Tinh Thần Châu

Chương 803

Trên tay Tứ Thông cũng có giấy thông hành giao dịch cùng Minh Giới là không sai, nhưng hiện giờ Tứ Thông đã suy sụp tới mức không có tiền đưa ra để tạm ứng lấy tư cách tiến vào Thần Khư Cảnh, số tiền kia không phải là số lượng nhỏ, ước chừng năm ngàn vạn thần phẩm linh thạch.
 
Nhưng giấy thông hành giao dịch cùng Minh Giới của Tứ Thông vẫn rất đáng tiền, Tứ Thông cũng hiểu được, nếu không nắm bắt cơ hội xoay người này, dù có giấy thông hành cũng vô dụng. Vì thế cắn răn mượn năm ngàn vạn thần phẩm linh thạch, nếu quá hạn còn chưa ứả, phải lấy giấy thông hành đưa ra làm bồi thường.
 
Dù kiếm đủ tiền, nhưng đi vào Thần Khư Cảnh vẫn có hạn chế. Đó chính là mỗi nhà nhiều nhất chỉ được đưa vào ba mươi người, hơn nữa tu vi ba ngươi người này chỉ dưới Tiên cấp, không cho người có tu vi Tiên cấp đi tham gia.
 
Thử nghĩ nhiều thương hội cùng môn phái đồng thời tham gia như vậy, lại đang ở dị giới, chuyện chém giết đoạt bảo sẽ không tránh khỏi. Có thể chịu liều mạng cho các môn phái hay thương hội phải là bổn gia đệ tử, người ngoài không thể nào chịu đi mạo hiểm cho ngươi như vậy.
 
Kề từ đó, vấn đề liền xuất hiện, Tứ Thông thương hội sớm suy sụp, đệ tử đã có chết thì chết, tán tán, có bỏ đi. Tuy rằng còn treo danh đầu thương hội, nhưng số người còn chưa tới năm người, vì thế mới xuất hiện một màn Tứ Thông thương hội nhận người...
 
Tứ Thông thương hội ra bảng tìm người cũng đã hơn nửa tháng, nhưng không có một người gia nhấp, bởi vì dù có còn sống trở về từ Thần Khư Cảnh, ngươi giúp Tứ Thông, Bát Đạt sẽ không bỏ qua cho ngươi! Ai lại chịu đi làm chuyện nguy hiểm như vậy. Nếu không phải e ngại quy củ của thương hội liên mình, chỉ sợ Tứ Thông đã sớm bị Bát Đạt tiêu diệt.
 
Mắt thấy ba ngày nữa Thần Khư Cảnh sẽ mở ra, có những thương hội và môn phái đã bắt đầu đi Thần Khư Cảnh tập hợp, nhưng Tứ Thông còn chưa tìm được một người...
 
Đào Trung vừa nói như thế, Dược Thiên Sầu liền liên tục gật đầu, tỏ vẻ hiểu được. Nói đến Thần Khư Cảnh, Dược Thiên Sầu nhiều ít có chút hiểu biết, ban đầu khi ở Hoàng Thổ thành trong Đông Cực Thánh Thổ cùng Hoàng Thiên tán gẫu, từng nghe Hoàng Thiên nhắc về nơi này.
 
Thần Khư Cảnh này nghe nói chính là nơi cổ thần mở ra tu luyện, sau lại không biết vì lý do nào lại bị cổ thần vứt bỏ. Linh khí bên trong phi thường sung túc, sản xuất rất nhiều thiên tài địa bảo. Nhưng bên trong cũng dị thường hung hiểm, có đủ loại mãnh thú tồn tại. Theo Hoàng Thiên nói, mỗi trăm năm Thần Khư Cảnh sẽ mở ra một lần, một tháng sau sẽ phong bế, thẳng đến một trăm năm sau mới lại mở ra. Bất quá Hoàng Thiên không có nói đến chuyện các phái tham dự đi vào Thần Khư Cảnh.
 
Dược Thiên Sâu đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên nhăn mày nhìn về phía mọi người hỏi: "Vậy các ngươi đều giành giật đến Bát Đạt báo danh là sao...
 
"
Xem ra ngươi thật sự không biết gì cả..." Đào Trung cười khổ nói: "Chúng ta cướp đi Bát Đạt báo danh cũng không phải vì tiến vào Thần Khư Cảnh, mà là giúp Bát Đạt đến Minh Giới mua bán. Mỗi khi thuận lợi hoàn thành một lần giao dịch, liền được trả mười viên cực phẩm linh thạch làm thù lao. Mặc dù mọi người có cơ hội rất nhỏ sẽ được Bát Đạt thuê mướn, nhưng bị ngươi hống như vậy, chúng ta xem như xui xẻo
 
LáQềễ. /*
 
"Như vây thì có gì xui xẻo, nếu tất cả mọi người không muốn đi, không đi không phải được rồi. Người ta có lẽ không khả năng bắt buộc các ngươi tiến Thần Khư Cảnh hoặc giết các ngươi đi...Dược Thiên Sầu không cho là đúng nói.
 
Một đám người nhất thời lộ ra diễn cảm như á khẩu không trả lời được vô cùng khoa trương, Đào Trung dở khóc dở cười nói: "
Tứ Thông dù có xuống dốc, người ta cũng là một thành viên của thương hội liên mình a! Thương hội liên mình chú ý chính là danh dự thứ nhất, cùng thương hội giao tiếp nhất định phải trọng danh dự, đã đáp óng rồi thì không thể đổi ý, nếu không dù là Tứ Thông thương hội không làm gì được chúng ta, nhưng thương hội liên mình cũng sẽ không bỏ qua chúng ta. Nếu thương hội liên mình muốn truy giết người nào, cả Tiên giới có bao nhiêu người có thể đào thoát?
 
Trời ạ! Ngươi đừng nói cho ta ngay cả điều này mà ngươi cũng không biết?"
 
Dược Thiên Sầu xấu hổ sờ sờ mũi nói: "
Hình như là có chuyện như vậy, ta thiếu chút nữa đã quên..." Hiện tại hắn mới hiểu được mình quả thật gây phiền toái không nhỏ cho đám người này, tuy rằng chính hắn không sợ, nhưng không có nghĩa là người khác cũng có vốn liếng để không sợ.
 
Vừa lúc đó, bên trong hậu viện đi ra ba người, hai nam một nữ đứng ngay trước mặt mọi người. Trong đó Nam Thiên Long đối mọi người giới thiệu: "
Đây là hội trưởng tệ hội, vị này chính là tiểu thư...
 
Dược Thiên Sầu nhanh chóng liếc mắt đánh giá tu vi của mấy người, ngoại trừ vị tiểu thư kia có tu vi Hóa Thần hậu kỳ, hội trưởng cùng Nam Thiên Long hắn đều không nhìn ra tu vi, hiển nhiên tu vi đã đạt Tiên cấp. Hội trưởng thoạt nhìn có bộ dáng trung niên nhân tài, chẳng thể trách sinh nữ nhân cũng không kém, Dược Thiên Sầu không khỏi liếc mắt nhìn lên người nữ nhi hội trưởng mấy lần, ngoại trừ dáng người có điểm nhỏ xinh, phương diện khác cũng đều không tệ lắm.
 
Ờ đây mọi người nhìn thấy Tứ Thông hội trưởng hiện thân, lại không ai đáp lời, hiển nhiên không có hảo cảm đối với Tứ Thông.
 
Trên mặt vị hội trưởng lộ ra một tia chua xót, hướng Nam Thiên Long khoát tay nói: "Tứ Thông đã thành cái dạng này, hội trưởng gì đó cũng không cần nói ra...Tiếp theo hắn hướng mọi người chấp tay, ôn hòa cười nói: "Tệ nhân Mục Binh, đây là tiểu nữ Mục Thiên Kiều. Cảm tạ chư vị có thể ở trong thời điểm này đến ủng hộ Tứ Thông của ta, chỉ cần Tứ Thông có thể vượt qua cửa ải khó khăn lần này, nhất định khắc ghi đại ân đại đức của các vị..."
 
Trong đám người lúc này có người nhỏ giọng nói thầm: "
Ngươi nghĩ rằng chúng ta muốn ủng hộ sao! Nếu không phải bị buộc...
 
Thanh âm tuy nhỏ, nhưng bằng tu vi mọi người làm sao có thể không nghe thấy. Mục Binh đột nhiên quay đầu lại quát: "Thiên Long, đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ là ngươi cưỡng bức họ tới, chẳng lẽ ngươi đã quên quy củ của thương hội liên mình không thể ép mua ép bán sao?"
 
Nam Thiên Long nhanh chóng khoát tay nói: "Sư phụ, không phải như thế, là chính bọn họ chủ động tuyển dụng...
 
Mục Binh nhíu mày, đệ tử của mình chắc chắn không lừa gạt mình, vì thế hắn chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt xẹt qua mọi người hỏi: "
Này rốt cục là chuyện gì xảy ra, không biết có người nguyện ý nói cho ta biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ bên trong? Mục mỗ tình nguyện nhìn thấy Tứ Thông suy sụp, cũng sẽ không làm ra chuyện ép mua ép bán..."
 
Mọi người nhìn nhau, cuối cùng là Đào Trung bước ra, hướng Mục Binh chắp tay nói: "
Mục hội trưởng, vậy cũng không tính là ép mua ép bán, nhưng thật ra là một hồi hiểu lầm..." Nói xong chỉ hướng Dược Thiên Sầu đem hiểu lầm nói lại một lần, làm Dược Thiên Sầu thật sự ngượng ngùng.
 
Sau khi Mục Binh hiểu được chuyện đã xảy ra, im lặng thật lâu, đây đối với Tứ Thông ngay trong thời khắc mấu chốt mà nói, thật là chuyện rất khó quyết định, dù sao sai cũng không ở Tứ Thông, đạo lý đi tới chỗ nào đều nói qua được, nhưng có muốn biến khéo thành vụng hay không?
 
"Tứ Thông không miễn cưỡng chư vị...Cuối cùng Mục Binh nói ra những lời này, sắc mặt Nam Thiên Long khẽ biến muốn nói lại thôi. Mọi người nhẹ nhàng thở ra, Dược Thiên Sầu cũng kín đáo lắc đầu, chẳng thể trách sinh ý của Tứ Thông biến thành như vậy, đạo lý vô gian không thương (không gian giảo không làm thương gia) còn cần người dạy cho hay sao?
 
Mọi người đang muốn cáo từ, ai ngờ Mục Thiên Kiều đang đứng một bên lại quả quyết tiến lên một bước nói tiếp lời: "Nhưng quy củ chính là quy củ, Tứ Thông vẫn chưa miễn cưỡng chư vị, là chư vị chủ động tuyển dụng, sau đó làm sao có thể đổi ý, chẳng lẽ chư vị thật xem quy củ của thương hội liên mình chỉ là bài trí sao...
 
Ánh mắt mọi người tập trung lên người Mục Binh, Mục Binh cau mày nói: "
Chuyện này..."
 
Khuôn mặt thanh tú của Mục Thiên Kiều hiện lên thần sắc quật cường, lập tức chắp tay ngắt lời nói: "
Phụ thân, chúng ta đồng dạng cũng cần tuân thủ quy củ của thương hội liên mình, nếu chúng ta để cho bọn họ đi, sau đó nếu có người đến thương hội liên mình tố giác chúng ta, nói Tứ Thông chúng ta tuyển người lại không giữ lời thuê mướn thì phải làm sao bây giờ? Chỉ sợ ngay lúc đó dù tìm người làm chứng cho chúng ta cũng tìm không thấy, đây là thời kỳ phi thường, chúng ta không thể không phòng bị có bọn đạo chích nhân cơ hội làm loạn...
 
Mục Binh bị nàng nói tới mức không biết nói gì, Nam Thiên Long cũng lập tức chắp tay nói: "Sư phụ, sư muội nói không sai! Cần đề phòng bọn đạo chích nhân cơ hội làm loạn..."
 
Mục Thiên Kiều nhân cơ hội nhìn mọi người lớn tiếng tuyên bố: "Chư vị chỉ cần làm việc cho Tứ Thông, Tứ Thông nguyện xuất ra mười phần trăm của lần thu nhấp đi Thần Khư Cảnh lần này cho chư vị...
 
Lời này vừa nói ra nhất thời khiến mọi người xôn xao, hấp dẫn này cũng thật quá lớn. Cần biết các thương hội chỉ vì tiến vào Thần Khư Cảnh đã nguyện ý trả giá năm ngàn vạn thần phẩm linh thạch, tình huống bình thường mà nói, cũng có thể được đến hồi báo gấp đôi, như vậy nói cách khác đoạt được kỳ trân định giá ít nhất là một ức thần phẩm linh thạch. Một ức thần phẩm linh thạch chia ra mười phần trăm đó là một trăm ngàn, số tiền phân cho mọi người ở đây, không sai biệt lắm mỗi người có thể có được ba mươi vạn thần phẩm linh thạch.
 
Điều này so sánh với việc bọn họ chạy tới Minh Giới mua bán nếu thuận lợi hoàn thành chỉ có được mười cực phẩm linh thạch mà nói, quả thực là con số thiên văn. Huống chi đi Minh Giới cũng chưa chắc thuận buồm xuôi gió, nguy hiểm nhiều ít vẫn phải có.
 
Nam Thiên Long thấy sư muội lại chưa được sư phụ đồng ý liền đưa ra lợi tức lớn như vậy, không khỏi liếc mắt nhìn trộm sư phụ, lại phát hiện sư phụ đang trầm ngâm, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì.
 
Mục Thiên Kiều thấy không ít người đều động tâm, lại nói: "Đương nhiên, Tứ Thông thương hội cũng tuyệt không làm khó mọi người, vẫn cho mọi người lựa chọn như trước. Nếu không nhận lời thuê của Tứ Thông thương hội, có thể lưu lại một bản ghi chép xác nhận, bên Tứ Thông cũng sẽ ghi lại một phần xác nhận, miễn cho đến lúc đó nói không được rõ ràng. Mọi người là đi hay ở, chính mình tự xem mà làm...
 
Lần này đúng là làm khó mọi người, lưu lại sao! Hiện tại quả là quá nguy hiềm. Không lưu sao! Ba mươi vạn thần phẩm linh thạch! Món lãi lớn như vậy đối với mọi người mà nói biết đi đâu mà tìm, đây chính là món tiền mà mọi người dù làm cả đời cũng chưa chắc kiếm được! Thật sự là ích lợi luôn tồn tại với phong hiểm! Làm cho mọi người khó có thể lựa chọn.
 
Dược Thiên Sầu thật sự không suy nghĩ chuyện này, hắn cũng không thiếu tiền, cũng không ngừng đánh giá Mục Thiên Kiều, phát hiện cô nàng này quả thật có khí phách hơn cha của nàng, ân uy cùng đưa ra, là một người biết xử lý tình huống.
 
Mọi người một phen lựa chọn, cuối cùng trong ba mươi bảy người có chín người rời đi, những người này đều là người có vợ con, lo lắng vợ con sẽ gặp phải sự trả thù của Bát Đạt thương hội nên phải rời đi. Những người khác vì ba mươi vạn thần phẩm linh thạch mà bất cứ giá nào, chỉ cần nắm tiền tới tay, lập tức chạy xa, chuẩn bị vĩnh viễn không chạm mặt với Bát Đạt thương hội. Nguồn truyện: TruyenGG
 
Dược Thiên Sầu cũng không đi, lấy một khối ngọc điệp do Mục Thiên Kiều cấp cho, bên trong là do chính nàng viết cam đoan, thừa nhận sau khi vào Thần Khư Cảnh kiếm được bao nhiêu thu nhấp sẽ chia lợi tức mười phần trăm cho những người được Tứ Thông thuê làm việc.
 
Cũng không phải hắn muốn kiếm số tiền này, mà là dù hắn muốn rời đi, cũng chưa chắc tìm được cơ hội đi Minh Giới. Nhận phần thuê này còn có thể nhân cơ hội hỏi thăm được tin tức nhiều một chút, huống chi bản thân hắn cũng muốn nhìn xem bên trong Thần Khư Cảnh có thứ gì, nếu cảm thấy không thích họp tùy thời đều có thể chạy lấy người, không có gì đáng lo lắng...
 
Bình Luận (0)
Comment