Chương 246: Giống như gái điếm vậy! (1)
Chương 246: Giống như gái điếm vậy! (1)Chương 246: Giống như gái điếm vậy! (1)
Hứa Mặc nhìn sang và thấy ba người đàn ông cao tô đang kéo một người phụ nữ vào con hẻm.
Người phụ nữ này có vẻ say khướt, tinh thần có vẻ không được tỉnh táo. Chắc hẳn cô ta vừa mới từ quán rượu ởi ra.
Cô ta ăn mặc có chút hở hang.
"Cứu... Cứu tai"
Nhìn thấy tình huống này, Hứa Mặc đi đến chỗ trưng bày mấy chiếc xe đạp công cộng gần đó và cầm một chiếc lên rồi tiến về phía trước.
Đường Lỗi và mọi người cũng vội vã cầm những thứ có thể dùng để đi theo.
"Các ngươi..." Ba người đàn ông đang kéo cô gái đó vào con hẻm thì thấy bỗng dưng có người xuất hiện liên chân chừ một chút.
"Cút đi! Nếu không bọn ta sẽ gọi cảnh sát!" Hứa Mặc cảnh báo, vẻ mặt đề phòng nói.
Ba người đàn ông đó nhìn thấy bọn Hứa Mặc có năm người, có cả nam lẫn nữ, liền nhìn nhau và không dám làm gì với cô gái đó nữa.
Một trong ba tên nói: "Cô ta là bạn của ta, ta đang định đưa cô ta về"
Hứa Mặc hỏi: "Ngươi biết cô ta là người ở đâu và làm nghề gì không?”
"Cái này... Đối phương ấp úng.
"Cút đi! Đừng để ta nhắc lại lân thứ ba nếu không bọn ta sẽ gọi cảnh sát ngay!" Hứa Mặc tiếp tục nói.
Nhìn thấy tình hình, ba tên này buộc phải bỏ người phụ nữ lại trên mặt đất và bỏ đi.
Vì bọn Hứa Mặc người đông thế mạnh hơn nên bọn chúng không dám làm ra bất cứ hành động gì.
Sau khi bọn chúng đi, Hứa Mặc tiến lại gân và thấy cô gái đó đã ngất xỉu, mặt bị tóc che khuất.
"Hoá Khê, Bán Trang, các ngươi đến đỡ cô ta dậy!" Hứa Mặc nói.
"Được.' Cố Hoán Khê và Lý Bán Trang lên tiếng rồi đi tới đỡ cô gái từ dưới đất đứng dậy.
"A.... Cô gái kia khẽ kêu một tiếng.
Ngay lúc Cố Hoán Khê và Lý Bán Trang đỡ cô gái đó đứng lên thì Hứa Mặc vô tình liếc nhìn thấy rõ mặt cô gái đó, và hắn cảm thấy rất quen thuộc.
Có chút quen thuộc!
Là cô tư của nhà họ Hứa, Hứa Phán ĐI
Hứa Mặc có chút hoảng hốt. hắn thấy được trên cánh tay của cô ta có không ít hình xăm!
Hứa Phán Đễ là một luật sư, đảm nhận nhiều vụ án lớn. Đối với Hứa Mặc thì dù là trước kia hay hiện tại thì hắn cũng không hề ưa cô ta.
Hứa Phán Đễ cũng giống như Hứa Mặc, cô ta không thích hắn. Hiện tại lại Hứa Mặc lại gặp Hứa Phán Đễ ở đây, đương nhiên là kẻ thù gặp nhau đỏ cả con mắt.
"Hoán Khê, Bán Trang, các ngươi đặt cô ta sang một bên đi. Ta muốn hỏi cô ta vài câu"
"Hứa Mặc, đây là... Chị tư của ngươi phải không?" Đường Lỗi và Cố Hoán Khê rõ ràng là quen biết Hứa Phán Đề nên bọn họ cảm thấy có chút kinh ngạc.
Hứa Mặc không gật đầu cũng không lắc đầu, hắn để Hứa Phán Đễ ngồi vào ghế và hung hăng tát một bạt tai vào mặt cô ta.
"Này Hứa Phán Đễ, ngươi đang làm gì ở đây vậy?"
Có vẻ như Hứa Phán Đễ đã say rượu rất nhiều, cái tát này không làm cô ta tỉnh lại. Hứa Phán Đễ vẫn tiếp tục ngủ say.
Hứa Mặc lại tát thêm một cái nữa.
"Này Hứa Phán Đễ, ngươi có muốn về nhà không?”
"Này Hứa Phán Đễ, những hình xăm trên người ngươi là sao?"
"Này Hứa Phán Đễ, ngươi không phải là luật sư giỏi sao?"
Chát chát chát chát!
Hứa Mặc đánh liên tiếp năm sáu cái tát vào mặt Hứa Phán Đễ. Hình như lúc này cô ta mới cảm thấy đau và từ từ tỉnh dậy, che mặt lại.
"Đau quát"
"Đau à? Không đau thì ta lại đánh tiếp đây!" Hứa Mặc vẫn không nương tay, tát thêm một cái nữa.
Chát chát!
Bây giờ mặt Hứa Phán Đễ đã sưng húp.
"Hứa Phán Đễ, ngươi có muốn về nhà không?"
"Hứa Phán Đễ, ngươi có bị bệnh à? Không có chút sức uống rượu mà cứ uống bừa?”
"Hứa Phán Đễ, ngươi thật là đê tiện! Ngươi quá đê tiện!"
"Đau quát! Đừng đánh ta!" Hứa Phán Đễ suy nghĩ không rõ ràng, đau đến mức gần như tỉnh lại, nhưng cô ta vẫn bất tỉnh.
Nhưng Hứa Mặc lại tát thêm một cái.
"Đau? Ngươi còn không biết xấu hổ mà kêu đau à? Sao ngươi có thể đê tiện đến vậy? Thậm chí còn ăn mặc hở hang như vậy rồi đến quán bar uống rượu? Ngươi mà là luật sư lớn gì hả?"
Hứa Mặc không nương tay chút nào, thẳng tay tát cô ta thêm vài cái, khuôn mặt của Hứa Phán Đễ đỏ bừng vì cái tát, lập tức sưng lên thành cái đầu heo.
Quan trọng nhất là cô ta còn chưa tỉnh lại, đã say như chết rồi.
Hứa Mặc chỉ có thể mượn điện thoại di động của Đường Lỗi, bấm số điện thoại của Hứa Nguyệt Thiền, kêu Hứa Nguyệt Thiền tới đón cô ta về.
Hứa Nguyệt Thiền cũng thích chơi đùa lắm, còn bắt cá hai tay cơ mà.
Lần trước, sau khi Hứa Mặc nhắc nhở cô ta, hình như cô ta đã tách khỏi hai người kia, cũng không biết bây giờ còn gặp gỡ ai hay không, dẫu sao cô ta cũng chẳng phải người biết nghe lời.