Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo

Chương 124

Đoạn ngắn 5: Khách sáo quá rồi.

 

Sau khi có kết quả trúng tuyển, hai giờ chiều, Trì Chân mở livestream, tiêu đề phòng livestream: Mở sớm, tối nay xin nghỉ.

 

[CZ tiểu Trì, chúng tôi còn là người xem ruột của cậu không thế?]

 

[Cậu còn nhớ mở livestream à?]

 

[Tình yêu rồi cũng sẽ biến mất đúng không?]

 

Trì Chân mặt đơ ra: "Sao vậy?"

 

[Sáng nay sao không livestream lúc tra kết quả trúng tuyển? Hả?]

 

[Còn trốn đi lén lút đốt pháo hoa với Vô Tẫn Thời nữa? Hả?]

 

[Nghe nói Vô Tẫn Thời cuối cùng cũng "đá bung cửa tủ*" rồi à?]

 

*踢开柜门" (tī kāi guìmén) là một thành ngữ tiếng Trung Quốc mang ý nghĩa công khai xu hướng tính dục của bản thân.

 

[Sao? Có phải biển hiệu đại fan siêu thoại Vô Tẫn Trì Trì Lai của tôi không đủ lấp lánh không? Sao không cho tôi xem?]

 

[Khách sáo quá rồi!]

 

Trì Chân giải thích: "Vì tôi sợ trượt, hơi ngại livestream trước mặt nhiều người như vậy, định tự mình tra trước rồi mới báo cho mọi người."

 

"Không có lén lút đốt pháo hoa, là người trong bang cùng tôi ăn mừng. Mọi người đều ném pháo hoa cho tôi, không phải chỉ có Vô Tẫn Thời."

 

[Nói bậy! Đến giờ này rồi! Cậu còn không nhận!]

 

[Chỉ có một mình Vô Tẫn Thời đốt pháo hoa Một Đời Một Kiếp Một Đôi Người!]

 

[Người khác đốt cho cậu toàn là Xuân Thụ Mộ Vân!]

 

Trì Chân đương nhiên sẽ không thừa nhận: "Thần Thời lỡ tay thôi, thật đấy, anh ấy nói trong túi anh ấy có rất nhiều pháo hoa Một Đời Một Kiếp Một Đôi Người. Sau đó anh ấy cũng ném một quả Xuân Thụ Mộ Vân mà, mọi người không thấy ảnh chụp màn hình à? Thật sự rất đẹp."

 

"Nếu không tin thì có thể hỏi người của bang Rau Nhỏ chúng tôi. Lát nữa sẽ làm nhiệm vụ hàng ngày, đánh một phó bản tông môn ngẫu nhiên."

 

Độ khó của phó bản tông môn ngẫu nhiên tuần này không cao, bang Rau Nhỏ chỉ mất một tiếng rưỡi là đánh xong. Trì Chân bắt đầu làm nhiệm vụ hàng ngày, trồng rau, đi chợ giao dịch.

 

[Ê? Tối nay xin nghỉ à? Chiều nay livestream đến mấy giờ?]

 

[Đánh một phó bản 10 người đi, CD làm mới rồi]

 

Trì Chân lắc đầu: "Không đánh phó bản 10 người đâu, sợ rắc rối, không đợi được, tối nay có chút việc."

 

[Cái gì? Mới có ba rưỡi thôi! Phó bản 10 người dù có lo lắng đến mấy, ba tiếng cũng thừa sức đánh xong rồi chứ!]

 

[Không đánh phó bản, vậy thì đánh một trận chiến trường đi, muốn xem.]

 

Trì Chân vẫn lắc đầu: "Không đánh chiến trường, đánh chiến trường phải tập trung tinh thần, bây giờ hơi không thể tập trung được, trạng thái không tốt, thôi đừng đánh nữa."

 

[Á à? Tối nay làm chuyện gì chính sự vậy?]

 

[Căng thẳng thế, hẹn hò với Vô Tẫn Thời à?]

 

[Tối nay có việc, căng thẳng trước mấy tiếng, ừm, là sắp gặp mặt phụ huynh rồi à?]

 

Trì Chân cứng đờ hai giây, sau đó như không có chuyện gì phủ nhận: "Không có, đừng nói bậy."

 

[Ồ? Cậu phải thành thật với chị, chị sẽ chỉ cho cậu những điều cần chú ý khi gặp mặt phụ huynh. Dù sao thì chị cũng đã gặp mặt phụ huynh của bạn trai rồi mà.]

 

[Trời ơi, cục cưng Tiểu Trì mới mấy tuổi mà đã gặp mặt phụ huynh rồi!]

 

[Vô Tẫn Thời ăn cỏ non rồi! Tôi phải báo cảnh sát thôi!]

 

Đoạn Chi Thời đang tăng ca trong thư phòng, không online. Trì Chân một mình từ từ trồng rau, chần chừ vài phút mới mở lời: "Cái đó... tối nay em đi ăn cơm với người lớn... cần chú ý gì ạ...?"

 

[???]

 

[Đệt!]

 

[Cậu với Vô Tẫn Thời gặp mặt ngoài đời rồi à?!]

 

[Đệt! Hai người công khai rồi à?!]

 

[Đệt! Cậu sắp gặp bố mẹ Vô Tẫn Thời rồi à?!]

 

[Thì ra Vô Tẫn Thời không sống cùng bố mẹ!]

 

[Nhảm nhí! Vô Tẫn Thời đương nhiên là sống một mình thì tình nhân bé bỏng mới có thể sống chung chứ!]

 

"Không phải! Không phải! Đừng nói bậy bạ!" Trì Chân vội đến mức vứt cả chuột, liên tục phủ nhận, "Chỉ là đi ăn cơm với người lớn thôi, mọi người đừng suy diễn linh tinh!"

 

[Được rồi, chị gái hiểu rồi.]

 

[Em gái cũng hiểu rồi.]

 

[Fan CP đừng nhảy loạn lên được không? Để anh đây dạy em nghiêm túc này. Đầu tiên, là đi ăn ở nhà hàng bên ngoài, hay về nhà ăn cơm?]

 

"Nhà hàng..." Trì Chân lí nhí.

 

[Trang phục phải chỉnh tề, gặp người lớn mà, hai tay nhất định đừng để trống. Có thể tặng phong bì, hoặc tặng quà. Người lớn nam thì tặng thuốc lá rượu, người lớn nữ thì tặng chút trang sức vàng, chắc chắn sẽ không sai.]

 

"A...?" Trì Chân trợn tròn mắt.

 

Sao lại phải tặng vàng rồi...

 

[Không phải, mấy ông con trai lầu trên đừng dạy bậy được không? Thật hết nói nổi.]

 

[Còn tặng phong bì, cạn lời]

 

[Đừng nghe lời hắn, cục cưng Tiểu Trì, em mới mấy tuổi chứ, dù có gặp mặt phụ huynh cũng không thể đặt mình vào vị trí muốn cùng Vô Tẫn Thời sống cả đời mà đi gặp mặt phụ huynh! Mà phải mang theo tâm lý đi thẩm định hắn, như vậy mà đi gặp mặt phụ huynh!]

 

[Đúng vậy! Tiểu Trì mới hai mươi, đại học còn chưa tốt nghiệp, hết nói nổi, làm gì mà phải trịnh trọng thế?]

 

[Lại không phải cả đời chỉ yêu mỗi một người bạn trai là Vô Tẫn Thời]

 

Trì Chân: "...Không phải gặp mặt phụ huynh."

 

[Quần áo chỉ cần không quá xuề xòa là được rồi, không cần đặc biệt mặc quá chỉnh tề, không cần thiết, trừ phi nhà hàng có yêu cầu về trang phục.]

 

[Quà nhỏ thì nên tặng, nhưng đừng tặng quá đắt tiền, mới là lần đầu gặp mặt thôi mà.]

 

[Người lớn nữ thì tặng khăn lụa, trâm cài áo, hoặc đồ trang sức nhỏ như bông tai của các hãng tốt, người lớn nam có thể tặng một hộp trà, chè không phải đặc sản chỗ em sao? Vừa hay]

 

Trì Chân ngạc nhiên: "Á? Nhưng em chưa mua gì cả... Bây giờ ra ngoài mua có kịp không?!"

 

[Đừng vội, nếu hai người chỉ là lần đầu gặp mặt, chỉ là làm quen thôi, vậy thì tặng một bó hoa cũng được rồi.]

 

[Đúng vậy, đã không kịp chuẩn bị quà, chứng tỏ không quá trang trọng, mua một bó hoa tươi đi.]

 

[Nếu em thấy đơn giản quá, thì thêm một hộp bánh ngọt nữa.]

 

Trì Chân đọc từng dòng bình luận gợi ý, ngồi đứng không yên, cuối cùng ngượng ngùng nói: "Em có thể xin phép mọi người nghỉ một chút, ra ngoài mua quà được không... Ngày mai nhất định sẽ bù đủ thời lượng."

 

[Đi đi, lau nước mắt]

 

[Con trai lớn không giữ được rồi #rơilệ]

 

[Coi chừng Vô Tẫn Thời lắm mưu nhiều kế]

 

[Vô Tẫn Thời không biết lớn hơn em bao nhiêu tuổi #rơilệ]

 

Trì Chân vẫn cố gắng che giấu: "...Thật sự không phải gặp mặt phụ huynh."

 

[Sao Vô Tẫn Thời đánh xong phó bản là offline ngay vậy, có phải đi chuẩn bị việc gặp mặt phụ huynh không?]

 

Trì Chân giải thích: "Thật sự không phải gặp mặt phụ huynh, anh ấy đi tăng ca rồi."

 

[Biết rồi, chuyện của chồng cậu biết rõ mồn một mà.]

 

[Tăng ca xong thì đi gặp mặt phụ huynh đúng không?]

 

[Mau đi mua quà đi #mỉmcười]

 

[Đừng khách sáo với bọn tôi làm gì #mỉmcười]

 

[Bọn tôi là nhà ngoại đáng tin cậy của em]

 

Trì Chân không nhịn được mỉm cười, khẽ nói: "Cảm ơn."

Bình Luận (0)
Comment