Chương 208: Chúc mừng sinh nhật! Hứa Mặc!" (2)
Chương 208: Chúc mừng sinh nhật! Hứa Mặc!" (2)Chương 208: Chúc mừng sinh nhật! Hứa Mặc!" (2)
Trong một cuộc cạnh tranh kinh doanh, Hứa Mặc cũng không muốn giữ những ý kiến nửa vời, khả năng cao sẽ bị người khác nhìn thấu mục đích của mình.
Một khi có người nhìn ra mục đích của hắn, hắn sẽ mất đi lợi thế khi thương lượng tiền đặt cọc, đến lúc đó chắc chắn hắn sẽ chịu tổn thất vô cùng nặng nà.
"Tập đoàn Alibaba rất tốt! Chúng ta có thể cân nhắc! Họ rất giàu có!" Đường Lỗi cũng nhận được tin tức, đi tới cười nói: "Nhưng mà hiện tại công ty chúng ta đã được phổ biến rộng rãi ở nhiều quốc giá, hẳn là định giá không chỉ dừng lại ở mười tỷ triệu tệ nhỉ? Có khả năng tăng nữa không nhỉ?"
"Vậy chúng ta thử nói thảo luận một lát xem thế nào! Bây giờ, bước đầu là phổ biến rộng rãi của chúng ta đã kết thúc! Bước tiếp theo là thay đổi về lượng để tạo ra những thay đổi về chất, đồng nghĩa với việc bước vào kỷ nguyên người dùng! Chúng ta cần sử dụng những chiếc xe đạp hiện có để thu hút càng nhiều người dùng càng tốt!" Hứa Mặc mỉm cười nói.
"Năm triệu người dùng, hay là mười triệu người dùng mới được đây?" Đường Lỗi hỏi.
"Nếu có thể đạt tới mười triệu thì nhất định phải đạt tới mười triệu! Với mười triệu người dùng, chúng ta muốn bao nhiêu tiên đặt cọc cũng có!" Hứa Mặc nói thêm.
"Bây giờ chúng ta còn cách con số mười triệu rất xa, ta đoán chắc phải chờ đến năm saul”
"Vậy thì đợi đến năm sau! Không vội!" Hứa Mặc cười nói.
Theo tính toán, thị phần hiện tại của họ là chín mươi phần trăm. Theo dự kiến, nó sẽ giảm xuống khoảng tám mươi phần trăm trong ba tháng và sau đó xuống còn khoảng sáu mươi phần trăm trong nửa năm tiếp theo.
Vì các công ty khác đã bắt đầu vào cuộc nên họ không thể duy trì được tỷ số thị phần đó.
Do đó Hứa Mặc muốn thúc đẩy quá trình thay đổi về số lượng dẫn đến những thay đổi về chất càng sớm càng tốt. Hắn sẽ tung các quảng cáo liên tục, cung cấp các ưu đãi để nắm bắt người dùng, nắm bắt cơ hội.
Thậm chí Hứa Mặc đã bắt đầu áp dụng các biện pháp như miễn trừ tiền đặt cọc, miễn là điểm tín dụng đạt đến một mức nhất định là được.
Hiện tại bốn người họ dư dả rất nhiều thời gian, hoàn toàn không cần vội vàng tiến lên, điêu quan trọng nhất là phải tập trung vào sự ổn định.
Đường Lỗi nghe hắn nói thì không khỏi gật đầu.
Hứa Mặc trông rất tỉnh táo, hắn biết mình đang làm gì, như vậy là tốt rồi.
Điều hành một công ty đòi hỏi phải giữ cho mình một đầu óc minh mẫn hết mức. ...
Hứa Đức Minh nhận được tin nhắn sinh nhật của Hứa Mặc do Hứa Uyển Đình gửi đến.
Sau khi suy nghĩ một lát, ông ta gọi điện cho má Triệu và chú Triệu và nhờ họ sắp xếp một số việc.
Những năm gần đây quả thực ông ta đã sơ suất, nghe theo lời Tạ Băng Diễm, bà ta bảo sao thì nghe vậy.
Ông ta muốn bù đắp càng nhiều càng tốt, nên nhờ chú Triệu tìm người, chuẩn bị một số quà sinh nhật, sau đó lái chiếc Ferrari xuống tâng dưới của tòa nhà Minh Định. Ông ta vẫn còn nhớ khi Hứa Tuấn Triết kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, ông ta cũng từng tặng cho cậu ta một chiếc ô tô làm quà. Trong khi rõ ràng Hứa Mặc mới là Thủ Khoa trong kỳ thi tuyển sinh đại học lúc đó nhưng hắn lại chẳng nhận được gì cả.
Họ thậm chí không cho hắn dù chỉ là một xu tiền thưởng.
Loại thiên vị này đã tồn tại liên tục hơn hai ngày, xem ra hiện tại ông ta làm vậy cũng đã trễ, Hứa Mặc đã không còn cần nữa những thứ này.
Tuy nhiên, Hứa Đức Minh vẫn gửi nó qua, xem như bày tỏ thái độ của mình.
Đúng như dự đoán của ông ta, chiếc Ferrari đã được đưa về, ở đó không có ai ra nhận, Hứa Đức Minh đành phải quay trở lại biệt thự nhà họ Hứa để tìm chú Triệu và má Triệu.
"Trong những năm qua, cậu chủ Mặc đã nỗ lực rất nhiều, cố gắng hết sức để được mọi người công nhận! Đáng buồn là mọi người đều nhắm mắt làm ngơ! Trước kia hắn từng rất ngưỡng mộ và quý mến cô cả và cô hai! Thậm chí cậu chủ Mặc còn từng tìm đến cô năm nói chuyện!"
"Ông chủ! Cậu chủ Mặc không lấy xe và thậm chí còn không nhìn nó lấy một lần! Hắn đã yêu cầu nhân viên bảo vệ đuổi chúng ta đi!" Chú Triệu nói, ông ấy cũng bất lực trước hoàn cảnh hiện tại của nhà họ Hứa, thật không biết làm sao.
"Ta biết rồi!" Hứa Đức Minh gật đầu.
Hứa Đức Minh biết rất rõ bản thân ông ta không phải là một người bố có tư cách. Trong khi Tạ Băng Diễm chịu trách nhiệm phần lớn các vấn đề về quản lý con cái thì ông ta chỉ cần xử lý tốt công việc của công ty là được, để rồi những năm này, cảm giác tôn tại của ông ta đã mờ nhạt đến mức gần như vô hình.
Rốt cuộc mấy năm nay Hứa Mặc đã trải qua những gì ở nhà họ Hứa?
Ông ta không thể tưởng tượng được!
Có lẽ ông ta nên lục lại tất cả các video và hồ sơI