Tinh Thần Châu

Chương 611

Đương nhiên, Dược Thiên Sầu biết được linh thạch thương hành tuy rằng có được hình thức sơ bộ ban đầu của ngân hàng thời kiếp trước, nhưng hiển nhiên phương thức kinh doanh còn chưa được hoàn thiện như vậy. Linh thạch tồn tiến vào, cũng sẽ không có lọi tức cho ngưoi, lúc ngươi lấy ra còn phải trả chút tỉ lệ thù lao nhất định. Đây là bởi vì có rất nhiều người mang theo đại lượng linh thạch trên người sẽ không an toàn, vì vậy tình nguyện trả chút thù lao cho thương hành, như vậy sẽ được an toàn hơn là đem giữ trong người.
 
Thí dụ như có một tán tu ở hội Tụ Bảo Bồn đột nhiên có được một bút tiền lớn,
 
F9
 
Nhưng bằng vào tu vi và bối cảnh của hắn, nếu đi ra khỏi Tụ Bảo Bồn không có Thiên Hạ thương hội che chở, rất có khả năng lọt vào đánh cướp, như vậy phải làm sao? Không sai, linh thạch thương hành sẽ cung cấp tiện lợi cho ngươi. Ngươi chỉ cần trà chút thù lao, đem đại lượng linh thạch bỏ vào trong thương hành, khi đi du lịch bên ngoài nếu thiếu tiền dùng, có thể tùy thời đi đến phân hội của Thiên Hạ thương hội để lấy ra, lấy ít hay nhiều thì tùy ngươi, chia lấy nhiều lần cũng không sao, linh thạch thương hành tuyệt đối cũng sẽ không tham ô của ngươi một viên linh thạch. Tại tín dự trong kinh thương, Thiên Hạ thương hội có thể nói là gương mẫu trong toàn bộ tu chân giới!
 
Bởi tu chân giới mỗi ngày đều có chuyện đánh đánh giết giết chết người, có người nói bình thường có người gửi linh thạch vào thương hành, nhưng đã không còn cơ hội lấy ra hường dụng, người thì đã chết, nếu như không ai cung cấp được tin tức chính xác để lấy linh thạch ra, những linh thạch này tự nhiên trở thành vật vô chủ. Nghe lời đồn đãi Thiên Hạ thương hội hàng năm đều có số tiền ngoài ý muốn này lưu lại, cũng thu được số tài phú mấy ức thượng phẩm linh thạch.
 
Nếu như tu vi ngươi thấp, ở Tụ Bảo Bồn đào ra được bảo bối gì, lo sợ trên đường quay về sẽ lọt vào sự cướp đoạt. Không sao, chỉ cần ngươi trả được thù lao, phiêu hành hội của Thiên Hạ thương hội sẽ cung cấp bảo hộ, giúp đưa ngươi quay về. Nếu bảo hộ thất bại, Thiên Hạ thương hội sẽ chiếu theo giá cả bồi thường.
 
Nói chung, chuyện liên quan tới tiền tài, ngươi có phiền phức gì đều có thể tìm Thiên Hạ thương hội đế nhờ giúp đờ. chỉ cần ngươi có thể cung cấp được thù lao tương ứng, Thiên Hạ thương hội sẽ cung cấp sự phục vụ hoàn toàn, hơn nữa tín dự tuyệt đối có bảo chửng!
 
Đó là Thiên Hạ thương hội mà một tay Âm Bách Khang sáng lập, một cự vô phách thương nghiệp khổng lồ, cùng làm sinh ỹ với tu chân giới và thế tục, làm cho người đỏ mắt ước ao, đồng thòi cũng phải bội phục.
 
Lượng người đổ về Tụ Bảo Bồn gia tăng mãnh liệt, một thông đạo ra vào đã không đủ sử dụng, vì vậy mở luôn bảy thông đạo phong bế khác, tám thông đạo cùng nhau mở rộng, để ứng phó thương khách đến từ khắp thiên hạ. Toàn bộ cao thủ của tổng đà Thiên Hạ thương hội dốc hết toàn bộ lực lượng, lại còn điều tới không ít từ phân hội bên ngoài, nghiêm mật cảnh giác toàn bộ động tĩnh của Tụ Bảo Bồn, người bình thường nếu như dám nháo sự, đó quả thực là tìm chết!
 
Trên Thần Tài Phong, Tư Không Tuyệt và Cảnh Nguyên Không không ngừng đem đủ loại tin tức khẩn yếu báo cáo cho Âm Bách Khang. Bên trong Thiên Hạ thương hội, Tư Không Tuyệt chủ ngoại, Cảnh Nguyên Không chủ nội, mỗi người đều có phân công.
 
Được biết tin tức gần ba trăm lĩnh chủ phát tới, đều sẽ quang lâm Tụ Bào Bồn, trên mặt Âm Bách Khang nổi lên dáng tươi cười, đó là gần ba trăm người có tiền nhất tu chân giới! Họ vì điều gì mà tới, trong lòng mọi người đều biết rõ ràng, Thiên Hạ thương hội lần này không muốn phát đại tài cũng khó.
 
ẢÂm Bách Khang đang đứng trên đinh núi ngay dưới gốc thương tùng hí mắt suy nghĩ gì đó, Tư Không Tuyệt từ dưới chân núi bắn lên rất nhanh, chắp tay nói: "Sư phụ, Bích Uyển quốc Vãn Thụy truyền đến tin tức, Vãn Lan Phong sẽ quang lâm Tụ Bảo Bồn. Mặt khác, Tân Lão Cửu của Linh Phương Cốc truyền đến tin tức, nói Lộ Nghiên Thanh đang trên đường đến Tụ Bảo Bồn, hi vọng chúng ta có thể dốc lòng an bài. "
 
Âm Bách Khang ngây ra, Vãn Lan Phong đến cũng là chuyện trong dự liệu, dù sao hắn cũng là lĩnh chủ một phương, vì tương lai của Vãn gia, nói vậy hắn cũng khó chống cự sự mê hoặc của Phá Cấm Đan. Thế nhưng Lộ Nghiên Thanh cũng đến, cũng có điểm xuất phát từ trong sự dự liệu của hắn, nữ nhân này ở nhiều năm trước đây từng tham gia hội Tụ Bảo Bồn một lần, sau đó cũng không còn thấy tới nữa. Ai cũng biết nữ nhân này thích thanh tĩnh, không thích những tràng diện ồn ào náo nhiệt. Nguồn truyện: TruyenGG
 
"Xem ra sự mê hoặc của Phá Cấm Đan thật không phải tầm thường a! " Âm Bách Khang nhịn không được cười lên ha ha.
 
"Sư phụ, lmh chủ các quốc gia đều giá lâm, chúng ta có nên đi chiêu đãi hay không? " Tư Không Tuyệt xin chi thị nói.
 
Âm Bách Khang nhàn nhạt phất tay nói: "Không cần, bọn họ ở chỗ này đều có cửa hàng, chính do người của bọn họ tự an bài. Chúng ta cũng không thế toàn bộ đều chiêu đãi, không có thời gian. Nếu có chuyện gì, bọn họ tự nhiên sẽ tìm đến ta. Đương nhiên, mặt mũi những người này cũng cần phải cấp cho, phải đối đãi khác với những người bình thường. n! Đều đưa đến thiệp đáp tạ họ đã quang lâm, lại phụ thêm một vài lời nói xin lỗi vì chiêu đãi không chu toàn là được. "
 
"Hiểu được. " Tư Không Tuyệt gật đầu, lại nhíu mày nói: "Sư phụ, năm ngàn viên Phá Cấm Đan, chúng ta không lưu chút nào, thực sự bán ra toàn bộ? "
 
"Việc này ta đang muốn giao cho ngươi. " Âm Bách Khang nhìn về biển mây cuồn cuộn viễn phương, hí mắt nói: "Lập tức dán ra một phần bố cáo, công bố giới cách của Phá Cấm Đan là hai trăm vạn thượng phẩm linh thạch một viên. Còn phải ghi rõ ràng, bởi vì là lần đầu luyện chế ra Phá Cấm Đan chỉ có năm ngàn viên, có chút cung không đù cầu. Đê không nặng bên này mà nhẹ bên kia đắc tội với người, phàm là ai có thành ý mua, thì phải trả trước phân nửa tiền đặt cọc, mỗi viên một trăm vạn thượng phẩm linh thạch, trả tiền liền có phần, không cho chịu nợ. Khi có hàng liền thanh toán luôn phân nửa còn lại. "
 
Tư Không Tuyệt nghe tới đó, nhất thời đôi mắt sáng ngời, đã có chút hiểu được quyết định của sư phụ, chắp tay nói: "Sư phụ anh minh, đệ tử lập tức đi an bài. "
 
"Còn có một yiệc. " ẢÂm Bách Khang nhíu mày nói: "Công hiệu của Phá Cấm Đan cũng phải công bố ra chi tiết, viên đan dược chi có thể đề cao tu vi, cũng không thể đột phá tu vi bình cảnh. Trên bố cáo ngươi phải ghi chú rõ, sau đó chúng ta sẽ đại lượng bán ra Thất Bào Đan có thể đột phá tu vi bình cảnh. Giới cách sao... Cũng giống như Phá Cấm Đan, hai trăm vạn thượng phẩm linh thạch một viên. "
 
Tư Không Tuyệt ngạc nhiên nói: "Sư phụ, ngài không phải nói chúng ta trả vốn gốc cho Thất Bảo Đan cũng là hai trăm vạn thượng phấm linh thạch một viên sao? Lẽ nào phải bán ra giá gốc? "
 
"Ta tự có dự định. " Ánh mắt Âm Bách Khang lóe ra nói.
 
Với hắn mà nói, Thất Bảo Đan là đan dược ngăn chặn sự đề thăng tu vi của Phá Cấm Đan. Nói cách khác, đây là lỹ do mà hắn dám đại lượng bán ra Phá Cấm Đan lại không sợ bị thế lực khác vượt lên trước hắn. Hơn nữa trọng yếu nhất là, Thất Bảo Đan cũng không phải do Ngưu Hữu Đức trực tiếp bán cho hắn, nếu như vậy thì quá tốt, hắn đối với tín dự thương nghiệp của Ngưu Hữu Đức thật sự tự tin.
 
Thế nhưng Thất Bảo Đan phải qua tay Dược Thiên Sầu mới có khả năng đến được tay hắn, tuy rằng tu vi Dược Thiên Sầu không cao, nhưng cũng là một tên điên mười phần, phỏng chừng không có chuyện gì mà hắn không dám làm, lá gan của tên tiếu tử thật quá lớn, có điểm vô pháp vô thiên. Không ngờ dám giết hai ngàn người của chư quốc, căn bản không hề lo lắng hậu quả, việc này dù là chính bản thân hắn đi làm, hắn cũng phải suy nghĩ thật kỹ.
 
Vốn Dược Thiên Sầu muốn nhờ vào thứ này để kiếm tiền, kết quả lại bị minh đoạt đi sinh ý. Nếu như hắn thấy minh dùng Thất Bảo Đan kiếm lời, quỷ mới biết tên điên kia có đỏ mắt hay không, vạn nhất tên kia bất cứ giá nào, tự minh đem bán chứ không giao cho hắn, có Vãn Lan Phong làm chỗ dựa, minh thật đúng là không làm gì được hắn.
 
Vì vậy muốn để cho trong lòng tên điên kia được cân đối, hắn quyết định bán ra giá gốc, đối phương thấy hắn không kiếm được tiền, tự nhiên sẽ không có ỹ kiến gì.
 
Nói chung nắm giữ được nguồn cung cấp Thất Bảo Đan mới là trọng yếu nhất, không thể đem ra kiếm tiền, bằng không sẽ xuất hiện kết quả, cái được không đủ bù đắp cái mất thì sẽ vô cùng thê thảm. Muốn kiếm tiền, có Phá Cấm Đan cũng đã đủ hung hăng thu về một khoản tiền lớn rồi.
 
"Ngưu Hữu Đức đang làm gì? " Âm Bách Khang hỏi.
 
Tư Không Tuyệt cười khổ nói: "Hiện tại hắn đang ở cùng lão bản nương Xuân Miên Lâu, hầu như vẫn luôn ở trong Xuân Miên Lâu. Sinh ý Xuân Miên Lâu cũng vì hắn vào trọ mà trở nên dị thường đông đúc, giới cách càng cuồng tăng, nguyên chỉ cần tốn vài viên thượng phâm linh thạch cũng đã đủ tiêu phí. Hiện giờ đã tăng lên một ngàn thượng phẩm linh thạch, ngay cửa Xuân Miên Lâu cũng không dễ vào. Nhưng không ngờ đã như vậy còn có người chạy tới như xua vịt, xem như bao được một kỹ nữ Xuân Miên Lâu là một quang vinh. Ngay ngày hôm nay chấp pháp vệ đội phải đến Xuân Miên Lâu năm lần, nguyên nhân là vì song phương tranh giành kỹ nữ mà xảy ra động thủ. "
 
Âm Bách Khang ngẩn người, lắc đầu nói: "Người này. " Hắn lập tức phân phó nói: "Ngươi đem chuyện bố cáo xử lý một chút, nhưng tự ngươi đến Xuân Miên Lâu, thinh hắn đến một phen, ta có việc muốn cùng hắn thương lượng. "
 
Ở đây đang nói đến Dược Thiên Sầu, mà bản thân Dược Thiên Sầu thì lại đang ở trong hậu viện Xuân Miên Lâu cùng Nhan Vũ điên loan đảo phượng triền miên, khiến cho mồ hôi vãi ra như tắm... Sau đó, Nhan Vũ xuân tình vô hạn giống như một con bạch tuộc bám chặt vào trong ngực Dược Thiên Sầu.
 
"Tiểu dâm phụ, chuẩn bị lúc nào đi đây? " Dược Thiên Sầu sờ lên lung nàng hỏi. Lần trước gần gũi với Nhan Vũ xong, hắn lại đến Xuân Miên Lâu, nhưng phát hiện nữ nhân này vẫn mở cửa buôn bán, căn bản không hề có ý tử rời đi. Lúc này hắn hận đến nghiến răng, nữ nhân này thật không biết nghe lời, vì vậy không nghĩ ra lại trở thành khách quen ở trong hậu viện.
 
"Ta vì sao phải đi? " Ánh mắt Nhan Vũ hiện lên vẻ giảo hoạt nói: "Dù sao cũng không ai quản, đi nơi nào đều như nhau, còn không bằng ở trong Tụ Bảo Bồn, ít nhất cũng được bảo đảm an toàn. "
 
Lúc này Dược Thiên Sầu nổi trận lôi đình, đẩy thân thể trơn tuột của nàng ra, ngồi dậy nhìn nàng chằm chằm trầm giọng nói: "Ta đã nói rõ với ngươi rồi! Ta với ngươi bất quá chì là chơi đùa mà thôi, đừng cho là ta đối với ngươi có gì. Vạn nhất xảy ra chuyện, đừng nghĩ ta sẽ che chở cho ngươi. "
 
Nhan Vũ cũng không vì câu nói của hắn mà tức giận, cũng không tranh luận với hắn, kéo chăn che bộ ngực trắng noãn, cười dài ngồi dậy nói: "Phải đi, ta cũng phải nhân cơ hội thịnh hội Tụ Bảo Bồn kiếm thêm tiền phòng thân. Bằng không ngày sau ta sống thế nào? Ta cũng không có người dựa dẫm ah! "
 
Dược Thiên Sầu nghe vậy ngẩn người, nhíu mày nói: "Ta cho ngươi một ức thượng phẩm linh thạch, ngươi mau nhanh rời khòi đây. "
 
Nhan Vũ lắc đầu nói: "Tuy ta ở Xuân Miên Lâu, nhưng ta có nguyên tắc đối đãi của mình, tuyệt không bán thân. Ta và ngươi là ngươi tình ta nguyện, nếu như thu tiền của ngươi, ta có khác gì là vì bán minh. Không nên ép ta bán minh! "
 
Dược Thiên Sầu không nói gì, chuyện trả thù lao cũng nói không nên lời nữa, hắn suy nghĩ lại nói: "Lại tăng giá, tiêu phí thấp nhất cùa Xuân Miên Lâu tăng một trăm lần. Kiếm được tiền thì nhanh rời đi. "
 
Nhan Vũ ngạc nhiên, thất thanh nói: "Hôm qua ngươi mới bảo ta tăng gấp một trăm lần, từ mười thượng phẩm linh thạch lại tăng thành một ngàn, hiện tại lại tăng một trăm lần, chẳng phải là mười vạn thượng phẩm linh thạch? Vậy còn có người đến sao? "
 
"Mẹ nó! Kẻ có tiền nhiều hơn là ngươi tưởng tượng. Hơn nữa, bằng vào mặt mũi của ta và Âm Bách Khang, tuyệt đối xứng đáng với giá tiền này. " Dược Thiên Sầu kéo chăn, đuổi nàng: "Nhanh đi, thời gian chính là linh thạch, kiếm đủ rồi thì mau cút đi..
 
Bình Luận (0)
Comment