Tinh Thần Châu

Chương 932

Cự trảo vàng óng sáng loáng sắc bén buông ra, Dược Thiên Sầu lắc mình rơi xuống thiên thai của Thiên Hạ thương hội, Vân Bằng nhanh chóng thu nguyên hình cũng hạ xuống. Sắc mặt hai người không chút đẹp mắt, nhất là ngoài miệng Dược Thiên Sầu còn có vết máu.
 
Ánh mắt Vi Xuân Thu nhanh chóng đánh giá hai người, thấy không vấn đề gì chợt thở ra nhẹ nhõm, hắn cũng đã bị động tĩnh thật lớn xa xa làm kinh ngạc chạy ra.
 
Đúng lúc này, Đại mình Luân bay tới, ánh mắt lướt qua trên người Vân Bằng cùng Dược Thiên Sầu, trầm giọng nói: "Vân Bằng, ngươi giao thủ cùng Thương Vân Tín?" Vẻ mặt Vân Bằng ngưng trọng lắc đầu.
 
"Mẹ nó! Lão vương bát đản kia thật là biến thái, chơi trò giả trư ăn lão hổ với ta có ý tứ sao? Lại cất giấu đại sát chiêu không dùng." Dược Thiên Sầu phi một ngụm máu lẫn nước bọt, vừa chùi miệng vừa mắng. Một kích kinh động lòng người của Thương Vân Tín mặc dù không trực tiếp tác dụng lên trên người của hắn, nhưng chỉ bằng vào khí thế chấn động thiên địa đã chấn kích hắn bị thương.
 
Hắn không nói lời nào còn hoàn hảo, vừa nói Vi Xuân Thu tức giận đến nổi điên, quát lớn ngay đương trường: "Tiểu tử ngươi đầu óc có vấn đề đi! Biết rõ tên kia đang đợi cơ hội thu thập ngươi, ngươi còn dám trắng trợn chạy ra Mê Huyễn Tiên Thành, muốn chết sao! Ngươi chết không sao cả, đừng liên lụy người khác."
 
Dược Thiên Sầu há hốc mồm, cuối cùng vẫn câm miệng. Hắn ý vào việc mình có thể thao khống thiên lôi, vốn muốn cố ý dẫn dụ Thương Vân Tín, sau đó dùng sét đánh chết hắn, ai ngờ Thương Vân Tín không hổ là cao thủ Tiên Đế kỳ, tu vi thật sự là cường hãn, căn bản hắn không thể đối phó. Hiện tại cuối cùng hắn đã minh bạch, bằng tu vi Tiểu Tiên sơ kỳ của mình, sau này nên ít trêu chọc cao thủ Tiên Đế kỳ mới là tuyệt vời.
 
Đại mình Luân có chút hồ nghi đưa mắt nhìn Dược Thiên Sầu, hỏi Vân Bằng: "Động tĩnh lớn như thế, không phải ngươi cùng Thương Vân Tín giao thủ, chẳng lẽ là hắn sao? Hoặc là nói còn có một người khác?"
 
Vân Bằng bị hắn hỏi ngây ngần cả người, cẩn thận nghĩ lại, còn thật không biết Thương Vân Tín đang cùng ai giao thủ. Con mắt Dược Thiên Sầu xoay chuyển, tiếp tục bảo trì trầm mặc.
 
Một bên Vi Xuân Thu vò đầu gãi tai nói: "Chẳng lẽ còn có gì không thể nói với chúng ta?"
 
Vân Bằng lắc lắc đầu, nói: "Việc này thật sự không thể tưởng tượng, ta cũng không biết hắn đang cùng ai giao thủ, nhưng...Ngay lúc mạng của Thương Vân Tín chỉ ở trong sớm tối, tiềm lực bùng nổ, lại đem tu vi bị dừng lại nhiều năm đột phá tới Tiên Đế trung kỳ, lại một lần tinh thần phấn chấn lĩnh ngộ ra Tuyệt Tình cung Tam Kiếm hợp nhất Bạt Kiếm Thức. Đúng là dựa vào uy lực cường đại của Bạt Kiếm Thức, lần này hắn mới may mắn thoát khỏi khó khăn, nếu không lần này hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ."
 
"Tuyệt Tình cung Tam Kiếm hợp nhất Bạt Kiếm Thức..." Đại mình Luân cùng Vi Xuân Thu đồng thanh kêu lên kinh hãi, trên mặt tràn ngập vẻ khó có thể tin.
 
"Không sai!" Vân Bằng chậm rãi gật đầu nói: "Tuyệt Thiên, Tuyệt Địa, Tuyệt Tình, tam kiếm hợp nhất, Bạt Kiếm Thức."
 
Trên thiên thai im lặng một trận, Vi Xuân Thu nhẹ nhàng thở ra một hơi, sợ hãi than thở nói: "Thực sự nghĩ không đến! Không ngờ lại bị Thương Vân Tín lĩnh ngộ ra tam kiếm hợp nhất Bạt Kiếm Thức, vị trí đại phái đệ nhất Tiên giới của Tuyệt Tình cung lại càng thêm củng cố."
 
Nhìn thấy ba vị cao thủ Tiên Đế sơ kỳ than thở sợ hãi, Dược Thiên Sầu nhịn không được hỏi: "Chẳng lẽ Bạt Kiếm Thức rất có danh trong Tiên giới sao?"
 
Vi Xuân Thu theo bản năng thuận miệng cảm thán: "Tuyệt Tình cung Bạt Kiếm Thức uy chấn Tiên giới, chính là tuyệt kỹ tất sát của Tuyệt Tình cung, Tuyệt Tình cung chính là dựa vào thuật này mà ổn thỏa trên ngai vàng đại phái đệ nhất Tiên giới. Bạt Kiếm Thức có chiêu Tuyệt Thiên, hai là Tuyệt Địa, ba là Tuyệt Tình, phần lớn đệ từ Tuyệt Tình cung muốn luyện thành một chiêu trong đó đều dị thường khó khăn, đừng nói tới hai chiêu sau, mà đem ba loại chiêu kiếm dung hợp thành một kiếm rút ra, lại khó càng thêm khó."
 
"Như thế nói đến, tam kiếm hợp nhất Bạt Kiếm Thức của Thương Vân Tín, chẳng phải là Bạt Kiếm Thức lợi hại nhất Tuyệt Tinh cung?" Dược Thiên Sầu hỏi.
 
"Phải." Vẻ mặt Vi Xuân Thu kinh diễm nói: "Trước đó có thể đem tam kiếm hợp thành một kiếm rút ra chỉ có chưởng môn Vong Tình của Tuyệt Tình cung. Nghe nói năm xưa Vong Tình là một mỹ nam tử thế gian ít có, nhưng bởi vì muốn chặt đứt thất tình lục dục mà đem tam kiếm dung hợp thông suốt, đã ngang nhiên giết vợ diệt con, chính bản thân tự tay giết sạch cả nhà già trẻ trên trăm người. Cuối cùng vẫn không hề dừng tay, thậm chí ngay cả bản thân mình cũng không buông tha, lại tự hủy dung mạo, cuối cùng công phu không phụ lòng người, thật sự bị hắn luyện thành Bạt Kiếm Thức trong tam kiếm họp nhất. Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, các phái trong Tiên giới phần lớn đều là môn phái gia tộc, chỉ riêng Tuyệt Tình cung là ngoại lệ."
 
Đại mình Luân khẽ gật đầu nói: "Từ xưa đến nay, những cao thủ kinh diễm tuyệt luân, tâm chí kiên nghị cũng làm người khó thể với tới, quá ít người có thể mang theo người nhà của mình."
 
Lời này thật ra làm Dược Thiên Sầu cảm khái rất nhiều, hắn đầu tiên nghĩ tới sư phụ của mình, Tất Trường Xuân há chẳng phải cũng như thế, một lòng truy cầu đỉnh tu hành, có nhà hay không cũng đã sớm mặc kệ. Dược Thiên Sầu nghĩ tới trên bản thân mình, không khỏi âm thầm cười khổ trong lòng.
 
Bỗng nhiên, Vân Bằng nghĩ ngợi xen vào nói: "Nếu như ta đoán đúng, kỳ thực Thương Vân Tín phải cảm tạ chuyện gặp được ngày hôm nay, nếu không phải bị bức lâm vào tuyệt cảnh giống Vong Tình, chỉ sợ rất khó đột phá được đạo gông cùm xiềng xích này, nháy mắt lĩnh ngộ ra Tuyệt Tình cung tam kiếm họp nhất Bạt Kiếm Thức, không thể không nói bởi vì cơ duyên tế hội, tính là vận khí của hắn."
 
"Ách..." Dược Thiên Sầu nhất thời sửng sốt, gian nan nuốt ngụm nước bọt nói: "Ý của ngươi là nói, sở dĩ Thương Vân Tín có thể lĩnh ngộ ra chiêu tam kiếm họp nhất Bạt Kiếm Thức, là bị đạo thiên lôi kia bức đi ra?"
 
"Đây chỉ là phán đoán của ta, nhưng ta phỏng chừng tám chín phần mười là như thế." Vân Bằng nhìn hắn nói: "Nếu không bằng vào việc ngươi giết cháu trai của hắn, hắn ở dưới tình huống này sẽ không dài dòng với ngươi, tam kiếm hợp nhất Bạt Kiếm Thức vừa ra, ngươi đã sớm mất mạng, làm gì phải cho mình chịu nhiều đau khổ, cuối cùng mới liều chết bắt buộc rút kiếm."
 
Lúc này Dược Thiên Sầu có chút trợn tròn mắt, như thế mà nói, chính mình dùng thiên lôi không làm chết được Thương Vân Tín, ngược lại còn giúp hắn đại ân? Việc này nhiệt náo...
 
Mẹ ngươi a! Dược Thiên Sầu vừa nghĩ tới sau này Thương Vân Tín sẽ dùng Bạt Kiếm Thức dọa người kia đối phó chính mình, lúc này da đầu có chút run lên. Sự tình là khẳng định, Thương Vân Tín tuyệt đối sẽ không buông tha chính mình, hắn không khỏi ho khan một tiếng hỏi: "Tuyệt Tình cung Bạt Kiếm Thức có biện pháp nào phòng ngự hoặc là phá giải hay không?"
 
Ba người nhìn nhau, đều đoán được băn khoăn của hắn. Vi Xuân Thu cười lạnh nói: "Ngươi còn muốn phòng ngự cùng phá giải? Chỉ bằng vào bản lĩnh của ngươi? Ta cho ngươi biết, sau này ngươi nên tận lực trốn tránh hắn, không cần chạm mặt với hắn chính là biện pháp giữ mạng tốt nhất."
 
Đại mình Luân xòe tay giải thích: "Người tu luyện thành Bạt Kiếm Thức của Tuyệt Tình cung, ngoại trừ bình thường thường dùng kiếm ra, mang theo bên mình cũng có vài loại kiếm không dễ dàng vận dụng. Tuyệt Thiên, Tuyệt Địa, Tuyệt Tình, song kiếm họp nhất, tam kiếm họp nhất, mỗi chiêu kiếm thức đều có một thanh kiếm xứng đôi,
 
Năm loại Bạt Kiếm Thức toàn bộ luyện thành thì người hay mang theo bên mình năm thanh kiếm không dễ dàng vận dụng. Năm thanh kiếm này đại biểu cho kiếm ý đỉnh kết hợp cùng tu vi của người sử dụng, không rút ra thì thôi, nếu rút ra, phải kinh động lòng người, uy lực một phen hơn một phen, nhất là năm thanh kiếm đại biểu cho tam kiếm hợp nhất, tam giới đều rất ít có người chế trụ được chiêu này."
 
Dược Thiên Sầu nghe vậy có chút dở khóc dở cười nói: "Tam giới đều rất ít có người có thể ngăn trụ được một chiêu này?"
 
Đại mình Luân gật đầu, theo sau bổ sung nói: "Chưởng môn Vong Tình của Tuyệt Tình cung luyện thành Bạt Kiếm Thức trong tam kiếm hợp nhất, ngoại trừ thua trên tay Tiên Đế thần phục lần đó, chưa bao giờ có đối thủ, phỏng chừng cà mười ba tiên quân cũng rất khó có người có thể tiếp được Bạt Kiếm Thức của Vong Tình. Đương nhiên, Thương Vân Tín dù sao chỉ mới luyện thành, khẳng định còn chênh lệch không nhỏ so với Vong Tình, nhưng ít nhất có người ngăn cản được Bạt Kiếm Thức của Thương Vân Tín, còn về ngươi, vậy càng không cần phải nói."
 
Nói xong lời này, không hề để ý Dược Thiên Sầu, ngược lại hỏi Vân Bằng: "Rốt cục là chuyện gì xảy ra?"
 
Vi Xuân Thu cũng có chút tò mò nhìn quạ, Vân Bằng hơi lặng lẽ, đem chuyện sấm vang chớp giật tập kích Thương Vân Tín kể lại một lần...
 
Sau khi nghe xong, Đại mình Luân và Vi Xuân Thu đều cảm thấy được có chút không thể tưởng tượng, chưa từng nghe nói qua có việc lạ như vậy, không khỏi đều lộ ra ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Dược Thiên Sầu, giống như đang hỏi, vì sao thiên lôi chỉ nhằm vào Thương Vân Tín, ngươi lại không gặp chút sự tình gì?
 
Dược Thiên Sầu nhanh chóng lắc đầu nói: "Ta cũng không biết tại sao lại như thế, bất quá có một chút có thể khẳng định, Thương Vân Tín nói năng lỗ mãng chọc giận ông trời, kết quả rước lấy sấm vang chớp giật trừng phạt, việc này không ít người tận mắt nhìn thấy."
 
Đại mình Luân cùng Vi Xuân Thu lại nhìn về phía Vân Bằng, có điểm không quá tin tưởng cách nói này.
 
Vân Bằng không lời gì để phàn bác, lúc ấy Thương Vân Tín quả thật nhìn đầy trời lôi đình nói: "Không gì hơn cái này." Như vậy, thật do nguyên nhân này sao? Không khỏi có chút quá huyền diệu.
 
Thấy hỏi không ra việc gì, Đại mình Luân cũng không tiếp tục lưa lại, dù sao bởi nguyên nhân thân phận, không tiện ở lâu, lúc này hướng mấy người cáo từ rời đi.
 
Trên thiên thai ngoại trừ Vân Bằng, còn lại hai người cũng về tầng hai mươi hai. Ở trong hành lang, Vi Xuân Thu đột nhiên lén lút truyền âm hỏi: "Dược Thiên Sầu, ngươi thành thật khai báo, hôm nay thiên lôi nhằm vào Thương Vân Tín có phải có quan hệ tới ngươi hay không?"
 
Dược Thiên Sầu kỳ quái nói: "Sao ngươi lại có ý tưởng này, chẳng lẽ ngươi cảm thấy được ta có thể khống chế thiên lôi?" Hắn cũng không nói thẳng mình không thể khống chế, làm cho đối phương tự mình suy nghĩ đi. Gương mặt Vi Xuân Thu nhăn lại nghĩ nghĩ, tựa hồ cũng hiểu được rất không có khả năng...
 
Hai người chia rạ, Dược Thiên Sầu trực tiếp về ô Thác Châu, vốn muốn tìm Trương Bằng hỏi thăm tiến độ luyện chế đan dược, Trần Phong thật sự không có kéo dài, nhưng dù sao nhân công thủ hạ có hạn, tốc độ luyện chế quả thật có chút không được như ý. Bên trong phòng họp quân doanh bồi hồi một trận, hắn lại biến mất. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - truyenggg.com
 
Trong cảnh nội Hoa Hạ, tổng đà Hồng bang cùng Thanh bang, vẫn là ngọn núi sau thần miếu, ngay dưới gốc đại thụ, Hồng Thất cùng cổ Thanh Vân được triệu tập lại. Dược Thiên Sầu nhìn thấy miếu sơn thần lượn lờ khói nhẹ dưới chân núi, đưa tay vuốt vỏ cây thồ to của đại thụ, chậm rãi nói: "Cổ Thanh Vân, ngươi lập tức phái người ra hải ngoại tìm kiếm đảo có núi lửa. Hồng Thất, ngươi phái người truyền hiệu lệnh, triệu tập toàn bộ nhân gian cao thủ biết luyện đan tập hợp tại Đông Cực Thánh Thổ...
 
Bình Luận (0)
Comment