Tinh Thần Châu

Chương 825

Dược Thiên Sầu hoàn toàn hết chỗ nói rồi, đường đường đệ tử tiên gia thượng giới, không ngờ lại bị một đám du thủ du thực nhân gian giết chết nhiều như vậy, hắn không khỏi lộ ra thần tình dở khóc dở cười. Lộng Trúc nhìn thấy lúc này thở dài an ủi: "Xác thực không nghĩ tới lại như vậy, thế nhưng làm thì đã làm, người chết không thể phục sinh, còn có thể làm sao bây giờ?"
 
"Ít nói nhảm!" Dược Thiên Sầu vung tay lên nói: "Sau này chúng ta còn phải hỗn tại Tiên giới, các ngươi giết nhiều người như vậy, ít nhất đã cùng mấy trăm môn phái kết hạ đại cừu. Ta hỏi các ngươi, lúc các ngươi hạ thủ có diệt cỏ tận gốc hay không? Muốn làm phải làm triệt để một chút, làm được sạch sẽ một chút, ngàn vạn lần đừng lưu lại quá nhiều nhược điểm để cho người ta bắt được, nếu không sau này chúng ta lăn lộn tại Tiên giới phiền phức trọng trọng. Nên nhớ sau này các ngươi còn phải lộ mặt trong Tiên giới a! Đắc tội một hai môn phái không sao, đắc tội mấy trăm môn phái không phải là chuyện đùa giỡn...
 
Mấy người toàn bộ ngây ngần cả người, bọn họ còn tưởng rằng người này ngại bọn họ giết quá nhiều người, ai biết hắn vốn không quan tâm chuyện này, quan tâm lại là chuyện sợ mọi người thủ đoạn không đủ độc ác, giết không triệt để. Thật sự là quá coi thường sự độ lượng của vị chưởng hình sử Yêu Quý Vực, người ta ngày trước là từ trong con đường giết người như ma mà đi tới...
 
Khóe miệng Lộng Trúc co quắp, suy nghĩ rồi nói: "Theo quá trinh thì làm được rất triệt để, tất cả mọi người nóng lòng lấy đồ vật tới tay, trên cơ bản thà rằng giết lầm cũng không thả sót...
 
Được! Xem như quan tâm uổng phí, đám người này cũng không phải kẻ tốt lành gì! Dược Thiên Sầu lại vùi đầu rót thần thức vào trong ngọc điệp kiểm tra một lần, sau khi xác nhận tiên thảo cần thiết cũng đã đủ, ngẩng đầu nói: "Được rồi, mục tiêu chủ yếu của chúng ta đã thực hiện, triệu tập mọi người lại đi! Ngày rời Thần Khư Cảnh đã không xa, sợ ngây ngốc quá lâu sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ta trước tiên tống các ngươi trở lại, chuyện luyện đan cứ giao cho ta...
 
Mấy người nhìn nhau, Lộng Trúc hồ nghi nói: "
Tuy thu hoạch chủng loại tiên thảo không ít, thế nhưng mỗi loại số lượng cũng không nhiều, ra vẻ luyện Thăng Tiên Đan cũng luyện không được mấy viên đâu!"
 
Hồ Trường Thọ gật đầu nói: "
Chúng ta vừa thương lượng xong, những người này sớm muộn phải ly khai Thần Khư Cảnh, chúng ta chuẩn bị thiết mai phục tại nơi xuất khẩu Thần Khư Cảnh, như vậy nhất định có được một phen đại thu hoạch...Nói xong còn vung tay lộ ra khí thế sát phạt quả đoán, không hổ là tinh anh kinh nghiệm ma luyện tại nhân gian, đích xác không phải đệ tử các phái có thể so sánh.
 
"Dừng lại, dừng lại!" Dược Thiên Sầu xua tay nói: "Phương pháp này ta đã sớm nghĩ tới, nhưng các ngươi không biết, người của Tiên cung đang thủ ngay lối vào Thần Khư Cảnh, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, không cần phải mạo hiểm như vậy. Các ngươi yên tâm, có những loại tiên thảo giá trị này, chính là hi vọng của tu sĩ nhân gian chúng ta, ta có biện pháp để tất cả mọi người có thể chú tạo thân trường sinh bất tử, ở trong Tiên giới rong ruổi ngang dọc." Nói xong thấy vẻ mặt nghi hoặc của mọi người, Dược Thiên Sầu lấy ra một tử huyền lệnh bài, ném cho Lộng Trúc nói: "Đây là tử huyền lệnh bài của nơi bán đấu giá và giám định lớn nhất trong Tiên giới, là do nữ nhi của chưởng môn Vạn cổ Thông trong Tiên giới tặng cho ta. Thủy Minh Thanh ở chung với các ngươi chính là đệ tử Triêu Thiên cung là môn phái luyện đan lớn nhất Tiên giới. Còn tên tiểu tử tóc đỏ ở chung với ta trước đó, hắn là đệ tử đệ nhất luyện khí đại phái Ly Hỏa cung của Tiên giới. Hiện tại tất cả đều có manh mối, tiền vốn cũng đã có, phải xem ta làm sao vận tác. Thỉnh mọi người cần phải tin tưởng ta, chỉ cần là thời gian sớm muộn, đến lúc đó sẽ giúp cho mọi người đền bù được mong muốn."
 
Mấy người cầm từ huyền lệnh bài nhìn qua một lần, xác nhận không phải giả tạo, cả đám kinh ngạc nhìn Dược Thiên Sầu, không nghĩ tới hắn đã đáp tuyến với mấy đại
 
Phái đệ nhất Tiên giới, thật đúng là có năng lực.
 
"Đệ nhất môn phái luyện khí? Tiểu tử tóc đỏ kia vì sao lại giống Nam Minh lão tổ như vậy?" Lộng Trúc nói thầm đem tử huyền lệnh bài trả lại cho Dược Thiên Sầu, sau đó vẻ mặt hồ nghi nói: "Nữ nhi chưởng môn Vạn cổ Thông vì sao phải đưa tử huyền lệnh bài cho ngươi?" Đây là vấn đề mà hắn quan tâm nhất.
 
"Hẳn là do thấy nhân phẩm của ta tốt! Đây là chuyện cá nhân, ngươi quan tâm nhiều như vậy làm gì?" Dược Thiên Sầu thuận miệng đáp một câu, xua tay nói: "Triệu tập tất cả mọi người lại đi! Cần thận một chút, đừng làm cho Thủy Minh Thanh hoài nghi lai lịch của chúng ta."
 
Lộng Trúc mặc dù không quá thống khoái nhưng cũng phối họp đi triệu tập mọi người. Đợi sau khi mọi người tập hợp, Dược Thiên Sầu lại lần nữa an trí Thủy Minh Thanh dưới lòng đất, mang theo một đám người xông vào vùng sương trắng nồng đậm như một bức bạch tường.
 
Trở lại truyền tống trận dưới địa cung, nhiều ít an ủi cho mọi người yên tâm, cho mọi người không nghĩ hắn muốn tổn hại bọn họ, hôm nay quay về cố thổ, tự nhiên họ cũng an lòng hơn.
 
Dược Thiên Sầu mang theo một đám người quay về thánh điện do Minh Giới Thánh Nữ mở ra, tập trung đồ vật mọi người lấy được chung một chỗ, chúi mươi chín bộ ngọc điệp cũng bị hắn thu trở về. Đây không phải do hắn keo kiệt, bởi vì vật này hắn vẫn còn sử dụng, nếu như lần thứ hai đại quy mô thu mua chỉ sợ sẽ khiến cho người khác hoài nghi.
 
Tiên thảo bị hắn thu lại toàn bộ, linh thạch, pháp bảo hắn không lấy, trực tiếp đưa về cho Lộng Trúc, nhìn quanh mọi người nói: "Còn lại đồ vật mọi người phân chia thôi! Nên phân chia thế nào tự các ngươi nhìn mà làm, ta không nhúng tay, hay nhất đừng nháo ra chuyện gì không thoải mái, chút đồ vật này thật sự không tính là gì, sau này còn có thật nhiều thứ tốt, mọi người ngàn vạn lần đừng làm tổn thương hòa khí, dù sao sau này vẫn còn hợp tác."
 
Mọi người ồn ào cười vang, đều biểu thị không thành vấn đề. Dược Thiên Sầu cười gật đầu nói: "Có chút phải nói rõ, có tòa truyền tống trận này có thể đi thông Tiên giới, mọi người ở nhân gian cướp này cướp nọ cũng đã không còn ý nghĩa gì, nhân gian cứ trả lại cho người phàm đi thôi! Người của tu chân giới chúng ta không cần nhúng tay nữa. Khả năng thì mọi người hay nhất nên đem thế lực trong tay mình an trí cho xong đi! Còn nữa, chuyện giữa các ngươi và Hoa Hạ tu chân giới cũng nên ngừng lại, Tinh Thần Châu kỳ thực đã bị Minh Giới Thánh Nữ mang về Minh Giới rồi, các ngươi cho dù có lật ngược Hoa Hạ tu chân giới cũng không khả năng tìm được. Nói đến đây thôi, ta mang tiên thảo đi trước, mọi người an tâm ở lại nhân gian chờ tin tức tốt của ta, ta về Tiên giới trước." Dược Thiên Sầu vừa quay người lại, bỗng nhiên quay đầu nói với mọi người: "Được rồi, mọi người hay nhất nên thay phiến thủ hộ chỗ này, đừng để cho người tâm hoài bất quỷ làm hỏng truyền tống trận, bằng không một phen khổ cực của mọi người cũng uổng phí, song song cũng phương tiện cho ta tìm các ngươi. Còn có, chuyện đi Tiên giới lần này, trong lòng mọi người tự biết là được, không nên nói với thủ hạ hay đệ tử hoặc tiết lộ cho bất luận kẻ nào, việc này tạm thời nên bảo mật." Nói xong quay xuống thông đạo địa cung biến mất không thấy.
 
Mọi người nhìn nhau một lúc lâu, Lộng Trúc vung tay lên nói: "Mọi người trước tiên phân chia đồ vật đã."
 
Bên trong thánh điện an tĩnh nhất thời bầu không khí trở nên nhiệt liệt, thanh âm thượng vàng hạ cám loạn thành một đoàn, rốt cục đã tới thời gian chia xẻ thành quả thắng lợi. Điêu khắc trên vách đá u ám phảng phất như đang yên lặng nhìn chăm chú vào bọn họ...
 
Dược Thiên Sầu trực tiếp quay về Ô Thác Châu, trong Phiêu Miều Cung hắn gọi Bạch Tố Trinh và Khúc Binh Nhi tới, tự tay đưa hai gốc tiên thảo hiếm quý giá trị xa xỉ
 
Nhất dặn nên gieo trồng thật nhiều, những loại khác toàn bộ giao cho hai nàng. Hắn trịnh trọng dặn dò hai người, cần phải tự mình trông coi lứa tiên thảo này, thẳng đến khi nào thu hoạch được hạt giống làm dự trữ mới được giao lại cho người khác quản lý.
 
Hai nàng được biết số tiên thảo đến từ Tiên giới, có vẻ dị thường giật mình, ánh mắt Khúc Bình Nhi lóe ra nói: "Huynh đi Tiên giới?"
 
Dược Thiên Sầu thoải mái cười to nói: "Đó là tự nhiên, chờ xem! Không cần bao lâu, ta đem mọi người đến đó đi dạo. Bất quá số tiên đan này quan hệ tới việc chúng ta có thể đặt chân nơi Tiên giới hay không, cho nên ta cần nhờ hai vị mỹ nữ nhanh chóng nuôi trồng ra. Bên trong đây có sách tranh các loại tiên thảo, ghi chép tập tính sinh trưởng các loại tiên thảo, mọi người có thể tham khảo một chút." Hắn cầm hai bộ ngọc điệp giao cho hai nàng, bên ngoài liền có người thông báo Trương Bằng đã tới. Khúc Bình Nhi muốn ở lại với hắn một lát, thế nhưng thấy hắn còn chính sự, phải cùng Bạch Tố Trinh đi ra ngoài.
 
Trương Bằng tới là do Dược Thiên Sầu gọi đến, hắn xuất ra tám mươi bộ sách tranh cấp cho Trương Bằng, để Trương Bằng bắt đầu an bài cho mọi người học tập, sau đó hỏi thăm ít tình huống của đại quân trong ô Thác Châu. Hai thầy trò thương lượng thật lâu, lúc ly khai sắc mặt Trương Bằng có chút ngưng trọng, mà Dược Thiên Sầu lại trực tiếp biến mất khỏi phòng.
 
Một lần nữa trở lại Thần Khư Cảnh, Dược Thiên Sầu hướng bốn phía quan sát một phen, ánh mắt ngưng tụ nơi sâu trong sau bức tường sương trắng. Hắn vẫn muốn nhìn xem bên ứong thật ra có thứ gì, có phải cất giấu bí mật gì không muốn người biết hay không, thế nhưng nhớ tới sự hung mãnh của cự xà, nhiều ít có chút cố kỵ, cuối cùng đành buông tha, chuần bị ngày sau có điều kiện thành thục sẽ đi vào xem.
 
Đưa Thủy Minh Thanh ra khỏi lòng đất, Thủy Minh Thanh nhìn quanh hỏi: "Bọn họ đi đâu rồi?"
 
Dược Thiên Sầu cười lấy ra hai gốc tiên thảo đưa cho hắn nói: "Ngày trước ngươi đưa cho ta một gốc tiên thảo, hiện tại ta trả cho ngươi hai gốc, không bạc đãi ngươi đi?"
 
"Tam Nguyên Tiên Quả!" Thủy Minh Thanh kinh hô một tiếng, nhận hai gốc Tam Nguyên Tiên Quả trong tay, kinh nghi bất định hỏi: "Thực sự đều cho ta?"
 
Dược Thiên Sầu lập tức vỗ ngực khoe khoang nói: "Ta cái gì cũng không bỏ trong mắt, thế nhưng chuyện đáp ứng luôn sẽ làm, cũng sẽ không đổi ý. Đáp ứng cho ngươi tiên thảo về báo cáo công việc, tự nhiên phải thực hiện, Thủy huynh đệ không cần hoài nghi."
 
Thủy Minh Thanh thật không biết nói gì, hai tay cầm tiên thảo lặng lẽ hồi lâu, không ngờ viền mắt hơi có chút phiếm hồng, cuối cùng chậm rãi ngẳng đầu nói: "Bằng hữu như ngươi ta nhận thức rồi...Ta biết ngươi là một người có bản lĩnh, chỉ cần ngươi không chê..."
 
Đời này của hắn ngoại trừ cha mẹ, cũng chưa từng có ai đối xử tốt với hắn như vậy, hai gốc Tam Nguyên Tiên Quả giá trị sáu ức thần phấm linh thạch nói tặng liền đưa tặng cho hắn. Hắn hiểu được, cừu đồng môn bị giết đã được báo, nếu như mang thêm hai gốc tiên thảo trở về, không hề nghi ngờ, từ nay về sau con đường tu hành của mình trong Triêu Thiên cung sẽ hoàn toàn mở rộng... Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - http://truyenggg.com
 
Hắn không biết con người Dược Thiên Sầu không có lợi sẽ không làm, chỉ cần đạt được mục đích của mình, đừng nói là sáu ức, dù sáu mươi ức hay sáu trăm ức hắn cũng sẽ không chút do dự bỏ ra. Đương nhiên, điều kiện là hồi báo phải lớn hơn sự nỗ lực của hắn, bằng không hắn sẽ rất keo kiệt, một viên linh thạch cũng có thể tách ra làm hai...
 
Bình Luận (0)
Comment