Chương 456: Chưa bao giờ làm tổn thương mẹ (2)
Chương 456: Chưa bao giờ làm tổn thương mẹ (2)Chương 456: Chưa bao giờ làm tổn thương mẹ (2)
Hứa Minh Đức cũng nổi cáu, kéo mặt nàng rồi giơ tay lên tát xuống.
"Tạ Băng Diễm, không một ai ác độc như ngươi cải"
"Ngươi hạ độc con trai ruột của mình!"
"Ngươi muốn Hứa Mặc sống không được chết cũng không xong! Ngươi cũng muốn ta sống không được chết cũng không xong!"
"Tạ Băng Diễm! Hôm nay ta không để cho ngươi yên được!"
"Muốn giết con trai của ta ư, không xong với ta đâu!"
Bốp bốp bốp!
Cái tát vang dội giáng xuống mặt Tạ Băng Diễm, chỉ thấy Tạ Băng Diễm gào thét lên, khóc lóc đánh Hứa Minh Đức.
"Hứa Minh Đức, ta chém ngươi thành trăm mảnh..."
"Đừng đánh nữa! Hu hu, đừng đánh...
Khung cảnh bỗng nhiên trở nên hỗn loạn lần nữa, vất vả lắm Hứa Sơ Ảnh cùng với Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Nguyệt Thiên mới tách được hai người ra.
Hai người thở hông hộc sau khi được tách ra, vẫn nhìn chằm chằm đối phương, đôi mắt như phun ra lửa, song phương đều tức giận bừng bừng.
Hứa Minh Đức còn muốn nhào tới nhưng bị Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Nguyệt Thiền lôi đi, trong phòng lại chỉ còn Tạ Băng Diễm và Hứa Sơ Ảnh.
Ngay sau trận đánh vừa nãy, vết thương đã trở nên nghiêm trọng hơn nhiều, khuôn mặt của Tạ Băng Diễm sưng tây, bàn tay dính đầy máu tươi.
Hứa Sơ Ảnh thấy thế thì hoảng hốt, vội vàng mang hộp y tế ra để băng bó vết thương cho nàng.
Chẳng qua, Tạ Băng Diễm đã bình tĩnh hơn lúc nãy rất nhiều, dường như sau khi trút bực một phen thì nàng không còn tức giận như vừa nãy nữa.
Nàng quay đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hứa Sơ Ảnh: "Nghịch tử kia nói cho ngươi biết hắn trúng độc ư?”
Hứa Sơ Ảnh sững sờ, toàn thân lập tức đông cứng.
Hứa Sơ Ảnh lập tức hiểu rõ ý của Tạ Băng Diễm, ý của Tạ Băng Diễm là Hứa Mặc đang vu oan cho nàng!
Trái tim của Hứa Sơ Ảnh bỗng nhiên cũng nguội lạnh!
Tràn ngập tuyệt vọng!
"Mẹ, mẹ không thừa nhận chuyện này cũng không sao, không một ai ép mẹ thừa nhận hết! Thế nhưng, mẹ đừng nghi ngờ Hứa Mặc! Bởi vì từ đó về sau, từ cái ngày hắn biết mình bị hạ độc nhưng hắn vẫn chưa bao giờ nghĩ sẽ làm gì mẹ và cũng chưa bao giờ làm tổn thương mẹ!”
"Mẹ là mẹ của hắn! Là mẹ ruột của hắn! Hắn biết rõ hậu quả mình bị hạ độc khủng bố đến mức nào! Nhưng hắn chưa bao giờ báo cảnh sát, cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đi tố cáo mẹ. Thậm chí, hắn chưa bao giờ nhắc đến chuyện này trong suốt mấy năm qual Mẹ, đừng nghi ngờ hắn!"
Tạ Băng Diễm nhíu mày, nhìn chằm chằm nàng!
"Thực ra đây là chuyện từ năm sáu năm về trước! Năm đó, Hứa Mặc việc nghĩa chẳng từ nan mà rời khỏi nhà họ Hứa cũng chính là vì chuyện này! Đại tỷ lấy được phiếu xét nghiệm máu của hắn, kết quả do con phân tích ra! Nhưng dù nghiêm trọng như vậy, dù hắn gần như ho ra máu, nhưng hắn vẫn không nghĩ đến chuyện làm tổn thương mẹ!"
Hứa Sơ Ảnh đỏ cả mắt: "Mặc dù hắn biết mẹ không thích hắn, mặc dù hắn biết mẹ muốn bóp chết hắn! Nhưng hắn vẫn không làm gì! Mẹ nghi ngờ hắn làm cái gì?"
Tạ Băng Diễm không nói lời nào, trên mặt tràn đầy vẻ kiên nghị, rõ ràng vẫn còn tức giận.
"Mẹ tự bong bó đi! Con thực sự không biết phải nói như thế nào nữa! Con, con muốn đi tìm đại tỷ!"
Hứa Sơ Ảnh khóc, nàng không muốn tiếp tục ở đây nữa, thế là nàng vứt hộp y tế ở đó rồi chạy ra bên ngoài.
"Tạ Băng Diễm, ngươi sẽ không được chết tử tế! Ngươi nhất định sẽ không được chết tử tết"
Tiếng gào thét của Hứa Minh Đức bỗng nhiên truyên đến từ bên ngoài, dường như hắn bị Hứa Tuyết Tuệ ngăn cản, không được phép tiến lên.
Tạ Băng Diễm nghe mấy câu kia mà không có phản ứng gì, bỗng nhiên toàn thân như bị rút hết sức lực, bất chợt nằm co quắp trên mặt đất.
Nàng đột nhiên cảm thấy trên mặt ươn ướt nên vội vàng dùng tay xoa xoa, nhưng vết máu trên tay lại nhanh chóng dính đầy mặt.
Xung quanh chợt yên tĩnh lại, hoàn toàn tĩnh mịch, chỉ có tiếng khóc nức nở của Hứa Tuyết Tuệ hoặc Hứa Sơ Ảnh thỉnh thoảng truyền đến từ xa xa, khiến vẻ mặt Tạ Băng Diễm trở nên hoảng hốt.
Nàng hồi tưởng ở trong đầu, cuối cùng cũng hơi hiểu lời nói của Hứa Sơ Ảnh. Nàng lập tức choáng váng, ngón tay run nhè nhẹ, không có phản ứng gì.
"Hạ, hạ độc?”
"Ai?"...
Ở bên kia, Hứa Tuấn Triết đã mua vé máy bay, định bay đến Lý Gia Pha.
Dù chưa làm xong chuyện trong nước, nhưng vì bước dự định kế tiếp mà hắn cần bay đến bên kia trước để xử lý một ít chuyện.
Chờ qua vài ngày, nếu trong nước không có chuyện gì thì hắn lại bay trở về.
Lần này, hắn không thông báo cho Cao Thải Nhi, cũng không thông báo cho bất cứ ai, hắn không chắc Hứa Mặc sẽ đưa ra quyết định ra cho hắn.
Vậy nên hắn cần đề phòng cẩn thận.
Nhưng khi hắn nhận được thẻ lên máy bay, bắt đầu soát vé để lên máy bay thì an ninh sân bay đột nhiên ngăn hắn lại.