Chương 527: Ta bắt cô ta giao cho ngươi tùy ý xử trí (2)
Chương 527: Ta bắt cô ta giao cho ngươi tùy ý xử trí (2)Chương 527: Ta bắt cô ta giao cho ngươi tùy ý xử trí (2)
"Bọn ta đã điều tra một chút, gia thế của nhà họ Trần thực sự rất lớn! Nhà họ không chỉ có công ty khoáng sản hiếm, ở nước ngoài còn có một công ty bảo vệ, chuyên bảo vệ an toàn cho tàu chở hàng, bọn họ cũng có thế lực rất lớn ở nước ngoài!" Lý Bán Trang nói.
Gần đây, Lý Bán Trang vẫn luôn âm thầm ủng hộ Hứa Mặc, không cầu báo đáp, Cố Hoán Khê đã đi làm giám đốc điều hành của Bính Tịch Tịch rồi nên rất bận, hiện tại phụ trách công việc quan hệ công chúng và điều tra đều là Lý Bán Trang.
Lý Bán Trang giống như thư ký riêng của Hứa Mặc hơn, tận tâm tận lực!
Hứa Mặc thấy cô gái này lộ ra vẻ lo lắng nên an ủi: "Không sao! Ta đã sớm đoán trước rồi! Những gia tộc lớn này không có gia tộc nào dễ đối phó!"
"Ta hơi sợ họ chó cùng rứt giậu! Đặc biệt là những người như Trần An Hùng, càng dễ đi đến cực đoan!" Lý Bán Trang lên tiếng.
"Yên tâm đi! Ta không dễ chết như vậy đâu! Cái nhà tù này, Trần An Hùng chắc chắn phải ngồi!" Hứa Mặc cười nhẹ nhõm.
"Vậy thì tốt!" Lý Bán Trang nghe vậy, không khỏi yên tâm.
Lý Bán Trang không có nhiều tham vọng sự nghiệp như vậy, cô ấy càng muốn sống một cuộc sống bình yên ổn định, thời gian gần đây, cô ấy đã giao phần lớn công việc cho người khác làm, chuyên tâm làm thư ký cho Hứa Mặc.
Hứa Mặc cũng rất thích cô gái nhỏ này, đưa tay xoa đầu cô ấy.
Lý Bán Trang thấy vậy thì khuôn mặt xinh đẹp lập tức ửng đỏ, cả người như một chú mèo nhỏ ngoan ngoãn, dường như đang tận hưởng!
Tạ Băng Diễm hôn mê trong bệnh viện một ngày một đêm, cuối cùng cũng tỉnh lại.
Bác sĩ dặn dò đám người Hứa Uyển Đình và Hứa Tuyết Tuệ, cơ thể Tạ Băng Diễm vẫn đang hồi phục, không thể chịu đựng kích thích quá mạnh, cần phải cẩn thận an ủi, vì vậy Hứa Uyển Đình không dám lấy tài liệu ra.
Ngay cả khi Tạ Băng Diễm quay đầu nhìn Hứa Uyển Đình, trong mắt đẫm lệ cầu xin, Hứa Uyển Đình cũng lắc đầu từ chối.
Tình hình hiện tại của Tạ Băng Diễm, ít nhất phải mất vài ngày nữa mới nói tiếp, bà ta thực sự cần thời gian.
Tạ Băng Diễm thấy chị ta không lấy ra, một giọt nước mắt lăn dài trên khóe mắt nhưng đột nhiên bà ta nhìn thấy gì đó, sắc mặt hơi khựng lại.
Hứa Uyển Đình đang mang bụng bầu đã được ba bốn tháng.
Tạ Băng Diễm giơ ngón tay chỉ vào bụng Hứa Uyển Đình, hỏi.
Hứa Uyển Đình trong mắt đọng lệ, vừa khóc vừa cười giải thích: "Ta, ta đã kết hôn! Anh ấy ở quê nên không đến đây! Ta không cho!”
Tạ Băng Diễm nghe vậy, há hốc mồm.
Hứa Uyển Đình năm xưa giỏi giang đến mức nào? Học sinh giỏi, thủ khoa đại học, doanh nhân trẻ xuất sắc của thành phố Hạ Hải, nắm giữ công ty Davina, nắm trong tay doanh nghiệp trăm tỷ, tiểu thư nhà giàu, là niềm tự hào của bà ta và Hứa Đức Minh, là tấm gương cho tất cả ngươi chị em, không ngờ lại rơi vào cảnh ngộ này.
Trong chuyện này chắc chắn có trách nhiệm của họ, nếu không phải vì họ thì Hứa Uyển Đình cũng không đến nỗi phải đi xa xứ.
Năm xưa khi Hứa Uyển Đình còn ở thành phố Hạ Hải, những người theo đuổi chị ta có thể xếp hàng dài mấy vòng quanh thành phố Hạ Hải, bây giờ lại bị ép phải lấy một giáo viên nghèo!
"Đừng lo cho tai ta rất tốt! Ngươi vẫn nên nghỉ ngơi cho khỏe đi! Đợi một thời gian nữa rồi nói tiếp!" Hứa Uyển Đình nước mắt rơi lã chã, nhẹ giọng an ủi.
Bây giờ chị thực sự rất hài lòng, rất ổn định, không muốn suy nghĩ lung tung, nếu không phải vì Tạ Băng Diễm xảy ra chuyện, chị ta chắc chắn sẽ không trở về kinh thành.
Bây giờ cô chỉ muốn Tạ Băng Diễm có thể sớm khỏe lại!
Tạ Băng Diễm hiện tại vẫn chưa thể nói chuyện, thấy bà ta tỉnh lại, những người khác cũng vội vàng đến thăm bà ta.
Ông cụ họ Tạ và bà cụ họ Triệu có chút trách móc, muốn mở lời nói vài câu nhưng thấy bà ta như vậy thì chỉ biết thở dài không nói, đợi bà ta khỏe hơn một chút rồi nói tiếp.
Ngoài ral
Hứa Mạn Ny đã bị bắt!
Tạ Chấn đến bệnh viện, nhìn thấy Hứa Mạn Ny, không do dự mà lấy còng tay còng Hứa Mạn Ny lại.
Hứa Mạn Ny kinh ngạc, hỏi Tạ Chấn làm gì, Tạ Chấn trừng mắt nhìn cô ta quát: "Làm gì? Ngươi nói xem ngươi đã làm gì? Hứa Mạn Ny, ngươi cố ý giết người!"
Hứa Mạn Ny nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc.
"Bây giờ ta phải đưa ngươi đến chỗ Hứa Mặc, xem Hứa Mặc nói thế nào! Tốt nhất ngươi nên cầu mong Hứa Mặc tha cho ngươi, nếu không, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi! Ngươi sẽ phải vào tù đấy!" Tạ Chấn tức giận nói.
Hứa Mạn Ny kinh hãi nói: "Cậu hai, ngươi định giao ta cho Hứa Mặc sao? Hắn ta sẽ giết ta mất! Sao ngươi có thể đứng về phía Hứa Mặc chứ?"
"Ta không đứng về phía hắn thì đứng về phía ai? Đứng về phía ngươi sao?" Tạ Chấn tức giận nói.
"Đâu là vì Hứa Mặc, mẹ mới thành ra thế này! Đều là vì Hứa Mặc, Tuấn Triết mới mất tích mãi không thấy, Hứa Mặc chắc chắn đã bắt cóc Tuấn Triết, nếu ngươi muốn bắt người thì ngươi đi bắt hắn đi, bắt ta làm gì?" Hứa Mạn Ny hoảng hốt kêu lên.