“Ta nghi ngờ tổng giám đốc công ty năng lượng Hứa Bác Hãn dính líu đến tham ô và có những hành vi nhằm phục vụ lợi ích riêng, đề nghị Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật nghiêm khắc điều tra. . .”
Trương Ái Dân thấy Hứa Mặc đưa ra ba yêu cầu, ông ấy có chút bất đắc dĩ, dở khóc dở cười.
Là người có trọng lượng ở Tứ Xuyên, đương nhiên ông ấy hiểu rõ quan hệ giữa Hứa Mặc và nhà họ Hứa, về bản chất, ông ấy không muốn tham dự vào, dù sao đây cũng là chuyện nhà họ Hứa.
Tuy vị trí của Trương Ái Dân cao hơn Hứa Bác Hãn, nhưng ông ấy không xuất thân từ gia tộc lớn, bối cảnh bình thường, nến đắc tội lung tung với người khác, sẽ ảnh hưởng đến con đường thăng quan tiến chức sau này.
Ông ấy không muốn động đến Hứa Bác Hãn.
Nhưng đối với những lời Hứa Mặc nói, ông ấy cũng không dám coi nhẹ.
Thứ nhất là bởi vì trong tay Hứa Mặc có tiền, đầu tư trăm tỷ, Tứ Xuyên cực kỳ coi trọng chuyện này, thứ hai là bối cảnh của Hứa Mặc vô cùng thâm sâu, không chỉ có có nhà họ Tạ ở Thủ Đô, mà còn có cả nhà họ Cố, bản thân hắn cũng chính là người nhà họ Hứa.
Cho nên sau khi nghe hắn đưa ra yêu cầu, Trương Ái Dân chỉ có thể gật đầu: “Đề nghị của Tổng Giám đốc Hứa, chúng ta sẽ cử người đi điều tra! Mong Tổng Giám đốc Hứa yên tâm, chỉ cần điều tra ra sai sót, chúng ta sẽ xử lý nghiêm minh!”
Hứa Mặc nghe xong, không quá hài lòng nói: “Ta thấy các ngươi không cần điều tra gì đâu, trực tiếp bắt người là được! Ta dám cam đoan, chắc chắn Hứa Bác Hãn đang trục lợi cá nhân!”
Trương Ái Dân khẽ gật đầu, đành phải cười làm lành nói: “Được! Nếu Tổng Giám đốc Hứa đã tố cáo, chúng ta sẽ lập tức cho người thăm dò! Tổng Giám đốc Hứa cứ yên tâm! Đúng rồi, ông ngoại ngươi bảo ta truyền lời, nói nếu ngươi có thời gian rảnh thì đến Trung Hải Đại Hạ tìm ông ấy, ông ấy muốn gặp ngươi một lần!”
“Không cần!” Hứa Mặc từ chối.
“Được rồi! Vậy nói chuyện khác nhé!” Trương Ái Dân cũng mặc kệ, cười nói: “Nguyên lý Huygens - Fresnel được sử dụng trong nhà máy quang khắc của các ngươi rất thú vị! Mấy ngày trước, chúng ta đã mời một số giáo sư quang học về thảo luận, nói không chừng, nhà máy quang khắc của các ngươi có thể thành công thật! Tổng Giám đốc Hứa, một khi dự án thành công, đó sẽ là một sự nghiệp vĩ đại có lợi cho đất nước và nhân dân!”
Ông ấy muốn nói sang chuyện khác!
“Bộ trưởng Trương, nếu ngươi không giải quyết được người của tập đoàn năng lượng Tứ Xuyên, ta sẽ đi tìm người khác! Kiểu gì cũng có người giúp ta xử lý!” Hứa Mặc mở miệng.
Trương Ái Dân nghe xong, vội vàng kêu lên: “Ngươi đừng gấp! Ngươi gấp cái gì chứ! Nếu Hứa Bác Hãn thật sự có vấn đề, tự nhiên sẽ có người giúp ngươi xử lý! Ngươi cứ từ từ! Không phải bây giờ ngươi có thời gian sao?”
“Thời gian của ta rất eo hẹp!” Hứa Mặc trả lời.
“Được được được! Sẽ có người đi điều tra ngay, ngươi đừng lo lắng! Ta sẽ lập tức phái người đi điều tra tỉ mỉ!” Trương Ái Dân biết nếu không cho hắn một câu trả lời tử tế, hắn nhất định sẽ không vui, vội vàng mở miệng nói: “Như vậy, Tổng Giám đốc Hứa đã hài lòng chưa?”
“Cũng tạm!”
“Ngươi nên tiến hành đầu tư càng sớm càng tốt! Giai đoạn đầu khoảng hai mươi tỷ phải không? Thúc đẩy quá trình sản xuất linh kiện gì gì đó đi! Dự án nhà máy quang khắc của ngươi rất thú vị, ta muốn nhìn xem có thể thành công hay không!” Trương Ái Dân cười nói.
Hứa Mặc trực tiếp ra hiệu OK với ông ấy, sau đó quay đầu rời đi!
Trương Ái Dân thấy vậy không khỏi dở khóc dở cười.
Chân trước Hứa Mặc vừa rời khỏi phòng làm việc, chân sau đã có một ông cụ ho nhẹ bước ra từ một căn phòng khác.
Trương Ái Dân thấy ông cụ đi tới, vội vàng đứng lên đỡ lấy ông cụ.
“Giáo sư à, đứa cháu ngoại của ngươi. . . Hình như thật sự có thể làm ra chuyện lớn! Một số giáo sư của Viện Hàn lâm Khoa học đã bị ý tưởng của hắn làm cho sửng sốt! Ta không ngờ, hắn không những là một doanh nhân xuất sắc, mà còn là một nhà khoa học uyên thâm!”
Ông cụ bước ra chính là Tạ Đại Đình.
Vừa rồi ông ấy ở phòng bên cạnh, bởi vì Hứa Mặc không muốn gặp, cho nên ông ấy tránh qua bên kia một chút.
Tạ Đại Đình nghe Trương Ái Dân nói vậy, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
“Đứa trẻ tốt như thế. . . Sao đàn em lại không cần chứ?” Trương Ái Dân hỏi.
Không sai, trước kia Trương Ái Dân học ở trường đảng, lúc ấy Tạ Đại Đình đang là giáo sư, cho nên Trương Ái Dân là học trò của ông ấy.
Trương Ái Dân không nhận ra Tạ Băng Diễm, nhưng biết Tạ Băng Diễm là con gái của Tạ Đại Đình, cho nên gọi là đàn em!
“Người hồ đồ. . . Làm chuyện hồ đồ!” Tạ Đại Đình nhìn hướng Hứa Mặc rời đi, thở dài: “Bây giờ ngươi cảm thấy, tỷ lệ thành công của nhà máy quang khắc là bao nhiêu?”