Mấy trăm người trong YY thậm chí vẫn còn đó, tất cả đều ở lại phòng của Bang Rau Nhỏ để hóng chuyện.
Đoạn Chi Thời tiếp quản phòng livestream của Trì Chân, cũng không đổi lại, trực tiếp nói: "Mọi người giải tán đi, làm thêm một nhiệm vụ hàng ngày nữa là sắp tắt livestream rồi."
[? Hôm nay là thứ Bảy mà, không livestream đến mười hai giờ sao mà chấp nhận được?]
[Không phải chứ, Tiểu Trì vừa mới livestream chẳng phải còn phủ nhận việc đến nhà Vô Tẫn Thời chơi sao?! Trời ơi!]
[Giấu đầu lòi đuôi!]
[Vô Tẫn Thời không phải ở Đàn Thành sao?! Hai người không phải yêu xa sao?! Chạy xa thế!]
Đoạn Chi Thời bắt đầu bịa chuyện: "Ừm? Tiểu Trì đến Đàn Thành có việc. Việc gì ư? Một số việc liên quan đến học tập, tôi cũng không rõ lắm. Tại sao ban đầu không nói? Sợ các bạn nói chúng tôi bán hủ quá đáng. Đúng không, đến nhà bạn ở một đêm có gì đâu. Nhưng một số cư dân mạng thích suy nghĩ lung tung, rồi lại nói chúng tôi bán hủ."
[Tôi tin anh mới là lạ]
[Đúng là bán hủ mà, tôi đã nói rồi, đội ngũ đứng sau CZ Tiểu Trì viết kịch bản rất giỏi, có thời gian biểu rõ ràng đó]
[Bây giờ những người làm livestream, làm video ngắn đều viết kịch bản cả, mọi người không biết sao?]
[Người không ship xin vui lòng đi chỗ khác chơi]
[Ship chứ sao không ship, ít nhất người ta viết kịch bản có tâm, tôi thích xem]
[Chắc chắn là thật, con người Tiểu Trì, một mình livestream và khi có Vô Tẫn Thời ở bên cạnh, khác nhau quá nhiều!]
[Ê nhưng mà, CZ Tiểu Trì cậu quên cậu mới là streamer sao? Cậu không quay lại phòng livestream của mình thì cậu làm gì vậy?!]
Trì Chân đương nhiên nhớ mình mới là streamer, nhưng, ít nhất là tối nay, cậu đã hoàn toàn mất hết dũng khí để quay lại trước camera.
Thanh Thiên Ngoại mở mic, rất chân thành: "Còn ai chưa làm nhiệm vụ hàng ngày không, có thể nhanh chóng làm xong không? Làm xong rồi, tập hợp ở bí cảnh bang hội, có chút chuyện."
Đoạn Chi Thời đâu còn tâm trí làm nhiệm vụ hàng ngày, chỉ là thời gian tắt livestream của Trì Chân chưa đến, để kéo dài thời lượng, anh điều khiển nhân vật Khinh Chu Dĩ Quá, Trì Chân thì dùng nick của Vô Tẫn Thời, hai người cùng với Chị Chó, Vi Vũ, Thiên Vũ lập đội, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày.
Lúc này, YY vẫn còn mấy trăm người.
Đoạn Chi Thời không cho phép những người này ở lại nữa, trực tiếp nói: "Muốn xem livestream game thì vào phòng livestream CZ Tiểu Trì, tặng hoa và like, đừng ở YY hóng chuyện nữa, cảm ơn."
Cả Bang Rau Nhỏ trực tiếp nhảy xuống phòng khóa bên dưới, vô cùng vô tình.
Mọi người: "..."
Nhanh chóng vào phòng livestream trên Boluo Live.
Cả nhóm Bang Rau Nhỏ tụ tập tại bí cảnh bang hội.
Thanh Thiên Ngoại mở mic, vẫn rất chân thành: "Vốn dĩ hôm nay chúng ta đã sắp xếp một hoạt động kỷ niệm vô cùng cảm động, chuẩn bị cùng bang hội du ngoạn khắp Vấn Đạo Thanh Thiên. Mỗi khi đến một địa điểm, chúng ta sẽ tặng một pháo hoa cho phu—à không, ý tôi là Thời Thần của chúng ta. Nhưng không ngờ hoạt động game tối nay lại vô cùng bận rộn, tôi nghĩ mọi người đều mệt rồi, nên chúng ta sẽ rút gọn hoạt động mừng sinh nhật này, nhanh chóng bắn pháo hoa đi nhé, mọi người đồng ý không?"
Chị Chó chân thành: "Tôi đồng ý."
Sát Phá Lang chân thành: "Em còn có thể tắt máy sớm hơn để làm bài tập, tốt quá."
Thiên Vũ nghi hoặc: "Không phải chưa đến mười giờ sao?"
Sát Phá Lang: "Suỵt, nói nữa thì không lịch sự rồi, Tiểu Thiên."
Cả nhóm bang Rau Nhỏ xếp hàng, lần lượt bấm chọn Vô Tẫn Thời và bắn pháo hoa "Xuân Thụ Mộ Vân".
Pháo hoa trong Vấn Đạo Thanh Thiên không chỉ có loại đắt tiền "Một đời, một kiếp, một đôi người", mà còn có loại khác tên là "Xuân Thụ Mộ Vân", giá một vạn linh thạch, tương đối bình dân, đương nhiên hiệu ứng cũng không lộng lẫy bằng, chỉ là một vòng pháo hoa hình trái tim, không có hiệu ứng đặc biệt. Bạn bè thân thiết thường thích bắn "Xuân Thụ Mộ Vân" để chúc mừng nhau hơn.
[Hệ thống] Người chơi [Khinh Chu Dĩ Quá] đã đốt pháo hoa "Xuân Thụ Mộ Vân" cho người chơi [Vô Tẫn Thời] tại bí cảnh bang hội. Cây xuân vẫy gọi, mây chiều bao la, cùng nhau nâng chén rượu, lại cùng dạo trời xanh. Chư vị Tiên Quân có thể đến bí cảnh bang hội, cùng chứng kiến tấm chân tình sâu sắc của Tiên Quân [Khinh Chu Dĩ Quá].
[Hệ thống] Người chơi [Thanh Thiên Ngoại] đã đốt pháo hoa cho người chơi [Vô Tẫn Thời]—
Liên tục, từng quả một, rất nhanh, Vô Tẫn Thời đã bị nhấn chìm trong biển pháo hoa trái tim khổng lồ.
Cả nhóm bang Rau Nhỏ nhanh chóng spam "Chúc mừng sinh nhật", hoàn thành nhanh chóng quá trình.
"Được rồi, ai muốn offline thì có thể offline rồi, mệt rồi thì giải tán đi." Thanh Thiên Ngoại chân thành nói, rồi làm gương, là người đầu tiên offline.
Khinh Chu Dĩ Quá offline thứ hai, Vô Tẫn Thời offline thứ ba.
[Hoá ra hôm nay là sinh nhật của Vô Tẫn Thời!]
[Thảo nào cục cưng Tiểu Trì lại xuất hiện ở nhà Vô Tẫn Thời!]
[Mẹ ơi! Con ship được thật rồi!]
Đoạn Chi Thời nói: "Ừ, hôm nay là sinh nhật tôi. Sao, có ai muốn tặng quà mừng sinh nhật tôi không? Cảm ơn 'Tiểu Trì đẹp trai nhất' đã tặng bom trái cây, cảm ơn 'Vô Tẫn Thời lại hạnh phúc rồi' đã tặng bom trái cây, cảm ơn các ông chủ 'Tiểu Trì là chồng tôi', 'Cục cưng Tiểu Trì, 'Vô Tẫn Trì Trì Lai thật hơn cả não tôi' đã tặng bom trái cây, cảm ơn—"
[Đm! Sao anh chỉ đọc ID của fan couple vậy!]
[Lại còn đọc ID khen Tiểu Trì nữa!]
[Sao, ID người bình thường như chúng tôi không xứng được đọc à? Chán ghê]
Đoạn Chi Thời vừa nhìn bình luận vừa giải thích: "Ông chủ tặng quà nhiều quá, đọc có chút không xuể, xin lỗi, mắt nhìn thấy gì thì đọc cái đó thôi. Cảm ơn 'Các người kết hôn tại chỗ đi' và 'Tôi bao vé máy bay tìm chồng' đã tặng bom trái cây—"
Trì Chân thấy tình hình càng lúc càng không thể kiểm soát được, đứng trước bàn học điên cuồng ra hiệu cho Đoạn Chi Thời. Đoạn Chi Thời đọc một lượt, mới cười nói: "Đừng tặng nữa các ông chủ, sắp tắt livestream rồi. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ streamer, vô cùng cảm kích."
Đoạn Chi Thời vừa tắt livestream, tin nhắn của Vu Hàn Thanh lập tức đến.
[Thanh Thiên Ngoại: Mẹ kiếp nhà ông!]
[Thanh Thiên Ngoại: Sao ông không trực tiếp khoe quà sinh nhật Tiểu Trì tặng trong livestream luôn đi?!]
[Thanh Thiên Ngoại: Trưa mai có rảnh không? Mời hai người ăn một bữa.]
[Vô Tẫn Thời: Không rảnh, em ấy sáng mai đã về Nam Châu rồi.]
[Vô Tẫn Thời: [Ảnh 1]]
[Vô Tẫn Thời: [Ảnh 2]]
[Vô Tẫn Thời: [Ảnh 3]]
[Vô Tẫn Thời: Tiểu Trì tặng đó, đẹp không? Ánh mắt tốt thật, rất hợp với tôi.]
[Vô Tẫn Thời: Giữ bí mật chút, tôi thấy khoe quà sinh nhật trong livestream không hay lắm]
[Thanh Thiên Ngoại: Đụ! Ông còn là người không vậy! Ba mươi tuổi đầu mà nhận đồng hồ hàng hiệu của đứa nhóc đi làm thêm!]
[Thanh Thiên Ngoại: Nếu không phải bạn ông thì tôi đã muốn báo cảnh sát rồi! Cái đồng hồ mấy vạn tệ đó! Tiểu Trì sẽ không bị ông lừa sạch tiền đấy chứ?!]
Lừa ư?
Đoạn Chi Thời cảm thấy mình không lừa Trì Chân, nhưng đúng là hơi không phải người thật.
Anh nhìn Trì Chân đang đứng bên cạnh, căng thẳng nhìn chằm chằm vào màn hình livestream đã chuyển sang màu xám xịt. Anh không kìm được kéo cậu xuống, đặt lên đùi mình, hôn lên má cậu, hỏi: "Căng thẳng gì vậy?"
Trì Chân đỏ mặt, không nói nên lời.
Đoạn Chi Thời nói giúp cậu: "Lo tôi đọc bậy ID trên livestream hay lo em chạy đến tìm tôi bị phát hiện? Yên tâm đi, càng quang minh chính đại thì những người này càng phải lầm bầm trong lòng. Mai livestream, em cứ phớt lờ những bình luận nhắc đến chuyện hôm nay, sẽ nhanh chóng qua thôi."
Thực ra Trì Chân không hề căng thẳng chuyện livestream, cậu chỉ là, đơn thuần căng thẳng thôi, nhưng cậu vẫn gật đầu.
Đêm đó, Trì Chân tắm rửa xong, thay bộ đồ ngủ cotton mà Đoạn Chi Thời đưa cho. Nó hơi rộng, cậu xắn tay áo lên, rồi lên giường nằm. Trước khi ngủ, cậu cuối cùng cũng lấy hết can đảm mở WeChat, phát hiện nhóm Bang Rau Nhỏ vẫn im lặng một cách kỳ lạ.
Trì Chân: "..."
Chỉ có Vi Vũ gửi cho cậu vài tin nhắn.
[Vi Vũ: Suy nghĩ kỹ đi]
[Vi Vũ: Đừng có yêu đương mù quáng]
[Vi Vũ: Nhớ tự bảo vệ mình]
[Vi Vũ: Sau này để anh ta tìm cậu, cậu đừng tìm anh ta!]
Trì Chân ngớ người.
Cậu đang ôm điện thoại ngẩn người thì Đoạn Chi Thời gõ cửa bên ngoài.
Trì Chân vội vàng nói: "Mời vào, em vẫn chưa ngủ."
Cậu vội ngồi dậy, Đoạn Chi Thời mang một cốc nước vào, đặt trên đầu giường.
"Xem gì vậy?" Đoạn Chi Thời hỏi, liếc thấy màn hình điện thoại đang mở WeChat.
Trì Chân cúi đầu: "Không, không có gì..."
Đoạn Chi Thời hỏi: "Sáng mai mấy giờ xuất phát?"
"Chín rưỡi ạ." Trì Chân đáp.
Vé tàu chín rưỡi, hơn tám giờ đã phải xuất phát rồi.
Đoạn Chi Thời nhìn cậu chằm chằm, nói: "Lần sau tôi sẽ đến tìm em, em phải học, phải livestream, bận quá."
Trì Chân ngước mắt nhìn anh: "Anh phải tăng ca, cũng khá bận rộn... Em, em có thể làm bài tập trên xe, thực ra cũng không khác gì..."
Đoạn Chi Thời cười: "Chỉ cần tôi rảnh, cuối tuần tôi sẽ đến tìm em, được không? Không thể để bé con chạy đi chạy lại, như vậy thì tôi quá không phải người rồi."
Trì Chân do dự một lát, hỏi: "Người trong bang sao lại bình tĩnh vậy, không hỏi một tiếng nào..."
Đoạn Chi Thời bật cười: "Trừ Thiên Vũ, những người khác trong lòng đều rất rõ, có gì mà phải hỏi? Thiên Vũ thì càng không cần hỏi, cậu ấy không quan tâm những chuyện này. Vi Vũ có tìm em nói gì không?"
Trì Chân trợn tròn mắt, ngạc nhiên: "Sao anh biết?!"
Đoạn Chi Thời nhướng mày: "Thật sự đã nhắn tin riêng cho em à? Tôi đoán cô ấy chắc đã dặn dò hoặc cảnh cáo em điều gì đúng không?"
Trì Chân gần như muốn nghi ngờ Đoạn Chi Thời đã lén xem điện thoại của mình.
Vi Vũ đã nhắn tin riêng cho Trì Chân hai lần: một lần trong thời gian diễn ra giải đấu Vấn Đạo, cảnh báo cậu tuyệt đối đừng phát triển ra ngoài đời thực; một lần là hôm nay, dặn dò cậu phải giữ đầu óc tỉnh táo.
"Tôi đoán thôi." Đoạn Chi Thời liếc nhìn điện thoại của Trì Chân, "Vi Vũ này, chơi game chủ yếu là để tìm niềm vui. Em không nhận ra sao? Trừ em và Sát Phá Lang, cô ấy đối xử với tất cả những người khác giới đều như nhau."
"Ơ?" Trì Chân bối rối.
"Sát Phá Lang còn là một đứa trẻ, có thể hiểu được. Còn em ư... Tôi luôn cảm thấy cô ấy coi em như bạn thân giống Thanh Nịnh vậy..." Nói đến đây, Đoạn Chi Thời không kìm được cười, "Vì em quá tốt. Ngay cả trong game, cô ấy đối xử với em như vậy, truy sát em, nhưng em vẫn bao dung cô ấy, chân thành, tốt bụng như nhau cả trong game lẫn ngoài đời."
Trì Chân bị khen đến mức ngây người.
"Cô ấy dặn dò em điều gì?" Đoạn Chi Thời hỏi.
Trì Chân nói: "Bảo em tự bảo vệ mình, suy nghĩ kỹ, đừng đến tìm anh, để anh đến tìm em... Em vừa thấy tin nhắn, vẫn còn hơi mơ hồ, không hiểu ý chị ấy là gì..."
"Đứng ở vị trí của một người bạn thân thì sẽ hiểu thôi." Đoạn Chi Thời véo má cậu, "Nếu tôi là bạn của em, tôi cũng sợ em bị người ta lừa mất. Tìm một người bạn trai ba mươi tuổi trong game, bỏ ra một nửa số tiền tiết kiệm để mua quà cho anh ta, ngồi tàu cao tốc chín tiếng đồng hồ đến tìm anh ta, vừa đến đã bị anh ta dùng lời ngon tiếng ngọt lừa phỉnh, ở lại nhà anh ta—"
Mặt Trì Chân đỏ bừng như muốn nhỏ máu.
Đoạn Chi Thời mềm lòng, nhẹ giọng hỏi: "Vi Vũ đã cảnh báo em rồi, em cũng đã chứng kiến Hàn Kiếm Ảnh khác xa một trời một vực giữa trong game và ngoài đời, vậy mà em vẫn dám đồng ý với tôi?"
Trì Chân không nói nên lời. Cậu nhìn sống mũi, vầng trán của Đoạn Chi Thời ngày càng gần.
Đoạn Chi Thời khẽ hôn lên môi cậu, ngậm lấy, m út nhẹ, thì thầm như mê hoặc: "Tại sao vẫn dám đồng ý với tôi?"
Trì Chân chỉ cảm thấy eo mình mềm nhũn như bông, không thể ngồi vững, cậu không thể trả lời, cậu chỉ có thể nắm chặt lấy cánh tay Đoạn Chi Thời bằng cả hai tay.
Lại là kẹo mạch nha ngọt ngào dính dính, vị ngọt thấm thẳng từ đầu lưỡi vào tận đáy lòng, ngọt đến mức khiến Trì Chân đầu óc choáng váng.
"Là vì rất thích tôi sao?"
Đoạn Chi Thời tàn nhẫn lùi lại, lấy đi viên kẹo, tra hỏi như tra hỏi tội nhân, liên tục ép hỏi.
"Thích đến mức không thể từ chối sao?"
Muốn kẹo quá.
Trì Chân nắm chặt quần áo của Đoạn Chi Thời, chỉ có thể gật đầu, vô liêm sỉ thừa nhận: "...Thích, rất thích."
Đoạn Chi Thời ôm chặt lấy cậu, khen ngợi câu trả lời thành thật của cậu, và trao phần thưởng.
Anh cho cậu rất nhiều kẹo, nhiều đến mức cậu không thể chịu đựng được.
Sau đó, Đoạn Chi Thời bế cậu vào phòng ngủ chính, lừa cậu, nói rằng không quen phòng khách, chỗ này có người khác ngủ rồi, thấy không thoải mái.
Anh đặt Trì Chân lên giường của mình, cúi xuống, thở hổn hển, sám hối một cách không đáng tin chút nào, nói rằng mình không phải người, nhưng hôm nay là sinh nhật anh, xin Trì Chân tặng anh một chút phần thưởng.
Anh cần một chút ngọt ngào, anh muốn ăn kẹo.
Đầu óc Trì Chân dính như kẹo mạch nha chảy ra dưới nhiệt độ cao, hoàn toàn không thể suy nghĩ.
Chỉ có thể mặc kệ anh làm càn.
Nhiệt độ trong khoang miệng con người là 37 độ C, hôn, vuốt v e, ngậm, li3m, đủ để làm tan chảy kẹo mạch nha, đủ để kẹo mạch nha tỏa ra mùi thơm ngọt ngào dính dính, đủ để kẹo mạch nha biến dạng, méo mó, tan chảy, dính lại, cuối cùng biến thành siro, cứ thể trào ra.
"Sinh nhật vui vẻ."
Trước khi chìm vào giấc ngủ, Trì Chân lẩm bẩm.
-----------------
Tác giả có lời muốn nói:
PS: Lời nói của pháo hoa Xuân Thụ Mộ Vân được lấy ý từ bài thơ của Đỗ Phủ, còn lời nói của pháo hoa Một Đời Một Kiếp Một Đôi Người trước đó thì lấy ý từ những câu thơ trong Kinh Thi, hình như tôi đã quên nói. Trong game, một số mô tả nhiệm vụ cũng có lấy ý từ các câu thơ.