Tình Yêu Darwin

Chương 3

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mina

Buổi chiều, lúc Chu Phác Ngọc và Trần Nguyệt cùng quay về Đài Bắc, chỉ mất 40 phút để về đến nội thành, Chu Phác Ngọc đưa Trần Nguyệt về nhà trước.

Trần Nguyệt nói: "Gần đây chị với Trần Cừu An thế nào rồi?"

Phác Ngọc dở khóc dở cười: "Sao ai thấy chị cũng hỏi chị với anh ấy thế nào, không phải vẫn vậy sao."

Trần Nguyệt cười: "Có lẽ là không ai tin đi, chắc chị cũng nghe nói trước kia Trần Cừu An là một người như nào, chị và anh ấy ở bên nhau không khiến mọi người bất ngờ, ngoài dự đoán của mọi người chính là hai người có thể ở bên nhau lâu đến vậy!"

Phác Ngọc nói: "Chị cũng không biết phải nói sao, chuyện tình cảm không thể nói trước được, nói không chừng ngày mai bọn chị liền chia tay ấy chứ."

"Đừng, đừng, đừng, Trần Cừu An yêu nghiệt lắm, chị phải giữ thật chặt, đừng để anh ấy làm hại nhân gian."

Chu Phác Ngọc cười ra tiếng, Trần Nguyệt nhìn cô nói: "Em vẫn nhớ dáng vẻ lúc mới quen chị, mái tóc xoăn gợn sóng, mặc váy rất xinh đẹp nhưng không thích nói chuyện."

Phác Ngọc trầm mặc một lúc lâu, cuộn một lọn tóc thẳng nói: "Hiện tại cũng rất tốt."

Đưa Trần Nguyệt về, cô lái xe về biệt thự Tây Sơn, tất nhiên Trần Cừu An không có ở nhà, cô đi vào vườn ngắm cá vàng của cô, trong hồ trồng một khóm hoa sen, bây giờ đã mọc thành mấy cái lá, Phác Ngọc nhìn cá vàng bỗng nhiên bơi đến, đáy lòng cũng từ từ bình ổn lại.

Mặt nước phản chiếu bóng của cô, cô vẫn nhớ, ngày đầu tiên cô và Trần Cừu An ở bên nhau, cô đã lặng lẽ nói trong lòng rằng, cô muốn vui vẻ nhất thời, sau lại nảy ra mấy cái suy nghĩ vọng tưởng là từ khi nào nhỉ? Cô quên rồi.

Một phần trứng chiên rau húng quế hạt thông (1), cô ăn từ chiều đến lúc trời tối, bầu trời ngày càng tối đen như mực, cô bỗng nhớ tới hồi nhỏ sống ở thành phố ven biển, mỗi khi đến tầm này bà ngoại lại giục cô đi chong đèn, cô hoặc đang trong phòng khách hoặc đang trong thư phòng, bà ngoại lên tiếng gọi: "Phác Ngọc.", Cô liền như người cá trượt vào biển đen, sau đó đi chong một ngọn đèn.

Rửa sạch bát đũa để vào tủ bát. Tắm xong, vẫn chưa thấy Trần Cừu An về cô mới sực nhớ ra, hình như cô quên không nói cho anh.

Bật đèn bàn trong thư phòng, cô không ngại mệt tìm màu nước, bút lông ra vẽ tranh, lối vẽ mực Tàu của Triệu Mạnh Kiên tiêu tốn bao công sức của cô, cũng có thể lãng phí thời gian cô suy nghĩ linh tinh.

Hôm sau tỉnh lại, Trần Cừu An đã nằm yên giấc bên cạnh cô, Chu Phác Ngọc lặng lẽ rời giường, rửa mặt xong liền đến trường học.

Giữa trưa, Trần Cừu An gọi điện thoại cho cô.

"Em đang học, mấy ngày nay bận không về nhà được."

"Phác Ngọc."

Chu Phác Ngọc cúp điện thoại.

Cô quả thực rất bận, phải sửa luận văn, chuẩn bị bài kiểm tra, đã hơn một tuần cô và Trần Cừu An không gặp mặt nhau.

Lúc ăn trưa, Chu Phác Ngọc và Lý Nghiêu nói chuyện phiếm.

"Phác Ngọc, cậu chuẩn bị đi thực tập ở đâu?" Lý Nghiêu hỏi.

"Nguyên Đạo, cậu thì sao?"

"Aiz, tớ muốn đi đâu là một chuyện, người ta nhận hay không lại là chuyện khác."

Phác Ngọc nói: "Thành tích của cậu không tệ, chắc chắn không thành vấn đề."

Nghe cô nói xong, Lý Nghiêu ngượng ngùng cười cười.

Thứ sáu, Phác Ngọc trở về biệt thự Tây Sơn, cô tắm rồi ngủ một giấc đến buổi chiều, trong lúc ngủ chỉ cảm thấy ướt ướt, mở mắt ra, Trần Cừu An đang chôn ở cần cổ cô hôn, Chu Phác Ngọc đẩy anh, anh lại càng mạnh tay, một bàn tay di chuyển xuống dưới, váy ngủ của Chu Phác Ngọc rất thuận tiện cho anh làm loạn, anh vươn một ngón tay ra, khảy nụ hoa.

Chu Phác Ngọc cũng không che giấu dục vọng, đầu gối cọ cọ bụng dưới của anh, Trần Cừu An cởi váy của cô ra, lật người cô lại đè dưới thân, một tay anh đỡ eo cô, đưa gậy th*t đang dâng trào đến dưới thân cô.

"Anh làm nhẹ chút." Chu Phác Ngọc hít vào một hơi.

"Nhẹ?" Trần Cừu An nói bên tai cô: "Chu Phác Ngọc, em giỏi lắm."

Dứt lời, lại là một cái thúc vào thật mạnh, giờ phút này Phác Ngọc sao dám làm trái ý anh, đành phải tận lực hùa theo, Trần Cừu An tìm được cái điểm kia, ngang ngược cọ xát, Phác Ngọc rên rỉ, anh ở một bên thêm mắm thêm muối: "Bảo bối, phóng đãng thêm một chút, anh sẽ cho em hết."

Anh ôm bờ mông mềm mại của cô, lực va chạm vừa đủ, Phác Ngọc cắn môi, Trần Cừu An gầm nhẹ, khoái cảm từ dưới bụng lan ra toàn thân.

Cảnh xuân qua đi, Chu Phác Ngọc phục hồi tinh thần, đỡ eo đứng dậy, nhặt gối lên nện vào mặt Trần Cừu An, sau đó đi vào phòng tắm tắm rửa.

Chu Phác Ngọc tắm rửa xong đi ra, Trần Cừu An đang hút thuốc trên giường, cô chỉ mặc bộ áo tắm dài, đi đến trước bàn trang điểm, cởi áo tắm, cơ thể trắng nõn mịn màng, toàn thân cô không chỗ nào không đẹp, cổ thon dài, bầu ngực tròn trịa, cô dẫm một chân lên ghế, hai chân thon dài thẳng tắp.

Trần Cừu An thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, dập tàn thuốc, gió cuốn bay rèm cửa sổ, cô vội liếc anh một cái.

Cô đẹp như sớm ban mai, cũng là ngôi sao làm anh mê muội.

• 25/03/2019 •

2371cb850ebf08bb69d9835a51cbe6f3.jpg

(1) Trứng chiên rau húng quế hạt thông.
Bình Luận (0)
Comment