Chương 116: Cô ta không muốn phá hỏng tâm trạng của Tạ Băng Diễm! (3)
Chương 116: Cô ta không muốn phá hỏng tâm trạng của Tạ Băng Diễm! (3)Chương 116: Cô ta không muốn phá hỏng tâm trạng của Tạ Băng Diễm! (3)
Hứa Sơ Ảnh chỉ liếc nhìn họ và không nói lời nào.
Nhận nuôi cái gì mà nhận nuôi?
Hứa Mặc là người nhà họ Hứa, không phải là hắn thật sự không có bố mẹ.
Chẳng qua Hứa Sơ Ảnh không thèm vạch trần chuyện này, thấy cũng gần đến giờ tan sở, cô ta thu dọn đồ đạc rồi về nhà ăn tối.
Những ngày gần đây, bầu không khí trong nhà có chút kỳ lạ.
Hứa Tuấn Triết không đạt được vị trí thủ khoa, điều này dường như khiến Hứa Tuấn Triết có chút xấu hổ.
Chị cả và chị hai cũng có chút căng thẳng khó nói, mắt lúc nào cũng đỏ hoe, cô ta cũng không biết các chị mình đang làm gì!
Tạ Băng Diễm, Hứa Đức Minh và những người khác ở nhà vẫn nuông chiều Tuấn Triết như trước, quà tặng không hề giảm. Thậm chí họ đã lên kế hoạch đưa cậu ta ra nước ngoài để khám phá thế giới trong kỳ nghỉ hè.
Khi Hứa Sơ Ảnh về đến nhà, trong nhà rất náo nhiệt. Các chị cả, chị hai và chị ba đều về nhà ăn tối.
"Sơ Ảnh? Thời gian này ngươi có bận việc ở bệnh viện không? Có cần phẫu thuật gấp không?" Tạ Băng Diễm đột nhiên hỏi cô ta.
"Không có!" Hứa Sơ Ảnh lắc đầu.
"Ngươi không bận thì tốt! Có thời gian rảnh thì về nhà thường xuyên hơn! Ngươi xem thử có thể xin nghỉ mấy ngày được không. Chúng ta dự định ra nước ngoài chơi mấy ngày!" Tạ Băng Diễm nói tiếp.
Hứa Sơ Ảnh cau mày: "Mẹ định đi chơi ở đâu?"
"Đi Paris, chỉ đi khoảng bảy tám ngày là được rồi! Nếu ngươi rảnh rỗi thì đi chung luôn!" Tạ Băng Diễm nói: "Phải rồi Uyển Đình, nếu ngươi có thời gian rảnh thì cũng xin nghỉ phép đi!"
Chị cả Hứa Uyển Đình nhìn thoáng qua, đáp lại: "Mẹ, Hứa Mặc có đi không?”
Lời này vừa nói ra, rõ ràng sắc mặt Tạ Băng Diễm đã thay đổi.
Hứa Sơ Ảnh nhận thấy chị cả đang lén nhìn mẹ mình, sau đó lại nghe cô ta nói: "Hắn không đi mà chỉ có chúng ta đi thì hình như không ổn lắm nhỉ?"
"Có gì mà không được? Tự hắn không muốn quay lại, ai thèm quan tâm hắn? Bây giờ căn bản là hắn không muốn chịu sự dạy dỗ nữa!" Tạ Băng Diễm lạnh lùng nói.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Hứa Uyển Đình cau mày.
"Ta biết ngươi đang lo lắng cho hắn! Nhưng mà, Hứa Mặc vẫn chưa biết thế giới bên ngoài khó khăn ra sao, hắn cho rằng mình có thể sống được sau khi rời khỏi nhà họ Hứa chúng ta, nhưng ta muốn nói cho hắn biết hắn chẳng là cái gì cả! Không có nhà họ Hứa chúng ta, hắn đi nửa bước trong xã hội cũng khó! Các ngươi cứ chờ đi! Qua mấy ngày nữa hắn cũng phải quay lại thôi!" Tạ Băng Diễm nói thêm.
Hứa Sơ Ảnh nghe vậy, đột nhiên muốn nói nhưng lại dừng lại. Đột nhiên cô ta không nhịn được muốn nói với Tạ Băng Diễm về việc của Hứa Mặc ở bệnh viện của họ, viện trưởng Đường của bệnh viện họ muốn nhận Hứa Mặc làm con nuôi.
Còn cả dự án xe đạp công cộng của Hứa Mặc nữa, có vẻ thực sự không hề đơn giản!
Nhưng Hứa Sơ Ảnh nghĩ nghĩ một lát rồi cũng không nói gì.
Cô ta không muốn phá hỏng tâm trạng của Tạ Băng Diễm!
Sau khi ăn tối xong, bỗng nhiên Hứa Sơ Ảnh đi xuống tầng dưới và nhìn thấy chị cả và chị hai đang lén lút làm việc gì đó. Cô ta cũng không hiểu bọn họ tìm kiếm cái gì ở trong tủ lạnh vào lúc nửa đêm.
Hứa Sơ Ảnh thấy cả hai đều rất thận trọng. Cô ta dù cảm thấy kinh ngạc nhưng cũng không hỏi nhiều.
Tạ Băng Diễm và Hứa Tuấn Triết sẽ đi du lịch ở nước ngoài trong vài ngày tới. Hứa Sơ Ảnh không có thời gian đi cùng bọn họ vì cô ta phải đi trực ca. Vào ngày mai cô ta sẽ quay trở lại bệnh viện. ...
Ở phía Hứa Mặc, hắn đang trò chuyện cùng với một phụ nữ có độ tuổi trung niên. Có lẽ người phụ nữ này đã đến thăm trại trẻ mồ côi Thành Đông và lại trùng hợp gặp Hứa Mặc ở bên ngoài bệnh viện, liền cảm thấy hứng thú với Hứa Mặc nên tới hỏi thăm vài câu.
Có lẽ trong thời gian này trại trẻ mồ côi Thành Đông đang đồn đại việc Hứa Mặc là thủ khoa đại học.
Người phụ nữ trung niên này đặc biệt có chút hài hước. Khi nghe nói Hứa Mặc là một đứa trẻ mồ côi thì liền muốn nhận nuôi hắn. Thế nhưng Hứa Mặc đã lắc đầu từ chối.
Trong lòng hắn đã chồng chất vết thương nên Hứa Mặc không nguyện ý và cũng không muốn dính líu đến chuyện như thế này nữa. Hiện tại Hứa Mặc đang cảm thấy rất thoải mái và trong lòng hắn cũng không còn kỳ vọng nào nữa.
Người phụ nữ này tên là Đường Tĩnh Di. Mặc dù bà ấy có vẻ thất vọng với sự từ chối của hắn nhưng đôi khi vô tình đi ngang qua, bà ấy vẫn trò chuyện một vài câu với Hứa Mặc.
Xe đạp công cộng phát triển rất nhanh, đã trải rộng ra nhiều nơi. Đường Tĩnh Di biết rằng chiếc xe đạp đó là của hắn phát triển nên bà ấy rất quan tâm đến xe đạp đó.
Hiện tại Hứa Mặc tất nhiên sẽ không che giấu. Hắn biết rằng xe đạp của mình còn tôn tại rất nhiều vấn đề cần giải quyết. Vì vậy khi bà ấy hỏi, hắn liền trò chuyện với Đường Tĩnh Di.