Chương 411: Khuyên Thải Nhi cứ việc đi du lịch, đừng lo lắng cho ta. . . (2)
Chương 411: Khuyên Thải Nhi cứ việc đi du lịch, đừng lo lắng cho ta. . . (2)Chương 411: Khuyên Thải Nhi cứ việc đi du lịch, đừng lo lắng cho ta. . . (2)
"Mấy ngày ta và Tuấn Triết xa nhà đã xảy ra chuyện gì?" Hứa Đức Minh hỏi hai người bọn họ.
Khi nãy lúc Tạ Băng Diễm nổi giận, hình như bà ta có nhắc đến cái gì, khiến Hứa Đức Minh chú ý tới.
Dường như mấy ngày nay đã xảy ra chuyện lớn!
Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh liếc nhìn nhau, sắc mặt khó xử.
"Bác hai sai người. .. Bắt Hứa Mặc! Bắt từ tỉnh khác về Thủ Đô thẩm vấn! Ở trong trại tạm giam này!"
"Cái gì?" Hứa Đức Minh lập tức giật thót: "Tạ Chấn bắt Hứa Mặc? Đến tận thành phố Thâm Hải bắt người?"
"Đúng vậy!" Hứa Tuyết Tuệ gật đầu: "Cho nên Hứa Mặc cực kỳ tức giận, tìm rất nhiều người đến giải quyết chuyện này! Hắn nói với bác hai, em tư phải ngồi tù năm sáu năm, hơn nữa phải đưa cả Tuấn Triết vào đây! Bây giờ, chắc là hắn đã ra tay rồi!"
Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh vô cùng bi ai, chuyên thành ra nông nỗi này, chỉ sợ không còn cơ hội xoay chuyển nữa rồi.
Có lẽ sau đó sẽ đi đến tình thế không chết không thôi, chẳng trách lúc trước chị cả lại nói rằng phải từ bỏ Hứa Mặc!
"Sao Tạ Chấn có thể làm vậy? Hồ đồI Sao mà hồ đồ quá thể? Ông ta bắt người lại không thèm nói cho ta biết một tiếng sao?" Hứa Đức Minh không ngờ lại có chuyện như vậy, nhất thời nổi giận: 'Rốt cuộc Hứa Mặc sai ở đâu chứ? Khiến ông ta phải gióng trống khua chiêng đi bắt người? Chẳng lẽ chỉ đơn giản là trả thù thôi à?”
"Bởi vì chuyện của chị cả và em tư! Bác hai không nhịn được, mẹ cũng không nhịn được, cho nên hạ lệnh bắt Hứa Mặc trở về dạy dỗ. Nhưng ai ngờ Hứa Mặc lại gọi rất nhiêu người tới giúp hắn! Đây chưa phải điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là. . " Bỗng nhiên Hứa Tuyết Tuệ không dám nói tiếp, vẻ mặt hoảng sợ.
"Điều quan trọng nhất là gì? Vẫn còn chuyện khác à?" Hứa Đức Minh nhìn chằm chằm vào Hứa Tuyết Tuệ, chỉ cảm thấy Tạ Chấn vô lý, hoàn toàn không để ông ta vào trong mắt.
Lúc bắt người, Hứa Đức Minh không được thông báo trước.
Hứa Tuyết Tuệ đỏ mắt, nước mắt chảy ròng ròng, bỗng nhiên chị ta không dám nói tiếp, chỉ biết rằng nói tiếp thì toang mất.
Không cần phải nói đến Hứa Mặc không đời nào chấp nhận chuyện như vậy, ngay cả chị em bọn họ, đến tận bây giờ vẫn không thể chấp nhận.
Bất kể thế nào, Hứa Mặc vẫn là máu mủ ruột thịt của bọn họ, Tạ Băng Diễm chết cũng không hối cải, trắng trợn thừa nhận muốn giết chết Hứa Mặc, ai dám đồng ý đây?
"Nói đi? Còn xảy ra chuyện gì nữa? Vì sao Hứa Mặc phải trực tiếp trả thù Tuấn Triết?" Hứa Đức Minh nhận ra bên trong có uẩn khúc, vội vàng chất vấn.
Hứa Sơ Ảnh nhìn Hứa Tuyết Tuệ, thấy chị ta không dám nói, chỉ đứng khóc, cô ta cũng hít mũi một cái: "Chuyện này có hơi tàn nhẫn! Lúc ấy đúng là Hứa Mặc rất tức giận, mẹ mang Tuấn Triết ra so sánh với Hứa Mặc, cho nên Hứa Mặc mới giận dữ! Hắn không muốn để yên cho mẹ, nói phải tống Tuấn Triết vào trại tạm giaml" "Chỉ vậy thôi sao?" Hứa Đức Minh lập tức quay đầu nhìn chằm chằm Hứa Sơ Ảnh.
"Mẹ còn nói nhiều lời khác nữa. Nhưng không quan trọng, quan trọng là, Hứa Mặc đã tuyệt vọng, cứng rắn đưa ra quyết định! Hắn sẽ không tha thứ cho bất kỳ ai, không chỉ chị cả, còn có chị tư, hắn sắp phát điên rồi!" Hứa Sơ Ảnh hít mũi một cái, chỉ cảm thấy thương tâm gần chết.
"Vì sao? Vì sao phải như vậy? Đều là người một nhà, vì sao cứ nhất định phải ngươi chết ta sống?" Hứa Đức Minh nghe xong, không thể nào hiểu được.
Ông ta chỉ cảm thấy cả người lạnh buốt: "Rốt cuộc Tạ Chấn nổi khùng cái gì vậy? Không đâu lại muốn bắt Hứa Mặc? Ông ta không biết thân phận của Hứa Mặc sao? Thành tựu của Hứa Mặc lớn như thế, ông ta mù hay sao mà không thấy?”
Sắc mặt Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh tuyệt vọng, không nói gì.
Cuối cùng, hai người bọn họ vẫn không dám tiết lộ Tạ Băng Diễm đã nói những gì với Hứa Đức Minh, chuyện như vậy, bất kể đối với ai đều cực kỳ tàn khốc.
Nếu nói ra, sợ rằng Hứa Đức Minh sẽ chửi mắng Tạ Băng Diễm thậm tệ.
Tình huống bây giờ đã rất xấu, bọn họ không muốn làm cho nó bung bét thêm.
"Ta đi tìm Tạ Chấn nói chuyện, xem rốt cuộc ông ta nổi điên cái gì! Lân này bọn họ quá quắt lắm rồi!" Hứa Đức Minh cả giận nói, chỉ cảm thấy trong lòng phẫn nộ tới cực điểm.
Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh thấy vậy, cũng không ngăn cản, chỉ yên lặng rơi lệ.
Cao Thải Nhi nhận được tin Hứa Tuấn Triết đã bị cảnh sát bắt đi, cô ta chẳng thèm để tâm, bay đến Hồng Kông nghỉ dưỡng với Đàm Cầm.
Hứa Tuấn Triết đã bị tịch thu điện thoại di động và những công cụ liên lạc khác, tạm thời chưa thể liên lạc được với anh ta, có khi phải qua hơn mười ngày mới có thể liên lạc.