Chưa kể hiện tại Hứa Bác Hãn là gia chủ nhà họ Hứa, cũng là đứa con cả ông ta thương yêu nhất, đương nhiên ông ta không bằng lòng nhìn Hứa Bác Hãn xảy ra chuyện!
“Ông nội không hiểu chuyện này. . . Hứa Mặc à, ngươi có thể giải thích cặn kẽ không? Ngươi nói bác cả ngươi sai người đâm chết bạn ngươi hả? Ta nhớ hình như bác cả còn chưa gặp ngươi bao giờ mà!”
Hứa Hồng Thái nỗ lực làm nhạt vấn đề này.
Tình huống trước mắt không thích hợp để nói chuyện này, dù sao vẫn còn rất nhiều đám cháu chắt ở đây!
“Đương nhiên có thể giải thích! Ta cũng nắm được ít nhiều động cơ rồi! Bởi vì bố ta, Hứa Đức Minh dự định trở về Tứ Xuyên! Khiến ông ta đứng ngồi không yên!” Hứa Mặc từ tốn nói.
“Hứa Mặc, sao ngươi có thể nói xấu bác cả?” Nghe Hứa Mặc nói vậy, Hứa Bác Hãn vội vàng mở miệng: “Hứa Mặc, những năm nay, bác cả chưa từng đến thăm ngươi, khiến ngươi hình thành định kiến với bác cả! Bác cả hoàn toàn chưa từng làm ra chuyện như lời ngươi nói, có phải ngươi hiểu lầm ở đâu không?”
“Đúng đấy! Hứa Mặc, rốt cuộc ngươi nói xấu bố ta vì mục đích gì? Bố ta trước nay chưa từng gặp ngươi! Bình thường ngươi luôn ở thành phố Hạ Hải và Thủ Đô, ngươi dựa vào đâu mà nói vậy?” Hứa An Khang ngồi phía đối diện cũng chột dạ, lập tức mở miệng quát mắng.
Hứa Mặc liếc nhìn bọn họ một cái, cười nói: “Hôm nay ta tới đây không phải để tranh luận với các ngươi! Vô nghĩa bỏ xừ! Hôm nay ta tới đây là để tìm đáp án!”
Nói xong, hắn nhìn Hứa Hồng Thái: “Cũng chính là đáp án của ông nội!”
Câu chuyện lại quay trở về Hứa Hồng Thái, ông ta nghe xong, thở dài nói: “Hứa Mặc à, ông nội sẽ điều tra chuyện này kỹ càng. . .”
“Điều tra rõ ràng rồi thì sao? Nếu thật sự là ông ta làm thì sao? Ngươi sẽ làm gì?” Hứa Mặc hoàn toàn không chịu buông tha.
“Chuyện này. . .” Hứa Hồng Thái do dự, không thể nào mở miệng.
Tình huống lúc này là, đứa cháu trai đã lâu không gặp tới cửa gây khó dễ, cảm tình rất mỏng, bên còn lại là người con cả Hứa Bác Hãn ông ta vẫn luôn đặt kỳ vọng và yêu quý.
Đương nhiên Hứa Hồng Thái hiểu rõ mình sẽ đứng về bên nào!
Hứa Mặc thấy ông ta không trả lời, nhất thời bật cười: “Ngươi phải hiểu rằng, đối với ta, nhà họ Hứa các ngươi có hay không cũng chẳng quan trọng! Hôm nay ta phải đòi lại công bằng! Nếu không có, chúng ta hãy giải quyết ngay tại đây đi!”
Hứa Hồng Thái thở dài: “Hứa Mặc à, khi nào trở về, ông nội sẽ điều tra rõ ràng, nếu quả thật có chuyện như vậy, ông nội nhất định sẽ cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng ! Nhưng ông nội cho rằng, có phải ngươi hiểu lầm bác cả không? Bác cả ngươi vẫn luôn. . .”
“Hiểu lầm? Ngươi nói ta hiểu lầm ông ta?” Hứa Mặc chợt đứng lên: “Cũng đúng thôi! Dưới góc nhìn của ngươi, có thể là ta hiểu lầm! Hứa Hồng Thái, bây giờ đứa con thứ hai của ngươi đang ở trong tù đấy!”
Hứa Hồng Thái biến sắc.
“Hôm qua ta vừa mới rời khỏi đó! Ngươi biết ông ta đã làm gì không?” Hứa Mặc cười mỉa nhìn ông ta.
“Ông nội đã nghe nói chuyện của bố ngươi. . .”
“Ta nhổ vào! Ngươi biết chuyện của ông ta? Ngươi quan tâm tới ông ta từ bao giờ thế? Nếu không phải do ngươi, Hứa Đức Minh đã không đến mức này! Hôm nay sở dĩ ta tới đây, là để nói rõ cho các ngươi biết, giết người, nợ máu phải trả bằng máu!”
“Hứa Bác Hãn! Ta biết thế lực của ngươi to lớn cỡ nào, quan hệ rộng rãi bao nhiêu! Nhưng chẳng sao, ta chỉ chơi đùa với ngươi mà thôi! Đơn giản là vấn đề tiền bạc và thực lực ấy mà, tài sản của nhà họ Hứa các ngươi rơi vào tầm một trăm tỷ đúng không? Vậy ta sẽ rút ra một trăm tỷ chơi cùng!”
Những lời này vừa nói ra, tất cả mọi người không khỏi chấn động!
Một trăm tỷ là khoản tiền lớn cỡ nào?
Đây tuyệt đối không chỉ có một con số!
Sau lưng còn che giấu những thế lực không tầm thường, quyền lực và lợi ích của tập đoàn!
Một khi có khoản tiền này, nó có thể thúc đẩy sự phát triển kinh tế của cả một thành phố, thậm chí là cả một tỉnh, bây giờ Hứa Mặc nói sẽ dùng một trăm tỷ đập chết Hứa Bác Hãn, tuyệt đối là một khái niệm đáng sợ.
Mọi người không khỏi suy đoán, người bạn đã chết của Hứa Mặc là ai? Cực kỳ quan trọng sao? Hắn muốn giết chết Hứa Bác Hãn? Hai người là kẻ thù không đội trời chung?
Trong bữa tiệc, ai nấy đều ôm suy nghĩ của riêng mình!
“Đủ rồi! Hứa Mặc, ta biết ngươi hận bố ta! Ngươi muốn báo thù cho bố mình, nhưng ngươi không thể tùy tiện vu oan cho người khác! Trên thế giới không phải có mỗi mình ngươi có tiền đâu!” Một giọng nói xuất hiện, không phải Hứa An Khang thì là ai.
Anh ta nhanh chóng đi tới, cả giận nói: “Hứa Mặc, chúng ta nể mặt ngươi, đặc biệt mời ngươi tới dự tiệc gia đình, nhưng không ngờ ngươi lại không biết tốt xấu như thế! Ta nghe nói ngươi rất căm hận Hứa Đức Minh, chẳng lẽ ngươi cũng hận chúng ta sao? Ngươi muốn trả thù chúng ta à?”