng dùng thần thức bảo trì liên hệ với Ô Thac Chau.
 
Từ đó về sau, mỗi đêm khi những ngôi sao nhô lên đầy bầu trời, hắn đều bay lên đỉnh cổ thụ trên nóc nhà, lấy khối ngọc điệp tĩnh tâm vẽ những con đường biến ảo của tinh đấu phía đông, tây, bắc, trung, ban ngày an nhàn thì phỏng đoán huyền bí trong đó, hắn tin tưởng tinh đấu năm phương nhất định đều có huyền bí tồn tại, tuyệt không chỉ có một Hỏa bí quyết của nam tinh đấu đơn giản như vậy...
 
SHSHRBHBHmsa
 
Bình Luận (0)
Comment