Chương 73: Người chị gái tệ hại nhất thế giới (1)
Chương 73: Người chị gái tệ hại nhất thế giới (1)Chương 73: Người chị gái tệ hại nhất thế giới (1)
"Thành tích của ngươi vẫn luôn rất tốt, mấy ngày nay cũng phát huy không tệ, chỉ cân ngươi bình tĩnh, nhất định có thể thi tốt!"
"Chị hai chị ba của ngươi đều đã nghe ngóng, đại khái đều nằm trong phạm vi ôn tập của ngươi, ngươi không cần tạo cho mình áp lực quá lớn, cứ phát huy hết sức!"
"Mẹ, ta hiểu rồi, ta sẽ giữ bình tĩnh!"
"Giỏi lắm! Thế thì tốt rôi! Tuấn Triết nhà ta đúng là ngoan ngoãn, chờ ngươi thi xong, chúng ta đưa ngươi ra ngoài chơi! Ngươi muốn gì mẹ đều mua cho ngươi!"
"Cảm ơn mẹ!"
Hứa Mặc nghe thấy hai giọng nói từ trong đám người, hắn ngẩng đầu lạnh lùng nhìn lướt qua, thấy trong đám đông xuất hiện mấy khuôn mặt quen thuộc.
Không phải Tạ Băng Diễm, Hứa Đức Minh và mấy người Hứa Uyển Đình thì là ai?
Không sai, trường trung học số 6 cũng là địa điểm thi của Hứa Tuấn Triết, trường trung học số 1 của cậu ta và trường trung học số 27 của Hứa Mặc đều thi ở trường trung học số 6.
Bởi vì đã đoán được từ sớm, cho nên trong lòng Hứa Mặc không cảm thấy bất ngờ, hắn chỉ nhìn thoáng qua, không chút do dự quay đầu rời đi.
Hắn quá quen thuộc tình cảnh bày.
Để trợ giúp Hứa Tuấn Triết thi đại học, dường như nhà họ Hứa đã dùng hết toàn lực, vũ trang đầy đủ!
Trước kỳ thi tốt nghiệp trung học một tháng, Hứa Tuấn Triết muốn gì được nấy, nhà họ Hứa không để cậu ta thiếu thốn cái gì cả.
Mà hắn lại chẳng có gì hết!
Sáu người chị gái, không một ai tình nguyện dạy kèm cho hắn!
Hứa Mặc không muốn trải nghiệm sự đối xử bất công này lần thứ hai, hắn đã bình tâm như nước!!
Bọn họ sẽ gặp báo ứng, trong tương lai, tất cả bọn họ đều gặp báo ứng!
Nếu như chưa trải qua chuyện lần trước, có khi Hứa Mặc còn cảm thấy lỗi nằm ở bản thân mình, là mình không đủ ưu tú, cho nên bọn họ mới không thích mình, không tiếp nhận mình.
Hắn đã từng điên cuồng muốn cải thiện bản thân để làm hài lòng họ!
Nhưng sau khi trải qua chuyện lần trước, Hứa Mặc mới hoàn toàn hết hy vọng, biết rõ sự thật tàn khốc!
Mười mấy năm qua, Hứa Tuấn Triết vẫn luôn được bọn họ nâng trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, sự yêu thương vô bờ bến này, tuyệt đối không phải thứ người bình thường có thể tưởng tượng.
Bọn họ đã bỏ rất nhiều công sức vào Hứa Tuấn Triết, tuyệt đối không dễ dàng để một người với thân phận con đẻ là hắn thay thế.
Cho dù kiếp trước Hứa Mặc đã chết rất nhiều năm, nhưng sự yêu chiều mà bọn họ dành cho Hứa Tuấn Triết vẫn không hề giảm đi.
Nếu không phải sau này Hứa Tuấn Triết lấy vợ sinh con, muốn độc bá tài sản, mâu thuẫn với mấy người chị gái trở nên gay gắt, xảy ra tranh chấp bố mẹ chồng nàng dâu với Tạ Băng Diễm và Hứa Đức Minh, đến mức đối chọi ác liệt, Hứa Tuấn Triết cũng không mất đi sự thương yêu, trực tiếp ngả bài.
Nhớ tới kiếp trước, bản thân hắn chứng kiến có người bị bức tử, có người bị tức chết, có người nhảy lầu tự sát, hắn vui sướng biết bao.
Nỗi phiền muộn trong lòng Hứa Mặc đã tan biến từ lâu.
Đặc biệt là khi hắn và Hứa Mạn Ny lặng lẽ chạm mắt nhau, trong lòng Hứa Mặc mới cảm thấy khoái chí.
Sau khi chết, Hứa Mạn Ny đi đâu?
Hẳn là đoàn tụ với đám người kial
Không nghĩ tới điều này nữa, Hứa Mặc tập trung tinh thần, dốc toàn lực ứng phó kỳ thi đại học.
Thành phố Hạ Hải, cổng trường trung học số 6 hối hả, đông nghịt, vô cùng náo nhiệt.
Rất nhiều phụ huynh đưa đón con em của mình tới tham gia thi đại học.
Hầu như mặt ai cũng mang vẻ nghiêm túc, không dám coi nhẹ.
Hứa Uyển Đình, chị tư, chị năm cũng tới đưa Hứa Tuấn Triết đi thi đại học, đi cùng bọn họ còn có Tạ Băng Diễm và Hứa Đức Minh.
Tạ Băng Diễm lôi kéo Hứa Tuấn Triết nói chuyện, căn dặn cậu ta đừng quá căng thẳng, giữ bình tĩnh đi thi, dù cho thi đỗ hay trượt cũng chẳng sao.
Tuy chỉ là những lời an ủi, nhưng mọi người xung quanh đều cảm nhận rõ ràng tình yêu thương của bà ta dành cho con trai mình.
Tạ Băng Diễm tỉ mỉ kiểm tra đồ dùng và quần áo của Hứa Tuấn Triết, phát hiện không còn vấn đề gì mới để cho cậu ta đi vào.
"Chúng ta vào trong xe chờ thằng bé thi xong đi! Phải mất mấy tiếng nữa!"
Tạ Băng Diễm thấy Hứa Tuấn Triết đi vào, vui vẻ cười nói: "Tuấn Triết luôn rất ngoan ngoãn, ta nghe giáo viên ở trường trung học số 1 nói, thành tích của nó đủ để thi vào đại học trọng điểm, thậm chí có thể đỗ thủ khoal"
Hứa Uyển Đình gật đầu, đang định cùng đám người Tạ Băng Diễm trở lại xe chờ đợi, bỗng nhiên chị ta nhận ra cái gì, thoáng sững sờ, vội vàng quay đầu nhìn về phía trường học.
"Sao vậy?" Tạ Băng Diễm kinh ngạc.
"Không, không có gì ạ!" Trong lòng Hứa Uyển Đình chấn kinh, hoài nghi vừa rồi có phải mình nhìn nhầm không?
Hứa Mặc cũng ở đây?
Hứa Uyển Đình không biết Hứa Mặc thi đại học ở đâu, chị ta đã từng đi đón Hứa Mặc, kết quả bị hắn đuổi đi, cho nên bây giờ không có tin tức của hắn.