Chương 67: Thành kiến thật sự có thể giết chết một người (1)
Chương 67: Thành kiến thật sự có thể giết chết một người (1)Chương 67: Thành kiến thật sự có thể giết chết một người (1)
Hứa Mặc thấy vậy thì kinh hãi, vội vàng cõng Hứa Mạn Ny đến bệnh viện cách đó vài km để điều trị.
Bởi vì chạy hết mấy cây số, Hứa Mặc cũng mệt mỏi gục ngã trong bệnh viện.
Kết quả sau khi Hứa Mạn Ny được bác sĩ điều trị, cô ta lập tức chửi Hứa Mặc âm ï, bảo hắn chạm vào mình, khiến mình trở nên dơ bẩn, còn tuyên bố bởi vì hắn cõng mình chạy mấy cây số mới khiến bệnh tình của mình trở nặng như vậy.
Hứa Uyển Đình cũng nghe được loáng thoáng chuyện này.
Hứa Mạn Ny không tiếc lời chửi bới Hứa Mặc trong nhóm, nói hắn phá hủy hình tượng của mình.
"Mạn Ny cho rằng Hứa Mặc trở về để chia gia sản, trộm đồ! Trước kia Mạn Ny đã từng bắt gặp Hứa Mặc lén lén lút lút rất nhiều lần! Mạn Ny còn tận mắt chứng kiến Hứa Mặc lẻn vào phòng của mẹ!" Hứa Tuyết Tuệ nói tiếp: "Hẳn là vì thế nên Mạn Ny mới chán ghét Hứa Mặc như vậy!"
"Ngươi đã nói với Mạn Ny chưa?" Hứa Uyển Đình nhìn chị ta.
Hứa Tuyết Tuệ lắc đầu: "Có khi lúc này Mạn Ny còn đang cười trên nỗi đau của người khác ấy! Nó đã muốn đuổi Hứa Mặc ra khỏi nhà từ lâu rồi!"
Sắc mặt Hứa Uyển Đình dại ra, nhớ tới tính tình Hứa Mạn Ny, nhất thời cảm thấy khó chấp nhận được.
"Chị, chúng ta có cần nói cho Mạn Ny biết không?" Hứa Tuyết Tuệ nhìn chị ta.
"Bây giờ nói với nó cũng vô dụng, không phải ngươi vừa nói lúc này Mạn Ny còn đang cười trên nỗi đau của người khác sao?" Hứa Uyển Đình hít mũi một cái: "Thật ra ta nghĩ trong tình cảnh này, Hứa Mặc không trở về cũng rất tốt!"
"Chị à... Hứa Tuyết Tuệ giật mình.
"Tuyết Tuệ, chúng ta có lỗi với hắn! Thân là chị cả, chị cả như mẹ, ta chưa từng nói được một câu tử tế nào, cũng chẳng làm được chuyện gì cho hắn! Hắn đã từng muốn đến thăm công ty của ta bao nhiêu lần, ta đều không cho hắn đi! Gọi bảo vệ đuổi hắn ra ngoài!"
Hứa Tuyết Tuệ im lặng.
"Ngươi cũng thế!" Hứa Uyển Đình nhìn chằm chằm vào chị ta: "Thân là chị hai, ngươi cũng chẳng khác ta là bao, chiếc xe thể thao nát kia, ngươi còn không nỡ cho hắn sờ lấy một cái!"
Hứa Tuyết Tuệ không biết nên nói gì, chỉ cảm thấy trái tim bị bóp chẹt, cảm giác u uất không tài nào phát tiết ra ngoài.
"Ta chẳng hiểu bố mẹ nghĩ gì! Nhìn tình hình bây giờ mà xem!" Hứa Uyển Đình cũng không muốn nhiều lời, chỉ cảm thấy nói càng nhiều, cảm giác tội lỗi trong lòng càng nghiêm trọng hơn.
Hứa Mặc nói đúng, bọn họ sẽ gặp quả báo, nhất định sẽ gặp quả báo!
"Con cả, ngươi có ở trong phòng không?" Đang chuyện trò, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Tạ Băng Diễm.
"Ta có!" Hứa Uyển Đình vội vàng dụi mắt một cái.
Nói rồi đi ra mở cửal
Chắc hẳn hầu hạ Hứa Tuấn Triết xong, Tạ Băng Diễm mới lên đây. Hứa Tuấn Triết phải tập trung thi cử, cho nên nửa tháng trước, Tạ Băng Diễm đã ra chỉ thị trong gia tộc, nói mọi việc trong nhà nên lấy chuyện cậu ta thi đại học làm chủ.
Không thể để bất cứ chuyện gì ảnh hưởng đến Hứa Tuấn Triết, cho nên trong khoảng thời gian này, Tạ Băng Diễm và Hứa Đức Minh đều không nhắc tới chuyện của Hứa Mặc.
Đối với sự xuất hiện của con trai ruột, con nuôi có chút mẫn cảm, Tạ Băng Diễm và Hứa Đức Minh đều không muốn Hứa Tuấn Triết cảm thấy mình là người ngoài, cho nên cố gắng ở gần cậu ta nhất có thể.
"Mẹ! Sao ngươi lại tới đây?" Hứa Uyển Đình vội vàng đón Tạ Băng Diễm.
"Tuyết Tuệ cũng ở đây à? Đúng lúc lắm, lát nữa ta đỡ phải đi tìm ngươi!" Tạ Băng Diễm nhìn thấy Hứa Tuyết Tuệ thì gật đầu.
"Mẹ, Tuấn Triết học bài rồi ạ?"
Tạ Băng Diễm gật đầu, đau lòng nói: "Khoảng thời gian này Tuấn Triết vô cùng vất vả, có lẽ là bị chuyện trong nhà làm ảnh hưởng, khiến nó thi Hóa học không được tốt! Ta dặn nó phải giữ bình tĩnh, không cần nghĩ nhiều, trong kỳ thi tốt nghiệp phải cố gắng phát huy tốt hơn bình thường!"
Hứa Uyển Đình và Hứa Tuyết Tuệ liếc nhìn nhau một cái, không nói gì.
"Uyển Đình, Tuyết Tuệ, hai tháng này các ngươi xem có thể xin nghỉ thêm mấy ngày không, dạy kèm cho em trai một chút! Nhất là Tuyết Tuệ, ngươi là giáo sư đại học, bạn bè ở trường cũng nhiều, ta nghe nói lần này đại học Hạ Hải có không ít giảng viên tham gia biên soạn đề thi tốt nghiệp, ngươi xem có thể nghe ngóng được tí gì về đề thi không?" Tạ Băng Diễm nhìn Hứa Tuyết Tuệ.
Hứa Tuyết Tuệ nghe xong, vội vàng nói: "Mẹ ơi, đề thi đại học là cái có thể tùy tiện nghe ngóng chắc? Đây là bí mật quốc gia đấy!"
"Ngươi tìm hiểu chút ngụ ý của bọn họ là được, đâu nhất thiết phải tìm hiểu rõ ràng! Biết đề thi mới có thể dạy kèm cho Tuấn Triết được!" Tạ Băng Diễm nói.
Hứa Tuyết Tuệ không thể làm gì, bất đắc dĩ nói: "Dạ! Để ta tìm người hỏi thăm một chút! Nếu không nghe ngóng được gì, ngươi cũng đừng trách ta đấy!"