Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ? (Bản Dịch)

Chương 557 - Chương 557: Cậu Ta Đang Từng Bước Đi Vào Vực Sâu! (2)

Chương 557: Cậu ta đang từng bước đi vào vực sâu! (2) Chương 557: Cậu ta đang từng bước đi vào vực sâu! (2)Chương 557: Cậu ta đang từng bước đi vào vực sâu! (2)

Đã vài ngày trôi qua kể từ khi vụ việc xảy ra, cảnh sát đã điều tra rất nhiều nơi, Tạ Chấn kiểm tra camera trên một vài tuyến đường mới tìm thấy tung tích của Hứa Tuấn Triết!

Hứa Tuấn Triết dường như muốn trốn thoát trước khi bị bắt, anh ta muốn trốn sang nơi khác để đào tẩu, may mà Tạ Chấn liên lạc với người ở đó chặn anh ta lại giữa chừng, bằng không đã lãng phí một nửa công sức.

Trong thời gian này, có người đã gửi cho ông ta chút tình báo, giúp ông ta hiểu rõ động tĩnh của Hứa Tuấn Triết, bằng không đã chẳng đơn giản như vậy.

Bây giờ sau khi bắt được Hứa Tuấn Triết, đương nhiên Tạ Chấn muốn áp giải Hứa Tuấn Triết về Thủ Đô xử lý, thuận tiện thông báo cho Tạ Băng Diễm và Hứa Mặc, bảo bọn họ chờ đợi.

Nhưng Hứa Mặc và Tạ Băng Diễm nhanh chóng phản hồi, bảo ông ta chờ ở Tứ Xuyên.

Tạ Chấn suy nghĩ một chút, trong lòng không khỏi thở dài, cũng hiểu ý của Hứa Mặc và Tạ Băng Diễm.

Thủ Đô không giống những nơi khác, có vài chuyện không thể làm được, vẫn nên tránh xa Thủ Đô thì hơn.

Bây giờ đang ở Tứ Xuyên, núi cao, hoàng đế ở xa, có một số việc cũng dễ dàng giải quyết hơn nhiều!

Tạ Chấn nghe theo đề nghị của hai người, chưa trở về Thủ Đô!

"Tuấn Triết, lần này ngươi gây chuyện tày trời rồi! Cố ý giết người là tội cực kỳ nặng, ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn nhận tội, bằng không, hậu quả khó lường!"

"Bác hai, ta không cố ý giết người, đây là Hứa Mặc hãm hại ta!" Hứa Tuấn Triết vội vàng hô lên, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ.

"Ha ha? Không phải ngươi? Trừ ngươi ra thì còn ai vào đây! Ta đã có đầy đủ bằng chứng rồi!" Tạ Chấn tức giận nhìn chằm chằm vào Hứa Tuấn Triết: "Trước kia tất cả mọi người nói ngươi ngoan ngoãn, nhưng không ngờ ngươi lại hung tàn tới mức độ này! Tuấn Triết, rốt cuộc kẻ nào cho ngươi lá gan làm thế?"

"Hu hu hu, bác hai, ngươi bỏ qua cho ta đi! Ta thề, ta thật sự không làm, là Hứa Mặc hãm hại ta, chắc chắn là hắn!" Hứa Tuấn Triết khóc lên.

"Bây giờ ngươi có khóc cũng vô dụng! Chờ Hứa Mặc và Tạ Băng Diễm tới đây, tốt nhất là ngươi nên thú nhận đi, chỉ có như vậy, may ra còn một con đường sống, bằng không, ai cũng không thể bảo vệ ngươi!" Tạ Chấn nói.

"Ta không giết bọn họ, ta thật ra không giết bọn họ! Bác hai, là mẹ muốn giết ta, ngươi nhìn đi, lúc đó mẹ cầm dao đâm tai" Hứa Tuấn Triết vội vàng khóc nói: "Vết thương ở trên bụng ta, bây giờ vẫn còn, đều bởi vì mẹt"

"Tạ Băng Diễm muốn giết ngươi?" Tạ Chấn kinh ngạc.

"Bác hai, ngươi không tin thì vén áo ta lên, vết thương nằm ngay đó! Bà ấy thật muốn giết ta, vụ tai nạn xe ngày đó là bà ấy sắp xếp hãm hại ta, bà ấy đã sớm muốn đẩy ta vào chỗ chết!" Hứa Tuấn Triết tiếp tục khóc lóc mở miệng, mặt mũi tràn đây hoảng sợ.

Tạ Chấn kinh ngạc, đi qua xốc áo của Hứa Tuấn Triết lên.

Quả nhiên, phía trên có một vết thương.

"Vết thương vẫn còn mới! Ngày ấy, mẹ cầm dao muốn đâm chết ta! Bác hai, ta vô tội, ta thật sự vô tội mài!" Hứa Tuấn Triết cầu xin tha thứ.

Tạ Chấn cau mày, mặt mũi tràn đầy nghiêm trọng.

Việc Tạ Băng Diễm muốn giết Hứa Tuấn Triết khiến Tạ Chấn có chút bất ngờ, dù sao trước kia quan hệ của hai mẹ con rất tốt, Tạ Băng Diễm còn nhiều lần khen Hứa Tuấn Triết ngoan ngoãn nghe lời trước mặt ông ta.

"Đây là có chuyện gì?" Tạ Chấn vội vàng hỏi.

"Là bởi vì anh Hứa Mặc! Là anh Hứa Mặc muốn bà ấy giết! Bọn họ đều muốn giết chết ta! Bởi vì bố giao công ty trang sức Phượng Tường cho ta, cho nên anh Hứa Mặc không vui!" Hứa Tuấn Triết tiếp tục khóc lóc ỉ ôi.

Tạ Chấn nghe xong, sắc mặt không khỏi càng thêm nghiêm túc.

Chỉ cảm thấy chuyện nhà bọn họ thật loạn thất bát tao, chẳng ra đâu vào đâu.

"Bất kể thế nào, chờ Tạ Băng Diễm tới rồi tính! Bọn họ sẽ tới ngay thôi!"

"Vậy ngươi gọi điện thoại cho bố ta đi! Thông báo cho bố ta trước! Hu hu, bác hai, ngươi thả ta đi mài Ta thật sự vô tội!"

"Nếu ngươi thật sự có oan khuất, ta sẽ bảo vệ ngươi không phải chết, còn chuyện khác xem số mệnh của ngươi!" Tạ Chấn suy nghĩ một chút, nói như thế.

Ông ta đại diện cho cảnh sát, hy vọng có thể bắt Hứa Tuấn Triết về mang ra công lý, pháp luật phán thế nào là chuyện của luật pháp, dù thế nào đi chăng nữa, tuyệt đối không thể tự tay giết người.

Dù sao đây cũng là hành vi phạm pháp.

Ông ta chờ Tạ Băng Diễm và Hứa Mặc tới, hy vọng có thể khuyên hai người giao Hứa Tuấn Triết cho mình xử lý.

Ông ta tin rằng pháp luật sẽ cho bọn họ một câu trả lời thỏa đáng!

Đương nhiên Hứa Tuấn Triết không đặt tâm tư lên người Tạ Chấn, anh ta hoàn toàn không tin Tạ Băng Diễm và Tạ Chấn sẽ bỏ qua cho mình, cho nên anh ta chỉ có thể chờ mong Hứa Đức Minh sử dụng vài mối quan hệ.

Mặt khác, Hứa Bác Hãn đã cam đoan vài chuyện với anh ta, nói nếu anh ta bị bắt, phải làm thế nào thế nào, Hứa Bác Hãn nói, nhất định sẽ bảo vệ anh ta bình an vô sự.
Bình Luận (0)
Comment