Chương 437: Hồng Loan phải có ít nhất một trăm triệu (1)
Chương 437: Hồng Loan phải có ít nhất một trăm triệu (1)Chương 437: Hồng Loan phải có ít nhất một trăm triệu (1)
"Biệt thự nhà họ Hứa lớn quá đi mất!" Hứa Hồng Loan cảm thán nói.
"Biệt thự ở thành phố Hạ Hải còn lớn hơn nữa đấy, lần tới ta sẽ dẫn ngươi đi xem!" Hứa Mặc nói.
"Ta, ta không đi đâu! Ta không muốn sống trong biệt thự sang trọng thế này một chút nào hết! Sợ quá đi mất!" Hứa Hồng Loan nói. Cô ấy đã trưởng thành hơn rất nhiều, bây giờ đã trở thành một cô gái yêu kiêu duyên dáng rồi.
Hứa Mặc nhìn cô ấy một cái, mỉm cười.
"Cậu chủ Hứa Mặc, chào mừng ngươi về nhài Tất cả người giúp việc của chúng ta đều đã chuẩn bị đâu vào đấy hết cả rồi!"
"Ông chủ bảo ta ra đón cậu chủ Hứa Mặc vào ạ! Xe của cậu chủ cứ đỗ ở trong sân cũng được ạI"
Một người giúp việc đi tới nói, đó chính là chú Lý làm ở biệt thự tại thành phố Hạ Hải.
Hứa Mặc gật nhẹ, ra lệnh cho xe đậu vào rồi mới mở cửa xe ra, bước xuống.
"Hứa Mặc, chào mừng trở vê! Người làm bố này đã phải đợi ngươi về lâu lắm rồi đấy!" Hứa Đức Minh xuất hiện ở cách đó không xa, vẻ mặt ông ta vui mừng, bước tới trước mặt hắn.
Hứa Mặc liếc nhìn ông ta, cảm thấy người trước mắt mình thật ghê tởm.
Có lẽ Hứa Đức Minh gần đây đã phải chịu rất nhiều áp lực nên thái độ ngày càng trở nên bất cần. Ông ta đã ngoài năm sáu mươi tuổi lại còn hẹn hò qua lại với một sinh viên nữ vừa mới tốt nghiệp. Tuổi cô gái đó còn nhỏ hơn cả tuổi của con gái ông ta.
Không biết phẩm hạnh của ông ta tồi tệ đến mức nào mới có thể làm ra chuyện như vậy!
Trước đây, Tạ Băng Diễm có tính cách vô cùng lạnh lùng và không chịu thua trước bất kỳ ai. Khi còn học đại học, bà ta đã từng là nữ thần lạnh lùng nổi tiếng trong trường.
Bà ta cũng đã từng coi thường Hứa Đức Minh và luôn cảm thấy ông ta không có năng lực gì cả. Về sau, Hứa Đức Minh vừa theo đuổi bà ta điên cuồng vừa bám dai như đỉa mới có thể làm siêu lòng bà ta.
Thế nhưng Hứa Đức Minh nào có bản lĩnh gì đâu chứ?
Năm ấy, khi bà ta kết hôn, Tạ Vân và Tạ Chấn đều phản đối việc bà ta gả cho Hứa Đức Minh. Bọn ông ta cảm thấy Hứa Đức Minh chỉ là một đứa con thứ nhà họ Hứa, năng lực lại không có gì nổi trội. Tuy vậy, khi đó trong đầu Tạ Băng Diễm chỉ toàn chuyện yêu đương, trong bụng lại còn đang có mang Hứa Uyển Đình, thế nên bà ta mới kiên quyết lấy Hứa Đức Minh cho bằng được.
Sau này, bà ta vì để được nhà họ Hứa công nhận nên đã điên cuồng sinh con. Bà ta mong muốn có một đứa con có thể trở thành người thừa kế tài sản của nhà chồng.
Khi bà ta nhận ra rằng Hứa Đức Minh thật sự không có bản lĩnh gì, suốt ngày chỉ biết chơi bời nhậu nhẹt, Hứa Đức Minh đã bị bà ta chì chiết không ít lần trong những năm ấy.
Trong gia đình vẫn luôn tôn tại tình trạng phụ nữ mạnh mẽ, đàn ông yếu đuối.
Có lẽ là do Hứa Đức Minh không thể chịu nổi sự áp bức của bà ta nên đã tìm kiếm hết tình nhân này đến tình nhân khác ở bên ngoài.
Hứa Mặc không muốn phán xét chuyện đúng sai giữa hai con người này. Trong lòng hắn, cả hai người đều không phải là thứ tốt đẹp gì! Thật vậy!
Khi nhìn thấy Hứa Mặc dẫn theo cả mẹ con Lục Hương Như và Hứa Hồng Loan cùng trở về, sắc mặt của đám người Tạ Băng Diễm và Hứa Mạn Ny ngay lập tức trở nên đen xì.
Ngay cả trên mặt Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh cũng có đôi nét hoảng hốt.
"Hồng Loan cũng đến đây sao? Hồng Loan con? Tiểu Mặc, ngươi dẫn theo cả Hồng Loan tới là sao?" Hứa Đức Minh kinh ngạc hỏi, dường như ông ta có chút vội vã.
"Làm sao vậy ạ? Hồng Loan không nên tới xem nhà mình một lát sao? Hôm nay ta không chỉ dẫn theo Hồng Loan mà cả dì Lục Hương Như cũng theo ta tới đây!" Trên mặt Hứa Mặc là vẻ mỉa mai không thể giấu được.
"Chuyện này... Hứa Đức Minh có chút xấu hổ, chỉ có thể gượng cười nói: "Được được được! Đã tới rồi thì vào đi! Đúng lúc ta vừa bảo má Triệu chuẩn bị một bàn đồ ăn lớn rồi, chờ một lúc nữa chúng ta cùng ăn!"
Hứa Mặc liếc ông ta một cái, cũng không nói gì mà dẫn người đi vào trong.
Đám người Tạ Băng Diễm và Hứa Mạn Ny đang ngồi ở bên trong theo lẽ thường. Đặc biệt là Tạ Băng Diễm ngồi ở vị trí chính giữa, vẻ mặt bà ta cực kỳ xa cách và kiêu ngạo.
Hứa Mặc luôn muốn xé bỏ chiếc mặt nạ kiêu ngạo của bà ta, để bà ta cảm nhận được một chút sự tàn nhẫn. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, bà ta vẫn không chịu cúi đầu.
Hứa Mặc cũng không muốn để ý đến nữa.
"Tiểu Mặc, ngồi xuống đi! Ngồi ở bên cạnh đây này! Má Triệu, mang trà lên!" Hứa Đức Minh kích động dặn dò nói: "Hồng Loan, Hương Như, các ngươi cũng ngồi đi!"
Hứa Đức Minh vừa nói vừa nháy mắt ra dấu với Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh để bọn họ khuấy động bầu không khí, không thể cứ để nó căng thẳng như này được.