Tinh Thần Châu

Chương 776

Tình huống xoay chuyển quá nhanh, khiến cho mọi người không kịp nhìn, kinh ngạc đánh giá bốn phía xung quanh. Nhưng không người nào phát hiện ra, vừa rồi ai đã xuất thủ đem Yến Truy Tinh ném ngược trở về. Cái thủ chưởng khổng lồ kia nháy mắt xuất hiện và lặng yên tiêu thất, phi thường thần kỳ!
 
Mọi người đưa mắt nhìn nhau dò xét, đều khẽ lắc đầu tỏ vẻ không biết ai đã xuất thủ. Một cỗ cảm giác lo lắng bất an tràn lan ở trong lòng mọi người. Không nghĩ tới trong Linh Phương Cốc cư nhiên còn ẩn giấu cao thủ bậc này.
 
Lúc này mới có người đem ánh mắt quẳng ném về phía Ngạc Tiên Quân đứng bên sườn núi cách đó không xa, người này có diện mạo xa lạ, nhưng chúng nhân lại không thể nhìn thấu tu vi. Nhưng cái đuôi sam kia cùng Dược Thiên Sầu giống hệt. Có không ít người trong lòng đã hoài nghi phải chẳng là hắn đã ra tay. Bất quá hắn vẫn luôn đứng ở đó, không ai thấy hắn nhúc nhích qua bao giờ.
 
Băng Thành Tử giao thủ cùng Lộng Trúc cũng không khỏi kinh hãi, nhanh chóng tách ra phóng đến chiếc hố nằm giữa trung tâm, đưa Yến Truy Tinh lên, sốt sắng hỏi: "Ngươi không sao chứ!"
 
Yến Truy Tinh toàn thân dính đầy bụi đất, thất khiếu đã chảy máu, hình dáng chật vật không chịu nổi. Hiển nhiên là đã ăn không ít khổ, nhưng vẫn lắc đầu biểu thị không có chuyện gì.
 
May mắn hắn đã đúc thành ma thể. Nếu không lần này coi như không chết thì cũng phải đại thương nguyên khí.
 
Lúc này Lộng Trúc cũng lướt về, rơi xuống bên người Dược Thiên Sầu, căm tức nhìn Lý Độc Hành mắng như chém chả: "Lão quý, ngươi điên ư? Không hỏi rõ xanh đỏ trắng đen liền đã muốn động thủ..."
 
Dược Thiên Sầu "hừ" lạnh, chẳng thèm quàn đến hai người này, ánh mắt ném về phía Yến Truy Tinh nói: "Yến Truy Tinh, ngươi lại muốn diễn trò chạy trối chết nữa sao. Không khỏi cũng quá ngây ngơ đi, có bản lĩnh thì hôm nay ngươi đừng chạy nữa ah!"
 
Yến Truy Tinh phun ra một ngụm máu tươi hòa cùng đất cát. Thuận thế nhìn về phía Ngạc Tiên Quân đang đứng trên sườn núi, cười lạnh nói: "Dược Thiên Sầu, nếu ta không chạy được, ngươi cũng không sống yên thân đâu. Những chuyện ngươi làm sau lưng ta đều đã biết hết rồi. Chỉ cần ta ta nói, ở đây sẽ có rất nhiều người muốn thống khoái giết ngươi. Cho nên ta khuyên ngươi vẫn là giúp ta an toàn ly khai. Nếu không mọi người đều sống không dễ chịu ah!"
 
Người khác không rõ ràng vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. Thế nhưng Yến Truy Tinh lại hoàn toàn minh bạch, vừa rồi cái thủ chưởng khổng lồ ném mình bay ngược trở về kia. Chính là do quái nhân đang đứng trên sườn núi xuất thủ, tu vi cao đến mức dọa người. Chính bản thân Yến Truy Tinh cũng không có lực hoàn thủ, với tu vi trước mắt của hắn thì chắc chắn là không thể ngăn cản nổi.
 
Lúc này ánh mắt của chúng nhân đang tập trung lên trên người Dược Thiên Sầu. Không biết Dược Thiên Sầu ở sau lưng đã làm những chuyện gì. Bất quá Dược Thiên Sầu cười xòa, ngắm nhìn bốn phía xung quanh thản nhiên nói: "Ta là người thường hay sợ hãi, nhưng lại không bao giờ sợ người khác uy hiếp. Coi như ngươi biết thì đã làm sao? Ta cho ngươi nói ra, bản thân ta muốn nhìn xem, ở trong này ai có bản lĩnh thống khoái giết ta! Hừ, có một số chuyện cần phải thanh toán thì cũng nên thanh toán. Ta cũng không muốn dông dài tốn thời gian cùng các ngươi nữa."
 
Lời này vừa nói ra, không ít người xung quanh đã mất hứng. Hiền nhiên là khinh thường thái độ kiêu ngạo của Dược Thiên Sầu. Lúc này Yến Truy Tinh cười hắc hắc nói: "Xem ra ngươi đã tinh nguyện bất cứ giá nào cũng phải giết được ta. Nếu ta đã
 
Dám xuất đầu lộ diện, thì ta cũng không sợ có ngày như hôm nay."

 
Dược Thiên Sầu "nha" một tiếng, khẽ nhíu mày, ánh mắt thoáng quét qua trên người hai thầy trò Yến Truy Tinh, hài hước nói: "Yến truy Tinh, xem ra ngươi đã đúng! Ma Điển - Huyết Độn đào mệnh đại pháp thực là có bổn sự! Bất quá mùi vị mỗi lần sử dụng tu vi lại rơi xuống một tầng, chỉ sợ là rất khó chịu đi?"
 
Băng Thành Tử cùng Yến Truy Tinh cả người chấn động, hai người đưa mắt nhìn nhau, trong đôi con ngươi đều rõ ràng trông thấy một tia hoảng hốt khó có thể che giấu. Không hiểu vì sao Dược Thiên Sầu biết hắn tu luyện Ma Điển, mà còn rõ ràng những điểm khuyết thiếu của Huyết Độn đại pháp.
 
Chúng nhân đối với hai từ Ma Điển phi thường xa lạ, nhưng theo phản ứng của hai thầy trò Yến Truy Tinh đều đã nhìn ra manh mối, lời của Dược Thiên Sầu nói hẳn là không hề giả. Xem ra, Ma Điển chính là căn nguyên khiến cho tu vi của Yến Truy Tinh tăng vọt, nhất thời ánh mắt của chúng nhân đã nóng như lửa đốt. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - http://truyenggg.com
 
Nhưng điều khiến cho chúng nhân khiếp sợ còn ở phía sau. Yến Truy Tinh vì muốn trả thù, nên lúc này phẫn nộ quát: "Dược Thiên Sầu ngươi không cần đứng đó vu cáo hãm hại ta. Ngươi là người chuyên môn thích lừa gạt kẻ khác. Có bản lĩnh thì ngươi nói cho mọi người xung quanh biết, Anh Hùng, quan hệ như thế nào với ngươi?"
 
Dược Thiên Sầu không khỏi sửng sốt. Không hiểu vì sao Yến Truy Tinh biết bí mật này! Rất nhanh hắn đã liên tưởng đến Bách Mị Yêu Cơ đang bị Yến Truy Tinh khống chế tinh thần. Cho nên cũng chẳng lấy làm lạ!
 
Trong đám lĩnh chủ chư quốc bất luận là ai thì cũng đều bị Anh Hùng gây tổn hại qua. Lúc này đã giương mắt hổ nhìn chằm chằm về phía Dược Thiên Sầu, tựu ngay cả Lộng Trúc cũng không dám tin ngắm nhìn...
 
Dược Thiên Sầu ngang nhiên trắng mắt nhìn mọi người, hậm hực nói: "Ta là ngươi luôn dám làm dám chịu. Không có gì mà phải giấu diếm. Không sai! Anh Hùng chính là người của ta."
 
Lời này vừa nói rạ, Lộng Trúc nhìn chằm chằm vào Dược Thiên Sầu không biết phải nói gì. Rốt cuộc trên người tiểu tử này còn bao nhiêu bí mật nữa. Xung quanh những thanh âm ồn ào mắng chửi Dược Thiên Sầu nhất thời vang lên.
 
Dược Thiên Sầu nhíu mày, đại đao chống xuống đất, vươn tay chỉ về bốn phía xung quanh. Cao giọng nói: "Kẻ nào không phục đừng dùng tới mồm mép. Có bản lãnh thì bước ra đây cùng ta động thủ."
 
Thanh âm tuy mười phần trung khí, nhưng đám lĩnh chủ chư quốc không người nào sợ hắn. Nháy mắt đều rơi vào trầm tư, trong lòng có chút rục rịch, nhưng còn băn khoăn về Ngưu Hữu Đức đang ở bên trong Yêu Quỷ Vực. Cả đám tâm tình rối rắm chưa bước lên, muốn động thủ nhưng lại có chút không dám.
 
Lộng Trúc diễn cảm run rẩy, thầm mắng tiểu tử này điên cuồng mất rồi. Ánh mắt thoáng liếc qua Ngạc Tiên Quân đứng trên sườn núi. Thầm nghĩ chẳng lẽ đây chính là vương bài của Dược Thiên Sầu hay sao?
 
Yến Truy Tinh thu diễn cảm trên mặt chúng nhân vào trong tầm mắt. Lúc này còn không quên châm ngòi thổi gió: "Chư vị còn không biết! Kỳ thật Ngưu Hữu Đức đảm nhiệm Chưởng Hình Sứ trong Yêu Quỷ Vực đó chính là do Dược Thiên Sầu giả mạo. Trên thực tế căn bản là không có nhân vật Ngưu Hữu Đức này đâu. Mọi người chẳng qua là đã bị hắn dùng thủ đoạn đê hèn lừa dối che mắt mà thôi."
 
Câu này vừa nói rạ, nhất thời sản sinh tác dụng còn lớn hơn cả Anh Hùng. Chúng nhân xung quanh đều từng bị Ngưu Hữu Đức làm nhục, nhất là Bùi Phóng đang đứng ngoài quan sát náo nhiệt. Lúc này sắc mặt đại biến, phẫn nộ quát: "Dược Thiên Sầu, Yến Truy Tinh nói có đúng thế không?"
 
Dược Thiên Sầu hừ lạnh một tiếng, đột nhiên thân ảnh tiêu thất, rồi bất thình lình xuất hiện ở trước mặt Bùi Phóng. Diễn cảm hờ hững nỗi: "Bùi mập mạp, đó chính là sự thật. Ta lấy của ngươi ba ức thượng phầm linh thạch coi như đã nể tình ngươi rồi. Ngươi không phục ư?"
 
Thuán di! Chúng nhân thoáng sửng sốt, không phải nói tu vi của hắn mới chỉ tới cành giới Độ Kiếp sơ kỳ thôi sao? Như thế đã thuấn di rồi! Ít nhất muốn thuấn di thì cũng phải là Độ Kiếp hậu kỳ chứ?
 
Hon nữa lúc này Dược Thiên Sầu ngang nhiên khiêu khích Bùi Phóng, nhất thời khiến cho mọi người cảm giác bí hiểm. Phải biến rằng hai bên trái phải Bùi Phong vẫn còn có hai vị đồng mình đều là cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, Thích Cừu Quân và u Dưong Đạt ah!
 
Lúc này chúng nhân xung quanh đều đã quên Dược Thiên Sầu có thiên phú dị bầm, quen không nhìn thấu tu vi của hắn. Mà tu vi của hắn như thế nào, thủy chung vẫn chỉ là tin đồn vỉa hè. Trên thực tế chưa một ai đã từng nhìn qua nội tình tu vi của Dược Thiên Sầu.
 
Bất quá thuán di cũng không thể giả mạo, ít nhất tu vi của Dược Thiên Sầu đã tới Độ Kiệp hậu kỳ. Thế nhưng Độ Kiếp hậu kỳ lại dám ngang nhiên khiêu chiến với Bùi Phóng, cao thủ Hóa Thần hậu kỳ hay sao?
 
Yến Truy Tinh đồng tử co rút, chậm rãi ngoảnh đầu nhìn sang phía Băng Thành Tử. Lộng Trúc và Văn Lan Phong cũng bị hành động của Dược Thiên Sầu làm cho kinh sợ...
 
"Bùi Phóng! Chưởng Hình Sứ đang hỏi ngươi, ngươi dám không đáp sao?" Dược Thiên Sầu thần tình lạnh lùng nói.
 
Bùi Phóng vẫn tươi cười híp mắt. Tuy trong đôi con ngươi thoáng toát ra một tia lửa giận, chậm rãi nhìn qua hai vị đồng mình đứng bên người, cắn răng nói: "Chưởng Hình Sứ hỏi Bùi mỗ kìa! Hai vị đồng mình xin hãy ra chủ ý đi!"
 
Ý tứ trong lời nói đã phi thường rõ ràng. Chúng ta là đồng mình, cùng tiến cùng lùi, nên cả ba sẽ cùng nhau quyết định! Thích Cừu Quân và u Dương Đạt thoáng liếc mắt nhìn nhau...
 
Nhưng mà Dược Thiên Sầu dường như đã muốn khiêu chiến. Hờ hững quét mắt nhìn ba người thản nhiên nói: "Đã là đồng mình thì phải cùng nhau chịu phạt!"
 
Ba người cà kinh, lời này của Dược Thiên Sầu chẳng qua chính là muốn động thủ. Cho nên ba người phàn ứng rất nhanh đã thối lui về phía sau, bảo trì khoảng cách an toàn với Dược Thiên Sầu chừng mười thước xa. Ba người theo trong túi trữ vật lần lượt xuất pháp bảo ra, Lam Nhan Yêu Đao, Đoạt Mệnh Song Trảo cùng Quân Lâm Xích nhanh chóng tới tay, ba ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Dược Thiên Sầu, duy trì cánh giác cao độ.
 
Đừng xem bọn hắn đều liệt danh vào hàng ngũ, mười đại cao thủ của Tu Chân giới. Nhưng kỳ thật lúc này trong lòng bọn hắn đang khẩn trương vô cùng, cần phải biết rằng, hiện giờ chuẩn bị động thủ với Chưởng Hình Sứ của Yêu Quỷ Vực ah! Các đòi Chưởng Hình Sứ đều uy chấn thiên hạ, nhất là Chưởng Hình Sứ tiền nhiệm Tất Trường Xuân, đã lưu lại kí ức không thể phai mờ ở trong lòng bọn hắn. Nếu như lúc này nói không bất an thì chính là dối ttá.
 
Bầu không khí bên trong Linh Phương Cốc nháy mắt liền trở nên khẩn trương tới cực điểm...
 
Bình Luận (0)
Comment