Yun nhìn nó, đôi mắt vô hồn như một vòng xoáy cuốn nó vào trong! Nó khẽ lắc đầu nhẹ rồi trừng mắt nhìn Yun:
– Thế lát tôi tháo ra trả anh là được chứ gì! – Nó nói
– Cái lắc thì tháo được, còn bông tai thì không! – Yun cười
– Tôi không là của ai cả!
– Thế thì giờ em là của tôi. Đi thôi!
Yun bước đi với dáng vẻ ung dung, bộ dạng kiêu ngạo của tên này
khiến nó phát bực, khuôn mặt lạnh như băng, đôi mắt vô hồn, giọng nói ngang tàn và bản tính khó ưa ==! Nó thở hắt ra rồi bước đi, không khí lạnh lẽo ở đây khiến tâm trạng càng thêm buồn bã! Trong mắt người khác, như một bức tranh, chàng trai lạnh lùng, cô gái trong trang phục đen bước đi bên nhau!
Anh cùng 2 người kia đã đợi ở bên trong xe, nó định ngồi ở ghế trước nhưng Cen đã ngồi mất rồi! Đành phải ra ghế sau ngồi, Key đã ngồi ở
đằng sau nên nó vào ngồi kế, tưởng được yên bình nhưng tên đáng ghét
kia lại vào ngồi cạnh!
– Xe anh đâu? – Nó khó chịu
– Không chạy được! – Yun nói
– Sao thế? – Nó ngạc nhiên
Yun im lặng không trả lời, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ!
– Tại vì anh hùng cứu mỹ nhân á! – Key nói
– Đúng rồi! – Cen cười
– Giờ đâu làm gì được! Cho chừa! – Anh nói
– Im đi! Chạy đi! – Yun gắt
Nó nhíu mày nhìn Key, Key chỉ cười rồi xoa đầu nó! Rốt cuộc họ đang nói về cái quái gì thế ==? Chiếc xe nhanh chóng chạy về đến biệt thự, bước xuống xe nó loay hoay thì đụng phải tay trái của Yun. Yun nhăn
mặt nhìn nó rồi bước thẳng vào nhà không nói gì cả, nó ngu ngơ không
biết mình có gây nên tội lỗi gì không >
Bước vào phòng khách, mọi người và các vị phụ huynh đã yên vị cả
– Về tới rồi kìa! – Mẹ Key cười
– Ngồi đi con! – Ba Cen nói
Khẽ gật đầu rồi ngồi xuống cạnh Kino, mọi người có vẻ vẫn còn bối rối không biết an ủi nó thế nào!
– Nhân tiện lúc mọi người có mặt ở đây thì tôi có chuyện muốn nói! – Ba Ken nói
– Ba, giờ không phải lúc! – Anh hoảng hốt
– Đúng vậy, con bé tinh thần chưa ổn lắm! – Mẹ Key nói
– Con không sao! Có chuyện gì thì mọi người cứ nói! – Nó cười
Bỗng không khí trở nên căng thẳng, anh nhìn nó bằng ánh mắt lo lắng, ai nấy đều trở nên lo lắng! Nó hơi hiếu kì vì biểu hiện của mọi người, chuyện gì đã và đang xảy ra?
– Hình như có chuyện gì đó mà chỉ có mình con không biết ….! – Nó nói
– À thật ra thì …. – Kino ngồi kế bên ngập ngừng
– Thì sao? Mọi người đã giấu chuyện gì? – Nó căng thẳng
– Mày bình tĩnh, không phải là giấu mà là … – Ngọc ngập ngừng
Nó bỗng cảm thấy lo sợ, sắc mặt họ đều căng thẳng, có chuyện gì đó
nó không biết! Và là một chuyện khá quan trọng thì phải! Nó đứng lên
định bước lên phòng:
– Em là em gái của anh! – Ken nói
– Chuyện đó thì đương nhiên! Em là em gái của 2 với anh 3 mà? – Nó ngạc nhiên
– Không, chỉ là hơi khác một chút! – Key nhìn nó
– Khác ở điểm nào? – Nó hỏi
– Em gái ….. Ruột!! – Anh nói
Nó như chết sững tại chỗ, ánh mắt rung rinh, ai nấy đều lo lắng nhìn nó. Nó bước lùi về phía sau, môi từ từ nhếch lên:
– Đùa sao? Ruột? – Nó lắc đầu
– Như, mày bình tĩnh! – TA nói
– Bình tĩnh? Nếu muốn tao bình tĩnh thì lời anh Ken nói là đùa? Đúng không? – Nó nói
– Không đùa! Con là con gái của ta! – Ba Ken dứt khoát
Như sét đánh ngang tai, nó khựng người lại, môi hơi nhếch lên, lắc đầu phủ nhận. Chuyện gì đã xảy ra thế này?
– Không! Các người điên hết rồi! – Nó nói
– Em là em gái ruột của Ken! Điều này là sự thật! – Pin nói
– Vậy là tất cả đều biết chuyện này sao? – Nó nói
– ….. – Tất cả im lặng
– SAO HẢ? Trả lời đi chứ? Sao lại im lặng như vậy? – Nó quát to
– Như, bình tĩnh! – Ngọc bước tới
– Đứng im đó! Mày nói dối cả tao sao? Sao lại giấu tao? – Nó nói
– Tao …. – Ngọc ngập ngừng
– Sao? Giải thích đi chứ? Mày lại giấu tao như trước kia! – Nó tức giận
– Như, em bình tĩnh đi! Có mặt người lớn ở đây! – MC nhắc nhở
Nó nhếch môi, mắt ngang tàn, vuốt ngược mái tóc ra phía sau!
– Trên đời này, em đã từng nói là ghét nhất sự giả dối! Vậy đây là cái gì? – Nó nói
– Đây không phải là nói dối mà là …. – Ngọc cố gắng giải thích
– Không muốn em phát điên lên, giống như lúc này! – Yun lên tiếng
– Đúng vậy! Cháu bình tĩnh lại một chút! – Mẹ Cen lo lắng
– Ngồi xuống rồi cùng giải thích! – Ba Ken nói
Thật nực cười, nó tức giận đến phát điên mất! Những người này giờ
còn kêu nó ngồi xuống rồi giải thích sao? Nếu như họ nói sớm, mọi
chuyện đâu thành ra như lúc này!
– IM HẾT ĐI! TÔI KHÔNG MUỐN NGHE THÊM GÌ NỮA TỪ CÁC NGƯỜI! Thật quá đáng, các người nghĩ tôi là gì? Các người giấu tôi đến tận bây giờ
sao? Đến cả bạn thân, anh trai và những người tôi yêu quý, kính trọng đều giấu sự thật này sao? NẾU NHƯ …. Nếu như các người nói sớm, họ
đâu phải nằm trong quan tài? Đúng chứ? Giờ các người kêu tôi ngồi
xuống giải thích sao, thật tức cười! Con gái sao? Em gái ruột sao?
Tôi là thú vui giải trí sao? Thật nực cười! Rốt cuộc tôi trong mắt mấy người là gì? – Nó quát lên đầy tức giận
– Không …. Không phải như thế! – Ngọc nói
– Không phải như thế? Vậy thì thế nào? Mày đã từng hứa những gì?
Không nói dối, không giấu diếm! Vậy thì trả lời đi! Đây là cái gì? – Nó quay sang Ngọc
– Tao.. Tao – Ngọc hoảng
– Thật đáng sợ! Các người … Thật đáng sợ! – Nó cười nửa miệng
– Như, em không nên nói như thế! – Kino nói
– Không nên nói? Vậy anh muốn tôi nói thế nào? Tôi phải khen những kẻ đã nói dối sao? – Nó nói
– Em hơi quá đáng rồi! – Cen nói
– TÔI GHÉT CÁC NGƯỜI! TẤT CẢ LÀ ĐỒ NÓI DỐI! – Nó quát lên
– * Ào *
Nước bỗng đổ từ trên đầu nó xuống, mọi người trợn tròn mắt đầy ngạc nhiên. Nó ngước lên, Yun đã đổ nước xuống đầu nó!
– Dừng ngay cái việc em đang làm đi! Bình tĩnh lại và nghe lời trưởng bối! – Yun nói
Nó cuối đầu xuống, có vẻ nước đã khiến nó kiểm soát được cái đầu
nóng! Tâm trạng tuyệt vọng đè nặng lên nó, ngước mặt lên đối diện với
họ, khuôn mặt nó đầy hụt hẫng! Ánh mắt vô hồn nhìn về Ken và Key:
– bản thân em thật kinh tởm đúng không? Em còn cảm thấy kinh tởm chính mình mà!