Chương 296: Tiền hoa hồng, một phần ngươi cũng không thiếu! (2)
Chương 296: Tiền hoa hồng, một phần ngươi cũng không thiếu! (2)Chương 296: Tiền hoa hồng, một phần ngươi cũng không thiếu! (2)
Hứa Bác Hãn là ông trùm năng lượng ở Tứ Xuyên, địa vị rất cao, luôn nói là làm, cả người toát ra khí chất của người có tiền có quyền.
Ông ta giống như đã điều tra một số chuyện của Công ty trang sức Phượng Tường và sự tình nhà họ Hứa, vô cùng trâm mặc.
Hứa Bác Hãn thích mặc âu phục, bụng bia, hơi mập mạp. Ông ta là người rất khắt khe, nghiêm túc trong công việc, dám nghĩ dám làm. Hơn ba mươi năm trước, việc phân chia người quản lý Công ty trang sức Phượng Tường khiến ông ta vô cùng bất mãn.
Ông ta cho rằng Hứa Đức Minh không đủ bản lĩnh để quản lý Công ty trang sức Phượng Tường. Để Hứa Đức Minh quản lý sẽ làm hại đến công ty.
Ba mươi năm trôi qua, sự thật đúng như người Hứa Bác Hãn đã nói. Trang sức Phượng Tường giờ đây nửa sống nửa chết, Hứa Đức Minh lại càng không đạt được thành tích gì.
Là một trong những doanh nghiệp quan trọng của gia tộc, mục đích lần này của Hứa Bác Hãn chỉ có một, đó là để Hứa An Khang tiếp nhận quản lý Công ty trang sức Phượng Tường. Tốt nhất là Hứa Đức Minh giao lại toàn quyền quản lý, chỉ cần giữ lại cổ phần để lấy tiền hoa hồng hàng năm, về sau công ty sẽ do Hứa An Khang điều hành.
Ông ta tin rằng dưới sự quản lý của Hứa An Khang, trang sức Phượng Tường chắc chắn có thể trở lại thời kì huy hoàng.
Hứa Đức Minh đương nhiên sẽ không đồng ý, hôm nay dùng bữa với Hứa Bác Hãn và Hứa An Khang cũng để thương lượng chuyện này.
"Davina đã gần sát bờ vực phá sản. Gây ung thư là tội danh quá lớn, không chỉ hủy hoại danh tiếng của Davina mà còn liên lụy tới nhà họ Hứa chúng ta! Ta đề nghị giải thể Davina càng sớm càng tốt!"
"Năng lực của Uyển Đình, cũng chỉ có thế, chắc chắn con bé không thể quản lý doanh nghiệp trị giá hơn mười tỷ nhân dân tệ!"
"Thực lực của Tuấn Triết, ta cũng đã nhìn thấy! Chưa bàn đến thân phận, có thể đỗ vào Thanh Bắc, nó quả thật ưu tú. Nhưng cũng chỉ có vậy, An Khang còn tốt nghiệp đại học Massachusetts.
Về mặt này, An Khang càng có ưu thế hơn! Chưa kể An Khang còn từng thực tập ở công ty của ta, nó có đủ khả năng để quản lý doanh nghiệp hơn mười tỷ. Giao lại Công ty trang sức Phượng Tường cho An Khang chắc chắn sẽ có lợi cho việc duy trì tài sản của nhà họ Hứa."
"Ngươi yên tâm! Chúng ta không cần cổ phiếu của ngươi. Tiền hoa hồng, một phần ngươi cũng không thiếu! Ta làm điều này, là vì giúp ngươi, cũng là để cứu lấy trang sức Phượng Tường!"
Hứa Đức Minh không lên tiếng. Ông ta không nói cho Hứa Bác Hãn chuyện về Hứa Mặc, bởi vì tình huống bây giờ của Hứa Mặc không rõ ràng. Đối với Hứa Đức Minh, Hứa Mặc chính là một con át chủ bài. Một khi chưa đến bước đường cùng, ông ta sẽ không để lộ ra Hứa Mặc.
Dạo gần đây công ty đầu tư của Hứa Đức Minh đã thực hiện rất nhiều cuộc khảo sát về Bính Tịch Tịch, khẳng định giá trị thị trường của Bính Tịch Tịch đang tăng trưởng một cách khủng khiếp.
Bây giờ, giá trị của Bính Tịch Tịch ít nhất cũng là hai mươi tỷ nhân dân tệ.
Đây đã là doanh nghiệp chục tỷ thứ hai của Hứa Mặc, mà thời gian để hắn làm được chuyện đó lại cực kì ngắn, chỉ có hai, ba năm. Thành tựu lớn như vậy, đừng nói là Hứa An Khang, cho dù cả nước, không, là toàn bộ thế giới, chỉ sợ không tìm thấy người thứ hai.
Cho nên, trong lòng Hứa Đức Minh rất kiêu ngạo, không muốn tiết lộ bí mật này cho Hứa Bác Hãn biết.
Đối với vấn đề tranh đoạt quyên quản lý Công ty trang sức Phượng Tường, trong lòng Hứa Đức Minh đã sớm có đáp án. Ông ta đồng ý cho Hứa Tuấn Triết thử một lần, nhưng ông ta rất rõ ràng, người lý tưởng nhất ông ta muốn không phải là Hứa Tuấn Triết.
Bây giờ nói chuyện với Hứa Bác Hãn cũng rất thú vị.
"Để An Khang quản lý doanh nghiệp có giá trị hơn mười tỷ nhân dân tệ?" Hứa Đức Minh nói.
Hứa Bác Hãn sờ chén trà, thoải mái thưởng thức, mười phần đương nhiên đáp lời: "Trước khi An Khang đến đại học Massachusetts đã thực tập ở tập đoàn Dầu khí Quốc gia. Thằng bé cũng từng đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc ở chi nhánh Dầu Khí Lỏng của Dầu khí Du Phong. Công trạng rất tốt, trình độ như vậy hẳn đã đủ"
"Đầu tiên, nếu nói đến công trạng ta thấy Uyển Đình tốt hơn! Con bé càng có tư cách quản lý trang sức Phượng Tường. Chỉ mất mười năm, nó đã có thể khiến giá trị thị trường của Davina tăng từ năm tỷ lên mười tỷ, thành tích nổi bật, đã đủ để chứng minh khả năng của Uyển Đình!"
"Hiện tại không phải Davina đang dần tụt dốc sao?" Hứa Bác Mãn nhìn chằm chằm Hứa Đức Minh.
"Davina sụp đổ chỉ là vấn đề nhỏ, không thể phủ nhận năng lực của Uyển Đình! Ta cho rằng con bé cũng có đủ tư cách để quản lý Phượng Tường!"
"Nhưng Uyển Đình là con gái, nó còn phải thành gia lập thất!"
Hứa Bác Hãn cau mày, nhắc nhở Hứa Đức Minh.