Chương 135: Chúng ta đều đã đánh giá thấp hắn (2)
Chương 135: Chúng ta đều đã đánh giá thấp hắn (2)Chương 135: Chúng ta đều đã đánh giá thấp hắn (2)
"Hứa Mặc chắc chắn sẽ trả thù chúng ta! Trong tương lai, hắn chắc chắn sẽ trả thù chúng ta!" Hứa Tuyết Tuệ nói trong tiếng khóc: "Hứa Mặc hiện tại không muốn tiếp xúc với chúng ta là bởi vì cánh chim của hắn chưa đủ vững để đón gió. Một khi cánh chim của hắn đủ vững, Hứa Mặc chắc chắn sẽ trở vê nhà họ Hứa và lấy lại tất cả những gì thuộc về mình! Sơ Ảnh, ta đã gặp qua những người như Hứa Mặc, hắn đang nén cơn tức giận của mình đến cực độ, không mảy may tiết lộ ra bên ngoài. Nhưng một khi Hứa Mặc bùng phát ra, đó sẽ là ngày tận thết"
"Chúng ta đều đã đánh giá thấp hắn! Hứa Mặc có năng lực, có trí tuệ, có thủ đoạn và ngay cả khi không có nhà họ Hứa, hắn vẫn có thể sống rất tốt! Ta tin rằng với mọi việc đã xảy ra trên người hắn, chắc chắn Hứa Mặc sẽ từng bước từng bước đòi lại tất cả từ chúng taI"
Nghe lời của Hứa Tuyết Tuệ, khuôn mặt của Hứa Sơ Ảnh trở nên nặng nề.
"Sơ Ảnh, ngươi biết không? Hứa Mặc nói là ta và chị cả đã hạ độc hắn, muốn giết chết hắn!"
Hứa Tuyết Tuệ tiếp tục khóc: "Bọn ta không hề có ý định giết Hứa Mặc! Nhưng hắn biết rằng trong nhà họ Hứa có người muốn dồn hắn vào chỗ chết! Hắn luôn nhớ điều đó!"
"Chị hai, ngươi đừng nói nữa!" Hứa Sơ Ảnh bỗng cảm thấy sợ hãi.
"Chúng ta có thể không thích Hứa Mặc, có thể không quan tâm đến hắn, có thể khinh thường hắn nhưng cũng không cần phải giết chết Hứa Mặc, đúng không?" Sơ Ảnh, ta hy vọng ngươi sẽ điều tra xem ai đã là người đã hạ thuốc độc vào Hứa Mặc. Chúng ta phải làm sáng tỏ tất cả những điều này mới có thể trả lại công bằng cho hắn!"
Hứa Sơ Ảnh im lặng một lúc, suy nghĩ một chút và gật đầu: "Được!"
Hôm nay, Tạ Băng Diễm và Hứa Đứa Minh cùng những người khác cảm thấy rất vui vẻ.
Bọn hắn cùng nhau đi đến Paris và chụp rất nhiều hình để chia sẻ trong nhóm gia đình.
Tháp Eiffel, Bảo tàng Louvre, Khải Hoàn Môn, Đại lộ Champs-Elysees, thậm chí còn đến Nhà thờ Đức Bà và sông Seine.
Bọn hắn chơi rất vui vẻ và hạnh phúc trong chuyến đi này!
Vì còn có bốn năm người còn lại trong gia đình không đi nên bọn hắn đã chia sẻ những bức ảnh mà bọn hắn chụp được, tràn đầy tiếng cười và niềm vui.
Không biết từ khi nào, Hứa Mặc đã không còn ở trong nhóm gia đình nữa.
Có thể là từ khi hắn làm mất điện thoại, Hứa Mặc không nói gì. Có lẽ từ năm ngoái hắn đã mất hy vọng vào nhà họ Hứa.
Trong nhóm gia đình, Tạ Băng Diễm và bọn Tuấn Triết đã mua rất nhiều quà, có trang sức, mỹ phẩm, quần áo, đủ mọi thứ.
Bà ta còn hỏi các thành viên khác muốn gì và sẽ mang một số đồ về cho những người không đi.
Chị sáu là Hứa Nguyệt Thiền có lẽ đang học ở Thủ Đô và không có thời gian đi nên khi thấy những gì họ nói, cô ta cũng vui vẻ và yêu cầu một đống đồ.
Ban đầu, Hứa Sơ Ảnh cũng muốn yêu cầu một ít quà từ họ. Nhưng vào thời điểm này, sự hứng thú của cô ta đã mất đi.
"Bọn họ sẽ quay trở lại và có lẽ sẽ mang về rất nhiều quà! Nhưng ta nghĩ là Hứa Mặc vẫn không có phần trong số đó! Ta đã xác nhận rồi!" Hứa Uyển Đình nói với cô ta như vậy.
Hứa Sơ Ảnh cảm thấy toàn thân lạnh lẽo và không biết trước khi bọn họ trở về có nên nói với Tạ Băng Diễm về việc Hứa Mặc đã khởi nghiệp hay không?
Nhưng Hứa Sơ Ảnh suy nghĩ một chút. Nếu cô ta nói, có lẽ sẽ làm hỏng tâm trạng du lịch của họ. Mà dù có nói đi nữa, e rằng cũng không thay đổi được gì. Vì vậy, Hứa Sơ Ảnh tạm thời lựa chọn im lặng.
Có lẽ như lời của chị hai hoàn toàn đúng, Hứa Mặc rất hận bọn họ, vô cùng vô cùng hận bọn họ. Và loại căm hận này chỉ có thể đợi tra rõ xem là ai đã hạ độc Hứa Mặc.
Kẻ tình nghi hiện tại là chị ba, Hứa Mạn Ny!
Phải đợi cô ta trở về. ...
Hứa Mặc tiến bộ rất nhanh.
Ở phía công ty xe đạp Phương Hoàng đã đẩy mạnh năng suất để sản xuất xe đạp cho Hứa Mặc. Một phần tiền của xe đã được thanh toán và Hứa Mặc đã đặt thêm hai trăm nghìn chiếc xe đạp.
Một trăm năm mươi triệu tệ đã được nhận. Hầu hết các con đường đã được trang bị xe đạp đầy đủ, và số lượng người sử dụng cũng đã tăng lên một cách đáng kể. Mọi việc trở nên ngày càng tốt đẹp.
Hiện nay, mỗi ngày ít nhất có thể tăng thêm mười nghìn người dùng.
Xe đạp công cộng đã trải rộng gần hết thành phố Hạ Hải nên Hứa Mặc và bọn Đường Lỗi đã đi công tác đến thành phố Đại Ninh và thành phố Dương Châu.
Hai thành phố này là thành phố tuyến hai, khá gần Hạ Hải và thuộc về Hạ Hải như một thành phố vệ tinh[1]. Hứa Mặc muốn thừa dịp khi còn chưa nhập học nên muốn hoàn thành việc lắp đặt xe đạp trong hai thành phố này.