[Muôn hoa như mây, cam lộ trong lành, sao sớm soi đường, đỉnh cao núi thẳm, thanh thiên nhất du, kiếm tìm không ngừng, đâu là bí bảo, tự tại nhân gian.]
Đây là lời ghi trên bản đồ kho báu.
Trì Chân xem đi xem lại mấy lần, đoán rằng "muôn hoa như mây" ám chỉ Biên Xuân Sơn, rừng đào ở Biên Xuân Sơn là danh thắng nổi tiếng của Vấn Đạo Thanh Thiên, chẳng nơi nào có "muôn hoa như mây" nổi danh bằng đào Biên Xuân.
Vô Tẫn Thời đồng ý với suy đoán của cậu, nói: "Chỉ xét mấy câu này, đáp án rất đơn giản. Câu đầu tiên chỉ Biên Xuân Sơn, câu thứ hai 'cam lộ trong lành' chắc là nói đến núi Lộc Ngô gần Biên Xuân Sơn."
Trên núi Lộc Ngô đúng là có cam lộ dùng để tưới cây quý, nhưng trong thế giới Vấn Đạo Thanh Thiên, núi có cam lộ rất nhiều, gần như sáng nào cũng có thể thu thập được. Cam lộ có thể dùng để luyện món ăn quý, làm chất nhuộm, tưới hoa, công dụng vô cùng đa dạng.
Trì Chân nêu nghi vấn, Vô Tẫn Thời giải thích: "Sao sớm tức là sao Mai, cũng là sao Kim, xuất hiện ở phương Đông lúc mặt trời mọc. Núi Lộc Ngô nằm ở phía Đông của Biên Xuân Sơn, từ Biên Xuân đi về Lộc Ngô, rồi tiếp tục đi về phía Đông nữa, là núi gì nhỉ? Để tôi xem bản đồ."
"Là núi Không Tang." Trì Chân buột miệng nói ra.
"Được, vậy ta xuất phát đến Biên Xuân, rồi đi Lộc Ngô, sau đó thử đến Không Tang." Vô Tẫn Thời nói.
Trì Chân vẫn muốn giao dịch bản đồ kho báu cho Vô Tẫn Thời: "Anh bấm bắt đầu đi."
Vật phẩm rơi ra từ bản đồ kho báu có thể chỉ thuộc quyền sở hữu của người giữ bản đồ. Trong nhiệm vụ bản đồ kho báu ở Vấn Đạo từng xảy ra việc vật phẩm rơi ra sẽ phụ thuộc vào chức nghiệp của người giữ bản đồ, để chắc chắn, Trì Chân muốn để Vô Tẫn Thời là người bấm bắt đầu tìm kho báu.
Vô Tẫn Thời không nhận, nói: "Em bấm đi Tiểu Trì, tôi đi theo em."
[Phía này khuyên mau bấm đi, quá giờ ngủ của tôi rồi]
[Hai người còn liếc mắt đưa tình nữa là trời sáng luôn đó]
[Giải mật mã bản đồ kho báu dễ vậy hả?]
[Giải mật trong Vấn Đạo đa phần không khó, khó quá thì người chơi bị kẹt mất #buồncười]
[Tìm thử rồi, bản đồ kho báu này chưa từng xuất hiện nha!]
Trì Chân không còn cách nào, bấm bắt đầu tìm kho báu. Sau đó hai người được truyền tống đến Biên Xuân Sơn, từ điểm truyền tống, cả hai cưỡi tọa kỵ, chầm chậm tiến về phía rừng đào.
Vô Tẫn Thời nói: "Không cần gấp, giới thiệu đã nhắc đến sao sớm, có lẽ phải chờ đến gần lúc bình minh mới làm được nhiệm vụ. Từ Biên Xuân đến Không Tang, vẫn kịp."
Một ngày trong Vấn Đạo Thanh Thiên tương đương khoảng sáu mươi phút ở thế giới thực. Lúc này ở Biên Xuân Sơn vừa mới chạng vạng tối, nửa tiếng chạy bản đồ là đủ.
Trì Chân vẫn cưỡi con thanh mã mua từ NPC trong game, đơn giản, mộc mạc, không hào nhoáng, toàn thân xanh xám như hòa làm một với bóng đêm.
Vô Tẫn Thời cưỡi Thừa Hoàng thú mua từ cửa hàng với giá 268, toàn thân vàng óng, trong đêm tối dần càng phát ra ánh sáng vàng nhàn nhạt.
Thanh mã chỉ là ngựa nhà bình thường, ngoại hình cũng khiêm tốn như giá tiền. Còn Thừa Hoàng thú lại là thần thú thời thượng cổ do đội ngũ mỹ thuật dày công thiết kế, thân hình cao lớn uy mãnh, dáng vẻ trôi chảy đẹp mắt, hai chiếc sừng trên lưng oai phong lẫm liệt.
Hai con tọa kỵ đi cùng nhau, khác biệt rõ rệt.
[Vẫn là con thanh mã đó, chịu thua luôn]
[Livestream mấy tháng nay kiếm được bao nhiêu tiền rồi, đến 268 cũng không nỡ bỏ ra mua con tọa kỵ ra hồn à?!]
Trì Chân liếc nhìn dòng bình luận, giải thích: "Tôi nói rồi mà, tôi không PK dã ngoại, thanh mã 100 tốc là đủ rồi. Thanh mã thì có gì không tốt chứ, giản dị, khiêm tốn, ngay cả cỏ ngựa cũng ăn loại bình thường nhất, tôi đi hái trong bí cảnh bang hội là có, không tốn công chút nào. Mấy con tọa kỵ vài trăm tệ trong cửa hàng, tôi còn phải đi hái cỏ ngựa cao cấp ngoài dã ngoại, tốn thời gian tốn sức."
[Không phải chứ ông anh, ông quên mấy hôm trước còn đi hái cỏ ngựa ngoài dã ngoại cho Vô Tẫn Thời sao?]
[Hái cỏ cho ngựa mình thì phiền; hái cho ngựa chồng thì tiện tay.]
[Hiểu rồi]
Trì Chân: "......"
Vô Tẫn Thời mở mic: "Tôi thấy thanh mã cũng ổn mà, nếu ban đêm có đánh nhau dã ngoại, dùng thanh mã vẫn tốt hơn. Tọa kỵ cửa hàng dễ bị phát hiện lắm, hiệu ứng màu mè quá mức."
Hai người rất nhanh đã đến rừng đào.
Trong Vấn Đạo Thanh Thiên, mỗi bản đồ có khí hậu khác nhau. Nhưng tại cùng một địa điểm, mùa thì không đổi. Ví dụ như Biên Xuân Sơn, bất kể đến khi nào, cũng đều là cảnh hoa đào rực rỡ nở bung, như mây như sương.
Trì Chân đã đến Biên Xuân Sơn rất nhiều lần, làm nhiệm vụ, hái cỏ, câu cá.
Nhưng chưa lần nào, hoa đào Biên Xuân lại đẹp như đêm nay, đẹp như một đám mây hồng, một làn sương phấn.
Hai người đi vào rừng đào, thu tọa kỵ lại, chậm rãi đi bộ, dạo bước giữa làn mây sương màu hồng.
Trời đã tối hẳn, bầu trời đầy sao lấp lánh, núi và nước ở phía xa chỉ còn lại những đường viền nhạt màu xanh lam mờ ảo. Thứ duy nhất rõ ràng, chính là những đóa đào rực rỡ.
Bình thường, Trì Chân luôn tắt nhạc nền trong game. Nhưng hôm nay, vì đang livestream tìm kho báu, không áp lực gì, để tạo không khí, nên đã bật nhạc nền.
Giữa đêm yên tĩnh vắng lặng, chỉ có tiếng sáo réo rắt xa xăm, giọng hát mờ ảo vang lên, như khóc như kể, du dương da diết.
Nếu không sao hoa đào Biên Xuân lại là nơi hẹn hò hot nhất Vấn Đạo Thanh Thiên chứ? Một ngày Biên Xuân Sơn tiếp đón hàng trăm ngàn đôi đạo lữ thổ lộ tình cảm, chứng kiến hàng trăm màn tỏ tình mỗi ngày.
Không khí thật sự quá mờ ám.
Trì Chân bắt đầu thấy căng thẳng.
Cậu vẫn đang livestream, rất sợ mình lỡ để lộ điều gì trước ống kính. Cũng may, phần mềm livestream không dò được nhịp tim hay mạch đập.
[Chuyện gì vậy, tim tôi đang đập nhanh nè]
[Hoa đào Biên Xuân đẹp quá vậy]
[Tôi như đang xem tập 45 phim thần tượng, hai nhân vật chính xác định tình cảm]
[Làm nhiệm vụ lẹ đi, đừng có chơi gay nữa được không?]
Cuối cùng hai người cũng đến điểm gợi ý nhiệm vụ, chẳng có gì đặc biệt cả. Trì Chân đi vòng quanh điểm đỏ trên bản đồ kho báu — là một gốc đào — đi một vòng, cuối cùng đưa tay hái một cành hoa đào.
Trì Chân cầm cành đào đó, nhìn trái nhìn phải, hỏi: "Anh thấy có gì đặc biệt không?"
Vô Tẫn Thời cúi đầu: "Không thấy."
Nhân vật trong game của hai người đứng gần nhau đến mức, chỉ cần Vô Tẫn Thời cúi thêm chút nữa, là có thể hôn lên trán của Khinh Chu Dĩ Quá rồi.
[Một cành hoa đào trên Biên Xuân Sơn, nở đúng lúc, nở đẹp tuyệt vời. Sao không hái mang về, c ắm vào bình hoa, đặt trước bàn, ngắm nhìn mỗi ngày, lưu lại cảnh đẹp này, thời khắc này, nơi này, người này.]
Trì Chân đang đọc phần mô tả của cành đào, đến khi cậu để ý thì bình luận đã nổ tung.
Trì Chân lướt chuột, kéo xa góc nhìn, đúng như dự đoán, tư thế của cậu và Vô Tẫn Thời quả thực rất ám muội.
Vô Tẫn Thời vẫn không động đậy, Trì Chân căng thẳng đến đơ người, quên mất mình có thể điều khiển Khinh Chu Dĩ Quá lùi lại, vậy mà cũng đứng yên tại chỗ.
Vãi thật! Hai người các anh tính thành 1 cặp thật à? Sao mà sến dữ vậy!]
[Làm ơn lăn lên giường tại chỗ đi, cảm ơn nhiều.]
[Tặng một quả bom trái cây, đây là quyền lợi mà một ông chủ trong livestream đáng có #đầu chó]
[Cục cưng Tiểu Trì mặt hơi ửng hồng rồi kìa, trời ơi, da sao mà đẹp thế]
[Xin hỏi dùng sản phẩm dưỡng da gì vậy]
[Thương hiệu tên là: Tình yêu]
Trì Chân vội vàng cấm vài người, nhanh chóng cất cành đào, nói: "Chúng ta đi đến địa điểm tiếp theo thôi."
Vô Tẫn Thời trầm giọng: "Được."
Hai người triệu hồi tọa kỵ, phi thẳng đến núi Lộc Ngô.
Phòng livestream rơi vào bầu không khí ám muội.
Livestream của Trì Chân đã lâu rồi không yên tĩnh như vậy, tuy cậu ít nói, nhưng các thành viên trong bang Rau Nhỏ đều nói nhiều, thường thì một buổi tối cậu chẳng nói mấy câu, mọi người đã líu lo, náo nhiệt cả lên.
Vô Tẫn Thời bình thường cũng ít nói, nhưng mỗi khi ở riêng với Trì Chân đánh phó bản hoặc làm nhiệm vụ, thường sẽ chủ động đảm nhận vai trò thuyết minh, giải thích cách chơi cho người xem livestream.
Nếu thật sự không ai nói gì, Trì Chân sẽ mở mic, cố gắng làm nóng không khí.
Nhưng lúc này, phòng nhỏ trên YY chỉ có hai người họ. Các thành viên nhiệt tình của bang Rau Nhỏ đều không có mặt, Vô Tẫn Thời không mở miệng, Trì Chân cũng không biết phải nói gì, trong đầu toàn là những suy nghĩ vẩn vơ vô ích.
Hai người lặng lẽ đến nơi thứ hai, theo chỉ dẫn trên bản đồ kho báu, nhặt được một viên đá tròn nhỏ bên tảng đá nhỏ có nước chảy.
[Viên đá nhỏ trên núi Lộc Ngô, tròn trịa vừa vặn, sao không mang về đặt trên bàn, có thể ngắm, có thể làm chặn giấy. Để mỗi lần nhìn thấy, lại nhớ đến bầu trời đầy sao đêm đó trên núi Lộc Ngô.]
Trì Chân gửi mô tả của viên đá nhỏ cho Vô Tẫn Thời xem, Vô Tẫn Thời nói: "Sao Mai đã xuất hiện rồi, nhìn kìa, ngôi sáng nhất đó."
Trì Chân ngẩng đầu, phía đông bầu trời, quả nhiên có một ngôi sao rất sáng.
Vô Tẫn Thời nói: "Chúng ta từ đỉnh núi Lộc Ngô bay thẳng về phía đông, nhanh hơn đi bộ."
Trong Vấn Đạo, người chơi có thể mua diều khổng lồ trong cửa hàng, dùng để bay từ nơi cao xuống nơi thấp.
"À, em không mang diều." Trì Chân nói, "Em chạy xuống vậy."
"Tôi mang rồi, em bấm vào tôi là lên được." Vô Tẫn Thời nói, "Loại tôi mang là diều hai người."
Cửa hàng chia diều thành hai loại, một loại là dành cho một người dùng, giá 268; loại còn lại cho hai người dùng chung, giá 668. Giá tăng gấp đôi chỉ vì có thể để hai người cùng dùng — là phương tiện ngắm cảnh không thể thiếu của các cặp đôi.
Trì Chân bấm vào Vô Tẫn Thời, màn hình lập tức chuyển sang cảnh hai người tay trong tay đứng trên diều.
[......Vô Tẫn Thời giỏi thật, làm nhiệm vụ tạm thời mà cũng nhớ mang theo diều hai người!]
[Đẹp quá, mê quá]
[Khoan đã, bay chậm chút tôi còn chụp ảnh làm clip! Mọi người ơi, gặp lại trên siêu thoại nhé!]
[Nói thật là tôi với anh em của mình vì cái tư thế tay trong tay này, nên không dám cùng cưỡi diều, cảm giác vi diệu quá mức]
Trì Chân cầm chuột mà tay cũng đổ mồ hôi.
Chưa bao giờ làm nhiệm vụ bản đồ kho báu nào mà căng thẳng đến thế.
Hai người nhanh chóng bay tới chân núi Không Tang, bắt đầu leo lên.
Trước khi trời sáng, hai người đã lên đến đỉnh núi. Trì Chân đi một vòng quanh đỉnh núi, vẫn không phát hiện điều gì đặc biệt. Đỉnh núi Không Tang không lớn, đứng tại chỗ cũng có thể nhìn khắp.
Trì Chân lại xem mô tả bản đồ kho báu, nghi hoặc: "Điểm thứ ba này là để làm gì nhỉ? Cũng không có vật phẩm gì để nhặt cả."
Vô Tẫn Thời ngồi xuống đất, nói: "Vì Sao Mai đã xuất hiện rồi, có thể liên quan đến mặt trời mọc. Gần đến giờ mặt trời mọc rồi, chúng ta đợi xem sao."
Trì Chân điều khiển Khinh Chu Dĩ Quá đi tới bên cạnh Vô Tẫn Thời, cùng quay mặt về phía đông.
Từ núi Không Tang nhìn ra, một bên là cồn cát mênh mông, một bên là đầm nước như gương bạc, phía sau là đồng bằng và núi non xanh ngát trải dài.
Phía trước, là biển rộng không bờ bến.
Bốn phía bốn loại địa hình, bao trọn toàn bộ thế giới Vấn Đạo.
Hai người yên lặng dừng ở đó.
Dần dần, trời sáng lên. Mây nơi xa dần trở nên rõ ràng, sắc màu rực rỡ, ánh sáng vàng kim, cam, đỏ hòa trộn, như sắc màu trong tranh của Monet — huyền ảo, mộng mơ.
Cảnh mặt trời mọc, ánh sáng, mây trời và nước biển được tạo ra bằng dữ liệu điện tử ấy, trong khoảnh khắc ấy như ào đến trước mặt Trì Chân.
Tựa như tia nắng sớm đầu tiên thật sự chiếu lên gương mặt của Khinh Chu Dĩ Quá.
"Đẹp quá..." Trì Chân thì thầm.
Thanh nhiệm vụ "Thanh Thiên Nhất Du" đã hiển thị hoàn thành.
Trì Chân ngỡ ngàng.
Vô Tẫn Thời khẽ động đậy.
[Bang hội] Vô Tẫn Thời: Thanh Thiên Ngoại, tôi thấy cái đầu trọc của ông rồi.
[Bang hội] Thanh Thiên Ngoại: 0.0
[Bang hội] Sát Phá Lang: 0.0
[Bang hội] Thanh Thiên Ngoại: Không thể nào!
[Bang hội] Vô Tẫn Thời: Cái bóng còn hiện ra kìa, cái đầu tròn tròn đó chỉ có thể là cái đầu trọc của ông thôi.
Thanh Thiên Ngoại lập tức từ dưới chân núi Không Tang nhảy vọt lên, trong YY vang lên giọng to oang của anh: "Tôi uống cả Đan Ẩn Thân rồi mà, sao lại thế này!"
Trì Chân nhìn thấy, Thanh Thiên Ngoại lại thêm hai người vào "Rau Nhỏ Vui Vẻ".
Chẳng bao lâu sau, Chị Chó, Sát Phá Lang, Thanh Nịnh, Thiên Vũ, thậm chí cả Vi Vũ Ngưng Thu, lần lượt từng người một leo lên từ phía dưới.
Sát Phá Lang ra vẻ dễ thương: "Bang chủ, bọn em không cố ý theo dõi lén đâu! Chỉ là tò mò nhiệm vụ bản đồ kho báu thôi, hì hì."
Chị Chó lập tức bán đứng Thanh Thiên Ngoại: "Là do Lão Thanh xúi bọn tôi! Bọn tôi vốn không muốn lén lút gì cả."
Trì Chân: "......"
Thiên Vũ nói: "Ngay từ đầu tôi đã muốn theo làm nhiệm vụ rồi, sao lại không cho tôi đi cùng?"
Vi Vũ Ngưng Thu: "Hai thằng đàn ông đi hẹn hò, anh đi theo thì còn ra thể thống gì nữa."
Thanh Nịnh nhẹ giọng: "Tiểu Trì đang livestream đấy, mọi người đừng nói bậy."
Sát Phá Lang đã bắt đầu lăn lộn trên đỉnh núi, kêu: "Woa, mặt trời mọc đẹp quá! Cảnh trong Vấn Đạo thật sự làm quá tỉ mỉ!"
Trì Chân mở phần mô tả khi nhiệm vụ hoàn thành.
[Một cành đào, một viên đá, ánh sáng rực rỡ xua tan mây mù. Thanh Thiên Nhất Du, cùng vài tri kỷ, người này, cảnh này — chính là báu vật nhân gian trong Vấn Đạo.]
Trì Chân sửng sốt.
Vô Tẫn Thời tổ đội với Trì Chân, đương nhiên cũng thấy được mô tả nhiệm vụ.
"Cái người lên ý tưởng nhiệm vụ này, hay thật." Vô Tẫn Thời nói, giọng mang theo ý cười.
Sát Phá Lang với Thanh Thiên Ngoại vẫn còn lăn lộn trên đỉnh núi, Chị Chó với Thanh Nịnh kéo Vi Vũ Ngưng Thu chụp ảnh. Thiên Vũ hăng máu chiến đấu, vung kiếm múa loạn.
Vi Vũ Ngưng Thu nói: "Anh có thể né qua bên một chút không? Trong khung hình toàn là chiêu thức loạn xạ của anh."
Thiên Vũ nhích qua bên, lại chém trúng Sát Phá Lang đang lăn.
Sát Phá Lang gào thét thảm thiết.
YY rối loạn cả lên.
Vô Tẫn Thời đành phải gửi tin nhắn riêng.
[Bạn bè] Vô Tẫn Thời: Tiểu Trì, lại đây một chút, chụp chung một tấm đi.
Trì Chân nhấn nút chụp màn hình, trong ảnh là các thành viên bang Rau Nhỏ mỗi người một kiểu: người thì lăn lộn, người thì chụp hình, người thì vung kiếm loạn xạ... gà bay chó sửa. Nhưng phía sau lại là khung cảnh mặt trời mọc xinh đẹp, biển xanh thẳm, mây ngũ sắc huyền ảo, ánh dương chói lọi.
Trì Chân đặt bức ảnh này làm hình nền máy tính, và dùng rất, rất lâu.