Tình Triền Nhật Nguyệt

Chương 4

Ánh mặt trời đột nhiên sáng bừng chiếu rọi cả căn phòng, có người bước vào phòng, một chút cũng không làm Hướng Hách Nhật tức giận.

“Hách Nhật, này không giống ngươi a”. Người hô lên tục danh của hắn là một nữ tử bước đi tao nhã, trên người nàng mặc nam trang, làm cho dung mạo nàng càng thêm tuấn tú. Nàng hướng Lí Liên Nhi ánh mắt nhìn chăm chú. “Ai da! Ngươi đừng dọa ta nha.”

Hướng Hách Nhật rất nhanh thu hồi tay đang lưu luyến da thịt ở trên người Lí Liên Nhi “Tử Thanh……”

Vì cái gì Lữ Tử Thanh tiến vào, làm cho hắn có loại cảm giác chột dạ ?

Hắn ho nhẹ, vờ tự tại nói: “Như thế nào không trở về trong phòng nghỉ ngơi? Đừng để lại bị nhiễm bệnh.” hắn cố ý ngăn bóng dáng Lí Liên Nhi, không muốn bị Lữ Lử Thanh dò xét.

“Ta còn chưa cùng tiểu cô nương nói câu nào! Không nghĩ tới bình thường ngươi ôn hòa cư nhiên thay tính tình thay đổi như vậy.” Lữ Tử Thanh cười, trong ánh mắt toát ra tia hứng thú đối Lí Liên Nhi.(Yue: *đập bàn* ta thik chị ý=))))

“Ngươi về phòng trước đi, nhìn ngươi xem khí sắc thật sự kém !” Hướng Hách Nhật trách cứ nhưng khẩu khí lại chứa đầy sủng nịch.

Lí Liên Nhi không rõ tình huống này, chỉ có thể mờ mịt nhìn bọn họ, trong lòng bất an cũng rộng dần rộng dần. Hướng Hách Nhật ánh mắt vốn mang theo kinh diễm đã không còn tồn tại nữa, lại đối với nữ nhân phẫn nam trang hỏi han ân cần, ánh mắt đối với vẻ mặt nàng cũng không xa lạ, chứng kiến hắn khi ở bên nàng hoàn toàn khác với mình.

Kia là ánh mắt nồng cháy đầy tình cảm……

“Ngươi……” Lí Liên Nhi phát ra một âm thanh, lời nói đến miệng cũng không dám nói tiếp.

Hướng Hách Nhật khinh miệt liếc mắt nàng một cái, “còn lại, những người khác sẽ dạy ngươi phải làm thế nào.”

Như là muốn bày ra cho Lữ Lử Thanh xem, cũng như là nhắc nhở cho chính mình, hắn cố ý đối Lí Liên Nhi lạnh lùng, đạm vừa nói: “Không cần lại làm cho ta thất vọng.”( Yue: cha này nổ de kiu)

Hắn kéo nữ tử vội vàng rời đi hình ảnh đó làm tâm nàng đau đớn, nàng nắm chặt hai tay khiến trở nên trắng bệch, nhẹ giọng hỏi người trong gương, “Tử Thanh…… Ngươi là ai?”

Nhìn gia chủ ôm lấy Lữ tiểu thư đi ra, Phẩm nhi trong lòng liền hiểu …… Tiểu thư thích gia chủ như vậy, hiện tại khẳng định đang chịu khổ sở.

Đi vào trong phòng, trên mặt đất rơi đầy những mảnh vải vụn vương vãi khắp nơi, nàng lắc đầu ngồi xổm xuống yên lặng nhặt lên, thẳng đến khi một giọt nước rơi xuống mu bàn tay nàng, sau đó vỡ tan.

Phẩm nhi ngẩng đầu, phát ra một tiếng thét kinh hãi, “Tiểu thư?”

Tiểu thư đang khóc! Nàng lần đầu tiên nhìn thấy tiểu thư rơi lệ……

“Tiểu thư, ngươi đừng khóc nha! Ngươi khóc, hại Phẩm nhi cũng muốn khóc.” Phẩm nhi chua xót hấp hấp mũi, lấy ra khăn tay lau đi lệ trên mặt tiểu thư.

Lí Liên Nhi đột nhiên cầm tay Phẩm nhi, vội vàng nói: “Phẩm nhi, Tử Thanh là ai? Nàng cùng Hướng Hách Nhật là cái quan hệ gì?” nàng kích động quỳ xuống, “Ngươi nói cho ta biết được không?”

“Tiểu thư, ngươi mau đứng lên…… Đừng như vậy a!”

Lí Liên Nhi mãnh liệt lắc đầu, “Ta sẽ không đứng lên…… Ngươi nói cho ta biết được không?”

“Tiểu thư, người cho rằng Phẩm nhi là loại người nào ?” Phẩm nhi cũng khóc theo.

Nhìn đến tiểu thư bộ dáng trở nên hoảng hốt thất thần, nàng như thế nào nhẫn tâm gạt không nói? “Em sẽ nói cho tiểu thư, nhưng là người trăm ngàn lần phải bình tĩnh nga!”

Lí Liên Nhi gật gật đầu không hề phản kháng, Phẩm nhi vội vàng nâng dậy nàng.

“Ngươi nói mau đi!” Lí Liên Nhi nắm chặt ngực. ( Yue: sao ta thấy con nữ chính bi lụy vì tình thế nhì O_O Sue: tán *bốp bốp* nói nhiều quá, lo làm đi)

“Lữ tử Thanh cô nương từng là vị hôn thê của đại thiếu gia đã qua đời, chính là còn không kịp thú nàng, đại thiếu gia liền xảy ra chuyện ngoài ý muốn.” Phẩm nhi hồi tưởng lại những đoạn năm tháng kia….. Chủ tử từng người lần lượt rời nhân thế. Hướng gia lại kiên trì không chịu tham gia kỳ thi quốc gia mà lại theo con đường thương nhân mua bán này.

“Sau khi đại thiếu gia qua đời, Lữ gia vốn cố ý đem Tử cô nương hứa cấp Hướng gia, nhưng là bị phu nhân cự tuyệt, người cho vì Lữ cô nương cùng đại thiếu gia đính thân không bao lâu, đại thiếu gia liền qua đời, lão gia lại mất theo, làm cho phu nhân nhận định Lữ cô nương là người mang điềm xấu. Nhưng là Hướng gia muốn chiếu cố Lữ cô nương, cho nên cùng Lữ gia vẫn có lui tới, lúc ấy trong người phu nhân bệnh nặng khi được biết chuyện này, còn để lại di ngôn rằng, Hướng gia không được cưới Lữ cô nương.”

“Đó không phải là chia rẽ một đôi sao……” vốn nghĩ đến nếu nàng ngoan ngoãn vâng lời hắn sẽ yêu nàng thật tâm, được hắn xem như nữ nhân của mình, nàng thế mới biết chính mình mười phần sai rồi, hắn trong lòng sớm có ý trung nhân.

Phẩm nhi thở dài, “cũng không thể nói như vậy, bởi vì trước đây Lữ cô nương liền nhiều lần cự tuyệt Hướng gia.”

“Là Hướng gia chính mình……” lời nói còn chưa dứt, cũng đủ hiểu được.

Nguyên lai! Nguyên lai là có chuyện như vậy……

Lí Liên Nhi hít thở thật sâu, bắt buộc chính mình bình tĩnh. Cho dù như vậy, tâm nàng vẫn sẽ yêu hắn không thay đổi. Nàng tin tưởng rằng chắc chắn có một ngày sẽ làm hắn yêu thương nàng, nàng nhất định làm được!

Nàng nắm chặt tay, “Ta đã biết.”

Lúc trước, nàng chính là có quyết tâm như vậy mới có thể rời nhà trốn đi, mà hiện tại nàng không thể mãi ngồi ở chỗ này mà buồn rầu, phải có hành động mới được!” Phẩm nhi, ngươi đi thỉnh Đường nương vừa rồi tiến vào một chút, ta có việc muốn thỉnh giáo nàng.”

Phẩm nhi gật gật đầu, sau đó chạy ra đi mời người.

Một lát sau, Đường nương cầm khăn, tay thì để sau thắt lưng đi tới, “ Chậc chậc, cô nương thật sự là xinh đẹp như thiên tiên, quả nhiên không giống xưa, như vậy là được rồi.”

“ Phẩm nhi, ngươi ra ngoài chờ ta trước đi.” Lí Liên Nhi ra lệnh.

Đường nương hơi hơi nhướng mi, chờ Phẩm nhi đi ra ngoài mới mở miệng. “Cô nương có thể nói , ngươi cho cả nha hoàn riêng của mình li khai, ắt là có chuyện khó nói .”

Lí Liên Nhi chậm rãi mở miệng, “ Kỳ thật vấn đề rất đơn giản……” nàng đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Cần kỹ năng như thế nào nắm bắt được tâm nam nhân? Hoa nương (1) rốt cuộc dùng thủ đoạn gì làm cho nam nhân đối với các nàng nhớ mãi không quên, lưu luyến không thể phản? Đường nương người hãy dạy ta đi!”

“ Kia cần phải xem cô nương muốn loại kết quả thế nào ” Đường nương nháy mắt mấy cái.

“ Có ý gì?” Lí Liên Nhi không hiểu ý Đường nương.

“ Nam nữ trong lúc đó bất quá chính là gặp dịp thì chơi hoặc thật lòng yêu nhau, hoa nương có bản lĩnh tự nhiên sẽ làm cho nam nhân yêu các nàng hơn cả mạng sống, bản lĩnh chút nữa thì …… ít nhất làm cho nam nhân mê luyến nhuyễn ngọc ôn hương(2) của chúng ta.”

“ Thế phương pháp nào nhanh nhất nhanh nhất?” nàng hiện tại không có thời gian quan tâm về kết quả, không biết hắn khi nào thì muốn rời đi, nàng không thể để phí thời gian thêm nữa.

Đường nương dừng một chút, có chút do dự.

“ Người cứ nói thẳng không sao cả.” nàng đã dám cầu , còn cần thể diện gì nữa?

“ Như vậy, hiến thân mình là nhanh nhất…… Bất quá cô nương nửa điểm kinh nghiệm cũng không có, đáng nói hơn kỹ xảocàng không, chỉ sợ làm không được.” chỉ là bảo nàng mặc y phục kỹ nữ vào, nàng liền liều mình kháng cự ……

“ Ta có thể , chỉ cầu ngươi dạy ta!”

“ Nhưng là loại phương pháp này chỉ là nhất thời ……Nam nhân sẽ không mê luyến nữ nhân lâu, nếu không hoa nương chúng ta như thế nào có thể kiếm ăn, ngươi nói đúng không?”

“ Mặc kệ như thế nào, ta trước hết phải giữ được hắn.” đây là một ván bài, trước tiên nàng phải có lợi thế như vậy khi đạt được mục đích sẽ thu được gấp bội…

“Được rồi!” xem ra nàng sớm có tính toán, “Nếu muốn ngươi hiện tại cởi sạch quần áo, dám sao?”

“ Đương nhiên dám, ta lập tức cởi!” nàng đã dám rời nhà trốn đi , còn có cái gì không dám?

Lí Liên Nhi nắm chặt tay Đường nương , ánh mắt kiên định kia làm cho Đường nương tán thưởng.

“Tốt! Chỉ bằng này quyết tâm, ta quyết giúp định ngươi.” Nàng lên tiếng gọi Phẩm nhi tới, nói nhỏ vài câu.

Cởi ra ngoại sam Lí Liên Nhi run rẩy không thôi, trời bắt đầu bước vào mùa đông, không khí lạnh lẽo thập phần lãnh liệt, làm cho da thịt của nàng trở nên đỏ bừng, “Kia hiện tại muốn làm ta cái gì?”

“Một chữ, chính là chờ.” Đường nương hướng bàn vùi đầu , hai tay giã dược trong bát.

Ngạoi trừ vừa rồi kêu Phẩm nhi lấy mật ong nấu cùng lộc cốt thủy ra, còn có một đống cành hoa tiên diễm màu đỏ đặt lên bàn.

“Ngươi đang làm cái gì?” Lí Liên Nhi càng không ngừng chà xát tay, ý muốn làm cho ngón tay cứng ngắc khôi phục cảm giác.

“Đợi lát nữa ngươi sẽ biết, kiên nhẫn một chút.” Đường nương đem mật cùng lộc cốt thủy cho vào bát dược, lại thả vài miếng hoa đã dùng sức giã nát đi, tiếp theo lấy khăn lụa phủ lên trên một cái chén, đem chất lỏng trong bát dược đổ vào trong chén, cuối cùng lại vẩy lên một chút xạ hương phấn.

Không bao lâu sau, bát dược màu hoa đỏ kia chậm rãi ngưng tụ thành hình dạng như keo.

Đường nương hài lòng nở nụ cười,” rốt cục đại công cáo thành(3)! Sắc trời cũng đã tối , thời gian vừa vặn thật tốt.”

“Đây là cái gì?” Lí Liên Nhi vừa tới gần, ngửi được một mùi nồng đậm làm cho đầu nàng có chút choáng váng .

“Đây chính là ta nghĩ rất lâu, thật vất vả mới nghiên cứu ra, phương thuốc bí truyền dùng để mê hoặc nam nhân .” nàng chính là thập phần đắc ý, thứ này có thể làm nam nhân ham muốn tình dục, cho dù là giống như thánh nhân Liễu Hạ Huệ(5) cũng ngăn cản không được.

Nàng nghĩ muốn…… Lí Liên Nhi phải hạ trọng dược mới được.

Đường nương tay cầm bút dính ngưng cao tô lên đôi môi đỏ mọng Lí Liên Nhi, “Đến đây! Đem cái yếm cũng cởi.”

“ Hả!” ngón tay cứng ngắc cởi bỏ dây buộc.

Khiến cho nàng chịu lạnh không phải không đạo lý, ngưng cao này vừa mới chế thành, nếu nhiệt độ cơ thể rất cao khả năng lây dính sẽ giảm xuống.” như vậy là có thể , trước tiên mặc quần áo vào. Ta đi thỉnh Hướng gia lại đây, ngươi nắm chắc thật tốt cơ hội lần này, ta như vậy lo lắng giúp ngươi, đừng làm cho ta uổng phí tâm cơ.”

Áp chế cảm giác kỳ dị đang nảy sinh trên da thịt, Lí Liên Nhi cầm tay Đường nương , ” Ân! Ta sẽ. Cám ơn ngươi!” nàng vô cùng cảm kích.

“ Đừng khách khí .” Đường nương tung một nụ cười thần bí.

_____________________

(1) đây là cách gọi giữa các kỹ nữ với nhau

(2) Nhuyễn ngọc ôn hương [软玉温香] : “Nhuyễn” [软] : Dịu dàng ; “Ngọc” [玉], “Hương” [香] : cách gọi khác dành cho con gái. Miêu tả người con gái trẻ tuổi thân thể trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp.

(3)ý là thành công rồi đó ^^

(4) đây là một nhân vật trong lịch sử TQ mệnh danh là chính nhân quân tử^^…..Liễu Hạ Huệ một hôm dừng chân nghỉ qua đêm trước cổng thành, có một phụ nữ cũng đến trú chân. Trời lạnh người phụ nữ này bị cảm lạnh rét cóng, Liễu Hạ Huệ liền cởi áo mình ra khoác lên người cô ta rồi ôm vào lòng để cô ta hết lạnh, mà trong lòng không hề có một chút tà tâm. Lại có lần Liễu Hạ Huệ ngồi xe ngựa với đàn bà, đi cả quãng đường dài mà mắt ông chỉ nhìn thẳng chứ không hề liếc ngang lần nào.( theo wikimedia)

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trong khoảng thời gian chờ hắn , Lí Liên Nhi ngồi ở trên giường rơi vào trầm tư. Vì điều gì dẫn đến tình trạng này, nàng thật đã muốn bất lực, chỉ cầu cho nguyện vọng của mình trở thành sự thật……

Đem thể xác và tinh thần đều hiến dâng cho hắn, hắn sẽ yêu nàng sao?

Tiếng bước chân trầm ổn chậm rãi tới gần, nàng khẩn trương cả người ngồi thẳng lên.

Hắn đã đến!

Hướng Hách Nhật bước tiến vào bên trong liền nhịn không được nhíu mày, một cỗ hương vị kỳ quái xông vào mũi, mới vừa rồi trên người Đường nương mơ hồ cũng có hương vị này, chính là không nồng đậm đến vậy.

“ Nghe nói ngươi tìm ta?” thấy nàng vẻ mặt hoảng hốt, hắn chạm vào khuôn mặt nàng.

Lí Liên Nhi sợ tới mức nhảy dựng lên, “ Nha!”( Yue: chữ nha nghỉa là ừ ^^)

Hắn nhặt lên chiếc khăn tay bị nàng đánh rơi xuống , ” Làm sao vậy?”

“Không, không có, vừa rồi ta không nhận ra ngươi đi vào.” nàng tiếp nhận khăn tay, “Cám ơn!”

Tâm tình của hắn không tồi, có phải bởi vì Lữ Lử Thanh hay không?

“ Ngươi lau cái gì thế?”

” Chỉ là hương liệu bình thường, ngươi không cần để ý.” nàng chột dạ giải thích, không thể nói thực ra đó là dùng để mê hoặc hắn gì đó đi?

Hướng Hách Nhật không hỏi nữa, đôi mắt đen tinh tế như ban ngày chăm chú nhìn kỹ người con gái trước mắt .” Ngươi mặc như thế này quả thực rất đẹp.”

“Thật không……” Lí Liên Nhi hốt hoảng cười.

“ Có lẽ ngươi không biết sức quyến rũ chính mình, đối với ánh mắt nam nhân mà nói, ngươi rất đẹp!” viên ngọc này thật sự làm cho hắn kinh diễm.

“ Vậy ngươi thích không?” nàng cố lấy hết dũng khí hỏi hắn.

Hắn trầm ngâm au một lúc lâu, “Chỉ cần là nam nhân đều thích.” hắn không ngại lấy lòng nàng.

Như vậy thì tốt rồi……

Biết rõ hắn chỉ là nói cho có lệ với nàng, nhưng vẫn là trong lòng nàng rất vui.

“ Nếu thích, vậy ngươi hãy chạm vào ta.” nàng đón nhận ánh mắt kinh ngạc từ hắn , cầm lấy bàn tay ấm áp của hắn đặt lên da thịt trắng nõn của mình đang khẩn trương phập phồng trước ngực, không cho hắn rút ra. (Sue: Tỷ này gan gớm….Yue: ờ công nhận =.=” òa ko edit H đâu òa, ngừi ta còn chong xáng mà Sue: *đạp* cút)

Chưa chờ hắn mở miệng nói, nàng đã giành nói trước, “Đây là khóa học cuối cùng!”

Nàng chậm rãi trút đi xiêm y trên người,” ta biết nhiệm vụ của ta, thân là một kỹ nữ cũng không thể từ chối việc nam nữ, phải làm như thế để phát triển Phong Nguyệt các, ngươi nói có phải hay không? Nếu phải có người đến dạy ta, ta hy vọng người đầu tiên là ngươi.” Đôi mi dài khẽ lay động , trong mắt lộ vẻ yêu say đắm nồng đậm .

Người đầu tiên? Hắn nhíu mày.

Điều này không được phép , nàng còn muốn cùng nam nhân khác……

Không biết vì cái gì, hắn không thích nàng có loại ý nghĩ này. (Sue: Chúc mừng a vào giao đoạn tự ngược đầu tiên …Yue: *chát chát*…khìn nè Sue: rút dao ra chém, dám tát ta ah)

Trong đầu hắn chưa từng có ý niệm bảo nàng đi hầu hạ nam nhân. Nàng không giống như bé gái mồ côi kia, mà là nữ tử thế gia thanh danh trong sạch, cho dù ở kỹ viện, hắn cũng sẽ sắp xếp hộ vệ bảo hộ an toàn cho nàng, cho nên hắn không cần phải làm như thế.

“Ngươi không cần hầu hạ bất luận kẻ nào, bao gồm ta.” hắn nghĩ muốn đẩy nàng ra khi bóng dáng nàng đến gần, tâm tình trở nên khó chịu lại bị mùi hương trên người nàng cuốn lấy, dục vọng bất ngờ trỗi dậy.

“ Nhưng ta muốn làm.” nàng giấu đi vẻ ngượng ngùng, sắm vai thành một nữ nhân dâm đãng phóng khoáng , kiễng mũi chân, đôi môi mềm mại của nàng chạm vào bạc môi hắn chỉ nghe như đánh tới một tiếng. ” nga –”

Đau!

Không kịp suy nghĩ, hắn tự động chế trụ gáy của nàng , không quan tâm đến sự ngốc nghếch của nàng, nhẹ nhàng tách môi nàng ra như muốn hút lấy hết hương vị ngọt ngào trong miệng, trên đôi môi đỏ mọng ấy hương thơm thật nồng nàng, khiến hắn càng tiến vào thật sâu để thăm dò.

Hắn nhắm mắt lại, hối hận đã muốn không kịp, chỉ có thể dựa vào bản năng dục vọng hôn trụ nàng, phảng phất ở sâu trong nội tâm sớm muốn làm như vậy .

Hắn không thể không thừa nhận, đối hắn mà nói, nàng vốn không hiểu lực hấp dẫn của chính mình.

Chóp mũi xinh xắn trở nên ửng hồng chạm vào chóp mũi hắn mạn chỉ bạc bọt nước nhẹ nhàng hòa vào nhau, hỗn mật mùi hoa cùng môi đỏ mọng ngọt ngào , từng ngụm từng ngụm, chậm rãi mút cắn nhấm nháp lấy.

Hắn hảo ôn nhu, hảo ôn nhu……

Nụ hôn này làm cho hai người đều mất hồn, tựa như thế giới này chỉ còn lẫn nhau.

Vì cái gì mà con người ôn nhu này muốn đẩy nàng ra, chỉ vì không thương sao? Nàng không tin, hắn đối nàng hảo, đối của nàng ôn nhu không có khả năng không có lấy nửa điểm tình yêu.

Nàng leo lên hắn, muốn dùng thân thể mềm mại đang khẩn trương ở trên người hắn khơi gợi cảm giác ham muốn của hắn, trong đầu vang lên câu nói Đường nương trước khi đi nói — nữ nhân mềm mại đáng yêu là vốn trời sinh .

Này hôn liên tục đến hai người đều thở không nổi mới chấm dứt.

“Ta nghĩ muốn ngươi.”

Ngón tay run run rút đi quần áo trên người, liền ngay cả cái yếm, tiết khố cũng không giữ lại, tựa như trẻ con mới sinh như đối hắn không hề giữ lại cái gì cũng chỉ để được hắn yêu.

“ Liệt Nguyệt…… Ngươi không nên làm như vậy.” Hướng Hách Nhật thở dài.

Nàng chấn động, giờ phút này mới ý thức được ở hắn trong mắt, nàng là Liệt Nguyệt……

Hắn trước mắt rõ ràng thấy nàng run lên nhè nhẹ, thân thể ngượng ngùng có bao nhiêu khẩn trương, chờ mong nếu tình yêu của nàng bị cự tuyệt, sẽ lại làm cho nàng tổn thương.

Hé mở dung nhan yếu đuối kia làm cho hắn không thể cự tuyệt, cũng không nghĩ sẽ cự tuyệt.

“ Loại sự tình này ta nên chủ động.” âm thanh khàn khàn vừa ra, nàng lập tức bị chặn ngang ôm lấy.

“ A–”

“Không nghĩ tới ngươi lớn mật như thế, đáng tiếc ngươi trời sinh không phải này khối liêu.” hắn dùng tay áo quấn lấy thân mình nàng đang rét run, cánh tay như ôm trẻ mới sinh ôm nàng vào trong lòng, sau đó hướng đầu giường đi tới.

Hắn nhẹ nhàng đem nàng đặt ở trên giường, đôi mắt chưa từng rời khỏi nàng.

Cá tính quật cường so với vật phẩm dễ vỡ còn dễ dàng tổn thương hơn Liệt Nguyệt a…… Hắn hiểu được nỗi thống khổ của nàng đến từ chính hắn, chính như đối với Lữ Lử Thanh hắn cũng rất đau.

Này chính là thương hại — hắn nói như vậy thuyết phục chính mình.

Ngón tay cởi bỏ y phục của nàng , một cái hôn lại hạ xuống.

Nếu nàng là Lữ Lử Thanh thì thật tốt biết bao…… Khả dĩ hắn biết rõ, này không phải hắn khát vọng nữ nhân, mà là hắn đồng bệnh tương tư với Liệt Nguyệt.

“ Nhật……” nàng ưm một tiếng, không suy nghĩ đáp lại hắn, làm cho lưỡi hắn tham nhập vào cùng nhau dây dưa.

Nụ hôn tinh tế nhẹ nhàng di chuyển, đi tới chiếc cổ xinh đẹp của nàng, in lại dấu hôn nhạt, lơ đãng chạm vào cặp nhũ hoa ửng hồng trước ngực khiến chúng càng trở nên căng cứng .

“ A –“ thân thể dâng lên một cỗ hỏa nhiệt, làm nàng co rúm lại.

“Đừng sợ, hãy thoải mái.” hắn nhẹ nhàng nói, không nghĩ sẽ lộng thương nàng.

Mái tóc đen dài phủ lên bộ ngực căng đầy của nàng , hai cặp nhũ hoa ẩn hiện mơ hồ, bụng trắng nõn nà, nhung tơ giữa hai chân thưa thớt hiện ra ở trước mắt hắn, gương mặt nhã nhặn nay nhiễm sắc dục mà càng thêm mê người.

“ Ta không sợ.” nàng không muốn thừa nhận, giãy dụa đứng dậy ý đồ gục hắn. Cùng nàng so với ở dưới, hoảng sợ vì hắn trên người quần áo đầy đủ, chỉ e hắn thay đổi chủ ý.

Hắn cũng không ngăn cản, mặc cho nàng ở hắn trên người sờ soạng, cởi bỏ vạt áo.

Hắn muốn biết nàng sẽ làm như thế nào.

Nàng run rẩy lấy tay cởi ngoại sam màu lam, đập vào mắt là màu da sẫm nhạt cùng nữ nhân da thịt trắng noãn có chút bất đồng, lại ánh lên màu sắc mạnh mẽ.

Đẹp quá! Nàng trong lòng trung phát ra sợ hãi than, xem thẳng mắt.

“ Ngươi còn muốn tiếp tục xem đi xuống?” hai người cởi sạch quần áo khí lạnh ở ban đêm mà nói tuy là mát, cũng không phải là một chuyện tốt. Hắn liền đùa một câu để đánh thức nàng.

Nàng đột nhiên lắc đầu, tiếp theo cúi người ôm chặt hắn –

Nàng cùng hắn hô hấp phập phồng chặt chẽ tương liên, ở lẫn nhau thân thể thân trên sẽ tới của nàng cẩn thận, hắn rắn chắc, phảng phất thân thể không phải chính mình , đây là loại chuyện làm người ta mặt đỏ tâm động .

Lỗ tai trở nên ửng hồng liền tựa vào ngực trái hắn nghe nhịp đập trầm ổn , làm cho nàng có chút nhớ nhung khóc.

“Đứa ngốc.” hắn khẽ nói,trong lúc đó ngón tay hắn xuyên mái tóc dài đen nhánh , dành cho nàng sự an ủi.

Nâng lên dung nhan kinh diễm của nàng , bạc môi hạ xuống, làm cho nàng nghĩ đến hắn muốn hôn môi nàng,nhưng lại không nghĩ tới hắn lại đẩy đi những sợi nhung tơ mềm mại tìm thấy nơi bí ẩn đầy xinh đẹp của nàng, liền giữ lại nhẹ nhàng cắn mút……

Hắn dùng sức, đem nàng tiến tới dục vọng cực lạc ở thiên đường.
Bình Luận (0)
Comment