Qua không bao lâu, Quan Vũ và Trần Phong cầm theo một túi đựng linh thảo chạy tới, Dược Thiên Sầu tiếp nhận thử thử phân lượng hỏi:
"Một trăm phần chứ?" "Đủ rồi." Dược Thiên Sầu trực tiếp bỏ linh thảo vào trong túi trữ vật, lấy ra hai túi đưa cho hai người nói:
"Tiếp tục trồng linh thảo, các ngươi chờ tin tức tốt đi!" Hai người hưng phấn không ngớt muốn nói vài câu vuốt mông ngựa, nhưng hắn đã biến mất không gặp.
Trở lại phòng nhỏ trong Tang Thảo Viên, trời còn chưa tối, Dược Thiên Sầu ngã đầu liền ngủ, hắn phải chuẩn bị cho ngày hôm sau. Vừa cảm giác ngủ chưa đã giấc, trời còn chưa sáng đã nghe thanh âm rời giường của Phù Dung, biết nàng phải làm việc, hắn cũng tinh lại hỗ trợ.
Phù Dung không cách nào cự tuyệt ý tốt của hắn, hai người vẫn như trước, một người gánh thùng phân, một người cầm muỗng, đi ra Tang Thảo Viên. Lại không biết cách đó không xa trong bóng đêm, gương mặt Lan trưởng lão như sương lạnh nhìn bọn họ chằm chằm.
Hai người bận rộn cho đến khi trời sắp sáng, Dược Thiên Sầu canh giữ ở ngay trước cửa Tang Thảo Viên, đợi khi trong vườn bắt đầu có tốp năm tốp ba người đi ra, Yến Tử Hà cũng đi ra, hai người ăn ý đi ra Tang Thảo Viên hướng bờ sông nhỏ đi đến.
Phù Dung đang bận rộn trong vườn nhìn theo thân ảnh bọn họ, cắn cắn môi, vô ý thức đưa tay sờ vào nửa khuôn mặt đã bị hủy dung.
Hai người đi dọc theo sông nhỏ, Dược Thiên Sầu quay đầu quan sát bốn phía không
Ai, hắc hắc cười nói:
"Tử Hà, có hỏi thăm được chuyện của Thanh Quang Tông không?" "Ân!" Yến Tử Hà gật đầu nói:
"Ta hỏi qua Lan di, đệ tử Thanh Quang Tông tới nơi này không quan hệ tới ngươi, chỉ tới đưa thiệp mời, mời Phù Tiên Đảo tham gia "Trừ Ma đại hội
"." "Trừ Ma đại hội? Là làm gì? Thế nào không có nghe nói qua?" Dược Thiên Sầu hỏi.
"Lan di nói, là một đại hội do Thanh Quang Tông dẫn đầu cử hành. Hình như chuẩn bị chuyên môn thành lập một tổ chức diệt trừ ma đạo. Chuyện cụ thể Lan di cũng không nói với ta." Từ Hà nói.
"Thanh Quang Tông dẫn đầu? Hắc! Thanh Quang Tông thực sự càng nhảy càng cao, tu chân giới lúc nào đến phiên bọn hắn nhảy cao như vậy." Dược Thiên Sầu lắc đầu cười nói.
Yến Tử Hà thừa nhận:
"Thanh Quang Tông vài năm nay vẫn rất cường thế, năm ngoái còn chạy đến Bách Hoa Cốc chúng ta náo loạn một chuyến." "Chuyện gì xảy ra?" Dược Thiên Sầu kỳ quái nói:
"Theo ta được biết, Bách Hoa Cốc tuy rằng không chính không tà, nhưng không tính là ma đạo! Thanh Quang Tông chạy tới Bách Hoa Cốc nháo cái gì?" Yến Tử Hà nhíu mày nói:
"Cháu trai của chưởng môn Thanh Quang Tông là Lưa Chính Quang ở trong khách điếm của Bách Hoa Cốc bị người.., bị người đánh trộm bị thương, tới tìm chúng ta đòi giải thích." Nói đến đó, gương mặt nàng thoáng đỏ.
Yến Tử Hà vừa nói như vậy, hắn liền biết là chuyện gì xảy ra, năm ngoái tại Bách Hoa Cốc đánh lén Lưu Chính Quang không phải người khác, chính là mình, tên kia bị mình thiến, bất quá lời này thực sự không thể nói rõ. Dược Thiên Sầu cười nói:
"Bách Hoa Cốc các ngươi chỉ sợ không dễ khi dễ như vậy đi!" "Đó là tự nhiên, Bách Hoa Cốc tùy tiện xuất động mấy trưởng lão, đem đạo lý giải thích, Thanh Quang Tông cũng đành lui trở lại." Yến Tử Hà nói đến đây, thần tình trên mặt có chút kiêu ngạo.
Hai người nói chuyện một chút đã đi tới mật thất luyện đan trong sơn động, cũng giống như ngày thường, Yến Tử Hà lấy ra một đống linh thảo phổ thông trong túi trữ vật. Dược Thiên Sầu gãi gãi đầu, cười nói:
"Ngày hôm nay chỉ sợ không dùng tới thứ này nữa." Yến Tử Hà kỳ quái nói:
"Hôm nay ngươi không luyện tập nữa sao?" MiÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊiiiiiiiÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊKÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊKiiiimiimiimiimiimiimiimiimiimiimiimiimiimiimiimiimiimiimiimiaÊKÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊtÊiÊiÊiÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊKÊÊKÊm
Dược Thiên Sầu ngại ngùng lấy ra vài loại linh thảo trong túi trữ vật đặt lên mặt đất. Yến Tử Hà ở trong Tang Thảo Viên thời gian dài như vậy, đối với những linh thảo này cũng không xa lạ, không khỏi kinh ngạc nói:
"Thủ Tâm Lan, Kim Cương Quả, Hỗn Kim Thảo...Đây là linh thảo luyện chế Trúc Cơ Đan!" "Không sai, hôm nay ta muốn luyện chế Trúc Cơ Đan." Dược Thiên Sầu nhìn chằm chằm vào mắt nàng nói, xem nàng có phản ứng gì.
Yến Tử Hà nhíu mày nói:
"Những linh thảo này từ đâu lấy tới? Chẳng lẽ ngươi.., ừộm được từ trong vườn." "Trộm?" Dược Thiên Sầu phiền muộn:
"Ngươi xem ta là loại người đó sao? Huống chi có muốn trộm, linh thảo trong vườn vẫn chưa thành thục a! Bằng không cũng không cần phải buộc ta đợi thêm ba năm." ""Vậy từ đâu có được?
" Yến Tử Hà truy hỏi.
Dược Thiên Sầu thấy nàng nhất định hỏi tới, phảng phất như không tin mình, hơi có điểm không thoải mái, phất phất tay nói: "Dù sao cũng không phải trộm, sau này giải thích với ngươi. Hiện tại trọng yếu nhất là luyện ra Trúc Cơ Đan, ta rất cần."
Yến Tử Hà cũng nghe ra vẻ không thoải mái trong lời nói của hắn, cắn cắn môi, thu hồi linh thảo phổ thông vào trong túi trữ vật.
Bộ phận cơ quan dưới đáy lô được mở ra, địa hỏa cuộn trào mãnh liệt lập tức đốt cháy đáy lô, mật thất lập tức trở nên đỏ rực, ôn độ trong nháy mắt lại thăng cao. Dược Thiên Sầu trừ đi tạp niệm, điều chỉnh tâm tình, thay đổi chân khí vận hành trong cơ thể, chậm rãi đợi đan lô nóng lên.
Hôm nay luyện đan không thể so với ngày thường, trước đây tuy rằng Yến Tử Hà đem tới linh thảo không ít, nhưng đều là linh thảo phổ thông, luyện ra cũng chỉ là đan dược trị thương ngoài da phổ thông. Ngày hôm nay luyện chế chính là Trúc Cơ Đan, không chỉ linh thảo trân quý, lại phải luyện chế cùng lúc chúi linh thảo, không phải chỉ luyện chế mỗi lần một linh thảo như trước, đối với năng lực nắm thần thức trong tay cũng có yêu cầu rất cao.
Tối hôm qua Dược Thiên Sầu đã học thuộc làu từng bước luyện chế ghi trong ngọc điệp luyện đan. Trong lòng mặc niệm lại một lần, không có làm lỗi, không khỏi có điểm hưng phấn.
Đan lô đã nóng hổi, đứng bên cạnh bị thiêu đến đau nhức, Dược Thiên Sầu cấp tốc bỏ chín loại linh thảo vào trong đan lô, chân khí vận chuyển, lăng không một chưởng bổ về phía nắp lô, "phanh" một tiếng đóng lại.
Không dám chần chờ, thần thức cấp tốc tiến nhấp đan lô, khống chế nhiệt khí bốc hơi, tách chín loại linh thảo xa nhau. Không bao lâu, chính loại linh thảo đã bị luyện chế thành tương hồ, cuộn giữa không trung xoay tròn. Ổn định xong, thần thức mang theo khí lô nhằm phía tương hồ Khư ô Thảo, gian nan chia làm tám phần, chậm rãi tán trôi qua tám loại linh thảo còn lại.
Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - truyenggg.com Bỗng nhiên, tám đoàn tương hồ linh thảo trong lô bỗng nhiên hoảng động một trận, Dược Thiên Sầu thầm nghĩ một tiếng không xong, thần thức duy nhất một lần phải khống chế mười sáu đoàn thật sự là có điếm cật lực. Khi cự ly xa nhau của Khư ô Thảo càng lúc càng lớn thì thần thức rốt cục không khống chế được nữa, mười sáu đoàn tương hồ nhất tề rơi xuống đáy lô đang cháy bừng, trong nháy mắt toàn bộ hóa thành tro bụi.
Xong! Một phần linh thảo Trúc Cơ Đan toàn bộ xong đời. Dược Thiên Sầu thu hồi thần thức, tiếc hận mở hai mắt, lăng không một chưởng đánh về phía nắp lô bắn lên, bên trong lô một đoàn đen thui phun ra tứ tán, mũi còn ngửi được mùi khét.
Yến Tử Hà ngồi một bên quan sát tự nhiên biết đã thất bại, ngực thay hắn khổ sở, an ủi: "Thiên sầu, không sao, dù sao rất ít người lần đầu tiên luyện đan là có thể thành công."
Dược Thiên Sầu lắc đầu cười khổ, loại linh đan như Trúc Cơ Đan, không giống như những linh đan cấp thấp, trong đó tuyệt đối không thể ẩn chứa tạp chất, bằng không sẽ ảnh hưởng dược hiệu linh đan. Trúc cơ vốn không dễ, nếu như dùng một viên dược hiệu không tốt để trúc cơ, đây thật đúng là khóc ra nước mắt. Công hiệu của Khư ô Thảo chính là bài trừ tạp chất trong đan dược, không thể không dung hợp với những linh thảo khác.