Chương 416: Ta cũng quen bọn họ! Có hóa thành tro cũng nhận ra
Chương 416: Ta cũng quen bọn họ! Có hóa thành tro cũng nhận raChương 416: Ta cũng quen bọn họ! Có hóa thành tro cũng nhận ra
Tên nhà giàu gửi tin nhắn đến tên Trần An Hùng, là một gã tương đối lớn tuổi, ba mươi lăm vẫn còn chưa kết hôn.
Cậy nhà giàu nứt đố đổ vách nên tên này rất chơi bời, bạn gái cũ nhiều vô số kể, đa số đều là người mẫu trẻ nổi tiếng hoặc con gái nhà giàu.
Gã đã để mắt đến Hứa Tuyết Tuệ một thời gian rất dài.
Không thể nghi ngờ, trong sáu đóa hoa thơm nhà họ Hứa, ai nấy đều cực kỳ mỹ miều, phận làm em trai như Hứa Tuấn Triết cũng chẳng thấy đẹp mấy, nhưng đối với người ngoài mà nói, cô nào cũng xinh như tiên nữ.
Nhất là Hứa Tuyết Tuệ, có thể xếp ở vị trí thứ hai trong sáu đóa hoa, chị ta đẹp hơn cả Hứa Mạn Ny, khiến cho vô số người phải thèm nhỏ dãi.
Hứa Tuyết Tuệ đã ngoài ba mươi tuổi, nhưng chị ta luôn sống an nhàn sung sướng, trong nhà có tiền, bảo dưỡng rất tốt, trông chẳng khác gì cô gái hai lăm hai sáu tuổi.
Chị ta được người ta để ý cũng là chuyện bình thường.
Cộng thêm bản thân chị ta là giáo sư đại học, khí chất nhã nhặn vô cùng mạnh mẽ, đa tài đa nghệ, đôi khi Hứa Mạn Ny cũng phải dựa vào bài hát do chị ta sáng tác, cho nên mấy năm nay Hứa Tuyết Tuệ không thiếu người theo đuổi.
Tên nhà giàu Trần An Hùng này, thật ra đã biết Hứa Tuyết Tuệ từ rất lâu rồi, có lẽ là khi lên tiểu học năm bảy tám tuổi, Hứa Tuyết Tuệ là một trong những người tình trong mộng của gã, chỉ đáng tiếc là, Hứa Tuyết Tuệ không ưa gã, cho nên lúc nào cũng từ chối tiếp xúc với gã.
Mà nhà họ Trần của Trần An Hùng cũng là gia tộc có máu mặt ở Thủ Đô, cơ cấu không kém gì hải quân nhà họ Cố và nhà họ Đường, cho tới nay đều rất có năng lực!
Gã và Hứa Tuấn Triết đã biết nhau từ sớm, lần trước đến Thiên Thượng Nhân Gian chơi, chính là gã mời.
Bây giờ đúng là Hứa Tuấn Triết cân có sức mạnh.
Nghe nói Hứa Mặc có hội hưu trí chống lưng, người trong đó đều là những nhân vật tai to mặt lớn, khiến anh ta có chút cuống cuồng.
Lần này mình vào trại tạm giam cũng bởi vì Hứa Mặc.
Bây giờ được ra ngoài, anh ta không thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Đã có lần thứ nhất, thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba, nơi này, Hứa Tuấn Triết tuyệt đối không muốn bước chân vào một lần nào nữa.
"Chị ta... Không thích ngươi!" Suy nghĩ một chút, Hứa Tuấn Triết trả lời.
"Không sao! Lâu dần cô ấy sẽ yên phận ngay, chỉ cần ngươi giúp ta có được cô ấy, ta sẽ giúp ngươi giải quyết nan đề hiện tại!"
"Hứa Mặc không phải người ngươi có thể đối phó, ngay cả nhà họ Trần các ngươi, e rằng cũng không được!" Hứa Tuấn Triết có hơi lo lắng về thực lực của nhà họ Trần.
"Ta biết hắn rất giỏi! Nhưng trong hội hưu trí của hắn có người của ta, ngươi yên tâm, cái hội đấy chưa vững chắc đâu! Huống hồ, số vốn trong tay hắn tăng quá nhanh, rất nhiều người đã để mắt tới hắn rồi!" Trân An Hùng đáp. "Ta sẽ không bán đứng chị ta! Ngươi bỏ suy nghĩ ấy đi!" Hứa Tuấn Triết nhắn.
Dường như Trần An Hùng đang cười, gã gửi một biểu cảm: "Hứa Tuấn Triết à, bây giờ ngươi chỉ có thể bước đi trên con đường của ta thôi! Chỉ cân ngươi ra tay giúp ta, ta sẽ giúp ngươi ngay!"
Hứa Tuấn Triết không trả lời.
Muốn anh ta bán đứng Hứa Tuyết Tuệ, không đời nào.
Hứa Tuyết Tuệ luôn đối xử rất tốt với anh ta, trước kia thường xuyên giúp đỡ anh ta, nếu không phải bất đắc dĩ, anh ta tuyệt đối không muốn đâm sau lưng Hứa Tuyết Tuệ.
Nhưng Hứa Tuấn Triết không từ chối Trân An Hùng, bởi vì tình hình hiện tại quá nghiêm trọng.
Anh ta không dám chắc Hứa Mặc có còn sờ gáy mình nữa không, cảm giác khủng hoảng trong lòng anh ta cực kỳ mãnh liệt, có lẽ anh thực sự cần đến sự giúp đỡ của nhà họ Trần.
Hứa Mặc nhận được một lá thư mời, mời hắn tham gia một buổi tiệc.
Tên người mời là Trần Thiến Di, từng là bạn học cũ của hắn, nghe nói cô ấy kết hôn, cho nên mời hắn tham dự.
Cô gái tên Trân Thiến Di này đến từ nhà họ Trân ở Thủ Đô, bối cảnh có chút mạnh mẽ, chủ yếu kinh doanh trong lĩnh vực đất hiếm, chính là bá chủ đất hiếm trên thế giới.
Cô ấy không chỉ mời Hứa Mặc, còn mời Cố Hoán Khê đến tham dự.
Cân nhắc đến sau này nhà họ Trần sẽ có ích, cho nên Hứa Mặc không từ chối.
Đối với hắn, đây chỉ là chuyện nhỏ, tham gia một buổi tiệc, kết giao ít bạn bè, sẽ giúp ích cho sự phát triển của công ty.
Hội hưu trí vẫn cần tiếp tục chiêu mộ thêm mấy nhân vật có thực lực, để giúp hắn giải quyết các vấn đề pháp lý và vấn đề nha môn.
Thẳng đến khi Hứa Mặc nhìn thấy cái tên Trần An Hùng trong danh sách, hắn mới nhận ra có gì đó bất thường.
Đương nhiên rồi, đây không phải chuyện gì to tát, cho dù nhớ ra kẻ này là ai, hắn cũng không để ý, trực tiếp dẫn Cố Hoán Khê bước vào buổi hôn lễ.