Chương 506: Bởi vì... Hứa Tuấn Triết cũng muốn giết bà ta! (1)
Chương 506: Bởi vì... Hứa Tuấn Triết cũng muốn giết bà ta! (1)Chương 506: Bởi vì... Hứa Tuấn Triết cũng muốn giết bà ta! (1)
"Tâng mười lăm, bà ấy đã nhảy xuống từ tâng mười lăm đấy!"
"Hứa Mặc! Mẹ muốn tự sát!"
"Bây giờ đã được đưa vào phòng cấp cứu rồi!"
Hứa Tuyết Tuệ khóc rất thương tâm, nước mắt như không thể ngừng được.
Hứa Mặc nghe cũng hơi bất ngờ nhưng hắn lại tỏ ra bình tĩnh.
Hiện tại Tạ Băng Diễm nhảy lầu là hơi sớm đối với hắn rồi.
Hắn còn tưởng bà ta sẽ nhảy sau một thời gian nữa chứ!
"Chết rồi sao?" Hứa Mặc hỏi.
"Bây giờ vẫn đang cấp cứu! Ôi trời, Hứa Mặc, ngươi mau đi xem mẹ đi!" Hứa Tuyết Tuệ khóc nói.
Hứa Mặc nhàn nhạt liếc chị ta một cái: "Hứa Tuyết Tuệ, ta đã nói rồi, ta sẽ nhìn bà ta chết, không rơi một giọt nước mắt nào!"
Hứa Tuyết Tuệ sửng sốt, lập tức nhìn chằm chằm hắn, dường như không thể tin được.
"Ngươi về đi! Nếu chết rồi thì ta còn phải đốt pháo ăn mừng!" Hứa Mặc lạnh lùng nói: "Đối với ta mà nói, đây đã là kết quả tốt nhất rồi!"
Hứa Tuyết Tuệ nghe xong, vội vàng nói: "Hứa Mặc, mẹ không đầu độc ngươi, bà ấy không muốn đầu độc chết ngươi, đầu độc không phải do mẹ làm!"
"Ồ?" Hứa Mặc nhìn chị ta.
"Mẹ chưa bao giờ làm những chuyện này! Là chúng ta hiểu lầm, mẹ chưa bao giờ nghĩ đến chuyện giết ngươi! Dù sao ngươi cũng là con trai ruột của mẹ mài" Hứa Tuyết Tuệ khóc nói.
Hứa Mặc cười lạnh: “Chuyện này quan trọng không?”
"Cái này... Hứa Tuyết Tuệ nghẹn lời.
"Ta không hiểu tại sao các ngươi cứ nhắc đến chuyện này! Chuyện này đối với ta mà nói đã qua lâu rồi! Sáu bảy năm trước đã qua rồi!" Hứa Mặc cầm cốc, nhìn về phía xa nói.
Hứa Tuyết Tuệ lập tức không nói nên lời, im lặng một lúc rồi mới nói: "Vậy, vậy ngươi đi xem mẹ đi! Mẹ đã được đưa vào phòng cấp cứu rồi!"
Hứa Mặc quay đầu nhìn chị ta một cái, lập tức cười nhạo: "Hứa Tuyết Tuệ, ngươi cũng thật ngốc! Ngươi nghĩ thử xem tại sao Tạ Băng Diễm lại nhảy lầu? Bà ta nói không phải Tạ Băng Diễm đầu độc, vậy thì là ai2 Là ai đầu độc?”
Hứa Tuyết Tuệ run rẩy cả người.
"Ta đoán nhé! Chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn gì đó rồi!" Hứa Mặc cười nhạo: "Chuyện lớn này khiến Tạ Băng Diễm không thể vượt qua được! Mười mấy ngày gần đây, cảnh sát cũng vẫn đang điều tra! Ngươi nói xem, chuyện lớn gì khiến Tạ Băng Diễm không thể vượt qua được? Rốt cuộc bà ta đã làm gì?"
Hứa Tuyết Tuệ không khỏi suýt nữa ngạt thở, nghĩ đến một khả năng.
"Không sai! Tạ Băng Diễm đã xử lý Hứa Tuấn Triết!" Hứa Mặc thấy chị ta đã hiểu thì lập tức vui vẻ cười nói: "Ngươi cũng đoán ra rồi đúng không? Chắc chắn là Tạ Băng Diễm đã xử lý Hứa Tuấn Triết! Ngươi cũng có thể đoán xem, tại sao Tạ Băng Diễm lại đi xử lý Hứa Tuấn Triết? Tại sao?"
"Là... là Tuấn Triết!"
Hứa Tuyết Tuệ tái mặt.
"Thông minh!" Hứa Mặc cười nói: "Cho nên, bây giờ mọi chuyện đã rõ ràng rồi! Hứa Tuấn Triết mất tích, Tạ Băng Diễm vào viện! Cảnh sát đang điều tra, Tạ Băng Diễm không chịu nổi áp lực nên nhảy lầu tự sát! Không liên quan đến ta, Hứa Tuyết Tuệ, không liên quan gì đến ta một chút nào cả!"
Hứa Tuyết Tuệ nghe xong thì cả người lạnh toát: "Hứa Mặc, ngươi, sao người có thể nói như vậy? Mẹ là vì...
"Vì cái gì? Vì ta không chết sao?" Hứa Mặc nhìn chằm chằm cô ta nói: "Vì bà ta không giết được ta ư? Hứa Tuyết Tuệ, ta đã cho các ngươi rất nhiều cơ hội rồi, sau này tuyệt đối sẽ không có nữa!"
"Hôm đó mẹ muốn bóp chết Mạn Ni, bà ấy tưởng là Mạn Ni làm, nếu là Tuấn Triết thì mẹ chắc chắn sẽ càng tức giận hơn...
"Sẽ không đâu! Bà ta chắc chắn sẽ không tức giận hơn! Hơn nữa, bà ta muốn giết Hứa Tuấn Triết cũng không chỉ vì chuyện này!" Hứa Mặc cười nói: "Ngươi nhất định muốn biết tại sao Tạ Băng Diễm lại giết Hứa Tuấn Triết à! Bởi vì... Hứa Tuấn Triết cũng muốn giết bà tat"
Hứa Tuyết Tuệ sửng sốt: "Sao có thể?"
"Sao lại không thể?" Hứa Mặc gõ mạnh vào bàn cười nói: "Hứa Tuyết Tuệ, ngươi sẽ không tưởng rằng mọi chuyện đã đến nước này, Hứa gia vẫn là Hứa gia như trước chứ? Ta nói cho ngươi biết, Hứa gia đã sớm thay đổi rồi! Kết quả bây giờ chính là Hứa Tuấn Triết muốn giết Tạ Băng Diễm, còn Tạ Băng Diễm, cũng muốn giết cậu ta! Kết quả bây giờ thì... ước chừng là Hứa Tuấn Triết đã bị giết rồi, nếu không thì cũng không đến nỗi mất tích mười mấy ngày!"
Hứa Tuyết Tuệ nghe xong thì trừng to mắt, lập tức nhìn chằm chằm Hứa Mặc: "Chuyện này, chuyện này sao có thể? Không thể nào! Tuấn Triết tại sao lại muốn giết mẹ?"
Hứa Mặc khẽ nhếch mép, lộ ra một tia cười nhạo: "Bởi vì cậu ta ta không thể không giết! Bởi vì... Hứa Tuấn Triết có bố mẹ ruột!"
Xoẹt một cái, sắc mặt Hứa Tuyết Tuệ đại biến.
"Bố mẹ ruột?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ