Tinh Thần Châu

Chương 890

Bằng thân phận nữ nhân của Ô Hùng hôm nay, căn bản nàng không cần xem một Thiên Hạ thương hội nho nhỏ vào trong mắt. Nhưng hôm nay nàng có thể đại giá quang lâm, hảo cảm của Dược Thiên Sầu tăng nhiều, vì suy nghĩ trước kia mình cự tuyệt lời cầu ái của đối phương mà lo lắng bị ghi thù chỉ bật cười. Dược Thiên Sầu nghĩ việc này khẳng định có tin tức gì khác mà không muốn người biết, đang suy nghĩ có cơ hội sẽ hỏi Mục Thiên Kiều một chút xem ra sao.
 
Trên thực tế là do hắn đem vấn đề nghĩ quá phức tạp, kỳ thực Mục Thiên Kiều chỉ là không chịu được áp lực của Tiên cung mà thôi.
 
Nhắc tới Mục Thiên Kiều, Đỗ Phong và Hỏa Vân Long đều có chút phiền muộn, mà Mục Thiên Kiều đã thành nữ nhân của Ô Hùng, Dược Thiên Sầu cũng không tiện nói thêm gì nữa, bầu không khí nhất thời có chút áp lực. Mấy người tùy tiện nói vài câu, đều rời đi.
 
Mấy người mặc y phục vừa mới đi ra, liền nhìn thấy Long Tiểu Tửu ở bên kia cũng vừa mới đi ra. Song phương chạm trán, mấy nam nhân phát hiện sau khi Long Tiểu Tửu tắm xong tinh thần no đủ chói lọi, đều kinh ngạc với sự kỳ hiệu của suối nước, không khỏi nhìn nhau, kết quả phát hiện mấy đại nam nhân cũng không có gì thay đổi.
 
"Vạn Linh còn tắm bên trong?" Dược Thiên Sầu nhìn đầu kia thông đạo hỏi.
 
Long Tiểu Tửu cười khanh khách nói: "Nàng gặp một ít chuyện không vui, đi trước rồi."
 
Mấy nam nhân nhìn nhau, đều đoán được khả năng hai nữ nhân đã có tranh chấp. Dược Thiên Sầu cũng không nói gì, mang theo mấy người đi ra ngoài. Vừa đi ra, Thủy Minh Thanh nhớ lời dặn của Dược Thiên Sầu, liền hướng mọi người cáo từ.
 
Mọi người vốn tưởng rằng Vạn Linh rời đi, ai biết vừa trở lại lầu sáu lại phát hiện Vạn Linh đang ngồi đối diện Mục Thiên Kiều cùng nhau trò chuyện thật vui. Hai nàng nhìn thấy mấy người trở về, đều đứng lên chào hỏi, Long Tiểu Tửu nhìn thấy Vạn Linh giống như không có việc gì, vùng lông mày không khỏi nhíu lại.
 
Sắc trời đã gần đến hoàng hôn, mấy khách nhân vốn định rời đi, Dược Thiên Sầu mỉm cười giữ lại: "Lầu sáu này ta vốn chuyên dùng để chiêu đãi khách nhân, còn chưa từng sử dụng qua, chư vị nể mặt một lần đi! Buổi tối lại thỉnh chư vị lên thiên thai ngắm trăng sao, nếm thử rượu ngon thịt nướng của Thiên Hạ thương hội ta."
 
Vạn Linh nhìn sắc trời bên ngoài một chút, chần chờ nói: "Chúng ta thì không sao, nhưng thân phận Thiên Kiều muội tử có chút mẫn cảm, nếu ở bên ngoài một đêm cùng một đám nam nhân sợ rằng không quá phương tiện."
 
Dược Thiên Sầu ngần người nói: "Đó có sao đâu, ngươi và Long cô nương không phải cũng là nữ nhân sao?"
 
Vạn Linh đưa mắt nhìn Long Tiểu Tửu, cười nói: "Danh tiếng của ta và Long cô nương ở phương diện này xác thực không được tốt lắm, sợ sẽ liên lụy đến Thiên Kiều muội tử." Nàng thật đúng có tự mình hiểu lấy, Long Tiểu Tửu bị nàng nói như vậy tức giận, vi có danh tiếng như thế cũng là nhờ Vạn Linh ban tặng.
 
Mấy người đều hiểu được ý tứ trong lời nói của nàng, thân phận Mục Thiên Kiều hôm nay xác thực rất mẫn cảm, một lời đồn đãi nói nhảm khả năng đều gặp phải phiền phức, giả như cả đêm hòa lẫn với một đám nam nhân cùng hai nữ nhân vì giành nam nhân mà huyên thành mưa gió ai cũng nghe tiếng suốt cả đêm, quỷ biết sẽ truyền ra lời nói gì, miệng người đáng sợ a!
 
Dược Thiên Sầu nghe vậy có chút ê răng, ở trong ý thức của hắn đây đúng là chuyện bé xé ra to, thế nhưng nếu như nói đến chuyện này thật đúng là cũng sẽ có. Đỗ Phong thấy hắn có vẻ đau đầu, cười nói: "Dược huynh không cần lo lắng, Thiên Hạ thương hội nhiều người như vậy đừng nói sẽ không tìm ra được một nữ nhân đi! Thỉnh một người chuyên môn đến tiếp khách là được, bên cạnh ngươi có một nữ nhân, nhiều ít có thể tránh e ngại."
 
Vừa nghĩ liền đồng ý, dù sao cũng chỉ là bài biện. Bởi vì Dược Thiên Sầu phát hiện Lộ Nghiên Thanh ngoại trừ biết xem bệnh, trên cơ bản không làm được việc gì, hơn
 
Nữa năng lực xử lý sự tình thật siêu kém, thật không biết nhiều năm như vậy nàng làm sao sinh tồn. Tựa như hiện tại, thường thường vừa phân công việc cho nàng làm, luôn luôn phải đi tìm Văn Lan Phong hỗ trợ mới làm xong sự tình, một chút việc nhỏ cũng phải cần tới hai người mới xong việc.
 
Đúng lúc này, phía dưới có người báo lại, nói là hai gã hộ vệ của Mục Thiên Kiều tới đón nàng. Dược Thiên Sầu nhìn ý tứ của Mục Thiên Kiều một chút, sau đó phân phó thủ hạ: "Thỉnh bọn họ lên đây, thuận tiện gọi Lộ Nghiên Thanh đến một chuyến."
 
Người nọ ứng tiếng rời đi, không bao lâu hai gã kim bào nhân đi tới, Mục Thiên Kiều chắp tay hành lễ nói: "Ngày hôm nay không đi nữa, ngủ lại tại Thiên Hạ thương hội ngày mai lại đi, phiền phức hai vị ở lại tạm một đêm." Hai gã kim bào nhân chắp tay ứng tiếng không có ý kiến gì, bọn họ vốn do Ô Hùng phái tới bảo hộ Mục Thiên Kiều cùng nghe nàng sai phái, không có tư cách quản chế sự tự do của Mục Thiên Kiều.
 
Mục Thiên Kiều lại nhìn Dược Thiên Sầu cười nói: "Phiền phức Dược chưởng môn an bài hai phòng cho bọn họ!"
 
Dược Thiên Sầu gật đầu nói: "Nếu do đại thống lĩnh phái tới bảo vệ ngươi, vậy an bài hai bên phòng của ngươi đi! Ngươi xem thế nào?" Mục Thiên Kiều biết hắn muốn mượn chuyện này để tránh tị hiềm, liền đạp ứng.
 
Lời nói cử chỉ giữa hai người đều vẫn duy trì kính ý nhất định, trên thực tế Dược Thiên Sầu ghét nhất làm loại chuyện không đến nơi đến chốn này, bởi vì hắn biết song phương không có khả năng làm bằng hữu bình thường, mình là nam nhân, đối phương là nữ nhân của Ô Hùng, dù cho đối phương hạ mình đối đãi thì chính mình cũng phải tránh ra xa một chút. Dù là đối phương không phải nữ nhân của Ô Hùng, thử nghĩ một nam nhân luôn cùng lão bà của người khác bảo trì quan hệ bằng hữu thân mật thì ra thể thống gì?
 
Quan hệ bằng hữu thuần túy? Lý do này dù là đặt ở kiếp trước có lẽ còn có không ít những chính nhân quân tử thuần khiết sẽ đồng ý với cách nói này.
 
Đương nhiên, điều kiện trọng yếu phải là nữ nhân kia gương mặt thật xấu, làm cho người khó có thể hạ thủ, bằng không những quân tử kia thấy các ngươi thân mật, cũng sẽ tránh không được trong bụng sẽ nói thầm ngươi giả dối. Thế nhưng đặt ở thời đại cả nam lẫn nữ đều để tóc dài kiểu này, nếu như ngươi có quan hệ quá thân mật với lão bà của người khác, không cần phải nói, chỉ dùng nước bọt cũng đã đủ làm ngươi chết đuối. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
Huống chi bản thân Dược Thiên Sầu vốn sẽ không tin tưởng "suất ca mỹ nữ" luôn dính vào cùng nhau sẽ có được quan hệ bằng hữu thuần khiết, có lẽ sẽ có, đáng tiếc bản thân hắn dù kiến thức rộng rãi cũng chưa từng gặp qua, dù cho không có xảy ra chuyện, nhưng trong lòng đôi bên nam nữ cũng phải ngứa ngáy. Đương nhiên, đó chủ yếu là bởi vì lòng dạ hắn thiếu trống trải luôn luôn dùng lòng tiểu nhân đọ lòng quân từ, không có biện pháp, hắn nghĩ mình chính là một con sói trong số những con sói đông đảo, chính là một con sói có bề ngoài là lóp da con dê. Hắn cũng luôn luôn huyễn tưởng trên đời này chính có một con sói là hắn, những người khác đều là những con sơn dương thuần khiết...
 
Cho nên hắn rất tự giác duy trì cự ly thỏa đáng với Mục Thiên Kiều, như vậy nhân nhượng miễn cưỡng là vì nhìn trúng thân phận của Mục Thiên Kiều, hi vọng thời điểm mấu chốt nàng có thể giúp đỡ được mình. Mà Mục Thiên Kiều hạ mình đến đây lại hi vọng có thể ở tương lai của Tứ Thông thương hội còn giữ lại một đường lui.
 
Kỳ thực mấy người Đỗ Phong cũng tận lực bảo trì cự ly với Mục Thiên Kiều, đương nhiên, nữ nhân như Vạn Linh sẽ không có nhiều cố kỵ như vậy, trái lại quan hệ càng gần càng tốt.
 
Không bao lâu, Lộ Nghiên Thanh khoan thai đi đến. Lộ Nghiên Thanh vừa đến, nhất thời làm ánh mắt tất cả khách nhân trong phòng khách đều sáng lên. Đám người Đỗ Phong tuy rằng từng tiến nhấp qua Thần Khư Cảnh thế nhưng bởi Lộ Nghiên Thanh không thích đánh đánh giết giết, lúc chư quốc lĩnh chủ xuất hiện nàng chỉ núp phía sau, hơn nữa nàng cũng biết dung mạo mình xuất chúng, lúc có quá nhiều người thì nàng tận lực giấu diếm mặt mình, cho nên kể cả Mục Thiên Kiều cũng chưa ai từng gặp qua nàng.
 
"Vị này chính là Lộ Nghiên Thanh." Dược Thiên Sầu giới thiệu Lộ Nghiên Thanh
 
Với mọi người, lại nhìn Lộ Nghiên Thanh giới thiệu Mục Thiên Kiều: "Đây là vị hôn thê của Tiên cung ngoại vụ đại thống lĩnh Ô Hùng, ở cùng những nam nhân như chúng ta thật không tiện, trước khi nàng rời đi do ngươi thiếp thân làm bạn cùng nàng đi!"
 
Lộ Nghiên Thanh nhìn mọi người nhàn nhạt cười, nụ cười nhất thời làm Đỗ Phong và Hỏa Vân Long giống như bị lóa mắt, mấy nữ nhân như Vạn Linh bỗng nhiên có loại cảm giác tự ti mặc cảm, không nghĩ tới Thiên Hạ thương hội còn có nữ nhân đẹp đến như thế.
 
"Giúp ta tiếp đãi khách nhân." Dược Thiên Sầu dặn Lộ Nghiên Thanh một câu, sau đó nhìn mọi người chắp tay nói: "Chư vị ngồi chơi, ta có chút chuyện, sẽ quay lại ngay." Mấy người nhìn Lộ Nghiên Thanh có chút thất thần, thật không hề chú ý Dược Thiên Sầu đã rời đi.
 
Dược Thiên Sầu vừa rời đi liền bay thẳng lên tầng cao nhất, hắn vẫn không nhìn thấy Vi Xuân Thu, ban đầu còn chưa chú ý nhưng sau đó lại cảm thấy có chút kỳ quái, người này luôn thích đi theo ngay sau mông của mình, hiện tại cả ngày trôi qua vẫn không nhìn thấy bóng người của hắn. Ban đầu hắn cũng không hề chú ý qua, kết quả đợi mãi không thấy Vi Xuân Thu, hiện tại hắn hoài nghi không biết có phải Vi Xuân Thu đang ở chung một chỗ với Vân Bằng.
 
Không ngoài hắn sở liệu, đi tới tầng cao nhất, Vi Xuân Thu đang sánh vai đứng cùng Vân Bằng ở sát mép lan can.
 
Trong lòng Dược Thiên Sầu hồ nghi, lão gia này ngày hôm nay như thế nào lại kiên trì làm bạn với Vân Bằng như vậy?
 
Mà hắn vừa xuất hiện, Vi Xuân Thu và Vân Bằng cũng quay đầu lại nhìn qua. Không đợi Dược Thiên Sầu cười hì hì đi tới, Vi Xuân Thu lại hướng hắn ngoắc tay nói: "Dược Thiên Sầu, đang muốn gặp ngươi."
 
Dược Thiên Sầu giật mình, phát hiện sắc mặt hai người có vẻ ngưng trọng, đi đến gần hai người, hồ nghi nói: "Tìm ta? Có chuyện gì sao?"
 
Vi Xuân Thu trầm mặc một thoáng, thật trịnh trọng nói: "Sau khi trở về, ta một mực thương lượng chuyện này với Vân Bằng, bởi vì chuyện quan hệ trọng đại, Vân Bằng cũng cho rằng nên tìm người hỏi rõ ràng việc này. Tuy rằng ta không biết ngươi có thể thành thật trả lời hay không, nhưng ta vẫn phải hỏi ngươi."
 
Ánh mắt Dược Thiên Sầu lóe lên, mơ hồ đoán được là chuyện gì, trước đó mình nhất thời không chú ỹ, nhưng làm ra chuyện này xong liền hối hận, nhưng suy nghĩ lại cũng cảm thấy chẳng có gì đáng hối hận, mọi thứ đều đem đi cất giấu cũng không phải biện pháp, thật không thế chỉ cứ chịu đòn mà không hoàn thủ đi!
 
"Chuyện gì? Làm ra vẻ chuyện lạ như vậy." vẻ mặt Dược Thiên Sầu không giải thích được nói.
 
"Ngươi còn nhớ rõ lúc ngươi tranh đấu thì thi triển Vạn Kiếm Tề Phát không?" Vi Xuân Thu gằn từng chữ: "Hiện tại có người hoài nghi ngươi và Vạn Kiếm Ma Quân có quan hệ, ngươi hẳn là cũng biết, Tiên giới và Minh Giới không thể dung dư nghiệt của Vạn Kiếm Ma Quân."
 
"Hoài nghi ta và Vạn Kiếm Ma Quân có quan hệ?" Dược Thiên Sầu chỉ vào mũi mình, phảng phất nghe được chuyện cười hay nhất trên đời, tấm tắc nói: "Ta thật ra hi vọng mình có thể phát sinh liên hệ với Vạn Kiếm Ma Quân, đáng tiếc đó là chuyện không khả năng. Vạn Kiếm Ma Quân đều đã chết bao nhiêu năm, là ai buồn chán như vậy, không ngờ kéo ta và Vạn Kiếm Ma Quân kéo tới cùng nhau?"
 
"Đại mình Luân chấp chưởng của Thương Hội Liên mình." Một đôi mày xanh của Vi Xuân Thu cau chặt lại, thần sắc dị thường ngưng trọng nói: "Trên thực tế ngươi phải đi giải thích với hắn, chúng ta hỏi ngươi chỉ là muốn nhắc nhở ngươi phải sớm làm chuần bị, đối với ngươi tuyệt đối không có ác ý." Nói xong phất tay chỉ khắp bốn phía nói: "Ngươi có tin hay không, Thương Hội Liên mình đã bày nhân thủ khắp bốn phía nơi này, nếu như không phải nể mặt mũi của hai chúng ta, Đại mình Luân đã động thủ bắt người. Nói chung ngươi không cho hắn câu trả lời thuyết phục, muốn rời khỏi Mê Huyễn Tiên Thành thì không còn khả năng nữa."
 
Bình Luận (0)
Comment