Chương 471: Không có chuyện gì buồn cười hơn nữa
Chương 471: Không có chuyện gì buồn cười hơn nữaChương 471: Không có chuyện gì buồn cười hơn nữa
Cậu ta nhanh chóng tìm một nơi vắng người, nhìn chiếc phong bì trên tay, bề mặt cũng giống như lúc trước, không có bất kỳ thông tin gì.
Thông tin đều nằm trong phong bì.
Hứa Tuấn Triết có chút sợ hãi không dám mở ra, trong đó nhất định có tin tức đáng sợ, Hứa Mặc là đang uy hiếp cậu ta.
Nói thật, gần đây cậu ta có chút không hiểu hành động của Hứa Mặc, không biết rốt cuộc hắn muốn làm gì?
Nếu như không có gì bất trắc, bây giờ Hứa Mặc hẳn là có trong tay chứng cứ xác thực rồi mới đúng, nếu hắn muốn cảnh sát bắt cậu ta thì đương nhiên sẽ giao hết mọi chứng cứ cho cảnh sát.
Nhưng hình như Hứa Mặc không làm thế, hắn như đang muốn chơi đùa, muốn thử thách.
"Ngươi muốn chơi ta sao? Ngươi đang giở thủ đoạn với ta à? Vậy tốt thôi, ta sẽ chơi cùng ngươi!" Hứa Tuấn Triết cảm thấy nhục nhã khi bị chơi đùa, cậu ta nghiến răng nhìn phong bì trong tay, không chút do dự xé nó ra, lấy tờ giấy A4 bên trong ra.
Cậu ta nhìn rõ nội dung viết bên trong.
"Hoàng Thu Linh, Triệu Long! Công viên Thiên Tỉnh - Hứa Mặc!"
Đột nhiên, sắc mặt Hứa Tuấn Triết tái nhợt.
"Cái này, cái này... Hứa Tuấn Triết kinh hãi, đột nhiên có một loại cảm giác rợn tóc gáy, hai mắt trợn to.
Đó là tên của bố mẹ ruột của cậu ta, sống ở công viên Thiên Tỉnh và đang có ý định ra nước ngoài.
"Hứa Mặc... hắn đang làm cái gì vậy? Rốt cuộc hắn đang làm cái quái gì vậy?"
Hứa Tuấn Triết đột nhiên không thể hiểu được hành động của Hứa Mặc, rất khó đoán và hỗn loạn, cảm giác rất đáng sợ.
Hiện tại cái tên Hoàng Thu Linh và Triệu Long vẫn còn trong bóng tối, đặc biệt là Tạ Băng Diễm và Hứa Đức Minh, một khi bị lộ thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Hứa Mặc, hắn muốn Tạ Băng Diễm và Hứa Đức Minh biết hết mọi chuyện sao?
Chẳng lẽ muốn Tạ Băng Diễm và Hứa Đức Minh hoàn toàn bỏ rơi cậu ta?
Chắc chắn là như thết
Bây giờ vị trí CEO của cậu ta vẫn chưa ổn định, số tiền đầu tư vẫn chưa được rút ra, toàn bộ đều bị kẹt cứng.
Hứa Đức Minh vẫn còn uy tín, nếu muốn lật đổ vị trí CEO của cậu ta, rất dễ dàng.
Đến lúc đó, cậu ta không những có thể mất tất cả mà còn có thể phải chịu mọi tội danh rửa tiền!
"Tuyệt đối không thể như vậy! Cái tên Hoàng Thu Linh vẫn chưa thể bại lộ..." Hứa Tuấn Triết thật sự hoảng sợ, bối rối, rợn tóc gáy.
Nhưng cậu ta cũng là một người thông minh, biết hoảng loạn cũng không có ích gì, phải giải quyết vấn đề trước.
Và cách giải quyết vấn đề bây giờ là... Nếu Hứa Mặc không giải quyết được, vậy chỉ có Hứa Đức Minh và Tạ Băng Diễm mới có thể giải quyết.
Trước đây cậu ta nghĩ mình không có khả năng ra nước ngoài nên không dám đi, nhưng bây giờ, dường nhỉ chỉ có con đường này là có thể đi.
Hứa Đức Minh và Tạ Băng Diễm phải có một người chết, hoặc là cả hai cùng chết.
Chỉ có như thế, Hứa Mặc mới không thể thao túng nhà họ Hứa, nhà họ Tạ ở thủ đô mới hoàn toàn cắt đứt với Hứa Mặc, hai bên không còn khả năng hòa giải!
"Ta vẫn cân nhà họ Trần giúp đố! Hứa Tuyết Tuệ..."
Ở phía bên kia.
Hứa Đức Minh muốn gặp Hứa Mặc, nhưng Hứa Mặc không gặp, từ chối thẳng thừng.
Nhà họ Hứa dường như đã xảy ra chuyện gì đó, khiến Hứa Đức Minh có chút kích động, nhất quyết muốn gặp hắn.
Hứa Mặc không muốn lằng nhằng với ông ta, cảm thấy lãng phí thời gian, đoán là vì chuyện rửa tiền, hoặc là Hứa Tuấn Triết câu cứu ông ta, nên Hứa Đức Minh mới tới.
Ngay cả Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh cũng nhắn tin cho hắn, nói muốn gặp hắn, Hứa Mặc nghe xong liền cười khẩy trong lòng, cảm thấy họ thực sự sốt ruột rồi.
Hứa Tuấn Triết trong lòng họ vẫn khá quan trọng!
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ sốt ruột của họ, Hứa Mặc vẫn cho người điều tra một chút, kết quả lại khiến hắn hơi bất ngờ.
Dường như nhà họ Hứa thực sự đã xảy ra chuyện lớn
"Ồ? Hứa Đức Minh và Tạ Băng Diễm lại đánh nhau?”
"Hai người lại bắt đầu xâu xé nhau? Chuyện gì vậy?"
'A? Hạ độc? Ngộ độc palladium?”
Về chuyện này, Hứa Mặc khá bất ngờ, vì đây là chuyện từ rất lâu rồi, lâu đến mức hắn gần như đã quên mất.
Mấy năm trước, dường như Hứa Uyển Đình và Hứa Tuyết Tuệ đã điều tra chuyện này, còn tìm hắn đối chất, kết quả là bị Hứa Mặc mắng cho một trận, sau đó họ không còn tìm hắn nữa.
Lúc đó trong lòng Hứa Mặc còn chế giễu họ, giả nhân giả nghĩa, giả dối đến cùng, không còn chút thiện cảm nào với họi
Bây giờ nhắc lại chuyện này, là có ý gì?
"Mấy ngày nay Hứa Đức Minh đột nhiên biết là Tạ Băng Diễm hạ độc?"
"Đúng vậy!"
Bốp bốp bốp!
Hứa Mặc lập tức võ tay, chỉ cảm thấy chuyện này càng lúc càng thú vị.
Sao lại có chuyện thú vị như vậy?
"Vậy là, Hứa Đức Minh cho rằng Tạ Băng Diễm hạ độc, sau đó tiện tay xé Tạ Băng Diễm đúng không? Đánh nhau à? Đánh chưa?” "Đánh rồi! Còn chảy máu nữa, mặt mũi cả hai đều bầm dập, phải quấn băng, mấy ngày nay đều xé nhau”
"Ha ha ha...
Bốp bốp bốp!
Hứa Mặc không nhịn được cười phá lên!