Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ? (Bản Dịch)

Chương 545 - Chương 545: Thật Sự Quá Đau Đớn! (1)

Chương 545: Thật sự quá đau đớn! (1) Chương 545: Thật sự quá đau đớn! (1)Chương 545: Thật sự quá đau đớn! (1)

"..." Tạ Băng Diễm không thể nào trả lời vấn đề này, toàn thân rét lạnh.

"Hẳn là ngươi nên chết sớm một chút! Mỗi ngày ta đều ngóng trông ngươi chết! Còn có ngươi, ngươi, và ngươi. . " Hứa Mặc hơi ngẩng đầu nhìn mấy người Hứa Uyển Đình và Hứa Tuyết Tuệ, từng câu từng chữ tràn đầy thù hận thấu xương.

"Vì sao vẫn còn sống?"

".. Mọi người không lên tiếng, đám Hứa Uyển Đình và Hứa Tuyết Tuệ che miệng, nước mắt chảy ra, không mở miệng nói chuyện.

Hứa Mặc quay đầu tiếp tục nhìn chằm chằm vào Tạ Băng Diễm, bỗng nhiên giơ tay lên, lại giáng một bạt tai lên mặt bà ta.

Bốp một tiếng, âm thanh vô cùng giòn giã sắc nhọn.

Má phải của Tạ Băng Diễm đã sưng phồng lên, vô cùng đau đớn, nhưng bà ta lại nhanh chóng quay đầu nhìn Hứa Mặc, khóe mắt đã có nước mắt chảy ra.

"Nhảy thêm lần nữa đi! Nhảy từ trên xuống đi! Chết sớm một chút!" Hứa Mặc nhìn đăm đăm vào bà ta, giọng nói đã khàn đặc cả đi: "Ta còn đang chờ đốt pháo đấy!"

"Hứa Mặc, ngươi nghe ta nói, chuyện này không liên quan đến mẹ, chỉ là. . " Hứa Uyển Đình muốn nói chuyện, nhưng Hứa Mặc lại mãnh liệt quay đầu nhìn thẳng vào chị ta.

"Hứa Uyển Đình, xem ra ngươi vẫn chưa nhận được bài học! Ngươi muốn chết đúng không?"

Hứa Uyển Đình giật mình, nhất thời không thể nào nói chuyện.

"Ta sẽ chờ các ngươi chết thảm từng người một! Đặc biệt là ngươi, Tạ Băng Diễm, bây giờ ta đang chống mắt lên chờ đấy!" Hứa Mặc quay đầu lại: "Ngươi sống không được bao lâu nữa đâu! Chắc chắn là như vậy! Cho dù hôm nay ngươi không chết, ngươi cũng không sống thêm được mấy năm, đến lúc đó ta nhất định sẽ tự tay moi tim ngươi ra, xem rốt cuộc bên trong đen tối hiểm độc cỡ nào?"

"Hôm nay đông người! Ta sẽ chống mắt lên chờ xemI"

Tạ Băng Diễm nhận lấy ánh mắt căm thù của Hứa Mặc, toàn thân run lấy bẩy, sắc mặt trắng bệch.

Hứa Mặc không thèm để ý đến bọn họ, nhanh chóng lướt qua bọn họ đi vào trong bệnh viện!

Tạ Băng Diễm quay đầu nhìn thoáng qua, há hốc mồm, dường như muốn nói cái gì, nhưng bà ta chợt phát hiện, bản thân không thể nào mở miệng được.

Mấy vệ sĩ đi sau lưng Hứa Mặc cũng rời đi.

Tạ Băng Diễm nhìn chòng chọc theo bóng lưng của mấy người Hứa Mặc, không chớp mắt lấy một cái.

Trong lúc nhất thời, nước mắt lại chảy ra, rơi xuống như mưa.

"Hứa Mặc, có lẽ chuyện này không phải do Tạ Băng Diễm làm! Bà ta vẫn luôn ở bệnh viện!"

"Có phải bà ta hay không, quan trọng sao?”

“Chuyện này. .

"Có phải bà ta làm hay không, đối với ta không quan trọng, ta chỉ cần biết xe của bà ta là được!"

Đúng là Hứa Mặc đang phẫn nộ tới cực điểm! Chuyện như vậy, hắn hoàn toàn không thể chịu đựng được.

Đương nhiên, việc báo thù cho Đường Lỗi đã được lên kế hoạch từ lâu, dù thế nào đi chăng nữa, Tạ Băng Diễm cũng không thoát khỏi liên quan, nếu không phải bệnh viện đang đông người, Hứa Mặc đã có suy nghĩ bóp chết bà ta rồi.

Có điều hắn hiểu rõ, chuyện này rất có khả năng không phải do Tạ Băng Diễm làm, người nhà họ Hứa có thể lái chiếc Ford kia, vẫn còn có một người.

"Chúng ta đừng để rút dây động rừng, rơi vào cái bây của kẻ thù! Bỗng nhiên xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn có người đứng sau bày mưu tính kết Không loại trừ khả năng Hứa Tuấn Triết chó cùng rứt giậu!"

"Nếu bắt được thằng đó, ta phải giết chết nó!" Hứa Mặc phẫn nộ.

"Đúng! Chúng ta phải giết anh ta! Nhưng có thể nghĩ biện pháp khác, bây giờ trong tay chúng ta có tiên, thiếu gì cách đâu!" Cố Hoán Khê ý thức được sự việc không hề đơn giản.

Chuyện này, có thể do Trần An Hùng nhà họ Trân, hoặc những người khác sai khiến sau lưng, nhà họ Hứa ở Tứ Xuyên cũng không ngoại lệ, bọn họ phải điều tra trước.

Bây giờ chỉ có bắt hung thủ về giết chết, mới có thể báo thù cho Đường Lỗi.

Hứa Mặc cho Tạ Băng Diễm ăn mấy bạt tai cũng không phải vô ích, nói không chừng có thể khiến bà ta sử dụng mối quan hệ của nhà họ Hứa và nhà họ Tạ, tìm ra hung thủ.

Cố Hoán Khê biết Hứa Mặc muốn làm gì.

Trước kia có lẽ Tạ Băng Diễm không nỡ xuống tay độc ác với Hứa Tuấn Triết, nhưng lần này, chưa chắc bà ta đã đắn đo như vậy đâu?

Người đã chết rồi!

Nếu Tạ Băng Diễm không giết, chắc chắn Hứa Mặc sẽ điên cuồng trả thù nhà bọn họi

Tạ Băng Diễm và mấy người Hứa Uyển Đình rời khỏi Bệnh viện số ba trở về nhà.

Thật ra Tạ Băng Diễm gần như đã hồi phục hoàn toàn, không cần thiết phải ở lại bệnh viện nữa, tiếp theo có thể về nhà tĩnh dưỡng.

Hứa Mặc ra tay đánh bà ta trước mặt bao nhiêu người, tất cả mọi người đều bất ngờ, mặt mũi Tạ Băng Diễm bị đánh cho sưng vù, phía trên in dấu năm ngón tay.

Nhưng Tạ Băng Diễm không chảy bao nhiêu nước mắt, sau khi trở vê nhà, ánh mắt bà ta trở nên sắc bén.

Người có thể lái xe của bà ta không nhiều, vệ sĩ và tài xế bình thường không thể lái được, nhất là khi bà ta đang ở bệnh viện, càng không có dịp động đến nó.
Bình Luận (0)
Comment