Ngữ khí có điểm quá mức kịch liệt, thanh âm khá lớn, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều nghe được. Bốn phía xung quanh im ắng dọa người, tất cả đều trợn mắt nhìn về phía này. Lúc trước, ba người Lăng Phong còn khinh thường Dược Thiên Sầu nịnh hót Nghiêm Thù, hiện giờ cả đám đều kinh nghị bất định không dám tin tưởng. Quan trưởng lão và Phí trưởng lão cũng mù mịt khó hiểu.
Lúc này, Nghiêm Thù sắc mặt lúc xanh lúc hồng, đôi con ngươi như muốn thời ra bên ngoài, run rẩy chỉ tay vào Dược Thiên Sầu. Xem bộ dạng tựa hồ đang tức giận tới cực điểm.
"Đủ rồi!" Quan Uy Vũ đứng ở một bên lớn tiếng quát. Lại ngoảnh mặt nhìn sang Dược Thiên Sầu không cho hắn cự tuyệt nói:
"Cứ định như thế đi, ngươi theo Phí trưởng lão đến Vạn Phân Viên hỗ trợ nhé." Thất kết quả đã định, không thể thay đổi được, Dược Thiên Sầu cũng đành phải im lặng gật đầu.
"Vậy thì mau đi thôi!" Phí trưởng lão chắp tay sau lưng cười nói. Theo sau dẫn đầu xung phong xuống núi, nữ nhân kia cũng bám theo. Dược Thiên Sầu cầm khối ngọc điệp trong tay giao cho Lăng Phong, nhìn Quan Uy Vũ hành lễ:
"Sư phụ bảo trọng!" Dứt lời cũng theo chân Phí trưởng lão, mà đi xuống núi.
Mọi người nhìn theo bóng lưng đi xuống núi, chỉ riêng nỗi oán hận trong mắt Nghiêm Thù là khó có thể che giấu. Còn những người khác, phần lớn đều lộ ra ánh mắt vui sướng khi thấy Nghiêm Thù gặp họa.
Phí trưởng lão nhàn nhã bước xuống núi, nữ tử xinh đẹp nhắm mắt đuổi theo, Dược Thiên Sầu thì đi cách hai người khoảng hơn mười bước chân. Nếu như ngày xưa, chỉ sợ hắn đã bám sát theo nữ tử xinh đẹp kia, mà nói lời ong bướm tán tỉnh, hoặc cũng phải dán chặt lên cặp mông căng tròn của nàng. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Khúc Bình Nhi và Bạch Hồ không biết được chuyện này.
Lúc này tâm tình của Dược Thiên Sầu quả thực rất không xong, mới vừa phát hiện ra tiền đồ ở bên trong đơn thuốc, nhưng sau đó vận mệnh lại nhấp nhô đụng ngay phải Phí trưởng lão. Từ ngày hắn biết nhận thức, đại bộ phận người trong Tu Chân giới đều thuộc loại cấp bậc súc sinh, đặc biệt là mấy lão già, một đám sống đến ngoài hai ba trăm tuổi, về điểm nhân tính trong con người thì sớm đã bị cẩu ăn rồi, tất cả đều chỉ làm việc dựa theo sự yêu thích của cá nhân, nguy hiểm ah!
Phí trưởng lão Phí Đức Nam dừng bước, ngoảnh mặt nhìn bộ dạng ủ rũ của Dược Thiên Sầu, mỉm cười nói:
"Dược Thiên Sầu, qua đây." Dược Thiên Sầu ngẩn rạ, hắn đang ở dưới mái hiên cũng không thể không cúi đầu, hiện giờ đang đi theo Phí trưởng lão hỗn ah! Cho nên hắn vội vàng chạy tới trước mặt Phí trưởng lão, cười siểm nịnh nói:
"Phí trưởng lão, ngài có chuyện gì cần phân phó không? Nếu có chuyện, Dược Thiên Sầu ta coi như phải lên núi đao, xuống biển lửa cũng sẽ không bao giờ chối từ đâu." "Ách..." Phí Đức Nam nhìn thấy vẻ mặt tiểu nhân của Dược Thiên Sầu, thì không khỏi kinh ngạc. Lời trong miệng muốn nói rạ, cũng đã tắc nghẹn thành một đoàn.
Nói thật, lúc trước Phí Đức Nam nhìn thấy Dược Thiên Sầu, trong lòng quả thực có chút không được thoải mái. Nhưng cũng không có tâm tư mưu hại một tên tiểu bối như hắn, bất quá chỉ là trêu đùa mà thôi. Cho nên mới tìm cách đưa hắn sang Vạn Phân Viên làm việc. Nhưng ở trên núi, cũng nhìn thấy tình cảnh Dược Thiên Sầu không sợ cường quyền, khiến cho Phí Đức Nam không khỏi nhìn Dược Thiên Sầu bằng con mắt khác. Hiện giờ thanh niên trẻ tuổi như hắn càng ngày càng ít ah!
Bất quá diện mạo tiểu nhân so với bộ vó không sợ cường quyền thực sự đúng là khác nhau một trời một vực. Làm cho người ta ngao ngán không thôi, lúc này Phí Đức Nam hừ lạnh nói:
"Không có chuyện gì cả, ngươi đi nhanh lên một chút." Nghe khẩu khí Phí trưởng lão không tốt, Dược Thiên Sầu vội vàng khom lưng cúi đầu nói:
"Dạ." Dược Thiên Sầu không dám đi bên cạnh Phí Đức Nam, nên hắn tìm lí do bước chận xuống, giả vờ nhìn mỹ nữ chào hỏi, cười nói:
"Tại hạ là Dược Thiên Sầu, Luyện Khí thấp cấp, không biết đạo hữu này xưng hô như thế nào?" Nữ tử cũng nhìn hắn mỉm cười đáp:
"Yến Tử Hà, Trúc Cơ sơ kỳ, hôm nay mới gia nhấp Phù Tiên Đảo, bái Phí trưởng lão làm sư phụ." "Hạnh ngộ, hạnh ngộ, nguyên lai là Yến sư thúc." Dược Thiên Sầu hành lễ nói.
Nữ tử gật đầu, liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu cao thấp đánh giá một vòng, nội tâm cũng đang âm thầm nghi hoặc:
"Người này cùng lúc vừa rồi đúng là như hai người khác nhau." Vạn Phân Viên ở trên Phù Tiên Đảo chiếm diện tích rất lớn, hơn nữa còn là địa phương linh khí tối sung túc nhất. Đây cũng là có nguyên nhân riêng của nó, bởi gieo trồng linh thảo cần phải có nhiều linh khí dồi dào, cho nên điều này là không thể thiếu được. Bằng không, sẽ không thu hoạch đủ sản lượng để cung ứng cho tông môn sử dụng.
Đồng thời Vạn Phân Viên cũng là nơi tập trung nhiều nữ đệ tử nhất trên Phù Tiên Đảo, nhân số sợ rằng phải chiếm tới gần ngàn người. Đương nhiên chuyện này cũng có nguyên nhân, linh thảo dùng để chuyện chế đan dược, không thể so sánh cùng thảo dược bình thường, chúng nó cần phải được chăm sóc cần thận, nữ nhân trời sinh tính tình chu đáo hơn nam nhân, nên cũng là nhân tuyển tốt nhất cho công việc này.
Dược Thiên Sầu vừa tiến nhấp Phù Tiên Đảo thời gian không bao lâu, chưa được nghe người khác nói qua. Cho nên đối với những chuyện này cũng không hề biết gì.
Khi bước chân vào trong Vạn Phân Viên, nơi nơi linh khí sung túc, hương thơm cỏ lạ tràn ngập quanh mũi. Nhưng tất cả điều này còn chưa thấp vào đâu, bởi vì xung quanh xuất hiện rất nhiều mỹ nữ oanh oanh yến yến thướt tha đi tới đi lui. Dược Thiên Sầu vươn tay lên dụi mắt, hắn tưởng rằng mình đang rơi vào trong ảo giác, nên lúc này cước bộ dưới chân cũng nhanh hơn, bám sát theo phía sau Phí trưởng lão, sợ mình đi nhầm địa phương sẽ bị trận pháp vây khốn.
Bất quá, lúc sau trông thấy từng đàn mỹ nữ đều hướng Phí Đức Nam cung kính hành lễ. Phí Đức Nam cũng gật đầu, thì Dược Thiên Sầu đã trợn mắt lên nhìn, đây thực sự không phải ảo giác sao?
Vạn Phân Viên nuôi nhiều nữ đệ tử như thế sao? Hơn nữa người nào cũng xinh đẹp xuân sắc! Ta kháo, đây là Vạn Phân Viên hay là
"Vạn Hoa Lâu" ah?
Dược Thiên Sầu giật mình cả kinh, nếu không phải đang ở trong hoàn cành siêu phàm thoát tục, thì hắn đã muốn hoài nghi, nơi này phải chăng chính là một loại kĩ viện cao cấp trá hình?
Phí Đức Nam đưa hai người tới chính điện của Vạn Phân Viên, phân phó người đi an bài cho Yến Tử Hà.
Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - http://truyenggg.com Lúc này, Dược Thiên Sầu vẫn còn đang choáng váng hôn mê, chưa kịp phục hồi lại tinh thần.
Phí Đức Nam ngồi ở trên chánh đường, vuốt râu mỉm cười nhìn Dược Thiên Sầu. Đối với tên tiểu tử này, hắn sớm đã có an bài đặc biệt, chỉ nghe Phí Đức Nam khẽ quát một tiếng:
"Người đâu!" Thanh âm đồng dạng cũng đánh thức Dược Thiên Sầu thanh tỉnh.
Một nữ đệ tử ở bên ngoài vội vàng chạy vào, hành lễ nói:
"Trưởng lão." Phí trưởng lão chỉ vào Dược Thiên Sầu:
"Đây là đệ từ Luyện Đan Các sang đây hỗ trợ chúng ta, tên là Dược Thiên Sầu. Ngươi đưa hắn tới chỗ Ma Cửu Cô, nói cho Ma Cửu Cô biết, chuyện tình chăm sóc linh thảo sẽ chuyển giao cho Dược Thiên Sầu đảm nhiệm." Trên mặt nữ đệ tử, thoáng hiện lên một tia kinh ngạc, theo sau cũng hành lễ nói:
"Đệ tử hiểu rồi." Chăm sóc linh thảo là công tác gì nhỉ? Dược Thiên Sầu thầm nói. Đột nhiên lại nghe thấy Phí Đức Nam hỏi:
"Dược Thiên Sầu, đối với an bài của ta, ngươi có bất mãn gì không?" "Không có, không có! Đệ tử quyết tâm tuân theo sự an bài của Phí trưởng lão." Dược Thiên Sầu cung kính cười nói.
""Vậy là tốt, mau đưa hắn đi thôi.
" Phí Đức Nam khoát tay.
"Tuân mệnh." Nữ đệ tử cung kính lui ra ngoài. Dược Thiên Sầu mơ hồ cảm giác được, tình huống có vẻ dị thường. Nhưng cũng không tiện mở miệng chất vấn, nên đành phải ngoan ngoãn đuổi theo nữ đệ tử kia.